REVIEW TRUYỆN TU LA THIÊN ĐẾ
Tám năm trước, Lôi Đình Cổ Thành một đêm kinh biến, thiếu thành chủ Tần Mệnh áp giải vào Thanh Vân Tông vì bộc, 20 vạn dân chúng đuổi tiến Đại Thanh Sơn làm nô.
Tám năm sau, Thối Linh nhập võ, Tu La giác tỉnh, bất khuất thiếu niên nghịch thiên quật khởi.
Cho ta một thanh đao, có thể Phá Thương Khung, cho ta một thanh kiếm, có thể chỉ trời cao. Kim Lân há lại vật trong ao, vừa gặp phong vân liền hóa rồng.
Làm Tu La tử, Bất Tử Vương, Lôi Đình Chiến Tôn, Cổ Hải Man Hoàng các loại phong hào rơi vào Tần Mệnh trên người, cái này một thân ngông nghênh thiếu niên dẫm lên trời, dẫn đầu một đám bạn thân đỏ nhan, ngạo chiến bát hoang, hoành quét lục hợp, viết lên một khúc xúc động lòng người nhiệt huyết hành khúc.”
Đối với nhiều người, cái tên Thử Nghiệm Tiểu Bạch Thử có lẽ còn khá xa lạ, lão Chuột viết truyện cũng đã được nhiều năm, ra mắt không ít tác phẩm nhưng thanh danh lại không nổi như những đại thần khác mặc dù truyện của lão không hề dở chút nào, chí ít là so với phần lớn những bộ truyện huyễn huyền trên thị trường. Các tác phẩm của lão Chuột bao gồm Cuồng Kiêu, Tu La Thiên Đế và mới nhất là Đan Hoàng Võ Đế, theo ad thì hai bộ sau thực sự là tinh phẩm.
Truyện của lão Chuột nếu nói là siêu phẩm thì không đúng, nhưng vẫn có những nét khá nổi bật khiến ad cảm thấy thú vị.
Như văn án đã kể ở trên, main tên Tần Mệnh, ngay từ khi còn nhỏ đã phải gánh trên vai trách nhiệm là bảo hộ mấy chục vạn con dân của Lôi Đình Cổ Thành vì thế tính cách của hắn có thể nói là vô cùng trách nhiệm, quật cường, không bao nhiêu chịu đầu hàng số mệnh, từ chỗ là một nô bộc quật khởi trở thành cường giả khiến cho người người kiêng kị.
Tần Mệnh đạo là hoàng đạo ! Kẻ địch của hắn là thiên đạo !
Hắn không tin vận mệnh, chỉ tin vào bản thân mình, điều này có thể thấy qua câu này sau:
"Mạng của ngươi, ngươi tới định, mệnh tương lai, ngươi tới xông, mệnh của ngươi do ngươi không do trời!"
Lão Chuột thường có thói quen xây dựng nhân vật chính theo kiểu kiêu hùng, Tần Mệnh là người sát phạt cực kỳ quyết đoán, nhưng cũng rất trọng tình và đầy trách nhiệm đối với người thân cũng như con dân của hắn.
Mạch truyện rất hấp dẫn, có thể nói là lôi cuốn từ đầu đến cuối, pk liên tục với đạo lý lấy chiến dưỡng chiến, đầy thiết huyết, càng không thiếu những màn đấu trí cân não, nhiều đoạn khiến người đọc không khỏi nhiệt huyết sôi trào.
Dàn nhân vật phụ được tác giả chăm chút khá kỹ, phần lớn đều có não và có đất diễn của riêng mình.
Nữ nhân của main chắc chắn không phải bình hoa, thậm chí đều là cường giả hàng đầu cùng main chinh chiến suốt bộ truyện.
Trong truyện không có những tình tiết yy não tàn, cũng không có chuyện vượt cấp chiến đấu phi lý như những bộ truyện khác trên thị trường, main cùng lắm chỉ có thể vượt qua một cảnh giới chiến đấu mà thôi, logic rất rõ ràng.
Điểm mà ad thích nhất ở bộ Tu La Thiên Đế đó là nó lột tả chiến tranh một cách rất chân thực, không có chuyện chỉ có thế lực của main được phép thắng, không có chuyện có thể dễ dàng như bỡn lấy yếu đánh mạnh, càng không có chuyện đánh đến cuối cùng phe main vẫn chẳng có ma nào chết.
Đã là chiến tranh thì tử vong sẽ không phân biệt địch ta, cũng không thiên vị người nào, bản chất của chiến tranh là vô cùng tàn khốc, sẽ luôn có người tử trận !
Trong Tu La Thiên Đế, có rất nhiều thuộc hạ, bằng hữu, thân nhân của main chết đi xuyên suốt mạch truyện, thân nhân có thể là vợ thậm chí là con của main, không có chuyện phân biệt.
Bởi vì kẻ địch của main đều là kẻ thông minh tuyệt đỉnh, không phải là bao cát để mặc main đấm đá, main có cơ duyên thì bọn hắn cũng có cơ duyên, nhiều lúc còn khiến main phải ôm hận.
Cường giả trong truyện có rất nhiều, thế nhưng không phải cứ mạnh là không kiêng nể gì ai, bởi vì đạo lý trong truyện chính là “ kiến nhiều có thể cắn chết voi “, cho dù là cường giả mạnh mẽ như thế nào, nếu chỉ có một mình thì vẫn có nguy cơ bị vây giết, vì thế hoàn toàn không có những tình tiết một mình cân team đến ảo diệu từ bất kỳ nhân vật nào trong truyện.
Chính vì những điểm trên mới khiến cho Tu La Thiên Đế trở thành một bộ truyện đầy kịch tính và nhiệt huyết, tác giả viết chắc tay, để cho truyện hấp dẫn đến phút chót, cho dù cái kết của truyện có phần ảm đạm nhưng cũng rất thực tế, không đẹp đẽ nhưng lại vô cùng chính xác.
Truyện cũng có điểm hạn chế, đó là mạch truyện diễn biến tương đối chậm, mặc dù khiến đến mức câu chương nhưng vẫn có những chỗ khiến người đọc cảm thấy không cần thiết.
Đánh giá chung: Tu La Thiên Đế là một bộ truyện không quá nổi bật về cảm ngộ hay khoản tình cảm, thế nhưng lại được nâng tầm vì cốt truyện gắn liền với những cảnh chiến tranh vô cùng hấp dẫn, không giống phần lớn những bộ truyện “trẻ trâu” trên mạng hiện tại. Truyện có lẽ chưa thể tính là siêu phẩm, nhưng người đọc chắc chắn sẽ không hối hận nếu kiên nhẫn theo dõi bộ truyện này.