Dụ Vợ Vào Tròng: Ông Xã Xin Nương Tay!
-
Chương 22: Quá Khứ Đau Thương
Nhưng Lãnh Cận Nam thì không giống vậy.
Cho đến nay, cô vẫn còn nhớ rõ khi cô và Lãnh Cận Nam mới gặp nhau.
Năm ấy, cô chỉ mới năm tuổi, khi đang quấn lấy anh cả, bắt anh ấy chơi cùng cô ở ngoài cổng của biệt thự nhà họ Diệp, cô gặp phải Lãnh Cận Nam đang bị người đuổi đánh.
Ngày đó, toàn người Lãnh Cận Nam đầy máu, anh ta bị đánh gãy một chân nhưng vẫn còn liều mạng, khập khiễng chạy về phía trước.
Nhưng Lãnh Cận Nam năm ấy cũng chỉ mới mười mấy tuổi mà thôi, hơn nữa một chân anh ta còn bị gãy. Còn chưa chạy được vài bước đã bị bảo vệ của nhà họ Lãnh đuổi theo, nắm lấy phần sau cổ áo của anh ta.
Lãnh Cận Nam máu tươi đầy mặt gắt gao cắn môi, ánh mắt đỏ như máu, anh ta như một con thú nhỏ liều chết giãy giụa.
Cô tâm mềm nên động lòng trắc ẩn, năn nỉ anh cả cứu Lãnh Cận Nam vào trong nhà của mình.
Sau đó, từ trong miệng của anh cả, cô biết được mẹ ruột của Lãnh Cận Nam vì khó sinh mà ra đi.
Khi Lãnh Cận Nam năm tuổi, cha của Lãnh Cận Nam cưới mẹ kế cho anh ta.
Lúc mới đầu, Lãnh Cận Nam còn xem như là dễ chịu.
Sau đó, mẹ kế hắn sinh em trai anh ta ra, ngày lành của anh ta cũng đã kết thúc.
Bởi vì tương lai Lãnh Cận Nam có thể sẽ tranh đoạt gia sản với người em trai mà mẹ kế anh ta sinh ra, nên Lãnh Cận Nam thành cái gai trong mắt người mẹ kế của mình.
Mẹ kế của anh ta hủy hoại thanh danh anh ta ở bên ngoài, ở nhà thì bà ta liều mạng tra tấn anh ta, lấy mỹ kỳ danh là vì “Con trai không nên thân, phải giáo dục cho thật tốt, tránh sau này hư hỏng.”
Có mẹ kế thì sẽ có cha kế.
Lãnh Cận Nam bị tra tấn đến mức cửu tử nhất sinh, nhưng người cha ruột của anh ta lại ngoảnh mặt làm ngơ.
Diệp Đào Yêu mềm lòng, nghe vậy thì nước mắt lưng tròng, năn nỉ cho cha của mình giữ Lãnh Cận Nam ở trong nhà mình.
Khi đó, Diệp Đào Yêu vẫn là cô công chúa nhỏ của nhà họ Diệp.
Cha cô và anh cả của cô chiều cô lên trời xuống đất, chiều chuộng tột đỉnh. Cô muốn cái gì thì cho cái nấy, cô năn nỉ cái gì thì cả hai cũng sẽ đồng ý.
Cho nên, Lãnh Cận Nam không hề trì hoãn mà ở lại nhà của bọn họ. Ngay cả khi cha ruột của Lãnh Cận Nam tới tận cửa đòi người, cha của cô cũng không giao Lãnh Cận Nam ra.
Mấy năm nay, Diệp Đào Yêu đối xử với Lãnh Cận Nam giống như là anh cả của mình vậy, vô cùng tốt.
Cùng anh ta ăn, cùng anh ta chơi đùa, thậm chí còn ngủ với anh ta. Chỉ cần có thứ gì tốt, nếu như cô có một phần thì chắc chắn Lãnh Cận Nam cũng sẽ không thiếu một phần.
Lãnh Cận Nam cũng đối xử với cô rất tốt, giống như cha cô và anh trai cô vậy, ngoan ngoãn phục tùng cô, cô nói gì anh ta nghe nấy.
Cô từng cho rằng, Lãnh Cận Nam sẽ là kỵ sĩ cả đời cô. Dù cho có chuyện gì trên đời xảy ra, Lãnh Cận Nam chắc chắn sẽ không ruồng bỏ cô.
Nhưng mà, cô đã sai rồi.
Cho đến nay, cô vẫn còn nhớ rõ khi cô và Lãnh Cận Nam mới gặp nhau.
Năm ấy, cô chỉ mới năm tuổi, khi đang quấn lấy anh cả, bắt anh ấy chơi cùng cô ở ngoài cổng của biệt thự nhà họ Diệp, cô gặp phải Lãnh Cận Nam đang bị người đuổi đánh.
Ngày đó, toàn người Lãnh Cận Nam đầy máu, anh ta bị đánh gãy một chân nhưng vẫn còn liều mạng, khập khiễng chạy về phía trước.
Nhưng Lãnh Cận Nam năm ấy cũng chỉ mới mười mấy tuổi mà thôi, hơn nữa một chân anh ta còn bị gãy. Còn chưa chạy được vài bước đã bị bảo vệ của nhà họ Lãnh đuổi theo, nắm lấy phần sau cổ áo của anh ta.
Lãnh Cận Nam máu tươi đầy mặt gắt gao cắn môi, ánh mắt đỏ như máu, anh ta như một con thú nhỏ liều chết giãy giụa.
Cô tâm mềm nên động lòng trắc ẩn, năn nỉ anh cả cứu Lãnh Cận Nam vào trong nhà của mình.
Sau đó, từ trong miệng của anh cả, cô biết được mẹ ruột của Lãnh Cận Nam vì khó sinh mà ra đi.
Khi Lãnh Cận Nam năm tuổi, cha của Lãnh Cận Nam cưới mẹ kế cho anh ta.
Lúc mới đầu, Lãnh Cận Nam còn xem như là dễ chịu.
Sau đó, mẹ kế hắn sinh em trai anh ta ra, ngày lành của anh ta cũng đã kết thúc.
Bởi vì tương lai Lãnh Cận Nam có thể sẽ tranh đoạt gia sản với người em trai mà mẹ kế anh ta sinh ra, nên Lãnh Cận Nam thành cái gai trong mắt người mẹ kế của mình.
Mẹ kế của anh ta hủy hoại thanh danh anh ta ở bên ngoài, ở nhà thì bà ta liều mạng tra tấn anh ta, lấy mỹ kỳ danh là vì “Con trai không nên thân, phải giáo dục cho thật tốt, tránh sau này hư hỏng.”
Có mẹ kế thì sẽ có cha kế.
Lãnh Cận Nam bị tra tấn đến mức cửu tử nhất sinh, nhưng người cha ruột của anh ta lại ngoảnh mặt làm ngơ.
Diệp Đào Yêu mềm lòng, nghe vậy thì nước mắt lưng tròng, năn nỉ cho cha của mình giữ Lãnh Cận Nam ở trong nhà mình.
Khi đó, Diệp Đào Yêu vẫn là cô công chúa nhỏ của nhà họ Diệp.
Cha cô và anh cả của cô chiều cô lên trời xuống đất, chiều chuộng tột đỉnh. Cô muốn cái gì thì cho cái nấy, cô năn nỉ cái gì thì cả hai cũng sẽ đồng ý.
Cho nên, Lãnh Cận Nam không hề trì hoãn mà ở lại nhà của bọn họ. Ngay cả khi cha ruột của Lãnh Cận Nam tới tận cửa đòi người, cha của cô cũng không giao Lãnh Cận Nam ra.
Mấy năm nay, Diệp Đào Yêu đối xử với Lãnh Cận Nam giống như là anh cả của mình vậy, vô cùng tốt.
Cùng anh ta ăn, cùng anh ta chơi đùa, thậm chí còn ngủ với anh ta. Chỉ cần có thứ gì tốt, nếu như cô có một phần thì chắc chắn Lãnh Cận Nam cũng sẽ không thiếu một phần.
Lãnh Cận Nam cũng đối xử với cô rất tốt, giống như cha cô và anh trai cô vậy, ngoan ngoãn phục tùng cô, cô nói gì anh ta nghe nấy.
Cô từng cho rằng, Lãnh Cận Nam sẽ là kỵ sĩ cả đời cô. Dù cho có chuyện gì trên đời xảy ra, Lãnh Cận Nam chắc chắn sẽ không ruồng bỏ cô.
Nhưng mà, cô đã sai rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook