Chương 64: Hầm Ngục (2)

 

Cheongyeum.

Một trong Ngũ Đại Trưởng Lão của Giáo hội và là thủ lĩnh của giáo phái ‘Thanh Trừ’.

Ngũ Đại Trưởng Lão đều có sức mạnh không khác gì quái vật, ngay cả cấp bậc Cao thủ thường được gọi là siêu việt cũng chỉ là trẻ con so với Ngũ Đại Trưởng Lão.

Damien đã từng chiến đấu và chiến thắng Ngũ Đại Trưởng Lão.

Nếu như hỏi anh ai là người mạnh nhất trong Ngũ Đại Trưởng Lão, anh sẽ không ngần ngại gọi tên Cheongyeum.

Cheongyeum thật sự rất mạnh. Ngay cả Damien cũng phải công nhận ông ta là một đối thủ nguy hiểm.

Agnes chính là đệ tử trực tiếp của Cheongyeum.

Đệ tử trực tiếp ý chỉ những người được coi là cao nhất trong số tất cả các đệ tử. Agnes là một trong số ít những người nhận được sự chỉ dạy trực tiếp từ Cheongyeum.

"Tôi sẽ cống hiến hết mình trong trận chiến này vì Đức Chúa Trời."

Ngọn lửa xanh bắt đầu lan rộng trên bàn tay Agnes.

Rồi nó ngay lập tức bùng nổ. Chỉ trong chớp mắt, Agnes đã chạm đến mũi của con Golem Xác sống.

Và một loạt vụ nổ xảy ra.

Bắt đầu từ khuỷu tay đến nắm đấm rồi lao thẳng về phía trước. Nắm đấm tăng tốc giáng ngay vào cổ con Golem Xác sống.

Cùng với tiếng động thật to, con Golem Xác sống bị đập vào tường.

Agnes lại tiếp tục di chuyển. Cùng với một vụ nổ khác, lần này cô lại xuất hiện sau lưng một con Golem Xác sống khác.

Hai đòn đánh liên tiếp đánh trúng vào nó, dòng máu phun ra từ trong miệng.

'Cô ấy đã hoàn toàn thành thạo chiến thuật chiến đấu của Cheongyeum.'

Các hiệp sĩ của giáo phái 'Thanh Trừ' có thể điều khiển ngọn lửa mạnh mẽ với khả năng đốt cháy tất cả mọi thứ thành tro bụi.

Nhưng mà Cheongyeum lại sử dụng sức mạnh này theo một cách hơi khác.

Sức mạnh của ngọn lửa không gây hại cho chủ nhân, tất nhiên các vụ nổ cũng giống như vậy.

Cheongyeum đã tạo ra một kỹ thuật sử dụng sức mạnh của vụ nổ để đẩy ông ta về phía trước.

‘Mặc dù hầu hết các đòn tấn công đều đơn giản và dễ hiểu…’

Kỹ thuật do chính Cheongyeum tạo ra cho thấy tốc độ và sức mạnh áp đảo đã khắc phục được nhược điểm này.

Trước khi mọi người kịp nhận ra thì tất cả con Golem Xác sống đã nằm trên mặt đất. Agnes nhìn Damien và nói, “Cậu Damien, mọi chuyện kết thúc rồi…”

Đột nhiên, Damien lao về phía Agnes. Anh vòng tay qua vai Agnes và xoay người lại, đồng thời duỗi chân ra sau. Con Golem Xác sống sắp tấn công Agnes đã bị đá bay đi.

– Kieak!

Con Golem Xác sống bị đẩy lùi nhìn Damien trừng trừng với đôi mắt đầy hận thù.

– Kieak!

– Kieak!

Những con Golem Xác sống khác cũng ngay lập tức đứng dậy và gầm lên.

Có vẻ như chúng không hề hấn gì mà chỉ bị choáng váng trong giây lát vì những cú va chạm.

Lớp da cứng cáp của chúng đã bảo vệ cho chúng.

“Đã bị trúng kỹ thuật của Cao thủ mà chúng vẫn không sao à…?”

Agnes lẩm bẩm với vẻ mặt như không thể tin nổi. Ngay sau khi nghĩ ra điều gì đó, vẻ mặt cô lại sáng lên.

"Cậu Damien, xin hãy quan sát tôi một lần nữa đi. Lần này tôi sẽ đốt cháy tất cả bọn chúng."

Ngọn lửa bắt đầu bùng cháy trên toàn bộ cơ thể Agnes.

Có vẻ như cô sẽ sử dụng thần lực của mình để biến bọn Golem Xác sống thành tro bụi.

'Xem ra cô ấy cũng có tài năng, nhưng mà vẫn còn quá nhiều khuyết điểm.'

Damien thầm thở dài trong lòng.

Nếu như Agnes tận dụng tối đa sức mạnh của ngọn lửa thì cô đã có thể đốt cháy những con Golem Xác sống này ngay lập tức.

Nhưng mà họ không biết cuộc chinh phạt hầm ngục này sẽ kéo dài bao lâu. Họ không thể lãng phí sức mạnh của mình được.

"Cô Agnes, xin hãy bình tĩnh lại đã."

Tài năng của Agnes sẽ giúp ích rất nhiều cho Giáo hội.

Đối với sự phát triển của Agnes, Damien đã đưa ra cho cô một lời khuyên.

"Số lượng không quan trọng. Chất lượng mới quan trọng."

Damien đứng thẳng người dậy. Linh khí tụ lại xung quanh thanh Thánh Kiếm. Nó dày đặc hơn bình thường rất nhiều.

– Kieak!

Một con Golem Xác sống lao về phía Damien. Đó chính là con mà anh vừa đá bay đi.

“Tăng cường sự tập trung thần lực. Hãy coi nó như dung nham chứ không phải là lửa. Sử dụng thần lực dày đặc đến mức nó tan chảy ra chứ không chỉ là cháy.”

Damien vung thanh Thánh Kiếm. Lớp da cứng cáp chịu đựng được cú đấm của Agnes đã bị cắt ra như một tờ giấy. Con Golem Xác sống đã bị tiêu diệt.

"Cô nhìn thấy không?"

Damien quay sang nhìn Agnes. Cô đang nhìn anh với đôi mắt mở to ra.

"Cô Agnes, cô cũng có thể làm được mà. Hãy ghi nhớ những gì tôi nói và thử xem."

Được Damien khích lệ, Agnes nắm chặt bàn tay lại. Ngọn lửa xanh bắt đầu tụ lại xung quanh nắm đấm của cô.

Nhưng rồi ngọn lửa đã tắt. Một thứ ánh sáng yếu ớt xuất hiện trên nắm đấm của cô.

Agnes tiến về phía trước. Cô lao tới và đánh con Golem Xác sống.

Lớp da của con Golem Xác sống vỡ tan như một chiếc bánh quy. Lõi của nó nát vụn và nổ tung.

Một nụ cười hiện lên trên đôi môi của Damien.

Cô đã học được rất nhanh. Đúng vậy, tài năng của cô ấy đặc biệt để được coi là đệ tử trực tiếp của một trưởng lão.

Có lẽ cô thậm chí còn có thể đạt đến cấp độ Cao thủ.

‘Thật may khi mình đã quyết định tham gia cuộc thập tự chinh này.’

Nhìn Agnes áp đảo bọn Golem Xác sống, Damien cảm thấy rất hài lòng.

 

***

 

Sau đó, đội quân thập tự chinh chiến đấu thêm vài trận nữa.

Trên đường tiến quân của họ, một không gian rộng lớn xuất hiện.

“Hả? Nó chia thành năm lối đi sao?”

Margata chỉ về phía trước và nói. Có năm lối vào ở trên tường.

“Bây giờ thì hầm ngục mới thật sự bắt đầu đây.”

Gamal lẩm bẩm nhìn vào năm lối đi.

“Chúng ta hãy tạm nghỉ ngơi ở đây đi. Binh lính, bắt đầu chuẩn bị bữa ăn. Margata, Sanus, đi theo tôi, chúng ta cần phải thảo luận về một số chuyện.”

Nói xong, Gamal quay người lại.

“Sao đột nhiên anh ta lại hành động như một thủ lĩnh thế?”

Margata thầm nghĩ và nhìn Gamal với vẻ mặt không hài lòng.

“Ờ thì, anh ta lúc nào cũng háo hức muốn nắm quyền chỉ huy mà.”

“Có vẻ như cô biết nhiều về Gamal nhỉ~?”

“Cô nói ‘biết nhiều’ là sao? Anh ta lúc nào cũng thế cho nên tôi phải biết chứ.”

“Margata~ Chúng ta cùng đi thôi~.”

Margata bước về phía Gamal, Sanus cũng đi theo sau.

Trong khi các hiệp sĩ cấp 2 đang thảo luận, các binh lính đã bắt đầu chuẩn bị bữa ăn.

Họ mang ra những thức ăn như thịt bò khô và bánh mì khô.

“Cậu Damien cứ nghỉ ngơi ở đây đi. Tôi sẽ mang đến cho.”

Trước khi Damien kịp di chuyển thì Agnes đã lên tiếng trước.

“Không cần đâu.”

Cả hai quay đầu về phía phát ra tiếng động.

Dionysius, hiệp sĩ của giáo phái ‘Hỗn Tuyết’, đang đứng đó cùng với thức ăn trên tay.

“Đây, cầm lấy đi.”

Dionysius đưa thức ăn cho Agnes. Agnes cầm lấy thức ăn và cảm ơn cậu ta một cách ngắn gọn.

“Cảm ơn.”

“Chị là chị của em cho nên em mang đến cho chị thôi.”

Nói xong, Dionysius quay người đi.

Trước khi rời đi, Dionysius liếc nhìn Damien bằng một ánh mắt sắc lẻm.

Có vẻ như cậu ta vẫn chưa quên thất bại từ ngày hôm trước.

“Cậu Damien, cầm lấy đi.”

Agnes đưa một nửa phần thức ăn cho Damien. Damien nhai một miếng thịt khô và hỏi.

“Cô có vẻ khá thân với hiệp sĩ đó nhỉ.”

“Cậu đang nói đến Dionysius à? Tôi đã chăm sóc cậu ta vài lần khi cậu ta vẫn còn là một hiệp sĩ bình thường.”

Agnes cầm một miếng bánh mì bằng cả hai tay và bắt đầu ăn.

“Cậu ta cứ nói là sẽ gia nhập ‘Thanh Trừ’ cùng với tôi, thế mà cuối cùng lại gia nhập vào Hỗn Tuyết.”

Giọng nói của Agnes pha lẫn sự tiếc nuối. Có vẻ như họ khá thân thiết với nhau.

Damien và Agnes im lặng một lúc lâu, hai người tập trung vào bữa ăn của mình.

Trong suốt bữa ăn, Agnes liên tục nhìn vào bên trong hầm ngục.

Vẻ mặt cô bình tĩnh nhưng lại có một ngọn lửa kỳ lạ bùng cháy sâu trong đôi mắt của cô.

"Tại sao cô lại truy đuổi Vua xác sống?"

Damien đột nhiên hỏi.

Tất cả các hiệp sĩ đều ghê tởm các pháp sư hắc ám. Các pháp sư hắc ám là những sinh vật chống lại các vị thần.

Nhưng mà sự căm ghét của Agnes dường như không phải vì những lý do đó. Nó có vẻ mang tính cá nhân hơn.

"... Hỏi về những chuyện cá nhân một cách dễ dàng như vậy, xem ra cậu cũng khá thờ ơ nhỉ."

"Nếu như cô thấy không ổn thì không cần phải nói với tôi đâu."

"Không, cậu đi đến nơi này là vì tôi, nếu như tôi giấu cậu điều đó thì chẳng phải là bất lịch sự lắm sao. Cậu đã dạy cho tôi những bài học quan trọng mà."

Agnes nhấp một ngụm nước từ trong bình nước của mình. Trông cô có vẻ hơi bực bội.

“Cậu có biết Vua xác sống lần đầu tiên được thế giới biết đến như thế nào không?”

“Hắn ta trở nên khét tiếng sau sự cố một ngôi làng lớn bị biến thành hang ổ của xác sống.”

“Ngôi làng đó chính là quê hương của tôi.”

Damien không khỏi ngạc nhiên trước thông tin gây sốc này.

Anh chưa bao giờ ngờ rằng vẫn còn người sống sót ở ngôi làng đó.

“Tôi vẫn nhớ rất rõ. Đó là ngày mà anh trai tôi vừa trở về nhà.”

Agnes thở dài rồi lại nói.

“Anh trai tôi là một hiệp sĩ. Cũng giống như tôi, anh ấy là thành viên của giáo phái ‘Thanh Trừ.’ Anh ấy cũng là một hiệp sĩ có triển vọng.”

Tài năng của Agnes vô cùng phi thường. Anh trai cô chắc hẳn cũng là một hiệp sĩ vĩ đại.

“Tôi thích nghe những câu chuyện của anh trai mình. Hôm đó tôi thúc giục anh ấy kể cho tôi nghe về nhiệm vụ mà Giáo hội đã giao cho anh ấy.”

Biểu cảm của Agnes dịu đi đôi chút.

“Đột nhiên chúng tôi nghe thấy tiếng hét phát ra từ bên ngoài. Anh trai tôi chạy ra ngoài, tôi cũng đi theo anh ấy mà không biết gì cả, và rồi… tôi nhìn thấy điều đó.”

Những sinh vật đang tràn vào ngôi làng.

Chúng không phải là những sinh vật bình thường mà là những loài sinh vật khác nhau được ghép lại, chúng tấn công và giết chóc dân làng.

"Lúc đó anh trai tôi đã nhận ra rằng anh ấy không thể giải quyết vấn đề bằng sức mạnh của mình, vì vậy anh ấy đã quyết định giấu tôi trong một chiếc hộp lớn bên trong nhà."

Biểu cảm của Agnes lại cứng đờ.

"Và anh ấy đưa cho tôi thứ gì đó. Sau đó tôi phát hiện ra đó là một thánh tích tàng hình đặc biệt do giáo phái cung cấp để bảo vệ những hiệp sĩ tài năng trong những tình huống khó khăn."

Cô bé Agnes nằm bên trong chiếc hộp run rẩy vì sợ hãi.

Tất cả những gì cô bé có thể nhìn thấy là quang cảnh mờ nhạt bên ngoài thông qua các khe hở trên hộp.

"Tôi liên tục nghe thấy tiếng hét từ bên ngoài. Đó là tiếng hét của những người mà tôi quen biết, như người hàng xóm Cecile và ông Obel ở bên kia đường. Sau đó tôi nghe thấy giọng của anh trai mình."

Bàn tay đang cầm thức ăn của Agnes hơi run rẩy.

"Tôi thậm chí còn không biết anh trai mình còn sống hay đã chết, tôi bị mắc kẹt trong chiếc hộp. Tôi đói và khát nhưng mà lại không thể rời đi. Anh trai tôi yêu cầu không được ra ngoài cho đến khi có người mở hộp ra. Khi tâm trí tôi trở nên mơ hồ và không còn sức lực nữa thì… nắp hộp đã mở ra.”

Đội quân thập tự chinh do Giáo hội cử đi đã đến.

Sau khi giải quyết xong đám xác sống, đội thập tự chinh đã phát hiện ra Agnes trong khi đang lục soát ngôi làng.

Kể từ đó, Agnes được Giáo hội bảo vệ. Sau khi hồi phục hoàn toàn sức mạnh, cô mới được nghe sự thật về những gì đã xảy ra trong ngôi làng.

Một pháp sư hắc ám được gọi là Vua xác sống đã gây ra toàn bộ vụ thảm sát đó.

Và không cần phải nói, Agnes chính là người duy nhất trong làng còn sống.

Agnes nhìn Damien. Đôi mắt cô mờ đi như một cái giếng cạn.

***

“Bữa ăn có ổn không?”

Margata quay trở lại sau một lúc.

“Tôi vừa thảo luận kế hoạch với Gamal. Có khoảng năm lối vào. Chúng ta nên chia nhau ra hoặc là đi từng người một để cho chắc chắn.”

Margata nhai một miếng thịt khô một cách đầy suy tư.

“Vậy cô nghĩ sao?”

“Tôi sao? Tôi cũng ủng hộ việc chia nhỏ ra. Lối vào và hành lang rất nhỏ cho nên sẽ rất đông nếu như tất cả chúng ta xông vào cùng một lúc.”

Mặc dù Margata đã nhìn thấy bọn Golem Xác sống mạnh đến mức nào trên đường đến đây nhưng mà cô vẫn đề xuất chia nhỏ lực lượng ra mà không hề lo lắng.

Có lẽ là do sự tự tin của cô.

Một hiệp sĩ cấp 2 của giáo phái hiển nhiên cũng sẽ có quyền kiêu ngạo như vậy.

“Sanus cũng có quan điểm giống như vậy. Gamal muốn tất cả chúng ta cùng cùng vào, nhưng mà Sanus và tôi lại đề xuất chia nhỏ. Anh ta có thể làm gì được chứ?”

“Đã xác nhận là sẽ chia nhỏ để vào rồi sao?”

“Có vẻ là vậy.”

“Vậy thì khi các lực lượng bị chia rẽ ra vai trò của cô sẽ trở nên rất quan trọng đó. Cô là người mạnh nhất trong số chúng ta mà.”

Margata nhướn mày trước lời nói của Damien.

“Không phải vậy đâu, chúng tôi phải cảm thấy may mắn khi có anh ở đây chứ. Nhờ có anh mà không có thương vong nào và chúng tôi đã bảo toàn được sức mạnh của mình.”

Golem Xác sống ngăn chặn lối vào là điều bất thường. Nếu như không có Damien thì có thể đã có thương vong.

Golem Xác sống với lớp da cứng cũng như vậy. Nó có thể gây ra thiệt hại đáng kể cho lực lượng bởi vì khả năng tàng hình và chịu đòn của nó.

“Tôi rất mong chờ…”

Các giác quan của Damien nhận ra điều gì đó. Anh đứng phắt dậy với thanh Thánh Kiếm của mình.

“Có chuyện gì vậy?”

Margata hỏi với vẻ mặt bối rối.

Ngay sau đó, những âm thanh kỳ lạ bắt đầu phát ra từ năm lối vào.

Các lực lượng ngay lập tức đứng dậy và cầm vũ khí của họ lên. Cả binh lính và hiệp sĩ đều nhìn chằm chằm lối vào với vẻ mặt căng thẳng.

Năm con Golem Xác sống lần lượt bước ra.

Chúng có cánh tay dài như khỉ và thân dưới giống như rắn.

Cả năm đều cao đến nỗi đầu gần chạm trần. Chúng tỏa ra một luồng mana hắc ám khiến việc thở trở nên khó khăn.

"Kẻ thù đáng gờm xuất hiện rồi."

Margata lẩm bẩm và liếm môi.

"Agnes, Damien, đứng yên đó. Có vẻ như chúng ta phải đối phó với chúng rồi đây."

Agnes với tay lấy vũ khí đeo ở thắt lưng.

Nhìn thấy thế, Damien không khỏi kinh ngạc.

"Đó chính là... Găng tay sao?"

Damien nghĩ đó là một công cụ dùng để nghiền nát, nhưng mà thật ra đó là găng tay bảo vệ cho nắm đấm của cô.

Những hiệp sĩ cấp 2 khác dường như đã cảm nhận được những gì Margata và Damien cảm nhận được.

Gamal lần đầu tiên rút thương ra. Sanus cầm một chiếc rìu to như máy chém.

“Gamal, tôi sẽ tấn công trước. Anh hỗ trợ đi.”

“Đừng nói nhảm nữa. Cô phải hỗ trợ cho tôi chứ.”

“Mọi người, đừng cãi nhau nữa.”

Hiệp sĩ cấp 2 của Giáo hội.

Đệ tử của Ngũ Đại Trưởng Lão.

Mặc dù không nâng cao thần lực của mình, nhưng mà vẫn có một nguồn áp lực không thể diễn tả được phát ra từ ba người họ.

“À, thôi bỏ đi. Tôi sẽ không chiến đấu với anh. Tôi sẽ chiến đấu với Sanus.”

“Đồ trẻ con…”

Margata và Gamal đang cãi nhau.

Đột nhiên một tiếng nổ lớn phát ra từ dưới chân họ.

Cùng lúc đó, mặt đất nơi độI quân thập tự chinh đang đứng sụp đổ cùng một lúc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương