Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

SÁT THỦ TÁI SINH - CHAP 19

 

Bịch.

 

Raon tiến một bước lên phía trước. Càng đến gần Rimmer, áp lực của ông ta càng trở nên mạnh mẽ.

 

Không chỉ là những đứa trẻ khác, mà ngay cả Burren hay Runaan cũng khó có thể xuyên qua được nguồn áp lực như vậy. Tuy nhiên, Raon chỉ mỉm cười nhẹ.

 

'Ông ta đang cố tình đặt mình vào tình huống như thế này.'

 

Cậu không cần phải che giấu khả năng của mình nữa, vì bây giờ cậu đã quyết định sống với tư cách là Raon Zieghart rồi.

 

Sân khấu để cho cậu thể hiện tài năng được sắp đặt sẵn, khả năng của cậu cũng được mở ra, vì vậy cậu chỉ cần thể hiện tốt vai trò của mình trên sân khấu nữa mà thôi.

 

"Thế nào rồi? Nếu khó quá thì hãy nói cho ta biết… ”

 

"Dạ vẫn ổn ạ."

 

Raon mỉm cười nhẹ và bàn chân của cậu tiếp tục di chuyển.

 

'Nó có hơi quá so với độ tinh thông hiện tại của mình.'

 

Độ tinh thông phụ thuộc vào linh hồn, chứ không phải là thể xác. Đó là lý do tại sao Raon không chỉ có được độ tinh thông của Raon Zieghart, mà còn của cả sát thủ vĩ đại nhất tên Raon trong tiền kiếp nữa.

 

Vù!

 

Bên cạnh nguồn áp lực tuy nhỏ nhưng vững chắc của Raon Zieghart thì độ tinh thông của sát thủ Raon, người trước nay chưa bao giờ thất bại, cũng đã được triệu hồi.

 

Bịch.

 

Tiếng bước chân của cậu trên bãi cát của sân tập đã thay đổi. Vì độ tinh thông của Raon đang đè nặng lên trên đôi vai, điều đó thể hiện được sức mạnh của nó.

 

Xoẹt!

 

Nguồn áp lực sắc bén như một lưỡi dao xé toạc cơn gió xanh áp lực của Rimmer ra làm đôi.

 

“Thằng bé này là cái gì vậy chứ…?”

 

Rimmer mở to mắt. Sự hoảng hốt hiện lên trong đôi mắt xanh lục của ông ta, điều mà trước nay ông ta chưa từng thể hiện.

 

Vù!

 

Raon tiến về phía trước mà không hề đáp lại ông ta. Vượt qua cơn sóng gió dữ dội đó, cậu bước thêm năm bước nữa và đã đứng trước mặt Rimmer.

 

Bịch.

 

Cậu vươn tay ra và vỗ vào vai Rimmer.

 

"Bài kiểm tra đã kết thúc rồi phải không ạ?"

 

"Hở? Đúng vậy…"

 

Trước giọng nói tự tin nhưng điềm đạm đó của cậu, Rimmer chỉ gật đầu.

 

"Cảm ơn ông."

 

Hạ bàn tay xuống, cậu xóa sạch đi độ tinh thông của sát thủ mà cậu đã triệu hồi lên. Có vẻ là cậu đã ép mình quá mức rồi, vì đầu óc cậu như đang choáng váng.

 

“…”

 

Miệng của Rimmer vẫn đang há hốc, không thể che giấu được sự ngạc nhiên của mình.

 

[Ngươi! Ngươi là cái quái gì vậy chứ?]

 

Giọng của tên Thịnh nộ có vẻ ngạc nhiên. Hiếm khi hắn ta thể hiện bất kỳ cảm xúc nào khác ngoài sự tức giận.

 

"Hừm."

 

Trong khi chờ đợi phản ứng của Rimmer, Raon nhìn xung quanh sân tập đang im lặng như tờ này.

 

Những đứa trẻ từ các gia tộc chư hầu và dòng họ ngoại đã từng chế nhạo cậu, những đứa trẻ đã tập luyện cùng với cậu và đang cổ vũ cho cậu, ngay cả các bậc phụ huynh cũng đều im lặng.

 

“C-cái gì chứ? Nó xuyên qua được nguồn áp lực đó sao? Thằng nhóc đó?”

 

“Không thể được, làm thế nào mà…?”

 

“Nó chỉ là một người bệnh thôi, thậm chí còn chưa được học về linh khí nữa! Điều đó là không thể nào!"

 

Các bậc phụ huynh lẩm bẩm với vẻ mặt như đang trống rỗng.

 

“Raon! Cơ thể của con sao rồi?"

 

"Thiếu gia, chắc là cậu căng thẳng lắm phải không."

 

Sylvia và Helen rơi lệ. Trông họ có vẻ rất ấn tượng với những gì đã xảy ra, nhưng lời nói của họ chỉ thể hiện sự lo lắng cho cơ thể của cậu mà thôi.

 

Tuy nhiên, biểu hiện của Glenn Zieghart vẫn không hề thay đổi. Trông ông ấy vẫn lạnh lùng như mọi khi, như có một lớp băng phủ lên trên gương mặt vậy.

 

'Ông ấy quả là đúng một người như thế mà.'

 

Raon nhìn về phía Glenn lắc đầu.

 

***

 

"Con là cái quái gì vậy chứ?"

 

Rimmer bày tỏ sự kinh ngạc và hỏi Raon vẫn đang rất bình tĩnh.

 

“Ông đã quan sát con trong suốt sáu tháng qua rồi còn gì. Con chính là Raon.”

 

“Ta hỏi là bởi vì con đã vượt qua được nó. Ta đã cố tình tạo ra một nguồn áp lực mà ta nghĩ rằng con không thể nào chịu đựng được với khả năng hiện tại của con. Đó chỉ là một trò đùa thôi, và ta thậm chí còn không dám tưởng tượng là con sẽ xuyên qua được nó."

 

Để phát hiện ra khả năng mà Raon đang che giấu, ông ta đã tạo ra một nguồn áp lực có phần thái quá để khiến cho cậu không thể chịu đựng được.

 

Ông ta cứ đinh ninh rằng Raon sẽ không thể nào xuyên qua được nó, bất kể là khả năng mà cậu đang che giấu lớn đến mức nào đi chăng nữa, nhưng Raon đã một tay xé toạc nguồn áp lực của ông ta. Thành thật mà nói, ông ta vẫn không thể tin được những gì vừa xảy ra.

 

“Hừm…”

 

Rimmer liếc nhìn những người ở phía sau lưng Raon.

 

'Ừ thì, mình đã làm được như vậy đấy.'

 

Những cái miệng ồn ào của bọn họ đã khép chặt lại, cũng giống như ông ta vậy. Toàn bộ sân tập đều đơ ra trước những gì Raon vừa mới thể hiện.

 

“E hèm. Xin lỗi, tôi đã có hơi mất tập trung mặc dù là huấn luyện viên chính."

 

Rimmer cưỡi lên ngọn gió xanh, quay trở lại trên bục phát biểu.

 

“Và Raon Zieghart chính là người cuối cùng tham gia, bài kiểm tra tuyển chọn các học viên chính thức đến đây là kết thúc. Tuy nhiên, vẫn còn một sự kiện khác quan trọng hơn.”

 

Mọi người đều tập trung vào ông ta sau khi nghe ông ta đề cập đến một sự kiện quan trọng.

 

“Đó là thông báo về học viên được xếp hạng đầu tiên, người sẽ đại diện cho tất cả các học viên.”

 

Vì có nhiều khả năng học viên xếp hạng đầu tiên sẽ trở thành trưởng tộc, nên lòng tham như đang hiện lên trong ánh mắt của mọi người — cả những đứa trẻ và cha mẹ của chúng.

 

'Mọi thứ diễn ra theo đúng như kế hoạch, nhưng tình hình có hơi khác so với dự kiến một chút.'

 

Thực ra ông ta đã đưa ra quyết định vị trí đầu tiên sẽ thuộc về Raon Zieghart. Với tư cách là một học viên tạm thời, cậu đã thể hiện được rằng mình chính là người tiến bộ nhất với, vậy nên nó hoàn toàn phù hợp với mục đích của bài kiểm tra. Mặc dù ông ta cũng không ngờ cậu lại vượt qua dễ dàng đến như vậy.

 

'Nhờ vậy mà sự cố mình đã chuẩn bị có thể sẽ không xảy ra rồi.'

 

Rimmer cười khúc khích và liếc nhìn các học viên. Lướt qua Runaan và Burren, ánh mắt ông ta dừng lại ở Raon.

 

“Raon Zieghart. Từ hôm nay trở đi, con chính là học viên giỏi nhất của sân tập thứ năm này. Hãy cố gắng hết sức mình trong thời gian tới nhé."

 

"Ồ! Thiếu gia Raon! ”

 

“…”

 

Dorian vỗ tay, còn Runaan chỉ vỗ tay đúng ba lần, biểu cảm trên khuôn mặt của cô ấy cũng rất kỳ lạ.

 

"T-thiếu gia Raon là học viên giỏi nhất sao!"

 

“Aww…”

 

"Phu nhân Sylvia!"

 

Helen xoa đầu cậu và ôm lấy Sylvia như đang sắp ngã đến nơi.

 

"Hở?"

 

"?"

 

"Thằng nhóc đó thật sự được xếp hạng đầu tiên sao? Không thể nào tin được… ”

 

"Raon chính là người chịu được áp lực mạnh mẽ nhất mà."

 

“Nhưng nó là con trai của Sylvia đó! Là Sylvia đã bỏ trốn đấy! ”

 

"Điều đó không liên quan gì đến khả năng của đứa trẻ cả."

 

“Không phải đó là một trò lừa đảo mà Rimmer đã lên kế hoạch từ trước hay sao? Nếu là do ông ta thì cũng có thể lắm!”

 

Những người khác bắt đầu tranh cãi, cho rằng đó là điều không thể nào tin được.

 

"Rõ…rõ ràng đây là một trò lừa bịp mà!"

 

Burren đứng lên với đôi môi đang run rẩy.

 

"Không thể nào như thế được!"

 

"Lừa bịp cái gì, không thể cái gì chứ?"

 

Rimmer thờ ơ quay sang nhìn Burren.

 

“Raon kém hơn con cả về sức chịu đựng, sức mạnh và tài năng! Con không thể chấp nhận một người như vậy được xếp hạng đầu tiên!"

 

“Con cũng đã thấy rồi mà. Raon dễ dàng vượt qua được nguồn áp lực còn mạnh hơn so với nguồn áp lực con khó khăn lắm mới vượt qua được. Thằng bé xứng đáng được xếp hạng đầu tiên."

 

"Chắc chắn là cậu ta đã sử dụng thủ thuật nào đó!"

 

"Burren Zieghart, con đang nghi ngờ quyết định của ta sao?"

 

Nụ cười của Rimmer vẫn vậy, nhưng bầu không khí đã thay đổi. Cảm giác như làn gió se lạnh kia lại càng thêm sắc bén vậy.

 

“Ý-ý của con không phải là như vậy! Ý con đang nói là cậu ta đã lừa bịp tất cả chúng ta! Ngày hôm qua Raon thậm chí còn không thể theo kịp con nữa, vậy nên việc cậu ta xuyên qua được nguồn áp lực mạnh mẽ như vậy quả thật là vô lý!”

 

"Cậu ấy nói đúng đó!"

 

“Ngay cả huấn luyện viên cũng không thể tin được mà, phải không?”

 

Những đứa trẻ trong dòng họ ngoại theo phe Burren bước đến bên cạnh cậu ta.

 

“Hừm…”

 

Rimmer gãi cằm. Đúng là ông ta không thể ngờ Raon lại có thể vượt qua được áp lực của ông ta dễ dàng đến như vậy, nên ông ta cũng có thể hiểu được yêu sách của bọn chúng.

 

"Đúng vậy đó."

 

"Làm sao mà có thể làm được điều đó trong khi cậu ta còn đang phải chịu đựng Lời nguyền Băng giá kia chứ?"

 

"Cậu ta thậm chí không có linh khí nữa."

 

Khi cậu ta nhìn xung quanh, không chỉ có bọn trẻ mà cả người lớn cũng đang lầm bầm. Họ bắt đầu nghi ngờ về bài kiểm tra này, mặc dù đã tận mắt chứng kiến những gì vừa xảy ra.

 

“Chà, ta hiểu được những nghi ngờ của con. Vì chính ta cũng rất ngạc nhiên."

 

"Đúng vậy!"

 

Burren mở to mắt ra khi nhìn thấy được một tia hy vọng.

 

“Chúng ta là tộc Zieghart,vmột gia tộc của những chiến binh. Nên dùng một trận đấu tay đôi để xác định người được xếp hạng đầu tiên, hơn là một bài kiểm tra như thế này!”

 

"Con muốn có được xếp hạng đầu tiên đến nỗi đề nghị được đấu tay đôi với Raon sao?"

 

“Ý con là, một trận đấu tay đôi với bất kỳ ai cũng được. Không nhất thiết phải là con… ”

 

“Đôi mắt của con đầy tham vọng kia mà, con không cần phải nói dối ta đâu."

 

Rimmer cười khúc khích và xua tay. Gương mặt của Burren đỏ như trái táo, nhưng cậu ta không hề phản bác lại.

 

“Nhưng mà bài kiểm tra đã kết thúc rồi. Thưa lãnh chúa, chúng ta phải làm gì với tình huống này bây giờ đây?"

 

"Burren Zieghart."

 

Glenn nhìn Raon rồi đến Burren, sau đó từ từ mở miệng nói.

 

"Dạ vâng!"

 

“Nếu muốn thay đổi quyết định này thì con cần phải trả giá xứng đáng. Con có chắc là con đã sẵn sàng chưa? ”

 

"Dạ tất nhiên rồi ạ!"

 

Burren ngay lập tức trả lời mà không cần suy nghĩ. Cậu ta tự tin rằng mình sẽ thắng Raon, bất kể thế nào đi chăng nữa.

 

"Raon Zieghart."

 

Lần này, Glenn gọi tên của Raon.

 

"Dạ vâng."

 

Raon đáp lời.

 

“Những người khác không chấp nhận kết quả này. Con có ý định giao đấu với Burren hay không?”

 

"Dạ không."

 

Raon kiên quyết lắc đầu.

 

"Ể!"

 

"Hở?"

 

“Ơ…”

 

“Cậu… cậu ta bị điên à!”

 

Vì không ai nghĩ rằng cậu sẽ từ chối ngay lập tức như thế nên mọi người đều há hốc mồm.

 

“Bài kiểm tra đã kết thúc rồi, và kết quả cũng đã được đưa ra. Nếu như không có bất cứ điều gì để mà phải đánh đổi thì không có lý do gì con phải đấu với cậu ta cả."

 

"Hừm?"

 

“Một người suốt ngày cứ lảm nhảm về dòng dõi trực hệ, danh dự và những thứ tương tự như vậy, không ngờ là thậm chí còn không chịu chấp nhận thua cuộc nữa.”

 

"Kuh!"

 

Burren đỏ bừng mặt khi nghe Raon mỉa mai.

 

"Vậy thì hãy làm như thế này đi."

 

Mọi người nhìn Glenn, với giọng nói như có một khối sắt đang đè nặng lên nó.

 

“Con hãy quyết đấu với tư cách học viên được xếp hạng đầu tiên như đã nói. Nếu như con thắng, ta sẽ trao cho con một thẻ đồng."

 

‘Thẻ đồng sao!’

 

Tộc Zieghart sẽ ban những thẻ vàng, bạc hoặc đồng, tùy thuộc vào thành tích của mỗi người. Mặc dù nó chỉ là một tấm thẻ bằng đồng, nhưng một tấm thẻ do trưởng tộc trực tiếp ban tặng cho sẽ kiếm cho họ một số phần thưởng xứng đáng.

 

'Quả là may mắn đến bất ngờ mà.'

 

Cậu đã thắng cuộc đánh cược với Thịnh nộ vì đã được xếp hạng đầu tiên, và bây giờ Glenn đã hứa sẽ trao cho cậu một thẻ đồng. Phần thưởng của cậu vừa được tăng gấp đôi.

 

Có vẻ như là Glenn đã mong Burren, là con cháu của dòng dõi trực hệ, sẽ được xếp hạng đầu tiên. Thật không may là cậu sẽ không để cho ông ấy được toại nguyện đâu.

 

"Dạ đã hiểu."

 

"Ra-Raon à!"

 

"Không sao đâu ạ."

 

Ngay khi cậu vừa gật đầu đồng ý, Sylvia chạy ngay đến chỗ cậu. Cậu liền mỉm cười với người mẹ đang lo lắng của mình.

 

"Cảm ơn ngài đã tin tưởng con! Thưa lãnh chúa, con sẽ không làm ngài thất vọng đâu!”

 

Burren cúi đầu trước Glenn, bị choáng ngợp bởi cảm xúc của ông ấy.

 

"Vậy là đủ rồi, giờ thì bắt đầu cuộc đấu tay đôi đi."

 

"Dạ vâng ạ!"

 

Burren đứng dậy, bước đến gần Raon.

 

"Được đối đầu với ta trong một cuộc đấu tay đôi, còn gì may mắn hơn như thế nữa chứ."

 

Cậu ta tiếp tục cười toe toét.

 

“Ta đã không thích ngươi ngay từ cái lần đầu tiên nhìn thấy ngươi. Ta sẽ cho ngươi thấy sự khác biệt giữa dòng dõi trực hệ và con côn trùng bị bỏ rơi là như thế nào."

 

"Ồ. Tên nhóc không chịu chấp nhận thua cuộc nói hơi nhiều quá rồi đó."

 

Raon cười khúc khích và xoay cổ tay.

 

“Thằng khốn…”

 

"Hãy chờ cho tới lúc ta với ngươi đấu tay đôi đi."

 

Rimmer đứng ở giữa bọn họ, lắc đầu ngao ngán.

 

“Cuộc đọ sức sẽ chỉ có một hiệp duy nhất thôi. Ai sử dụng vũ khí hoặc linh khí thì sẽ bị loại. Không được dùng thứ gì khác ngoài cơ thể của các con để chiến đấu."

 

"Đã hiểu ạ!"

 

"Dạ vâng."

 

“Vậy thì…”

 

Rimmer giơ bàn tay đang cản tầm nhìn của Raon và Burren lên rồi lùi lại.

 

"Bắt đầu!"

 

"Haap!"

 

Trước khi từ ‘bắt đầu’ kịp lọt vào tai thì Burren đã lao tới. Cậu ta dùng tay đấm mạnh vào chấn thủy của Raon.

 

Bịch!

 

Raon quay mu bàn tay lại để đỡ nắm đấm đó. Sự xoay tròn dữ dội của nắm đấm khiến cho cổ tay cậu như bị tê liệt.

 

"Nhiêu đó không đủ để ngăn chặn nắm đấm của ta đâu!"

 

Burren cười lạnh và tung nắm đấm lần thứ hai, lần này là vào bụng của cậu.

 

Bụp!

 

Cậu dùng tay chống đỡ cú đấm, nhưng cú va chạm khiến cho cẳng tay cậu bị đau.

 

“Đây là Khuyết Hổ Quyền mà cha ta đã đích thân dạy cho ta. Không có luật lệ nào là không cho phép sử dụng kỹ thuật nắm đấm cả, vậy cho nên đây không phải là phạm luật."

 

“…”

 

Khuyết Hổ Quyền là kỹ thuật nắm đấm của tộc Zieghart, là tuyệt chiêu xoay nắm đấm để xuyên thủng hàng phòng ngự của kẻ thù.

 

'Mình nên làm gì đây nhỉ…?'

 

Nó tuy mạnh mẽ, nhưng lại vô cùng cẩu thả. Cậu hoàn toàn có thể dễ dàng hạ gục được cậu ta.

 

'Nếu chỉ đơn giản là giành được chiến thắng thôi thì quá lãng phí.'

 

Vì sân khấu đã được dựng lên cả rồi, nên cậu muốn tận dụng cơ hội này để chứng minh khả năng của mình cho tất cả mọi người.

 

"Ngươi đang nhìn đi đâu vậy hả?!"

 

Burren vung nắm đấm. Cậu ngả người ra để tránh nắm đấm và lùi lại phía sau.

 

"Đây chính là sự khác biệt tài năng giữa hai chúng ta!"

 

Cậu ta tiếp tục vung nắm đấm của mình khi sử dụng kỹ thuật di chuyển. Cả nắm đấm và bước chân của cậu ta đều thiếu tính logic, nhưng cũng có tính đe dọa nhờ vào khả năng thể chất tuyệt vời của cậu ta.

 

‘Tài năng hả?’

 

Raon bước sang ngang với đôi mắt như đang lấp lánh. Cậu coi đây là cách tốt nhất để giáng một đòn vào những kẻ ngốc của tộc Zieghart - những kẻ chỉ nghĩ đến tài năng.

 

Học võ sao?

 

Quả không hổ danh là thành viên của một gia tộc chiến binh, họ luôn coi tài năng võ thuật là quý giá nhất.

 

'Và mình thì sở hữu một thứ rất tuyệt vời.'

 

Raon sử dụng hết sức mạnh ‘Hỏa nhẫn’ của mình. Khoảnh khắc ba chiếc nhẫn bắt đầu xoay tròn dữ dội, chuyển động của Burren dường như trở nên chậm hơn, và cậu có thể nhìn rõ được kỹ thuật nắm đấm của cậu ta.

 

"Ngươi đã chịu thua chưa?"

 

Burren tung một nắm đấm thẳng. Một cơn gió tàn bạo vút qua bên tai cậu.

 

"Dĩ nhiên là không rồi."

 

Bàn tay của Raon di chuyển theo hình bán nguyệt. Nắm đấm của Burren bị bật ngược lại khi chạm phải vòng xoay đó.

 

Đó là một vòng xoay tương tự như Khuyết Hổ Quyền của cậu ta, nhưng hướng thì đã bị đảo ngược lại.

 

"Ể!"

 

Vẻ mặt của Burren chợt dao động khi bị cậu bật lại. Nhưng cậu ta vẫn nghiến răng và lao vào cậu thêm một lần nữa.

 

Bịch!

 

Đỡ được nắm đấm của cậu ta, Raon liền đẩy cậu ta bằng vai của mình. Burren bị đẩy lùi lại tạo ra một tiếng ầm khá to.

 

Bụp!

 

Raon đập chân xuống đất và đâm sầm vào giữa ngực của Burren lúc cậu ta còn đang hoảng loạn.

 

"Thằng khốn này!"

 

Mặc dù khá hoang mang nhưng cậu ta đã cố gắng đấm vào cằm cậu bằng nắm đấm bên trái của mình. Tuy nhiên, Raon đã phân tích xong kỹ thuật của cậu ta.

 

Bụp!

 

Cậu đẩy nắm đấm của Burren xoay sang hướng khác rồi quay ngược trở lại và đánh ngay vào bụng của cậu ta.

 

"Kugh!"

 

Burren quỳ xuống đất, sùi cả bọt mép.

 

“Ngươi… làm sao mà ngươi lại sử dụng được Khuyết Hổ Quyền chứ…?”

 

Cậu ta suýt chảy cả nước dãi, miệng há hốc ra trước tình huống bất ngờ này.

 

"C-chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

 

“Làm sao mà cậu ta sử dụng được Khuyết Hổ Quyền chứ…?”

 

“Không lý nào Sylvia hay Rimmer lại đi dạy cho cậu ta!”

 

“Chuyện gì vừa xảy ra vậy…?”

 

Tất cả mọi người xem trận đấu đều tròn mắt kinh ngạc.

 

"Ngươi vừa chỉ cho ta đó thôi."

 

Raon phủi tay, lạnh lùng nhìn Burren.

 

"Ta đã sao chép kỹ thuật nắm đấm của ngươi."

 

Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương