Chương 15. Cảnh báo (1)

 

Trang viên Ryan Bloom.

Sân tập.

 

Có điều gì đó đặc biệt đang xảy ra ở nơi này, nơi được mệnh danh là nơi rèn luyện kiếm thuật tốt nhất ở Vương quốc Apple.

Hơn mười chàng trai cầm kiếm gỗ, liên tục nuốt nước bọt. Đối mặt với họ là một người đàn ông trung niên.

Ông ta có một thân hình cường tráng, nhưng mà chỉ có thế thôi, cũng không đặc biệt to lớn hay bệ vệ cho lắm.

“Mọi người đã khởi động đầy đủ chưa?”

Tuy nhiên, mặc dù đó là thói quen của người đàn ông, các chàng trai vẫn tỏ ra lo lắng, chăm chú theo dõi từng cử động của ông ta với vẻ mặt căng thẳng.

“Vậy thì hãy bắt đầu thôi.”

Tuy nhiên, các chàng trai vẫn còn do dự.

Thấy vậy, người đàn ông trung niên liền tặc lưỡi một cái.

“Ta tưởng các ngươi là sư tử con chứ, hóa ra chỉ là chó con thôi à?”

Các chàng trai sôi nổi không thể im lặng trước sự khiêu khích như vậy.

Ánh mắt của họ rời đi và từng người một giơ thanh kiếm gỗ lên.

Người đàn ông nở một nụ cười hài lòng.

“Bây giờ thì giống hơn rồi đó.”

Các chàng trai lao về phía trước cùng tiếng hét, trên tay cầm thanh kiếm gỗ của mình. Người đàn ông cũng nhấc thanh kiếm gỗ của mình lên để đáp lại.

Và chỉ trong chớp mắt, kết quả đã được quyết định.

Các chàng trai quằn quại trên mặt đất vì bị những thanh kiếm gỗ tấn công, trong khi người đàn ông trung niên vẫn đứng vững mà không hề hấn gì.

“Tất cả các ngươi đều khá tốt. Bây giờ ta không thể để mất cảnh giác được rồi.”

Nghe lời nói của người đàn ông trung niên, một trong các chàng trai mím môi.

“Nhưng mà, vẫn chưa có ai ngăn chặn được đòn tấn công của lãnh chúa Ryan Bloom sao?”

Ở Vương quốc Apple, những người có thể được gọi là “lãnh chúa” là cực kỳ hiếm, và trong số các Lãnh chúa đó chỉ có một người có được kỹ năng như vậy.

Người đàn ông trung niên đó chính là Lãnh chúa Ryan Bloom.

“Đó là danh dự của ta mà. Ta không thể để mình bị các ngươi chống đỡ dễ dàng như vậy được.”

Holland Ryan nở nụ cười nhẹ nhàng.

“Cứ tiếp tục phát huy nhé.”

"Vâng!"

Các chàng trai đứng dậy khỏi mặt đất, cất cao giọng nói.

Holland Ryan Bloom rời khỏi sân tập cùng với thanh kiếm gỗ trên tay.

"Ngài đã vất vả rồi."

Một người đàn ông lớn tuổi đưa cho ông ta một chiếc khăn khi ông ta bước vào trang viên.

Lãnh chúa Holland lau mồ hôi và nói, “Vincent, các kị sĩ đã tiến bộ đáng kể rồi. Nếu như bây giờ ta phạm phải một sai lầm nhỏ nhất thì ta cũng có thể thua.”

Nghe lời nói của ông ta, người đàn ông lớn tuổi được gọi là Vincent chỉ mỉm cười mà không nói lời nào.

Các chàng trai bị lãnh chúa Holland đánh bại đều là kị sĩ chính thức.

Mặc dù vậy, không một ai trong số họ có thể chạm vào gấu áo của lãnh chúa Holland.

Tuy nhiên, các kị sĩ không hề cảm thấy xấu hổ. Người đàn ông này, Holland Ryan Bloom, là một nhân vật đáng gờm sắp đạt đến cấp bậc Kiếm sư.

“Ngài đã quyết định cử các kị sĩ nào tham gia trận đấu chưa?”

Nghe câu hỏi của Vincent, lãnh chúa Holland rơi vào một khoảnh khắc trầm ngâm ngắn ngủi.

“Có một vài người cũng khá tốt, nhưng mà ta cần quan sát thêm một chút nữa để chắc chắn.”

Hiện tại, lãnh chúa Ryan Bloom đang xung đột với lãnh chúa Goldpixy. Một mỏ vàng đã được phát hiện ở ranh giới giữa khu vực của họ.

Cả hai gia tộc đã mâu thuẫn từ lâu và cuối cùng quyết định giải quyết quyền sở hữu mỏ thông qua một trận đấu.

“Người tham gia đầu tiên đã được quyết định, cho nên thực tế thì chúng ta đã có một phần thắng rồi. Nhưng mà ta vẫn lo ngại về hai điều còn lại.”

Các kị sĩ chính thức được phân loại thành cao cấp, trung cấp và sơ cấp dựa trên kỹ năng của mình.

Đối với trận đấu này, cả hai gia tộc quyết định chỉ cử ba kị sĩ sơ cấp của mỗi bên.

“Bất kể là cử ai đi nữa thì chúng ta cũng sẽ thắng thôi, nhưng mà lần này ta muốn làm rõ khoảng cách về kỹ năng.”

Vẻ mặt của lãnh chúa Holland tràn đầy sự tự tin mạnh mẽ.

Ông ta quả xứng danh là người lãnh đạo gia tộc kị sĩ giỏi nhất ở Vương quốc Apple.

“Sẽ thật hoàn hảo nếu như nhị thiếu gia có thể tham gia.”

“Phải, ta cũng nghĩ vậy. Đó sẽ là một cơ hội tuyệt vời để công bố tên tuổi của nó… nhưng mà kỹ năng của anh ấy vẫn còn thiếu sót.”

Nhị thiếu gia Erwin Ryan Bloom, được ca ngợi là thiên tài, đã không được chọn cho trận đấu này bởi vì anh ta vẫn còn là cận vệ. Vượt qua ngưỡng cửa để trở thành một kị sĩ chính thức không phải là một điều dễ dàng.

“Nhưng mà hiện tại Erwin đang làm gì vậy? Gần đây sao ta không thấy mặt nó.”

Trước câu hỏi của lãnh chúa, Vincent bày tỏ vẻ mặt có phần khó xử.

“Chà… cậu ấy đã đến dinh thự Haksen.”

“Dinh thự Haksen? À, là vì tiểu thư của gia đình đó à?”

Việc Erwin Ryan Bloom tỏ ra rất quan tâm đến cô con gái lớn của gia đình Haksen là điều mà lãnh chúa đã biết.

“Thằng bé cũng khá đấy. Giống hệt như ta, đều rất thích phụ nữ.”

Trái ngược với lời nói đó, lãnh chúa Holland nở một nụ cười.

“Nhưng mà nếu như là đàn ông thì việc có những ham muốn như vậy cũng là điều đương nhiên có phải không? Thật đáng tiếc khi thằng lớn lại thiếu sót về mặt đó.”

Không giống như Erwin Ryan Bloom vốn tỏ ra thích thú với phụ nữ, đại thiếu gia của gia tộc Ryan Bloom hoàn toàn không có hứng thú với những điều đó.

“Nhưng mà trò đùa này có vẻ hơi kéo dài rồi đấy. Bọn phụ nữ nhà quê đó thì nên hưởng thụ một cách triệt để rồi vứt bỏ là được rồi.”

Khi này lãnh chúa Holland tặc lưỡi tỏ vẻ không đồng tình.

Một người báo tin vội vã chạy đến từ đằng xa.

Hắn thì thầm điều gì đó vào tai Vincent.

Khi nghe thấy lời thì thầm, vẻ mặt Vincent trở nên tái nhợt.

“Lãnh chúa, nhị thiếu gia đã quay trở lại rồi.”

"Oh, là vậy sao?"

Vẻ mặt của lãnh chúa Holland sáng lên ngay lập tức.

“Vừa nhắc đã đến rồi. Ta phải nhanh chóng đến gặp Erwin thôi… Nhưng mà tại sao vẻ mặt của ngươi lại trông như vậy?

Lãnh chúa Holland hỏi với vẻ mặt khó hiểu.

“Chuyện đó… ừm…”

Vincent thận trọng nói.

“Đừng do dự nữa, nói nhanh đi.”

“Nhị thiếu gia đã bị sỉ nhục nghiêm trọng tại dinh thự Haksen.”

Khi đó, vẻ mặt của lãnh chúa Holland nhăn nhó như một tên quỷ.

“Erwin!”

Lãnh chúa Holland mạnh tay mở cửa phòng y tế.

Âm thanh đó làm cho Erwin Ryan Bloom đang ngồi thu mình trên giường phải giật mình.

“Ồ, cha?”

Erwin Ryan Bloom ngó ra từ dưới tấm chăn.

Phần da bên ngoài của anh ta đầy vết bầm tím, và trên cổ anh ta vẫn còn những vết thương do một lưỡi dao gây ra.

“Cha… b-bọn họ muốn… g-giết con… bọn họ cắt cổ con… bằng một… cái nĩa.”

Điều đáng lo ngại hơn là trạng thái tinh thần của Erwin.

Không thể diễn đạt một câu trôi chảy, có vẻ như anh ta đã phải chịu một cú sốc tâm lý nặng nề.

“Erwin! Đừng sợ! Có cha ở bên cạnh con mà!”

Lãnh chúa Holland nắm chặt tay Erwin nhưng mà cơn run vẫn không ngừng lại.

Sau khi an ủi Erwin một lúc, lãnh chúa Holland bước ra khỏi bệnh xá.

“Lãnh chúa.”

Bên ngoài là Vincent và các cận vệ đi cùng Erwin.

Lãnh chúa Holland trừng mắt nhìn các cận vệ.

“Ở dinh thự Haksen đã xảy ra chuyện gì?”

Các cận vệ nuốt nước bọt và giải thích chi tiết.

Sau khi các cận vệ giải thích, lãnh chúa Holland liền cau mày.

“… Hắn ta đỡ kiếm khí bằng một cái nĩa ư?”

Ngay cả đối với chiến binh cấp cao như Holland, việc chống đỡ kiếm khí bằng vũ khí thông thường cũng không hề dễ dàng. Vậy nên hắn ta đã làm chệch hướng đòn tấn công đó chỉ bằng một cái nĩa sao?

“Các ngươi đang thêu dệt nên mọi chuyện vì sợ bị phạt có phải không?”

“K-không! Đó là sự thật mà ạ!”

“L-làm ơn, hãy tin chúng tôi!”

Các cận vệ hét lên như thể đang cầu xin.

Lãnh chúa Holland xem xét kỹ lưỡng vẻ mặt của bọn họ và nói, "Được rồi, lui đi."

Bọn họ liền cúi chào và nhanh chóng rời đi.

“Lãnh chúa, ngài nghĩ như thế nào?”

“Ta không nghĩ bọn họ nói dối đâu.”

Một cao thủ như ông ta có thể phát hiện hơi thở và nhịp tim của đối thủ thông qua các giác quan. Bằng cách đó ta có thể phần nào nhận ra được tính trung thực trong lời nói của đối phương.

“Nhưng mà con trai của gia đình Haksen nổi tiếng là chơi bời mà. Làm sao một người như vậy lại có thể…”

“Có lẽ hắn ta đã cho chất gây ảo giác hoặc là chất độc vào trà hay thức ăn cũng nên.”

Nghe lời nhận xét đó, Vincent khẽ thở dài. Ông ta đã không xem xét đến khả năng đó.

Erwin Ryan Bloom và những người cận vệ của anh ta đã đến dinh thự của gia đình Haksen và được chiêu đãi bằng trà và đồ ăn. Nếu như nó được tẩm chất gây ảo giác hoặc là chất độc thì sao?

Ngay cả Erwin có nổi tiếng là thiên tài thì khi bị ảnh hưởng, anh ta cũng sẽ không thể được sử dụng thanh kiếm của mình.

“Có thể Damien Haksen đã ngăn chặn thanh kiếm dưới ảnh hưởng của chất gây ảo giác hoặc là chất độc, và các cận vệ đã hiểu lầm.”

Chỉ nghĩ đến đó thôi cũng đủ khiến cho lãnh chúa Ryan Bloom nổi cơn thịnh nộ.

“Nếu như không phải vì trận đấu sắp diễn ra với công tước thì tôi đã đích thân đi bắt tên vô lại đó rồi.”

Vào thời điểm này, với trận đấu sắp xảy ra cùng Công tước Goldpixy, ông ta không thể liều lĩnh rời bỏ vị trí của mình.

“Hãy cử người ngay lập tức đến dinh thự của gia đình Haksen và đưa Damien Haksen đến đây.”

Lãnh chúa Holland thường rất hào phóng, nhưng mà đối với con cái ông ta lại trở nên ích kỷ. Nhìn thấy con cái mình như vậy, ông ta không thể nào đứng yên được.

“Trói hắn ta lại như một con chó và mang hắn ta đến. Hãy để cho mọi người chứng kiến hắn ta bị sỉ nhục như thế nào.”

“Chúng ta nên cử ai đây ạ?”

“Cử Gerrick đi.”

Khi nhắc đến tên Gerrick, lông mày Vincent hơi co giật.

Gerrick là một kị sĩ cấp thấp đặc biệt trung thành trong trang viên Ryan Bloom. Vì điều này mà anh ta đã nhiều lần gây ra rắc rối.

Có lần anh ta đã biến một nhóm lính đánh thuê xúc phạm gia tộc thành những kẻ phục tùng ngoan ngoãn.

Lãnh chúa Holland đã nhận thức rõ điều này. Tuy nhiên, trong một tình huống nhạy cảm như vậy, việc giao cho Gerrick nhiệm vụ này là một sự thể hiện ý đồ trắng trợn.

"Tôi hiểu rồi."

Vincent lặng lẽ gật đầu đáp lại.

 

***

 

Một ngày sau khi Damian Haksen tiêu diệt Hắc Xà, một người nào đó từ Giáo hội đã đến gặp anh.

“Xin chào cậu. Tôi là Agnes, một hiệp sĩ của Giáo hội.”

Agnes cùng với một nhóm hiệp sĩ và một đội điều tra đã được phái đến từ trong thành phố, dẫn đầu là đệ tử của Cheongyeom mà họ đã gặp lần trước.

“Chào mừng đến với trang viên Haksen.”

“Xin chào hiệp sĩ.”

Vợ chồng Paul chào đón họ với vẻ mặt căng thẳng.

Đó là một phản ứng hiển nhiên khi phải đối mặt với những người sẽ không ngần ngại tàn sát nếu như điều đó là để phục vụ ý muốn của Chúa.

“Damien đã thông báo cho chúng tôi về chuyện này và nghe nói là mọi người sẽ ở lại dinh thự một thời gian…”

“Đó là bởi vì chúng tôi phải điều tra dấu vết của pháp sư hắc ám đã nguyền rủa lãnh thổ của các vị. Chúng tôi rất cảm ơn sự hợp tác của các vị.”

Khi nói đến đó, Paul Haksen lại nuốt nước bọt.

“Chúng tôi đã dọn sạch phòng của người hầu rồi cho nên cứ thoải mái sử dụng khi cần thiết nhé.”

“Cảm ơn lòng tốt của các vị. Đây là một món quà nhỏ thể hiện lòng biết ơn của chúng tôi.”

Agnes đưa thứ gì đó cho Tử tước Haksen.

Đó là một mảnh bạch kim cỡ lòng bàn tay. Ngay khi nhìn thấy nó, con ngươi của ông mở to ra.

“Ồ, không, cái này…!”

“Đó là lòng thành của chúng tôi vì các vị đã cho phép nhóm điều tra thực hiện nhiệm vụ.”

Sự căng thẳng đọng lại trong mắt vợ chồng Haksen đã dịu đi rõ rệt.

Quả thật sức mạnh của đồng tiền là rất đáng kể.

“Dạo này anh thế nào rồi, Damien?”

Tiếp theo, Agnes chào Damien.

“Tôi không ngờ được gặp lại cô sớm như vậy.”

“Là do tôi có nhiệm vụ truy đuổi các pháp sư hắc ám của Yulan cho nên tôi đến để hỗ trợ điều tra.”

Khi nhắc đến Yulan, trong mắt Agnes hiện lên một tia tức giận thoáng qua. Đó là một sự thay đổi nhất thời mà không ai khác ngoài Damien có thể nhận ra.

“Và tôi cũng có mối quan tâm với anh nữa.”

Nghe câu nói này, mọi người trong gia đình đều quay lại nhìn Damien.

Mẹ anh lấy lòng bàn tay che miệng.

"Ồ."

Damien liếc nhìn bà, dường như bà đang hiểu lầm điều gì đó.

“Tôi không có ý định trở thành hiệp sĩ đâu.”

“Nhưng mà làm sao biết được chứ.”

“Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu.”

Damien quả quyết khẳng định. Agnes ngay lập tức tỏ ra chán nản.

“Đáng tiếc quá. Hãy nhận lấy cái này đi.”

Agnes đưa hai cuốn sách cũ cho Damien.

“Đây là những cuốn sách hướng dẫn mà anh yêu cầu, chúng đều được lựa chọn đặc biệt đấy.”

“Tại sao lại đưa cho tôi hai cuốn?”

Mặc dù kiếm thuật đối với anh cũng không đặc biệt cần thiết nhưng mà việc chấp nhận nó cũng không có hại gì.

Damien xem xét bìa của hai cuốn sách.

'Tư Thống Kiếm'

'Kỹ thuật Hấp thụ Tối cao'

Đó là những kỹ thuật mà Damien chưa từng thấy ở kiếp trước.

Trong khoảng thời gian làm Tử Kị sĩ, anh đã trực tiếp tấn công trụ sở của các tu sĩ. Tuy nhiên anh không thể chiếm đoạt tất cả mọi thứ từ họ, bởi vì mọi thứ thiêng liêng và quý giá đều đã bị chính Dorugo đốt cháy, khẳng định không thể rơi vào tay.

Kết quả là ngay cả Damien cũng không biết là ở đó có gì.

“Rất khó để mua được những thứ này đấy.”

Lời của Agnes cho thấy đây là những thứ thật sự có giá trị.

Damien bày tỏ lòng biết ơn và ôm chặt lấy hai cuốn sách.

"Cảm ơn."

“Thật đấy. Lấy được chúng đích thị là một thử thách. Có rất nhiều tu sĩ phản đối đấy.”

Khi Agnes lặp lại những lời đó, Damien liền nheo mắt lại.

“Cho dù cô có nói gì đi chăng nữa thì tôi không có ý định trở thành hiệp sĩ đâu.”

Vai của Agnes hơi rủ xuống.

"Chính là ở đây."

Damien hướng dẫn Agnes và đội điều tra đến nơi ẩn náu bên dưới lòng đất của Agitoh.

Khi xuống nơi ẩn náu, đội điều tra không giấu được sự ngạc nhiên.

“Để tạo ra sức mạnh hủy diệt như vậy bằng cách sử dụng những lời nguyền…”

“Quả là một kỹ năng xứng danh là một lãnh đạo của Yulan.”

Cả đội bắt đầu cuộc điều tra và phân tán khắp khu vực.

Một số người ở lại và hỏi thăm Damien chi tiết sự việc.

“Anh đối phó với pháp sư hắc ám như thế nào?”

Damien trả lời một cách thờ ơ.

“Tôi né được đòn và đánh vào cổ hắn ta rồi giết chết hắn ta.”

Câu trả lời của anh khiến cho các điều tra viên chết lặng. Một số người có vẻ như muốn hỏi thêm.

“Anh đúng là rất đặc biệt.”

Tuy nhiên, vì Agnes không thể hiện bất kỳ phản ứng cụ thể nào nên họ không thể làm gì hơn.

“Vậy thì tôi sẽ đi xem xét kỹ thuật hấp thụ và kiếm thuật. Hãy cho tôi biết sau khi cuộc điều tra kết thúc nhé.”

Nói xong, Damien rời khỏi nơi ẩn náu.

‘Mình đã che giấu mọi dấu vết ma thuật hắc ám nên là sẽ ổn thôi.’

Damien đã quay lại nơi ẩn náu tối qua để điều khiển hiện trường một cách phù hợp.

Nếu như để lộ ra rằng anh có thể sử dụng ma thuật hắc ám thì sẽ rất rắc rối.

‘Sẽ rất khó để cho họ tìm thấy bất cứ điều gì đáng ngờ.’

Damien, một người có kỹ thuật phi phàm, cố tình thao túng hiện trường nên sẽ khó có thể hiểu được đối với tiêu chuẩn của một đội điều tra.

Đặt những lo lắng của mình sang một bên, Damien mở cuốn sách nhận được từ Agnes ra.

Khi anh mở các trang của cuốn sổ tay ra, dòng chữ ở trang đầu tiên thu hút sự chú ý của anh.

Gia tộc Galway.

Đó là cái tên mà Damien đã từng nghe đến trong thời gian anh làm lính đánh thuê ở kiếp trước.

50 năm trước, xét theo dòng thời gian hiện tại, đó là một gia tộc đã bị các tu sĩ tiêu diệt.

Ban đầu, gia tộc Galway là dòng dõi kị sĩ trực thuộc Đế quốc.

Họ có một tổ tiên là Kiếm Sư và từng là một gia tộc lừng lẫy, sản sinh ra hết Kiếm Sư này đến Kiếm Sư khác.

Tuy nhiên, qua nhiều thế hệ, ngay cả các kị sĩ cấp cao cũng không còn xuất hiện và dòng dõi này càng ngày càng suy yếu.

Vì lý do nào đó mà họ đã dính líu đến các pháp sư hắc ám, dẫn đến việc bị các tu sĩ vạch trần.

'Đó không chỉ là nói suông mà việc có được nó quả thật rất khó khăn.'

Kỹ thuật được phát triển bởi một Kiếm Sư có giá trị rất to lớn.

Nó cao cấp hơn nhiều so với các sách kỹ thuật khác, chủ yếu là vì nó chứa đựng phương pháp để trở thành Kiếm Sư.

‘Nó cũng rất hữu ích.’

Tuy nhiên, nó không gây ấn tượng nhiều với Damien.

Kiếp trước, Damien là một nhân vật đáng gờm, thậm chí còn chê bai cả các Kiếm Sư.

Trình độ kiếm thuật và võ thuật này là điều mà anh không để vào mắt.

Damien vốn chỉ tham chiếu võ thuật và tạo ra những võ thuật cấp cao hơn.

‘Kiếm thuật không có gì đặc biệt cả.’

'Tư Thống Kiếm' kìm nén sức mạnh ma thuật và giải phóng nó, tạo ra một sức công phá mạnh mẽ.

Vì không có gì đặc biệt nên Damien chỉ liếc qua cuốn sách kiếm thuật đó một lần.

Tuy nhiên, không giống như với kiếm thuật, Kỹ thuật Hấp thụ Tối cao là một kỹ thuật cực kỳ hấp dẫn.

‘Tư Thống Kiếm là một kỹ thuật kiếm thuật tiêu thụ một lượng sức mạnh ma thuật cực lớn. Để giải quyết nhược điểm này thì Kỹ thuật Hấp thụ Tối cao đã phát triển để tăng tốc độ thu thập sức mạnh ma thuật.’

So với các kỹ thuật thu thập mana khác, Kỹ thuật Hấp thụ Tối cao tích lũy sức mạnh ma thuật với tốc độ cực kỳ nhanh.

Bí mật nằm ở việc hấp thụ sức mạnh ma thuật ở bên ngoài khi vận hành Kỹ thuật Hấp thụ Tối cao, cho phép tích lũy được một lượng đáng kể cùng một lúc.

‘Sau khi đạt đến cấp độ Kiếm Sư thì có thể trực tiếp khai thác sức mạnh ma thuật xung quanh… đó là những gì được viết trong này.’

Về bản chất, Kỹ thuật Hấp thụ Tối cao là một kỹ thuật mana kiểm soát sức mạnh ma thuật trong không gian.

Nó nắm ở một bậc giác ngộ cao hơn nhiều so với Tư Thống Kiếm.

‘Có thể kiểm soát sức mạnh ma thuật trong phạm vi bao nhiêu? Nó có thể kiểm soát không chỉ sức mạnh tự nhiên mà còn cả sức mạnh ma thuật của đối thủ hay không?’

Damien đã suy nghĩ rất nhiều lần.

Trong quá trình đó, anh tỉ mỉ mổ xẻ Kỹ thuật Hấp thụ Tối cao, trích xuất ra những gì cần thiết.

Trong khu rừng yên tĩnh này, có điều gì đó nảy sinh trong tâm trí Damien.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương