REVIEW TRUYỆN PHI KIẾM VẤN ĐẠO
Khai pháp nhãn, có thể xem yêu ma quỷ quái. Luyện một thanh phi kiếm, có thể ngàn dặm giết địch. Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ, càng có thể dò xét tứ phương.
Ở cái thế giới này cũng có Hồ Tiên, thần nước, thuỷ quái, Đại Yêu, cũng có trường sinh người tu hành. Những người tu hành, Học pháp nhãn, có thể nhìn ma quỷ quái. Luyện một ngụm phi kiếm, có thể ngàn dặm diệt ma. Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ, đều có thể dò xét tứ phương. Tần phủ Nhị công tử ‘ Tần Vân ‘, cũng là một vị người tu hành.
Đánh giá về Phi Kiếm Vấn Đạo Phi Kiếm Vấn Đạo là một trong những bộ thuần tiên hiệp và nó có nhân vật chính là nhị công tử Tần Vân của Tần Phủ, ngay khi xuất hiện hắn đã là người có khả năng cao nhất trong số những công tử của thành Quảng Lăng. Tuy nhiên khi càng tu luyện lên cao thì hắn mới dần phát hiện ra công pháp mà hắn đã luyện tập bấy lâu nay là một loại công pháp chết, không có cách nào thành Thần được. Hắn thiên phú hơn người, tu luyện cũng hơn người, vậy nhưng từ đầu luôn đi trên một con đường mà nhất định không dẫn đến thành công. Nhưng những nhân vật khác của Cà Chua không phải là người sẵn sàng đầu hàng trước hoàn cảnh khó khăn. Không có tương lai ư? Hắn sẽ tự tạo ra tương lai. Không thể thành Thần ư? Hắn tự đi con đường của chính hắn để mà giỏi hơn được Thần. Không tựu thành Kim tiên được không? Hắn đã huỷ đan và biến bản thân trở thành một Tán Tiên chỉ có thể còn tồn tại hàng nghìn năm để bảo vệ quê hương Đại Thế Giới khỏi cuộc tấn công của Diệt Tinh Đại ma đầu. Bởi vì hắn là người ghét quỷ và cừu nên trắng đen phân rõ ràng. Hắn không tha thứ cho một kẻ ác độc có thể gây hoạ cho những người vô tội chỉ bởi lòng tham lam độc ác của mình. Đây là bộ truyện mới nhất của Ngã Cật Tây Hồng Thị và cũng là bộ để lại nhiều tranh luận nhất. Có người nói, bút lực của tác giả đã bắt đầu hạ phong độ và có kết cục như vậy. Có người nói, tác phẩm đọc rất hay, có kết cục gấp và vội vàng như đã đọc. Cũng có người nói đây quả là một câu chuyện quá hay. Nhưng sự thật chính là, tác giả đã nói đáng ra tác phẩm chỉ có thể dừng lại tại thời điểm A là hợp lí nhất, vì nghĩ độc giả sẽ không thích truyện viết vào thời điểm A cho nên tác giả đã đẩy câu chuyện đến một tầng giới khác, sau đó mạch truyện giãn rộng ra, để cuối cùng đưa đến kết cục không làm hài lòng tất cả mọi người. Nhưng điều đó cũng không phủ định cái hay của bộ truyện trên. Tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả, rằng cái kết vào thời điểm A là hay nhất và hợp lý nhất. Thế nhưng cái kết thật của câu chuyện cũng không hề gây khó chịu như mọi người thường nói. Bạn hãy đọc thử để cảm nhận được đâu là cách tôi nghĩ là hay nhất đi.