REVIEW TRUYỆN NHÂN ĐẠO CHÍ TÔN

Review truyện hay

Từ Bàn Cổ khai thiên, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định luân, trong thế gian này loài người đã là linh trưởng đứng đầu vạn vật. Lúc này đang là thời kì cuối của Nhân Hoàng trong Tam Hoàng, Ngũ Đế chưa định, loài người cũng chưa được coi là linh trưởng đứng đầu trời đất. Đây là thời đại rất hoang dại, Yêu thần, Tà Thần, Thiên thần.. chư thần như nấm; Yêu ma, Tà ma, Thiên ma... quần ma như mưa. Van tộc cùng tồn tại, sinh vật dã man thống trị thiên hạ, còn Nhân Hoàng đã già, loài người nhỏ bé trở thành lương thực và tế phẩm. Đây không phải là Hồng Hoang, mà là Man Hoang vô cùng điên cuồng! Trở lại trong thần thoại Trung Quốc, sách viết về truyền kì nghịch tập của nhân loại, kính mời đọc

Truyện: Nhân Đạo Chí Tôn

Tác giả: Trạch Trư

Thể loại: Huyền Huyễn

Tình trạng: Hoàn thành

Vạn tộc cùng tồn tại, dã man sinh trưởng, thống trị thiên hạ, mà Nhân Hoàng đã già, Nhân tộc nhỏ yếu, bị xem như tế sinh cùng lương thực. Truyện kể về Chung Nhạc đạt được tân hỏa truyền thừa và vô vàn bí mật được hé lộ.

Truyện không thiên về bố cục hay mưu kế, tất cả chỉ cần dựa vào sức mạnh và thực lực là tuyệt đối, truyện tình tiết nhanh, lôi cuốn, với những màn pk được vẽ lên một cách hoành tráng. Câu truyện mang đậm 1 màu sắc hào hùng, bi tráng, đôi khi cũng không hề thiếu một chút hài hước của tân hỏa (ngọn lửa) như rất nhiều những pet đại thần.

Truyện tuy nhiên phải duy trì một chút huyết mạch còn lại của phục hy nhưng đảm bảo không ngựa giống!!!

Bộ hay nhất của lão Trư, main có tư tưởng dân tộc rõ ràng, có tinh thần hy sinh bản thân mình để chấn hưng dân tộc. Main phát triển dần dần, về kể cả tu vi lẫn trí tuệ. Chứ không phải nhiều truyện main mới vô suy nghĩ như mấy lão sống ngàn vạn năm và main mấy trăm năm sau vẫn suy nghĩ như vậy. Ta nhớ lúc main đề cử mình làm đệ tử của Tiêu Dao Đế là đế trí giả. Nhờ đó thấy được main nỗ lực cỡ nào. Gánh nặng của main là của cả 1 dân tộc ngay từ đầu truyện, chứ cũng không phải mấy cái ân oán vì gái gú hay vì ghen tị của “thiên tài”. Khuyết điểm của bộ này là về cuối main khá nhiều vợ, nhưng có thể thông cảm được vì main thành Đế Hoàng thì phải có hậu cung để ổn định tâm của quân thần. Cũng là để nhân giống tộc nhân, vì tộc nhân của main đã ít đến đáng thương. Trong truyện cũng có nhiều lúc bi thương, cái chết của những người che chở cho main, kể cả cái chết của kẻ thù chỉ do đạo bất đồng thờ khác chủ nhưng vẫn thành tri kỷ, hay cái chết của thần tử của main khi câu kéo thời gian đợi main mới. Khá nhiều chi tiết hay nên đọc để cảm nhận

Bài đọc nhiều nhất

Lên đầu trang