Khát Vọng Trỗi Dậy
Chương 544: Phụ chương 55 – Ma Thần Thương Asura

“Tôi muốn một thứ” – Giọng của Zero Code vang lên.

“Một?”

“Đúng. Tất cả những gì anh phải làm là cho anh ta mượn món đồ. Như vậy là đủ. Phần còn lại, hãy để Chòm sao vàng tự lo liệu”.

Kim Soohyun chớp mắt ngạc nhiên.

***

Cùng khoảng thời gian đó….

Những chấn động dưới lòng đột ngột dừng lại, và chiến trường lại im lặng như ban đầu.

Trên mặt đất, khắp nơi đều in dấu ấn của cuộc giao tranh ác liệt, và đoàn thám hiểm đang thở dốc. Ở phía trước, chiếc áo choàng trắng của Baek Haeju bị nhuộm đen bởi máu của những con quái vật ngoài hành tinh.

“Kết thúc rồi hả?”

Bạch Hổ ngẩn người khi liếc nhìn xung quanh. Đương nhiên là anh ta sẽ bối rối. Kẻ thù đã đột ngột biến mất mà không có bất kỳ cảnh báo nào, gần như thể chúng chưa từng tồn tại. Điều này chỉ xảy ra khi kẻ điều khiển lũ quái vật bóng tối bị tiêu diệt. Có nghĩa là….

“Có vẻ như Seol Jihu đã thành công.”

Cinzia nói một cách bình tĩnh. Mặc dù một số người cảm thấy nhẹ nhõm trước tin tức này, Philip Muller vẫn tỏ ra nghi ngờ.

Bởi vì mọi chuyện quá dễ dàng. Tất nhiên, nếu anh ta không biết bất cứ điều gì, anh sẽ không lo lắng như thế. Nhưng thông tin ban đầu cho biết, đối thủ của họ còn mạnh hơn cả Trùng hậu. Thế nên anh cảm thấy kỳ lạ khi trận chiến này kết thúc chóng vánh như vậy.

Trừ khi kẻ thù có một điểm yếu chết người và Seol Jihu đã tình cờ tấn công đúng điểm yếu đó. Hoặc là…

Philip Muller vừa nghĩ ngợi vừa quay sang Cây Thế giới. Cây Thế giới đã không thể giúp gì cho họ, nhưng nếu kẻ thù thực sự đã chết, tình huống sẽ nhanh chóng thay đổi.

May mắn thay, cái cây đã nhanh chóng lấy lại được hình dáng ban đầu. Những cành cây khẳng khiu vươn dài ra và bắt đầu rực rỡ. Mây đen biến mất khỏi bầu trời, và mặt trời lại tỏa sáng.

‘Hừm…. Có lẽ mình đã quá đa nghi rồi” – Philip Muller thì thầm một mình và nhắm mắt lại. Cuối cùng anh ấy đã có thể thư giãn.

Và sau đó, ngay khi anh ấy sắp mất cảnh giác….

UỲNH!!

Mặt đất rung chuyển dữ dội.

Rung chấn đột ngột và dữ dội khiến mọi người sững sờ.

“Cái gì thế nhỉ….?”

Yuirel nhanh chóng lấy lại thăng bằng và nhìn xung quanh, nhưng dường như không có gì khác lạ.

Đột nhiên, Taihi hét lên ngạc nhiên.

“C-Cây thế giới!! Ngài sao vậy?”

Tất cả mọi người đều hướng về Cây Thế giới, và hai mắt họ lập tức mở to.

Cây Thế giới lại khô héo, lần này còn nhanh hơn lần trước. Lá vàng úa và cành khô lại, đến mức chúng bắt đầu gãy. Như thể cái cây đang cuộn mình lại để ứng phó với một thảm họa bất ngờ và khó lường.

Ppiiiiiiiiiiiiii!

Cây Thế giới kêu lên đau đớn.

“Nhìn kia! Bầu trời…!”

Ngay cả bầu trời đã bừng sáng cũng tối sầm lại, những đám mây đen dần dần tụ tập trên đầu họ. Và tiếp theo, có một trận động đất khác. Lần này, rung chấn không kết thúc nhanh như lần trước.

UỲNH! ẦM!

Thứ gì đó đang trồi lên từ sâu dưới lòng đất. Mặt đất rung chuyển và rung chuyển dữ dội.

“Chuyện gì vậy !?”

Có người hét lên, nhưng không ai có thể trả lời. Tất cả những gì mọi người có thể làm là tập trung bên trong rào chắn của Seo Yuhui và quan sát thảm họa đang diễn ra.

“Jihu…!”

Seo Yuhui ôm chặt Yi Seol-Ah và quan sát mặt đất với ánh mắt lo lắng. Những âm thanh và rung động ngày càng gần tới chỗ họ.

Không lâu sau….

Rầm! Rầm!

Mặt đất nứt ra và phồng lên trên.

KWAAANG!

Một cấu trúc khổng lồ nhô lên trên mặt đất, giống như một con cá voi trồi lên từ đại dương. Đó là ngôi đền cổ nằm sâu dưới tầng hai của tàn tích, nhưng đội thám hiểm không biết gì về chuyện này nên họ chỉ có thể trợn mắt ngạc nhiên.

Đột nhiên, các bức tường bên ngoài của ngôi đền sụp đổ và bắt đầu sập xuống.

KWANG! KWANG! KWANG! KWANG!

Hàng loạt vụ nổ nổ ra, khói bốc lên ngút trời. Sau khi lớp bụi lắng xuống, bốn bức tường trải trên mặt đất như những tấm thảm, và nội thất của ngôi đền lộ ra ở trung tâm của chúng.

“Đằng kia kìa…!”

Bạch Hổ thấy Seol Jihu bị mắc kẹt trên mặt đất và vội vã thông báo cho mọi người, nhưng bỗng khựng lại. Anh quay đầu và nhìn lên bầu trời. Dù không thể nhìn thấy gì, nhưng bản năng động vật báo cho anh ta biết rằng, vào lúc này, một thực thể cao siêu và tà ác đang nhìn xuống anh ta.

Các Chấp chưởng giả cũng cảm nhận được điều đó. Họ không thể giải thích bằng cách nào hoặc tại sao, nhưng họ biết rằng một sinh vật cao cấp. Một thực thể mà con người không thể nhận thức được và mạnh mẽ đến mức có thể coi Thất Đại Tội như những con côn trùng.

Khoảng thời gian này, Seol Jihu cuối cùng cũng tỉnh lại.

‘Hự…. Arg…! ’

Seol Jihu khó khăn mở mắt ra rồi mở to ngạc nhiên. Điều cuối cùng cậu nhớ được là trần nhà nổ tung. Dường như cậu đã ngất đi ngay sau đó. Seol vội đứng dậy để tìm kiếm đối phương.

KUOOOOOOO!

Đột nhiên, một tiếng gầm chói tai vang vọng cả bầu trời. Điều này khiến Seol Jihu giật mình. Cậu nhanh chóng nhìn lên cao và cau mày. Đôi mắt của cậu đang ở đó. Một đám khói khổng lồ nằm giữa những cơn bão xoáy thành vòng tròn, giống như Vết Đỏ Lớn trên Sao Mộc.

‘Chính là hắn ta.’

Cậu lập tức nhận ra.

Thực thể đến từ không gian khác, Dị Thần đã âm thầm theo dõi Thiên đường suốt thời gian qua. Ngay cả Nữ hoàng Ký sinh trùng cũng không thể đuổi hắn đi, nên tất nhiên, Thất đại tội không thể ngăn cản hắn.

‘Chết tiệt.’

Hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra. Nhưng Seol Jihu đã chọn chiến đấu. Đối phương không chịu quay trở về, nên cậu không còn cách nào khác.

‘Nếu đối đầu trực tiếp với hắn thì không ổn… mình phải tìm ra điểm yếu của hắn…. Huh?’

Ngay sau đó, Seol Jihu đã được chào đón bằng một tình huống khó khăn.

“Thần Thương Tinh Khiết!!”

Nó đã gãy rồi. Chính xác hơn, nó đã bị bẻ làm đôi. Chỉ còn lại cái cán thương trong tay cậu.

‘Ở đâu rồi…!’

Seol Jihu nhanh chóng nhìn xung quanh. Không lâu sau, cậu phát hiện ra nửa cây thương còn lại của mình, không phải trên mặt đất mà ở trên đầu. Mũi thương vẫn còn bị mắc kẹt ở trung tâm của một vòng tròn ma thuật khổng lồ, đang lan rộng hàng dặm.

‘Vòng tròn triệu hồi Dị Thần ở thế giới khác!’

Mỗi khi vòng tròn bùng lên, mũi thương lại rung chuyển.

Creeeak!

Vòng tròn ma thuật tiếp tục quay để hoàn thành việc triệu hồi, nhưng nó không thể di chuyển suôn sẻ mà cứ kêu cót két và nghiến như bánh răng bị kẹt. Có vẻ như mũi thương vẫn đang cản trở quá trình triệu hồi.

Seol Jihu cảm thấy nhẹ nhõm khi chứng kiến cảnh tượng đó, nhưng không còn thời gian để vui mừng. Sự thật vẫn không thay đổi, Dị Thần sẽ sớm đến đây. Cậu có thể chiến đấu mà không cần vũ khí, nhưng chắc chắn Seol Jihu sẽ yếu hơn rất nhiều.

‘Khốn kiếp….’

Nhận ra rằng mình sắp bắt đầu trận chiến khó khăn nhất trong đời mà không có vũ khí, Seol Jihu cắn chặt môi.

***

Trong khi đó, có hai thực thể đang quan sát anh ta từ bên ngoài bầu khí quyển.

“…Ta hiểu rồi.”

Kim Soohyun khẽ cúi đầu khi quan sát tình hình bên dưới.

“Thảo nào mà Suna lại lo lắng như thế.”

“….”

“Đó sẽ là một đối thủ khó nhằn. Tình hình có vẻ không khả quan cho lắm.”

“Vẫn chưa quá muộn” – Zero Code bình tĩnh nói – “Các quy tắc của Chủ Thần và luật nhân quả do Nữ hoàng Ký sinh trùng đặt ra, vẫn còn nguyên giá trị. Ngoài ra, việc anh ta tấn công vào lõi của vòng tròn triệu hồi cũng đem lại chút hiệu quả nhất định”.

“…”

Kim Soohyun gật đầu lắng nghe thì đột nhiên nhíu mày. Dị thần của thế giới khác đã cảm nhận thấy sự hiện diện của anh ta. Và hắn đang vui. Hắn vui mừng trước sự xuất hiện của con mồi mới, trông cũng hấp dẫn như Chòm sao Hoàng Kim.

“… Hắn có vẻ tự tin nhỉ?”

Kim Soohyun cười chế giễu, và mắt anh nheo lại. Trong quá khứ, anh ta sẽ lập tức xông vào giao chiến với gã Dị Thần kia. Nhưng hiện tại, anh không có Hwajung bên cạnh và cũng không có ý định can thiệp.

“Ta vẫn không chắc chắm lắm… Đay có phải là điều đúng đắn hay không?”

“Anh không nên lo lắng…” – Zero Code đáp – “Trong quá trình phát triển, Chòm sao Hoàng Kim trở thành Thương thủ Thần Thánh. Nhưng số phận ban đầu của anh ta đã dẫn anh ta trở thành Thương thủ Thần Ma. Đó mới là con đường, là thiên phú thực sự của anh ta”.

Kim Soohyun thở dài trước những lời của Zero Code.

“Ta vẫn băn khoăn….”

Anh ta giơ cánh tay lên và vươn tay lên không trung.

“Nhưng nếu ngươi nói vậy…”

Anh lấy ra một thứ dài từ túi chiều không gian của mình, rồi xoay nó trong tay và nhìn xuống bên dưới.

“Và cách này có thể giúp người đàn ông đó….”

Và sau đó… anh ném mạnh nó về phía Seol Jihu.

“Thì đây là một cái giá hợp lý.”

***

VÚT!

Seol Jihu đang chuẩn bị lao ra để tấn công kẻ thù trước khi Thần Thương hết năng lượng, đột nhiên dừng lại.

Phập!

Một thứ gì đó từ trên trời rơi xuống và dùng toàn cắm xuống đất. Lúc đầu, cậu nghĩ đó là đòn tấn công của Dị thần. Nhưng kiểm tra kỹ hơn thì không phải vậy. Trước mặt Seol Jihu là…

‘Một cây thương?’

… Phải, Một cây thương. Ngoại hình của nó không có gì đặc biệt. Chỉ là một mũi thương nhọn gắn lên cán thương dài. Nhưng Seol Jihu không thể rời mắt khỏi ánh sáng đỏ rực mờ ảo xung quanh nó.

‘Ngọn thương này….’

Thương Sura, một vũ khí thần thánh do chính Đại Thần Hủy Diệt chế tạo. Một vũ khí thiêng liêng được sử dụng trong trận chiến Ragnarok và là một vật phẩm huyền thoại.Ngọn giáo vĩ đại này đã giết chết vô số Cổ Thần trong cuộc chiến Khải Huyền kéo dài hơn một nghìn năm. Do đó, Sura đã bị chìm vào bóng tối vô tận. Oán khí tích tụ đã ăn mòn Sura cho đến khi ngọn thương mất đi thần tính và trở nên tà ác, trở thành một ngọn giáo ma quỷ được gọi là Ma Thần Thương Sura.

Oán khi trong Sura đã mang đến hàng loạt bất hạnh cho những chủ nhân của nó. Nhưng nếu người sở hữu có thể vượt qua những thử thách đó và được Sura tôn trọng, thì cây thương sẽ cung cấp cho anh ta lượng sức mạnh vô biên, có thể nghiêng trời lật đất.

Nhưng Seol Jihu không biết gì về chuyện đó. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy nó. Tuy vậy, theo bản năng, cậu biết rằng vũ khí trước mặt mình là một vật phẩm không chỉ mạnh hơn mà còn hoàn toàn trái ngược với Thần thương Tinh khiết. Nhưng bây giờ không phải lúc để kén chọn. Cậu ta sẵn lòng chấp nhận bất cứ thứ gì – dù là một ngọn giáo quỷ hay một mẫu cỏ khô – nếu thứ đó có thể giúp cậu vượt qua trở ngại này.

‘Cho ta mượn….’

Seol Jihu với lấy ngọn thương mà không chút do dự.

‘Cho ta mượn sức mạnh của ngươi …!’

Khoảnh khắc Seol Jihu nắm lấy Thương Sura, cả Zero Code và Kim Soohyun đều dõi theo cậu bằng ánh mắt hồi hộp.

‘Sẽ ra sao nhỉ….’

Thực tế, ban đầu Sura thù địch với cả Chiến thần. Anh tự hỏi cây thương nóng tính đó sẽ phản ứng ra sao với Chòm sao Hoàng Kim.

“Mm!”

Ngay khi nắm lấy cây giáo, Seol Jihu cảm thấy đau nhói ở sau đầu. Cảm giác vừa đau đớn nhưng cũng vừa phấn khích một cách kỳ lạ. Sau đó, một năng lượng bí ẩn đang thăm dò não cậu. Những ký ức về quá khứ bắt đầu tràn ngập trong tâm trí cậu. Không phải là Seol Jihu đang nhớ lại. Năng lượng bí ẩn kia đã chiết xuất chúng bằng vũ lực.

Khi cậu ấy leo lên Con đường của Linh hồn với sự giúp đỡ của Thỏ Đen…. Khi cậu phải đối mặt với toàn bộ đội quân Ký sinh trùng một mình….

“Kik, kik, kik, kik…?”

Năng lượng bí ẩn bỗng ngừng lại. Kẻ kiêu ngạo này có tư cách gì mà chạm vào ta?? Ta nên trao cho hắn ta loại thử thách nào? Năng lượng kiểm tra kỹ lưỡng ký ức của Seol Jihu. Tuy nhiên….

“Chà….”

Seol Jihu đã phải chịu đựng quá nhiều khó khăn.

Năng lượng bí ẩn đã xem lại cảnh Seol Jihu trèo lên đỉnh núi. Cảnh cậu xuyên qua hàng phòng ngự của Ký sinh trùng để chạy về biên giới. Cảnh cậu lê lết và gục ngã dưới chân đồi.

Cùng lúc đó, làn khói đỏ sẫm bốc lên từ Sura nhanh chóng tan biến. Cây thương thu năng lượng lại và bắt đầu thay đổi hình dạng, từ từ, giống như một giọt mực rơi vào trong cốc nước.

‘Không đời nào.’

Kim Soohyun không thể tin được rằng Ma Thần Thương Sura lại ngoan ngoãn như thế. Ngay cả Dị thần cũng tò mò quan sát Seol Jihu.

Cuối cùng, Seol Jihu từ từ nhổm dậy và kéo cây Thương ra khỏi mặt đất. Đôi mắt nhắm nghiền của cậu ta mở ra, để lộ đôi mắt bừng lên những tia sáng ghê rợn. Đồng thời….

—KEEEE…!

Phần chóp thương mở ra như miệng của một con quái thú.

—KEEEEEEEEEEEE!

Một tiếng gầm chói tai vang lên trong không khí, gieo rắc nỗi sợ hãi cho mọi người có mặt xung quanh đó.

Con quỷ hiếu chiến đã chinh phục cõi Asura, một trong lục giới dục vọng. Kẻ thống trị tất cả những con quỷ, đã giáng lâm xuống Thiên đường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương