REVIEW TRUYỆN VẠN CỔ CHÍ TÔN

Review truyện hay

Văn Án

Mười lăm năm trước, Thiên Vũ giới một trong thập đại phong hào Vũ Đế, Phá Quân Vũ Đế… Cổ Phi Dương, tại sơn mạch Thiên Đãng bất ngờ ngã xuống, chấn động toàn bộ đại lục! Sau đó các thế lực lớn sóng ngầm phun trào, các loại xung đột càng ngày càng kịch liệt, đại lục Thiên Vũ vắng lặng mấy trăm năm, lần thứ hai gió nổi mây vần.

Mười lăm năm sau chuyển thế sống lại hóa thành công tử Lý Vân Tiêu – Thiên Thủy quốc, mở ra một thiên lữ trình nghịch thiên tranh chấp cùng vô số thiên tài thiên hạ. 

Sơ Lược

Nói đến “Vạn Cổ Chí Tôn”, đây có thể là một câu chuyện thể hiện rõ sự trưởng thành của Thái Nhất Sinh Thủy trong quá trình viết. Bởi tầm 200 chương đầu, nhân vật của chúng ta có hơi “trẩu” nhưng càng về sau tính cách nhân vật đã thay đổi, nhận được vô số lời khen tích cực từ phía độc giả.

Nội dung của truyện cũng khá hợp lí, mặc dù ban đầu để nhân vật cái gì cũng biết từ pháp quyết gì cũng có, luyện đan dễ như trở bàn tay. Đó là bởi Lý Vân Tiêu kiếp trước là Phá Quân Võ Đế Cổ Phi Dương trùng sinh. Vì vậy những việc “cỏn con” này hắn biết rõ như lòng bàn tay cũng không có gì là “ảo” đúng không nào.

Trong quá trình bước lên lại đỉnh vinh quang, đồng hành bên Lý Vân Tiêu là bằng hữu, tri kỉ. Qua đó lại tìm ra được rất nhiều bí mật động trời, có liên quan đến cái chết của hắn ở đời trước. Hồng nhan bên cạnh Lý Vân Tiêu không tính là nhiều, nhưng cũng không ít. Một người được các cô gái ái mộ như hắn, cứ ngỡ chuyện tình cảm sẽ rất suồng sã hay vồ vập giống bao nhân vật khác. Nhưng ở Lý Vân Tiêu, tác giả vẽ lên sự chân thành trong tình cảm, sự nhẹ nhàng của tình yêu đôi lứa.

Yếu tố tình cảm như tình thân, tình bằng hữu cũng rất được Thái Nhất Sinh Thủy coi trọng và chú tâm miêu tả. Truyện không chỉ là tu luyện thăng cấp bình thường, cốt truyện cực kì logic, những nút thắt được đóng mở một cách tỉ mỉ chứ không phải thể loại “mỳ ăn liền” như thị trường tiên hiệp hiện nay.

Những cảnh giao chiến được miêu tả hồi hộp kịch tính theo kiểu “bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ đứng sau” cứ tưởng bạn mà lại là địch cứ ngỡ địch lại hoá liên minh phải đọc đến cuối cùng mới biết được kết quả.

Tuy nhiên để đọc được những “tinh hoa” ấy bạn cũng phải chịu khó đọc vài chương đầu khá “trẩu” của tác giả. “Trẩu” ở đây là so với những gì tác giả thể hiện phía sau thôi, chứ so với tác phẩm truyện bây giờ cũng không tính là quá “trẩu” đâu.

Bài đọc nhiều nhất

Lên đầu trang