Đại Thừa Kỳ Mới Có Hệ Thống Nghịch Tập
-
Chương 81
Mắt thấy mình sắp chính thức nhập giáo, còn trở thành giáo đồ trung tâm phụ trách truyền giáo, Giang Ly quyết định không diễn nữa.
Giờ thông tin thu thập được cũng đủ rồi, biết hai điều kiện có được sức mạnh Công đức. Một là phải giết người, hai là phải coi Tôn giả là duy nhất, nghe Bình thư [Kinh Ma Kha Chịu Nạn] xong, Giang Ly không cần phải chơi tiếp với bọn họ.
“Giáo chủ? Ngươi hỏi chuyện đó làm gì?”
“Ngưỡng mộ Giáo chủ có thể mơ được giấc mơ đẹp, mơ được Thần Tàng Tôn giả, muốn hỏi thử Giáo chủ ngủ tư thế mà mơ thấy được, ta cũng muốn thử xem.”
“Làm càn!” Phùng Chân nhân hét lớn, kẻ này dám bất kính với Giáo chủ.
Còn chưa nói câu sau, Phùng Chân nhân liền nhìn thấy Giang Ly đem tay nhẹ nhàng ép một cái, không gian ngưng đọng, tất cả đều không thể nhúc nhích, đến con mắt còn không thể chớp một cái!
Không chỉ những người trước mắt Giang Ly, cả tòa bí cảnh đều bị hắn dùng không gian ngưng đọng!
“Giang thúc thúc, chúng ta còn chưa nhập giáo đâu.” Cơ Không Không còn chưa đã thèm nói.
“Cho con nhập giáo, phụ hoàng con chắc chắn rượt đằng sau đòi chém ta, sau đó bị ta trở tay đánh một trận, con cũng không muốn thấy phụ hoàng mình như thế đúng không?”
Cơ Không Không chớp chớp mắt, cảm giác hình ảnh Giang thúc thúc miêu tả hơi bị vui.
“Nào, hồi tưởng chút thời gian, hung thủ lúc trước con thấy tới đây sau đó đi đâu rồi?”
Cơ Không Không biến mất lại xuất hiện, căng thẳng nói với Giang Ly nói: “Con nhìn thấy người đó đến đại điện, cắt không gian rời đi nơi này...”
Cắt không gian rời đi?
Giang Ly trầm ngâm, Cơ Không Không nói đơn giản, nhưng đó không phải chuyện tu sĩ bình thường có thể làm được. Cắt không gian không thể lập tức trở lại thế giới Cửu Châu, mà phải bay trong hư không một khoảng cách thật dài mới, trong quá trình đó cần đối phó rất nhiều cương phong loạn lưu, mặc dù là tu sĩ Độ Kiếp kỳ cũng không thể an toàn trở lại Cửu Châu!
Cửu Châu chỉ có vài tu sĩ Độ Kiếp kỳ, Giang Ly đều biết mặt, là ai, hay là có Độ Kiếp kỳ nào mà mình không biết?
Từ Hợp Thể kỳ đến Độ Kiếp kỳ cần phải qua một lần Thiên kiếp lớn, cả Đại lục Cửu Châu đều có cảm giác, không thể có người im lặng mà đột phá.
Không, không đúng, có một cách.
Giang Ly đột nhiên nghĩ đến, dùng sức mạnh Công đức có thể từ Hợp Thể kỳ tu sĩ bước đến Độ Kiếp kỳ, không cần Thiên kiếp!
Thiên kiếp là thử thách tu sĩ, sức mạnh Công đức tưởng thưởng cho tu sĩ, hai thứ có thể triệt tiêu nhau!
Giang Ly đang nghĩ thông suốt điểm này thì Cơ Không Không lại nói tiếp: “... Còn nữa, con nhìn thấy tương lai, nơi này sẽ hóa thành hư không.”
Cơ Không Không vừa nói, cả khắp bí cảnh phát ra tiếng răng rắc, đột nhiên nứt ra!
Không tốt!
Giang Ly nháy mắt hiểu chuyện gì xảy ra, hắn bảo vệ Cơ Không Không, khi hắn còn định bảo vệ mấy cao tầng Thần Tàng giáo thì bí cảnh đã vỡ nát biến mất hoàn toàn!
Tốc độ bí cảnh nứt vỡ cực kỳ nhanh, đến thời gian suy nghĩ cũng không tới!
Giang Ly chỉ bảo vệ Cơ Không Không, tất cả người và vật trong bí cảnh đều lộ ở trong hư không, đến kêu cứu mạng cũng kêu không kịp kêu đã bị cương phong loạn lưu đánh nát thành từng mảnh, không còn cái gì.
Chỉ có bức tượng Thần Tàng Tôn giả kỳ lạ, ở trong cương phong loạn lưu không sứt mẻ gì, chỉ là theo cương phong bay đi.
Bí cảnh tương đương với một tiểu thế giới, cực kỳ chắc chắn, nháy mắt hủy diệt bí cảnh Độ Kiếp kỳ cũng không làm được.
Trừ phi đối phương chủ mưu đã lâu, có chuẩn bị từ trước!
Giang Ly che chở Cơ Không Không, sắc mặt âm trầm đáng sợ, hắn định trở lại Cửu Châu, nhưng tốc độ rất chậm.
Đây là âm mưu nhắm vào mình, nếu chỉ có mình hắn, có thể nhẹ nhàng quay về, nhưng hắn còn phải bảo vệ Cơ Không Không trong cương phong loạn lưu, thế là kéo chậm tốc độ.
Đối phương đoán chắc chắn mình sẽ tìm Chu gia giúp đỡ. Cơ Chỉ hay Cơ Không Không cũng được, hai người này không khác nhau, ở trong hư không đều cần mình bảo vệ.
Đối phương không cầu giết mình, chỉ là muốn kéo dài thời gian mình trở về Cửu Châu!
...
“[Hịch Thảo Phạt Ngọc Ẩn]? Quả là bài văn chương thú vị, Triệu ái khanh.”
Nữ hoàng Thiên Nguyên Ngọc Ẩn ngồi trên hoàng tọa cao cao lạnh lẽo, không nhìn quần thần trong điện, khuôn mặt hơi tái nhợt lạnh tanh, không vui cũng chẳng giận.
Mấy canh giờ trước, Lễ bộ Thượng Thư thay Ngọc Ẩn hạ lệnh, triệu tập chúng thần đến Trung Hoà điện thượng triều.
Lễ bộ Thượng Thư ủng hộ hoàng thất tiền Thiên Nguyên nên đó không thể nào là ý Ngọc Ẩn ý tứ, mà là ý của hoàng thất tiền Thiên Nguyên.
Ai cũng biết giờ đang muốn trở mặt nhau, được làm vua thua làm giặc ngay tại hôm nay, tuy Xa Vũ Đại tướng quân đã chết nhưng quân đội gã mang về vẫn bị tướng quân khác nắm hoàng lệnh trong tay điều động, cũng không biết hoàng lệnh này là thật hay giả.
Nói là thượng triều, thực ra là muốn chọn phe.
Quả nhiên, vừa thượng triều Lễ bộ Thượng Thư liền dâng tấu nói bách tính khắp nơi hoàng triều tự dán [Hịch Thảo Phạt Ngọc Ẩn], còn đọc lớn ở trong điện, cuối cùng còn cao giọng nói xin Nữ hoàng Thiên Nguyên thuận theo dân ý, trả hoàng vị lại cho hoàng thất.
Hắn không có nói là hoàng thất trước jua.
“Xin Nữ hoàng Thiên Nguyên thuận theo dân ý, trả hoàng vị lại cho hoàng thất.”
“Xin Nữ hoàng Thiên Nguyên thuận theo dân ý, trả hoàng vị lại cho hoàng thất.”
Lễ bộ Thượng Thư nói xong liền có vài đại thần đồng thanh lặp lại, những đại thần khác rối rắm một chút, cũng hô lên, Nữ hoàng suy yếu người sáng suốt đều nhìn ra được.
Đương nhiên, cũng có người đứng nhìn ở ngoài cho rằng nuế Nữ hoàng có thể vượt qua phản loạn, sau khi thương thế lành chắc chắn sẽ càng mạnh hơn.
Bọn họ không quan tâm ai làm vua Thiên Nguyên, bọn họ chỉ muốn theo người mạnh nhất.
“Triệu Niệm! Ngươi muốn mưu phản à!” Lại bộ Thượng Thư bước ra khỏi hàng, phẫn nộ chỉ trích Lễ bộ Thượng Thư. “Tiền hoàng thất yếu đuối vô năng, thiếu quyết đoán, ngươi muốn cho loại người đó làm vua à!”
“Không phải ta muốn, đây là điều lòng dân muốn.” Lễ bộ Thượng Thư không nhanh không chậm đáp lại. “Nữ hoàng tàn bạo bất nhân, nên cho An Thân vương kiên cường hiền hòa làm.”
“Thuận theo dân ý?” Nữ hoàng Thiên Nguyên nở nụ cười hiếm thấy, khẽ ho khan, có vẻ đẹp bệnh trạng, nhưng giờ cũng không có lòng mà thưởng thức.
Nữ hoàng quả nhiên đang trong lúc suy yếu nhất, Lễ bộ Thượng Thư lòng yên tâm, nếu là bình thường mình nói như thế Nữ hoàng đã sớm tự ra tay giết mình trong điện.
“Ngươi không đại diện được dân tâm, ta cũng không để ý dân tâm. Hoàng triều Thiên Nguyên tồn tại ở Cửu Châu hơn mười nghìn năm, trước giờ ai mạnh thì nghe người đó, khi nào nghe dân ý?”
Một nam tử tuấn lãng mặc kim giáp đi vào đại điện, hộ vệ ngoài điện như không có tác dụng. Chính là đầu lĩnh tiền hoàng thất không cho phép vào triều - An Thân vương.
“Triệu ái khanh, ta đã nói Nữ hoàng không thích lòng vòng, không bằng động võ luôn đi.”
“An thân vương nói rất đúng.” Lễ bộ Thượng Thư thái độ cung kính An Thân vương, hành lễ lui ra.
“Ngươi không đủ phân lượng, còn ai đến nữa?” Ngọc Ẩn ghét bỏ An Thân vương phất tay, chướng mắt An Thân vương cùng là Hợp Thể kỳ.
An thân vương phẫn nộ: “Nếu Nữ hoàng có ý, Khang An không dám không nghe!”
An Thân vương ra lệnh một tiếng, từng bóng người một đứng sóng vai với An Thân vương.
“Thái Thượng Trưởng lão Ngũ Lôi Chính Pháp tông đến chào Nữ hoàng Thiên Nguyên.”
“Cùng Kỳ vương hoàng triều Bạch Trạch đến chào Nữ hoàng Thiên Nguyên.”
“Giáo chủ Trường Không giáo đến chào Nữ hoàng Thiên Nguyên.”
“Hồ chủ Vân Mộng Trạch đến chào Nữ hoàng Thiên Nguyên.”
“Thần Uy Tướng quân đến chào Nữ hoàng Thiên Nguyên.”
Nữ hoàng Thiên Nguyên đứng dậy, khuôn mặt tái nhợt tuyệt mỹ ửng đỏ, như là bị những người này phản bội mà phẫn nộ, lại như vì người những người này đến mà thấy hưng phấn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook