REVIEW TRUYỆN THANH LIÊN CHI ĐỈNH

Review truyện hay

Tại hạ đọc bộ này thấy cũng khá ổn nên viết vài dòng review cho các đạo hữu tham khảo. Truyện thuộc thể loại gia tộc tu tiên, nhân vật chính từng bước xây dựng, phát triển gia tộc mình lớn mạnh.

Truyện: Thanh Liên Chi Đỉnh

Tác giả: Tiêu Thập Nhất Mạc

Thể loại: Tiên Hiệp

Sơ qua về bối cảnh mở đầu truyện: Nhân vật chính tên là Vương Trường Sinh, một thành viên của Vương Gia, một gia tộc nhỏ trên Thanh Liên Sơn, gia tộc chỉ có 1 vị Trúc Cơ sơ kỳ tọa trấn, có thể nói hoàn cảnh rất khó khăn. Nhân vật chính cũng chỉ có tư chất bình thường, tam linh căn, nhưng được cái ưu điểm là thần thức khá mạnh, ngoài ra không có bàn tay vàng nào trợ giúp. Tác giả buff cho main chủ yếu bằng kỳ ngộ. Nhờ thần thức cường đại hơn bình thường cộng với nhiều kỳ ngộ nên main học được tay nghề luyện chế khôi lỗi và tu luyện được Địa giai công pháp, từ đó dẫn dắt gia tộc quật khởi.

Mặc dù tác giả viết không dài dòng câu chữ, sự kiện xảy ra liên tục, nhưng tốc độ tu luyện của main khá chậm rãi, chỉ nhanh hơn bình thường một chút, không so được với thiên kiêu thiên tài các tông môn khác được. Đúng kiểu đường dài mới biết ngựa hay. Chính vì tác buff khá khiêm tốn, chậm rãi như vậy nên hành trình của main và gia tộc cũng gặp nhiều khó khăn, trắc trở. Hơi không cẩn thận là có nguy cơ bị diệt tộc.

Bộ này viết về thế giới tu tiên khá tàn khốc, vô tình. Gia tộc, tông môn vì tranh giành tài nguyên, vì sinh tồn mà sẵn sàng làm tất cả, không có thiện ác, chỉ có lợi cho phe mình thì làm. Một gia tộc nhỏ bé muốn quật khởi phải toan tính đủ kiểu, không phải chỉ lo làm kinh tế là mạnh được, còn phải lo ngoại giao, kiếm chỗ dựa, đồng minh, hoặc chèn ép phe đối nghịch, rồi phải lo phát triển nhân tài, người kế tục… Nếu main chỉ là tán tu thì đơn giản, gây sự xong rồi bỏ chạy là được, còn ở truyện này, dính theo cả một gia tộc, hành sự phải cân nhắc đủ điều.

Trong truyện nêu rõ một chân lý, sức một người là có hạn, muốn phát triển phải có nhiều người hỗ trợ, hậu thuẫn. Tán tu trong truyện này rất khó khăn. Nội dung truyện khá đề cao tinh thần “đoàn kết” trong gia tộc. Các thành viên trong gia tộc đều khá trung tâm, sẵn sàng hi sinh vì gia tộc. 

Truyện không yy nên không có các tình tiết kiểu trang bức, vả mặt, các nhân vật phụ cũng không phải dạng não tàn.

Nhược điểm của bộ này là quá quan trọng vấn đề thông gia để ngoại giao. Thấy nó khá miễn cưỡng, thông gia xong không sợ dẫn sói vào nhà? Người tu hành mà việc tìm đạo lữ của mình cũng do mấy ông tộc trưởng quyết định thì đúng là bó tay.  Cảm giác y như thời phong kiến xưa, không có tiên khí mấy. Ở phàm tục còn thấy chuyện thông gia vì mục đích ngoại giao nó quá mất nhân tính, huống hồ đây mấy ông tu sĩ, thần thức tăng cường, tư duy, trí tuệ, tầm nhìn nó cũng phải khác chứ, cứ tầm thường như vậy là thế nào? ~~. Hơn nữa tu hành gì mà vợ chồng con kiến cả đống, chả có tiên gia phong phạm.!

Đánh giá chung: Đây là một bộ truyện không quá xuất sắc, nhưng với quá trình tu luyện được miêu tả rất chi tiết, logic và không quá yy sẽ rất hợp với các bạn thích thể loại tiên hiệp.

Bài đọc nhiều nhất

Lên đầu trang