Review Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao?
Nhiệm vụ hệ thống yêu cầu Sở Duyên phải thu đồ đệ, mỗi khi dạy dỗ đồ đệ trở thành phế sài, Sở Duyên sẽ được hệ thống ban thưởng một tiểu cảnh giới
Nhiệm vụ hệ thống yêu cầu Sở Duyên phải thu đồ đệ, mỗi khi dạy dỗ đồ đệ trở thành phế sài, Sở Duyên sẽ được hệ thống ban thưởng một tiểu cảnh giới
Tô Hiểu ký kết Luân Hồi khế ước, tiến vào các thế giới chấp hành nhiệm vụ. Hắn từng thấy một cái thế giới băng diệt thành tro bụi, cũng từng cùng bị quên đi vương giả cầm đao mà chiến. Quạ đen đang thầm thì, cự thú dưới vực sâu rít gào. Hoan nghênh đi vào, Luân Hồi nhạc viên……
Mấy con hàng này không thích đụng đến ai mà cũng chẳng muốn ai đụng đến mình cả. Thường thì toàn mấy gã tai to mặt bự, nắm đấm cự lực, võ nghệ đầy mình không hà.
Sở Quang xuyên đến thế giới đất hoang phát hiện mình mở ra hệ thống tránh nạn, có thể triệu hoán sinh vật tên là “Người chơi” từ thế giới trước khi hắn xuyên qua. Kể từ ngày đó, toàn bộ vùng đất hoang đều không đứng đắn.
Săn giết thần huyết sinh vật Hắc Giáp Trùng, thu hoạch được thần huyết của thú hồn Hắc Giáp Trùng, phục dụng huyết nhục của thần huyết Hắc Giáp Trùng, ngẫu nhiên sẽ thu hoạch được từ 0 đến 10 điểm Thần gien.
Đó là một thế giới lấy kiếm là chủ. Lăng Tiêu là một đệ tử nội môn của Thục Sơn, khi quan sát tiền bối sư môn độ kiếp thì bị thiên kiếp đưa sáng dị giới, sống lại trên thân xác của một công tử quý tộc. Nắm giữ kiếm kỹ Thần cấp mà vô số người trên thế giới này tôn sùng, còn cả y thuật thần kỳ mà người ở thế giới này không thể lý giải nổi, bản thân lại là thiên mạch giả có thể chất phế phẩm đối với võ đạo, Lăng Tiêu sẽ dùng phương thức nào để tự chứng minh bản thân?
Thế giới mà thần thám Bạch Vụ xuyên tới là thời đại mạt thế sau thời của hắn khoảng 700 năm, được chia thành hai khu vực là Toà Tháp và dã ngoại.
Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu.
Thiên Đế Chi Tử Giang Trần chuyển sinh lên thân thể một thiếu niên bị chư hầu khi dễ bắt đầu trên con đường đuổi giết máu tanh dần dần đi lên. Trước mặt Giang Trần ai dám xưng là thiên tài? Không ai có thể hiểu Thiên bằng Thiên Đế Chi Tử. Thiên tài? Kẻ thuận ta là thiên, kẻ nghịch ta phải giết!!
Nếu bạn đang tìm một bộ truyện tu luyện có main bá đạo, hài hước, không hậu cung thì đừng bỏ qua bộ Vô Địch Thật Tịch Mịch này. Truyện mới của tác giả Tân Phong, tiếp sau Tối Cường Hệ Thống và Nhân Sinh Hung Hãn, bao hài, bao bá, bao bựa.
Một kẻ mang theo một trái tim kiên cường và không sợ chết chóc, người như vậy rõ ràng đã được định trước là sẽ bước đi rất sâu và rất xa trong thế giới tu chân rộng lớn này.
Từ Bàn Cổ khai thiên, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định luân, trong thế gian này loài người đã là linh trưởng đứng đầu vạn vật. Lúc này đang là thời kì cuối của Nhân Hoàng trong Tam Hoàng, Ngũ Đế chưa định, loài người cũng chưa được coi là linh trưởng đứng đầu trời đất. Đây là thời đại rất hoang dại, Yêu thần, Tà Thần, Thiên thần.. chư thần như nấm; Yêu ma, Tà ma, Thiên ma... quần ma như mưa. Van tộc cùng tồn tại, sinh vật dã man thống trị thiên hạ, còn Nhân Hoàng đã già, loài người nhỏ bé trở thành lương thực và tế phẩm. Đây không phải là Hồng Hoang, mà là Man Hoang vô cùng điên cuồng! Trở lại trong thần thoại Trung Quốc, sách viết về truyền kì nghịch tập của nhân loại, kính mời đọc
Khi Tần Trần đang trên đỉnh vinh quang lúc mới 30 tuổi thì bị hai người thân thiết nhất phản bội đến mức phải nhảy vào vết nứt hư không mà chêt mang theo lòng thù hận căm phẫn đến tận trời xanh mà chết.
Main Tô Tử Mặc vì một bộ công pháp mà tính kế cả vạn năm, vì người mình yêu mà phá nát một thế giới, vì huynh đệ mà chấp nhận nhập ma phá tam kiếp, vì muốn cứu thân nhân mà chém nhục thân nhập luân hồi… Ai nói trọng tình trọng nghĩa thì sẽ yếu đuối? Không, người trọng tình mới là người mạnh mẽ nhất.
Thiên tài? Ta không phải là thiên tài, bởi vì ta là chung kết giả của thiên tài! Các vị thiên tài, cố gắng tu luyện đi, bởi vì chỉ khi các ngươi cố gắng tu luyện, ta mới trưởng thành nhanh hơn…
Hôm nay, có một thiếu niên nhìn lên một ngọn núi, chiếm cứ đỉnh núi, danh xưng đại vương. Từ đó, tòa đỉnh núi này trở thành thánh địa mà người người hướng tới.
Một tác phẩm kể về cuộc hành trình trưởng thành của Lâm Thần, hắn đã trọng sinh trở về trước nửa tháng. Lần này hắn đã có thể sửa lại nỗi tiếc nuối trước đó, lợi dụng những gì mà bản thân đã biết trước để mở ra một khởi đầu
Ngay lúc Trần Lâm bị tất cả mọi người quay lưng thì hắn lại kích hoạt được hệ thống CG mạnh nhất. Hắn thầm nghĩ trong bụng: “Mẹ nó, nhịn lâu như vậy, hệ thống xuyên cùng ta đã kích hoạt.”
Truyện bắt đầu từ một thanh niên tên Lý Nguyên xuyên đến thế giới Hồng Hoang, thành công kích hoạt hệ thống tu luyện một vạn lần là đột phá.
Tô An Lâm kiếp này xuyên đến một con hàng nghèo mạt rệp, có lẽ còn nghèo hơn cả hắn kiếp trước. Không chỉ nghèo còn mang nợ, phải vào tiêu cục làm nghề bốc vác mới hòng kiếm được chút tiền.
Những nét văn hoá Á Đông được tác giả lồng ghép một cách vô cùng khéo léo. Làm nổi bật lên bản sắc đặc trưng của Phật giáo, Đạo giáo nói chung và các dân tộc thiểu số Đông Nam Á nói riêng.
Từ Huyền chính là một bác sĩ như vậy, nhưng anh ta còn bá đạo hơn khi có một bản lĩnh chính bà bói toán. Dựa theo kịch bản thông thường có được ‘đại phúc’ này trong tay, anh ta sẽ dễ dàng huỷ thiên dời địa, điên đảo chúng sinh.
Đứng trước sự lựa chọn mang tính quyết định sống còn như vậy An Lương không hề chần chừ hay run sợ bởi vì hắn có bàn tay vàng to bự aka hệ thống người thắng vạn năng.
Trời sinh phế võ mạch, mười năm ngốc tử danh, từ xưa tấm bia đá, tổ từ thạch quan. Một cái theo biên thuỳ thành nhỏ đi ra thiếu niên, theo tu luyện từ xưa tấm bia đá nội thần bí nhất thức bắt đầu, một đường hát vang bão táp, tạo ra một mảnh thuộc loại bản thân thiên hạ, động thân Vấn Kiếm, cả đời này, không xoay người!
Đại Niết Bàn - Sống lại tuổi thanh xuân! Câu chuyện bắt đầu từ sự trùng sinh, nhưng đó chỉ là cái cớ để tác giả đưa ra quan điểm và triết lý sống về tuổi trẻ chúng ta – những con người đang ở độ tuổi sung sức nhất để cống hiến cho đời. Khó mà nói về Đại Niết Bàn, đọc câu chuyện mang lại cảm giác giống như chúng ta đi trên con đường trước kia từng tới trường, đứng lại trước bức tường loang lổ quen thuộc, hiện lên thoáng tiếng cười đừa trong ký ức. Hoặc ngẫu nhiên đi trên đường gặp bạn thuở nhỏ, không hẹn mà cùng làm động tác ngốc nghếch nào đó khi nhỏ hay làm. Hoặc trong đêm mất ngủ, ký ức trong lòng lại đột nhiên hiện ra theo làn khói thuốc mịt mù. Những thứ tình cảm đã phai mờ theo sự trưởng thành của chúng ta... Đại Niết Bàn cho ta về tuổi trẻ trôi qua không bao giờ trở lại, không muốn hối hận vì không dám vươn tay nắm lấy bàn tay người yêu thương. Bình đạm mới hạnh phúc, dung tục mới càng trân quý....
Khai pháp nhãn, có thể xem yêu ma quỷ quái. Luyện một thanh phi kiếm, có thể ngàn dặm giết địch. Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ, càng có thể dò xét tứ phương.