Hoa Sơn Tái Khởi
-
Chapter 359 Sao lại lăn đến đúng lúc thế này? (4)
Chapter 359 Sao lại lăn đến đúng lúc thế này? (4)
“Vậy chúng ta cứ mặc kệ sao?”
“Sao có thể như vậy được chứ?”
Khuôn mặt Nam Tử Minh dần trở nên méo mó.
Có vẻ như bọn họ đang muốn đấu một trận đây mà. Kiếm pháp của bọn họ có xuất sắc hay không thì việc kiếm pháp Hoa Sơn được thi triển tại trung tâm Tây An như thế này sẽ mang một ý nghĩa rất lớn.
Nhưng Nam Tử Minh lại không có cách nào để ngăn chặn được chuyện này.
Trên cương vị môn phái tục gia của Tông Nam, việc kiểm soát môn phái tục gia của Hoa Sơn sẽ không đem lại mối nguy hiểm lớn nào. Bởi vì Hoa Sơn cũng phải giữ mặt mũi mà không cố tình can dự quá sâu vào chuyện của môn phái tục gia. Nếu như bọn họ không trực tiếp ra tay thì có thể giảm thiểu được sự can dự trực tiếp của bổn môn.
Nhưng sự kiện này không phải là của Hoa Ảnh Môn lại là sự kiện của Đại Hoa Sơn Phái.
Vẫn biết chuyện này chỉ là chiêu trò bịt mắt quốc hà, nhưng sẽ có cả các môn đồ Hoa Sơn xuất hiện tại đó. Và chỉ đạo tất cả chắc chắn là đám trưởng lão Hoa Sơn rồi.
‘Chết tiệt. Tông Nam bây giờ lại đang phong bế sơn môn’
Nếu không như vậy thì lũ người đó đã chẳng dám làm ra chuyện như thế này tại Tây An.
“Nhưng chẳng phải là chúng ta nên ngăn chặn bọn họ lại hay sao?”
Nam Tử Minh nổi giận đùng đùng trả lời câu hỏi của một người nào đó.
“Nhà ngươi nghĩ kiếm pháp của Hoa Sơn thì hay ho đến mức độ nào kia chứ?! Bọn họ là những kẻ chỉ biết đứng đó nhìn kiếm pháp Tông Nam ngày càng phải triển mà không thể làm được bất cứ điều gì. Hoa Sơn vẽ cái chuyện đó mà không bị bẽ mặt đã là may mắn lắm rồi!”
Nói rồi Nam Tử Minh nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó trong số các môn đồ Hoa Sơn.
‘Hoa Chính Kiếm ư?’
Hắn đã nghe thấy cái danh hiệu đó không ít lần.
Hắn là kẻ đã đánh bại Tần Kim Long - nhân tài đã được kỳ vọng sẽ trở thành Chưởng môn nhân Tông Nam trong tương lai. Chính hắn đã khiến danh tiếng của Tông Nam đi vào lòng đất trong đại hội tỷ võ lâm thiên hạ.
‘Nhưng đó cũng chỉ là cuộc đấu giữa các hậu khởi chi tú mà thôi’
So với lứa tuổi đó thì Hoa Sơn có thể là giỏi thật. Nhưng khi so sánh về tổng thể thì lũ người đó có thể tài giỏi đến mức độ nào chứ?
Chỉ là một đám hậu khởi chi tú có chút triển vọng.
Nhưng khi nhìn thấy hình ảnh Bạch Thiên ngẩng cằm lên, hắn không thể phủ định được sự thật là Bạch Thiên rất xuất sắc.
Nam Tử Minh xắt tay áo lên một cách bực dọc.
“Xuất kiếm”
Khi Bạch Thiên - người đứng đầu hô khẩu lệnh, tất cả môn đồ Hoa Sơn đồng loạt rút kiếm ra.
Động tác của bọn họ đều tăm tắp hoàn hảo. Chỉ cần qua động tác này thôi, bất kỳ ai cũng đều có thể cảm nhận sâu sắc việc môn đồ Hoa Sơn đã được huấn luyện khắc nghiệt như thế nào.
“Ô!”
“Woa!”
Ngay cả những người không biết gì về võ công cũng sẽ cảm nhận được sự tuyệt vời trong những di chuyển nhất ti bất loạn này.
Các môn đồ Hoa Sơn đồng loạt tạo thượng đoạn thế. Người đứng đầu là Bạch Thiên từ từ di chuyển kiếm.
“Lục Hợp!”
Sau tiếng hô đó, môn đồ Hoa Sơn đồng loạt về tư thế sẵn sàng thi triển Lục Hợp Kiếm.
“Tốt lắm!”
“Haha. Thật tuyệt vời”
Những kẻ đứng ngoài quan sát dáng vẻ Bạch Thiên quấn dải anh hùng vấn trên trán đều gật đầu tấm tắc.
“Người đó Hoa Chính Kiếm đúng chứ?”
“Hắn là đại đệ tử của các Bạch Tử bối Hoa Sơn thì phải?”
“À, vậy là hắn là người sẽ trở thành Chưởng môn nhân trong tương lai”
Những ánh mắt không thể che giấu sự hiếu kỳ tò mò.
Và kẻ nhận được tất cả ánh nhìn đó - Bạch Thiên đang dõng dạc hét lớn.
“Đệ Nhất Thức”
Các môn đồ Hoa Sơn đồng loạt bước một bước lên phía trước rồi múa kiếm.
Hêyyyyyy
Mặc dù việc này chỉ là để thị chúng biểu diễn kiếm pháp nhưng Hoa Sơn lại không hề đại khái. Những chiêu thức được thi triển được dùng toàn bộ sức lực giống như đang toàn lực tu luyện. Thậm chí còn phát ra kiếm phong gây nhiễu loạn khoảng không xung quanh.
Đột nhiên có một ngọn gió lớn thổi đến, những người đứng theo dõi từ bên ngoài giật mình lùi về phía sau.
Trong khi đó các môn đồ Hoa Sơn vẫn thi triển kiếm pháp mà không hề lung lay một chút nào. Một quang cảnh khiến bất kỳ ai chứng kiến cũng phải tấm tắc trầm trồ.
“Hậu khởi chi tú của Hoa Sơn quả nhiên là thiên hạ đệ nhất”
“Như thế này thì Tông Nam thua là đúng rồi”
“Thi triển kiếm pháp đều tăm tắp như một thế này thật đáng khâm phục”
Sự hoàn hảo đến từng đường kiếm mà các môn đồ Hoa Sơn đang thể hiện khiến người xem như đang đi xem một màn trình diễn kỷ cương quân doanh vậy.
Hêyyyyyy
Phong áp tạo ra khiến tóc Nam Tử Minh - kẻ đang chăm chú xem màn trình diễn đó một cách chăm chú phải dựng ngược lên.
Phản ứng của những người xung quanh vang lên như sấm nổ long trời lở đất.
“Woaaaaa!!!”
“Tuyệt vời!!!”
Nam Tử Minh quay sang nhìn xung quanh bằng khuôn mặt không giấu nổi sự bối rối.
‘Có cái gì tài giỏi đâu mà phải nào loạn lên như vậy?’
Phải vậy mới là kiếm pháp cơ bản chứ? Đây là chuyện vụn vặt chẳng đáng để làm ầm ĩ lên như vậy đâu.
Nhưng khác với những gì hắn nghĩ, những người đang theo dõi màn trình diễn đều đang vô cùng cuồng nhiệt.
Khuôn mặt của Nam Tử Minh lúc này đã trở nên méo mó rõ ràng.
‘Mấy cái tên tiện dân vô tri này…vì cái gì mà các người phải náo loạn thế hả?’
Còn Thanh Minh quan sát khung cảnh đó từ phía xa liên tục cười khúc khích.
‘Đương nhiên ngươi sẽ rất khó để hiểu chuyện này rồi’
Cái tuyệt vời ở đây không phải kiếm pháp mà là chính là tình huống này.
Thực ra cái kiếm pháp kia chẳng có ý nghĩa gì cả.
Những kẻ tập trung ở đây vốn sẽ ngạc nhiên cho dù các môn đồ Hoa Sơn có múa kiếm hay múa cuốc xẻng đi chăng nữa.
Lý do ư?
Cái đó chẳng phải đã quá rõ ràng rồi hay sao? Trong thiên hạ này làm gì có chỗ nào có thể xem các môn đồ danh môn đại phái trình diễn kiếm pháp kia chứ?
Ngay từ đầu những kẻ có thể vào Cửu Phái Nhất Bang như Hoa Sơn hay Tông Nam đều không thường xuyên xuất hiện trước mặt dân chúng. Cho dù họ là người ở đây và có thể đã được nhìn thấy kiếm pháp của Tông Nam một vài lần nhưng đại đa số bọn họ đều chưa từng có cơ hội được xem các môn đồ của Cửu Phái Nhất Bang thi triển kiếm pháp chân chính.
Thêm vào đó, làm gì có ai có thể leo lên tận Tông Nam và yêu cầu cho bọn họ xem trình diễn kiếm pháp tập thể kia chứ?
Vậy nên khi một môn phái có danh tiếng như Hoa Sơn lại trực tiếp ùa ra đường và biểu diễn kiếm pháp cho bọn họ xem. Đương nhiên đây sẽ là một trải nghiệm mà bọn họ phải trân quý suốt cả cuộc đời.
Vì vậy mà phản ứng cuồng nhiệt này cũng là lẽ tự nhiên mà thôi.
‘Vậy nên chỉ cần cho bọn họ xem kiếm pháp một cách đàng hoàng là coi như xong chuyện’
Cái gì?
Tông Nam cũng có thể làm được ư?
Vậy thì cứ thôi phong bế sơn môn đi rồi xuống núi mà múa.
“Hihihihihi”
Thanh Minh cười khúc khích vui vẻ.
Đúng lúc đó, màn trình diễn Lục Hợp Kiếm cũng kết thúc. Và như đã nói trước đó, họ sẽ bắt đầu chuỗi Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp.
Màn thị chúng càng kéo dài thì sức hút sẽ càng giảm.
Vì vậy mà thi triển Lục Hợp Kiếm vừa đủ để lôi kéo sự chú ý. Sau khi thi triển 1 lần duy nhất sẽ chuyển ngay sang phần khác.
“Mai Hoa Nhẫn Đông”
Cũng với hiệu lệnh của Bạch Thiên, phía cuối thanh kiếm của tất cả các môn đồ Hoa Sơn đồng loạt nở hoa rực rỡ.
“Woaaa~~~”
“Hoa Mai kìa! Là hoa mai thật đó”
Tất cả mọi người tròn mắt kinh ngạc trước hình ảnh tất cả môn đồ Hoa Sơn vẽ nên những bông hoa mai đỏ rực rỡ. Từ phía mũi kiếm, luồng kiếm khí được tạo ra khiến các cánh hoa bay vào không trung.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Khác với nhóm đứng sau Bạch Thiên thì những môn đồ phía sau cùng vẫn chưa thể vẽ hoa mai đúng cách. Nhưng đối với các quan khách việc đó có quan trọng gì đâu kia chứ?
Hoa Mai đang nở bằng kiếm pháp trước mặt họ kia mà?
“Lạc Mai Phân Phân”
Bạch Thiên khí thế ngút trời bắt đầu thi triển các kiếm thức ngày càng hoa lệ hơn.
Xét đến sự hoa lệ thì trong thiên hạ này làm gì có môn phái nào có thể theo kịp Hoa Sơn kia chứ?
Không xét đến sức mạnh thì Mai Hoa Kiếm Pháp thực sự có thể mê hoặc được con người. Đặc biệt đối với những người không biết gì thì đối với họ cứ càng hoa lệ thì sẽ càng nguy hiểm.
“Kiếm, kiếm pháp của Tông Nam hoàn toàn khác với thế này?”
“Chính vì vậy mà gần đây danh tiếng của Hoa Sơn mới cao như vậy đấy. Đây là lần đầu ta được nhìn thấy loại kiếm pháp như thế. Đây rốt cuộc là kiếm pháp gì vậy?”
Một người nào đó cao giọng giữa đám đông.
“Chính là Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp”
“Nghe nói Hoa Sơn đã càn quét đại hội võ lâm lần này bằng Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp. Quả nhiên là thiên hạ đệ nhất tuyệt”
“Cửu Phái Nhất Bang đã thất kinh hồn bạt vía bởi kiếm pháp đó đấy”
“A!”
“Thì ra là vậy !
Cả đám đông tụ tập nên mọi người không thể biết được ai là chủ nhân của tiếng hét đó. Và họ không thể ngờ được, người vừa cung cấp thông tin cho bọn họ lại là người của Hoa Ảnh Môn.
Các môn đồ Hoa Ảnh Môn đã hoàn thành hoàn hảo nhiệm vụ được giao hướng ánh mắt về phía Thanh Minh. Thanh Minh gật đầu một cách hài lòng.
‘Đúng vậy ! Làm tốt lắm !’
Ơ ?
Lừa đảo á ?
Ầy. Phải có những người thổi gió để đẩy cao bầu không khí mới đúng chứ ?
Lừa đảo gì kia ? Các người xem ta là loại người gì chứ ? Nhìn ta vậy thôi chứ cũng là đạo sĩ đấy !
Đại hội tỷ võ. Cửu Phái Nhất Bang. Và cuối cùng là Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp.
Những từ ngữ ngắn gọn và đi thẳng vào trọng tâm rất phù hợp để cắm sâu vào tiềm thức của những người ở đây. Đặc biệt là trước mắt bọn họ còn là những kiếm pháp hoa lệ, vẽ vời thêm một số thành tích vừa phải là đủ để họ có thể cảm thán về kiếm pháp Hoa Sơn mà không gặp phải bất kỳ khó khăn nào.
“Tuyệt vời!”
“Họ là Hoa Sơn phái sao ?”
Và một tình huống bất ngờ đã xảy ra.
“Chậc chậc chậc. Trước khi Hoa Sơn bị sụp đổ bởi Ma Giáo thì Tông Nam không thể so sánh với Hoa Sơn được”
“Ầyyyyyyy! Cái tên oắt con nhà ngươi thì biết cái gì? “
“Tông Nam? Ờ ờ. Ta lại lôi chuyện ngày xưa ra kể nữa rồi. Các người đã từng nghe đến cái danh Mai Hoa Kiếm Tôn chưa?”
Những lão đầu tóc bạc phơ bắt đầu phấn khích kể những câu chuyện xa xưa. Những kẻ bình thường không hay nghe kể chuyện dạo lần này cũng dỏng tai lên nghe ngóng.
Giữa bầu không khí như lễ hội đó, Bạch Thiên đã thu hút mọi ánh nhìn về phía bản thân.
“Mai Hoa Mãn Khai”
Hoa Mai của Hoa Sơn lại tiếp tục nở rộ hoa lệ hơn nữa.
Tất cả mọi người tại đây, bao gồm cả những đệ tử tục gia của Tông Nam cũng đang chìm đắm trong sự hoa lệ đó. Tại trung tâm của Tây An, hoa mai của Hoa Sơn đã mãn khai.
Tựa như cổ thụ đã khô héo lâu ngày lại nở hoa.
“Phù “
Bạch Thiên chầm chậm tra thanh kiếm vào vỏ. Sau đó hắn xoay đầu nhìn quanh.
Một sự tĩnh lặng bao trùm lên bầu không khí.
Mặc dù có rất nhiều tụ tập ở đây nhưng xung quanh lại yên tĩnh một cách lạ thường.
Nhưng chỉ một lát sau.
“Woaaaaaaa”
Một người nào đó hét lên đầy cảm thán sau đó bắt đầu vỗ tay. Những người khác cũng bắt đầu vỗ tay theo.
“Hahahaaha! Hoa Sơn tuyệt quá!”
“Quả nhiên là Hoa Sơn phái ! “
“Môn đồ bổn môn thực lực quả nhiên là khác biệt. Khác hoàn toàn với Tông Nam”
Những tiếng cảm thán ca ngợi hòa chung vào những tiếng vỗ tay.
Mặt khác, sắc mặt Nam Tử Minh lúc này đã chuyển sang màu đen kịt như sắp chết đến nơi.
‘Chết tiệt....’
Hắn muốn chê bai.
Hắn muốn hét lên rằng chuyện đó chẳng là cái thá gì cả.
Nhưng nói gì thì nói hắn cũng là một võ giả. Khi tận mắt chứng kiến những đường kiếm pháp như vậy, hắn không thể mở mồm thốt ra những lời chê bai nổi.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Thêm vào đó...
‘Tình huống này không đáng để hắn làm loạn lên làm gì cả’
Việc bàn luận về những khuyết điểm không có ý nghĩa gì đối với những kẻ chỉ nhìn bằng mắt. Một thời gian qua đi bọn họ sẽ sớm quên hết đi thôi. Bây giờ cứ ngậm chặt miệng lại không biết chừng lại là một việc tốt.
Vậy nhưng...
Thật đáng tiếc cho hắn, trên Hoa Sơn có một kẻ không bao giờ cứ để yên cho thời gian làm lãng quên mọi thứ.
“Nào, nào”
Thanh Minh không tham gia màn trình diễn mà chỉ đứng quan sát tình hình ở một góc. Khi đến lúc hắn nhanh chóng xuất hiện ở phía trước.
Ngay lúc đó Bạch Thiên bước lên và cao giọng.
“Tất cả mọi người nếu như gia nhập Hoa Ảnh Môn đều sẽ có thể khiến hoa mai nở như vừa rồi”
Đương nhiên, quy định đối với môn phái tục gia chỉ đến Thất Mai Kiếm mà thôi nhưng mà....
‘Dù sao thì chỉ với Thất Mai Kiếm cũng đủ để khiến hoa mai nở rồi...”
Hắn không hề nói dối nhé. Khồng hề nhé!
“Còn nữa!”
Khi tất cả các ánh mắt đang tập trung, Thanh Minh hô lớn.
“Những người nhập môn Hoa Ảnh Môn lúc này sẽ được miễn học phí trong vòng ba tháng”
Sau đó hắn dậm chân.
“Miễn phí! 3 tháng miễn phí! Trước tiên hãy thử nhập môn, nếu không thích mọi người có thể ngừng ngay mà không cần trả bất cứ khoản lệ phí nào!”
“Ồ!”
“Miễn phí!!”
Bất kể đông tây cổ kim, làm gì có ai không bị mê hoặc bởi sự miễn phí kia chứ?
Những kẻ đã bị thu hút bởi kiếm pháp hoa lệ ban nãy lại được rót vào tai câu nói miễn phí bắt đầu rung động.
“Cuối cùng”
Thanh Minh kéo Bạch Thiên lên phía trước rồi dõng dạc tuyên bố.
“Những môn sinh nhập môn Hoa Ảnh Môn sẽ được Hoa Chính Kiếm Bạch Thiên đích thân dạy dỗ”
“Ô ô! Hoa Chính Kiếm!”
“Thật sự môn đồ bổn môn sẽ trực tiếp truyền dạy cho các sinh đồ ư?”
Chỉ đôi khi thôi.
Thực sự là rất ít khi thôi nhưng ta không hề nói dối đâu nhé.
‘Phải biết cách tận dụng danh tiếng chứ!’
Tại Tây An này, cái danh Hoa Chính Kiếm có sức hút hơn cả Chưởng môn nhân Hoa Sơn.
Chính vì vậy phải tận dụng triệt để mới được.
Nhưng khi ấy, một người đã hét lên.
“Nhà ngươi là ai thế ? Lời nói đó có đáng tin không vậy ?
Thanh Minh cười khẩy gãi gãi như đang có chỗ ngứa.
“Ta là Thanh Minh - đệ tử đời thứ ba Hoa Sơn phái.”
“Thanh, Thanh Minh ư ?”
“Hoa Sơn Thần Long !”
“Người đó chính là Hoa Sơn Thần Long đấy!”
Những tiếng reo hò bắt đầu bùng nổ dữ dội hơn cả ban nãy.
“Mẫu thân ơi !”
Ngay cả thiên hạ đệ nhất Thanh Minh cũng phải giật nảy mình lùi về phía sau.
“Cái, cái gì vậy ? Bọn họ sao có vẻ thích thú thế ?”
“Bởi vì con là Hoa Sơn Thần Long đó.”
Bạch Thiên nhìn chằm chằm vào Thanh Minh đầy thắc mắc.
Rốt cuộc tên tiểu tử này suy nghĩ thế nào về bản thân vậy?
Chẳng phải hắn là người chiến thắng thực sự tại đại hội tỷ võ và là thiên hạ đệ nhất hậu khởi chi tú đó sao? Hắn đã được người đời nói rằng sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất trong tương lai kia mà?
Cho dù Bạch Thiên đã đánh thắng Tần Kim Long đi chăng nữa thì cái danh tiếng đó sao có thể so sánh với danh tiếng của Thanh Minh được kia chứ?
“Hoa Sơn Thần Long đích thân đến đây ư?”
“Vậy nếu như ta nhập môn cũng sẽ được Hoa Sơn Thần Long chỉ giáo đúng chứ?”
“Thiên địa ơi. Thằng con ta đâu rồi??”
Phản ứng dữ dội bùng nổ.
“Vậy để bái nhập Hoa Ảnh Môn thì phải làm thế nào?”
“Bọn ta có thể nhập môn ngay tại đây được không?”
Thanh Minh cười khúc khích như chưa từng hoang mang.
Tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu cũng không thể so sánh được với sự kỳ vọng dữ dội của những người ở đây lúc này.
“Tiểu Hành à”
“Vâng, đạo trưởng”
“Mau tiếp khách đi chứ?”
“Vâng. Xin mời các vị đi lối này”
Khi lập sòng bạc tại Thiếu Lâm Tự, người phụ trách lên danh sách chính là các môn đồ Hoa Ảnh Môn. Vì vậy mà giờ đây bọn họ rất thuần thục chuyện này.
Chẳng mấy chốc, một vài cái bàn và bút giấy đã được chuẩn bị sẵn sàng.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
“Bọn ta sẽ nhận đăng ký ngay tại đây”
Ngay khi lời nói đó được cất lên, một vài người vội vàng chạy đến. Những người khác nhìn thấy cảnh tượng đó cũng gấp gáp chạy lên phía trước.
“Ta trước. Hãy nhận nhi tử của ta trước”
“A, bổn nhân đến trước kia mà. Mau tránh ra. Ta sẽ nhập môn trước”
“Nước lạnh còn có trên dưới. Tránh ra. Ta cũng muốn được nhập môn”
Các môn chủ môn phái tục gia Tông Nam nhìn thấy hình ảnh mọi người đổ xô đến không thể kìm được cơn giận dữ nữa mà hét lên.
“Đúng là cái loại không biết xấu hổ. Ở đâu mà bổn môn lại can thiệp quá nhiều vào môn phái tục gia như vậy chứ?”
Thanh Minh chỉ cười hihi và nhún vai khi nhìn thấy những khuôn mặt thất bại đó.
“Vậy thì sao?”
“Ngươi nói cái gì?”
“Không giúp mới là vấn đề chứ nhỉ? Bổn môn giúp đỡ thế lực tục gia của mình là một việc tốt không phải sao?”
“....”
Nam Tử Minh ngậm chặt miệng lại câm như hến.
Thanh Minh cười cười và rồi ra đòn quyết định.
“Nếu cảm thấy oan ức quá thì ngươi cũng nhờ Tông Nam giúp đi”
A, cơ mà bọn chúng đang phong bế sơn môn mà nhỉ?
Thật đáng tiếc quá, nhưng phải làm sao đây?
Hihihihi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook