REVIEW TRUYỆN KHÔNG CÓ GÌ LẠ ĐẠI SƯ HUYNH

Review truyện hay

Lục Trường Sinh là đại sư huynh của Thánh Địa Đại La, được vạn người ngưỡng mộ kính trọng. Nhưng cũng chỉ có mình hắn biết mình là một vị đại sư huynh bình thường đến mức “không có gì lạ”.

Thông tin truyện:

  • Tác giả: Hắc Dạ Di Thiên
  • Thể loại: Huyền huyễn, Tu tiên, Xuyên không, Hài hước, Vô địch lưu

Nếu các bạn đã từng đọc bộ Thì Ra Ta Là Cao Nhân Tuyệt Thế từng làm mưa làm gió trên Kim Thánh Bảng thì hẳn là bạn cũng sẽ yêu thích bộ tiên hiệp Không Có Gì Lạ Đại Sư Huynh này, vì về cơ bản cả hai nhân vật chính đều bị thiên hạ não bổ rồi mặc định hắn là cao nhân, trong khi hắn cái gì cũng chẳng biết.

Lục Trường Sinh là một nhân viên chào hàng thành thật hiền lành, mỗi ngày đều vất vả vì cuộc sống mưu sinh, cho đến một hôm mưa to gió lớn hắn xuyên không tới thế giới tu tiên.

Vốn có ngoại hình bình thường không chút nổi bật, Lục Trường Sinh đột nhiên xuyên vào một người có gương mặt và hào quang nhân vật chính, giá trị mị lực lên đến level max, mà phong thái lại vô cùng cao nhân! Hắn chỉ cần ngẩn người ra suy nghĩ xem tối nay ăn gì thì thiên địa đã xuất hiện dị tượng như đang tiến vào trạng thái ngộ đạo! 

Lục Trường Sinh được Thanh Vân đạo nhân thu nhận làm đệ tử chân truyền và mang về Thánh Địa Đại La, trở thành đại sư huynh đứng trên tất cả những thiên tài khác, được vạn người ngưỡng mộ kính trọng. Nhưng cũng chỉ có mình Lục Trường Sinh biết, mình là một vị đại sư huynh bình thường đến mức “không có gì lạ”.

Cấp độ tu hành trong tiên hiệp thì các bạn biết rồi đó: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Kim Đan, Kết Anh, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phân Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa. Sau Đại Thừa mới có thể phi thăng lên thượng giới.

Thế mà nam chính của chúng ta được sư tôn cho ăn biết bao nhiêu là vật phẩm trân quý mà vẫn mất ba năm trời mới tu hành đến Luyện Khí cảnh! Bảo hắn “không có gì lạ” là còn nhẹ đó! Thế nhưng trong mắt mọi người, Lục Trường Sinh lại là cao nhân tuyệt thế, có khi đã lên tới Đại Thừa và có thể phi thăng bất cứ lúc nào. 

Nhưng sư tôn hắn lại có thể nhìn ra ưu điểm của hắn và phát huy nó hết sức nhuần nhuyễn:

"Người khác cần cố gắng phấn đấu nhưng mà ngươi lại không cần. Đây chính là điều khiến ngươi không giống bình thường. Cho nên ngươi có phải thiên tài không cũng không quan trọng, chỉ cần người khác tin tưởng ngươi thiên tài là đủ rồi."

Thậm chí còn quán triệt tư tưởng cho hắn:

Thanh Vân đạo nhân lắc đầu: "Sư tổ ngươi từng nói với ta một câu chí lý để cho ta được lợi cả đời."
"Đồ nhi xin rửa tai lắng nghe!"
Thanh Vân đạo nhân đứng chắp tay ra vẻ cao nhân khí phái, ấp ủ hồi lâu mới chậm rãi mở miệng:
"Dáng dấp đẹp trai, vận khí tốt!"
Lục Trường Sinh: ". . ."

Cũng bởi vì cái vẻ ngoài điên đảo chúng sinh lại như cao nhân giáng trần ấy nên các bóng hồng xuất hiện quanh Lục Trường Sinh ngày càng nhiều, mà ai cũng đều là thiên tài tuyệt thế. Nhưng nam chính rất ngoan nha quý dzị, không harem không gái gú, rất ngoan ngoãn giả hổ để ăn thịt heo.

Tuy nhiên đừng cho rằng nam chính mãi chỉ là phế vật. Các tác giả dạo gần đây rất thích quay xe cua gấp khiến người đọc không kịp đội mũ bảo hiểm đều phải “Ối” “Á” một phen! Nam chính nhanh chóng từ phế vật trở thành vô địch lưu, đã không ra tay thì thôi, khi ra tay đều là một kích chí mạng!

Truyện Không Có Gì Lạ Đại Sư Huynh thuộc thể loại sảng văn, khi phế vật thì hài hước vì thiên hạ não bổ quá nhiều, khi vô địch thì lại khiến độc giả sảng khoái không thôi. Đương nhiên truyện để giải trí là chính nên các bạn đừng đòi hỏi truyện logic hoặc chê truyện thiếu chăm chút về vấn đề tu tiên. Sảng văn mà, cắm đầu tu luyện như Hàn Lập hay Vương Lâm thì còn sảng gì được nữa!

Bài đọc nhiều nhất

Lên đầu trang