Canh Tác Một Mình
Chapter 167: Giờ Tôi Kháng Nước Được Rồi Á Nha, Nya!

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 167: Giờ Tôi Kháng Nước Được Rồi Á Nha, Nya!

Krueng! Krueng!

[Hôm nay là tiệc sinh nhật của Cuengi! Trong ngày sinh nhật, Cuengi được ăn bánh gạo!]

Cuengi, đã mong chờ được ăn bánh gạo từ mấy ngày trước, dậy thật sớm và bắt đầu ngày lễ sinh nhật bằng một tiếng kêu vang dội.

Tuy nhiên.

"Khoan đã, Cuengi!"

Sejun, người đã chuẩn bị thức ăn cho bữa tiệc từ lúc rạng sáng, vội vàng ngăn Cuengi đang háo hức lại.

Krueng?!

[Khi nào thì Cuengi mới được ăn bánh gạo ạ?!]

Cuengi, cứ tưởng mình có thể ăn bánh gạo ngay khi vừa thức dậy, bắt đầu kêu gào có vẻ giận dữ. Cậu nhóc trở nên cáu kỉnh vì bụng đói meo.

"Đây này. Ăn cái này đi, Cuengi, rồi đợi đến lúc chúng ta cắt bánh gạo ra nhé!"

Sejun đưa cho Cuengi một miếng hạt dẻ ngâm trong nước mật ong.

Chẹp. Chẹp.

Krueng!

[Ngon quá ba ơi!]

Vui vẻ hẳn lên nhờ vị ngọt, Cuengi bắt đầu nhảy múa, vẫy đuôi qua lại.

"Ôi trời… Nếu nhảy kiểu đó, chắc con lại đói nhanh thôi… Mọi người, nhanh lên nào!"

Quéc quéc!

Trong lúc Cuengi đang nhảy múa, Sejun, với ý định hoàn thành công việc sớm, hét lên với những chú thỏ đang giúp đỡ anh. Họ phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trước khi cơn đói của Cuengi biến thành sự cáu kỉnh lần nữa.

Một lát sau.

"Phù… Xong rồi. Làm tốt lắm, mọi người."

Quéc…

Sejun và các chú thỏ, sau khi hoàn thành việc chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật một cách chật vật, ngồi xuống với vẻ mệt mỏi và nghỉ ngơi trong chốc lát.

Ngay lúc đó.

Rầm!

Đoàn Hắc Nhân Ngưu do Hắc Nhân Ngưu Vương dẫn đầu và…

“Kyoot kyoot kyoot.”

Một nhóm pháp sư từ Hội pháp sư do Iona dẫn đầu đã đến nông trại của Sejun để tham dự tiệc sinh nhật.

Bầy sói đã nhắn qua thực tập sinh mèo, Jeff, người đến vào ngày hôm qua, rằng chúng không thể tham dự vì đang truy tìm kẻ thù đã đánh cắp những cây hành lá cứng cáp.

“Được rồi, bắt đầu tiệc sinh nhật thôi nào!”

Khi tất cả khách mời đã tụ tập, Sejun tuyên bố khai mạc bữa tiệc sinh nhật.

Kreong!

Ngay sau lời tuyên bố của Sejun, một chiếc bánh khổng lồ hình "tháp gạo" được Lôngđỏ cẩn thận mang ra.

- Khahaha. Đây là Tháp Đen này.

Kaiser lập tức nhận ra chiếc bánh hình tháp và mỉm cười hài lòng.

- Hừ... Ghen tị thật.”

Kellion bày tỏ sự ghen tị của mình.

Tuy nhiên, Sejun không chỉ tái hiện hình dáng của tháp trên chiếc bánh. Ở đỉnh tháp, có những hình nhân làm từ bánh gạo mà Sejun đã cẩn thận chế tác suốt đêm qua.

Phía trước là một cây nhỏ với ba chiếc lá được tạo nên từ lá hành tây xanh được cắt tỉa tỉ mỉ, tượng trưng cho Flamie. Các chiếc lá được tô màu khác nhau, thể hiện sự chăm chút cực kỳ chi tiết của người làm ra chúng.

Phía sau Flamie là Sejun, đội một chiếc mũ rơm, ngồi xếp bằng. Hai bên Sejun là Sói Đen, Sói Bạc, các chú thỏ và đàn kiến nấm.

Theo và Cuengi ngồi vui vẻ trên đùi của Sejun, người ăn súp thưởng kẻ thưởng thức mật ong. Trong thực tế, việc Cuengi ngồi trên đùi Sejun là điều không thể xảy ra.

“Ba hứa sẽ trở nên mạnh mẽ hơn để con có thể ngồi trên đùi ba.”

Biết Cuengi rất muốn ngồi trên đùi mình nhưng không dám vì sợ làm đau Sejun, anh đã cố gắng thực hiện điều ước của Cuengi qua phần trang trí trên chiếc bánh.

Phía sau Sejun và các con vật là đoàn Hắc Nhân Ngưu, Lông Đỏ và Hắc Nhân Ngưu Vương. Trong những khoảng trống trên chiếc bánh, những chú ong nhỏ đính trên các que mỏng đương bay lượn.

Krueng! Krueng!

[Cuengi đang ngồi trên đùi ba kìa! Vui quá đi!]

Hầu hết mọi người đều xúc động trước sự tinh tế trong chiếc bánh mà Sejun đã dày công thực hiện. Đó là một tác phẩm trang trí khiến tất cả hài lòng.

“Chủ tịch Park, vuốt rồng của tôi bị thiếu rồi kia, nya!”

Tất nhiên, cũng có vài lời phàn nàn nhỏ, nhưng đa phần đều thỏa mãn.

Ngay sau đó.

[Người quản lý Tháp cảm thấy bất mãn vì không được xuất hiện trong phần trang trí.]

Aileen cảm thấy bị bỏ rơi vì mình không được tái hiện trên chiếc bánh.

“Chờ đã. Đó chưa phải là tất cả đâu. Mở kho chứa hư không ra nào, Iona.”

Sejun nói với Aileen, mở kho chứa hư không và ra hiệu cho Iona.

“Kyoot kyoot kyoot. Được! Ma Pháp Chi Tuyến, hãy di chuyển theo lệnh ta. Marionette.”

Iona niệm chú.

Rầm!

Từ không gian lưu trữ, ba con rồng làm bằng bánh gạo gầm thét, vỗ cánh theo phép thuật của Iona và bay ra ngoài. Một con hắc long khổng lồ được đính kèm thêm hai hắc long và bạch long nhỏ hơn.

Đại Hắc Long kia đại diện cho Aileen, trong khi hai hắc long và bạch long nhỏ bay bên cạnh nó lần lượt tượng trưng cho Đại Hắc Long Kaiser và Đại Bạch Long Kellion.

[Người quản lý Tháp rất hài lòng với kích thước của mình.]

- Hả?! Đó là ta sao?

- Cái gì?! Sao ta lại bị làm nhỏ thế này?

Aileen hài lòng khi Sejun thể hiện ra được cô là lớn nhất, trong khi Kaiser và Kellion bày tỏ sự không vừa ý với kích thước nhỏ hơn của họ.

“Bây giờ, hát bài hát mà tôi đã dạy mọi người trước đó nào! Mừng ngày sinh nhật của chúng ta~”

Phớt lờ những lời phàn nàn của các con rồng, Sejun bắt đầu hát bài hát mừng sinh nhật.

“Mừng ngày sinh nhật của chúng ta, nya~”

Krueng~

[Mừng ngày chúng ta sinh ra đời~]

Kuooooeng~

Emmoooo~

Squeak~

Kkwek~

Mọi người cùng hát theo phong cách độc đáo của riêng mình. Đó là một sự hòa âm hỗn loạn không giống bất kỳ thứ gì khác.

“Sinh ra đời~”

Khi bài hát dần đến cao trào.

“Kyoot kyoot kyoot. Hỡi sức mạnh của lửa. Hãy đáp lại lời triệu hồi của ta và mang đến hỏa ngục vĩnh cửu! Hỏa ngục!

Iona tạo ra một ngọn lửa khổng lồ trên bầu trời, đóng vai trò là nến. Nến thông thường không được sử dụng vì tuổi tác của mọi người rất khác nhau, gây khó khăn trong việc đếm cho chính xác số nến.

Và sau đó.

“Chúc mừng sinh nhật-!”

Cuối cùng, bài hát kết thúc.

“Bây giờ, hãy thổi tắt ngọn lửa đó đi!”

Sejun hô lớn với các loài động vật, rồi thổi hơi về phía hỏa ngục. Biết rằng ngọn lửa này không thể dập tắt chỉ bằng hơi thở, nhưng Iona sẽ dập ngọn lửa này khi tất cả mọi người đã thổi xong.

“Phù-!”

“Phù, nya!”

“Phù-! Kyoot!”

Kuuuueng!

Koooooeng!

Emuooo!

Theo sau Sejun, các loài vật thổi hơi về phía hỏa ngục.

Rồi.

Phụt.

Hỏa ngục tắt sớm hơn so với dự kiến ban đầu của họ.

“Iona, chưa đến lúc mà…”

“Kyarrgh! Không phải tôi.”

Iona đáp lại với giọng bối rối, nhìn về phía Hắc Nhân Ngưu Vương và Lông-hồng. Cô đã đánh giá thấp sức mạnh của họ. Làn hơi thở của Hắc Nhân Ngưu Vương và Lông Đỏ từ hai phía đối diện gặp nhau ở giữa, tạo nên một cơn lốc xoáy.

Nếu hỏa ngục không tắt kịp thời và họ không ngừng thổi, cơn lốc xoáy có thể đã cuốn bay bánh gạo và tất cả mọi người đi luôn cũng nên.

“Kyoo-kyoo, hỏa ngục của tôi!”

Lòng tự tôn của Iona bị tổn thương một cách không ngờ đến.

Khi nghi thức thổi nến kết thúc

“Hồng Tơ, nâng tôi lên nào.”

Sejun gọi Hồng Tơ để đưa anh lên đỉnh bánh cho lễ cắt bánh cuối cùng.

“Cảm ơn nhé, Lông . Phó Chủ tịch Theo, lấy vuốt ra đi.”

“Lấy ngay đây ạ, nya!”

Tách!

Theo rút vuốt ra và truyền vào đó sức mạnh phép thuật.

“Phư hư hư. Chủ tịch Park, hãy chiêm ngưỡng sức mạnh của vuốt rồng của tôi, nya!”

“Chúc mừng sinh nhật mọi người! Nào, giờ ta cùng cắt bánh thôi!”

Sejun một lần nữa chúc mừng sinh nhật mọi người và bắt đầu cắt bánh bằng vuốt của Theo.

Cách.

Nhờ sức mạnh của móng rồng, chiếc bánh được cắt rất mượt mà. Quá mượt mà.

“Hả?!”

Sejun cảm thấy như vuốt của Theo cắt bánh ngay cả trước khi chạm vào chiếc bánh. Điều này là do Theo đã truyền quá nhiều phép thuật vào vuốt, tạo ra một lực vô hình phát ra từ đó.

“A!”

Vuốt của Theo cắt đôi bánh gạo trong nháy mắt, và Sejun nhanh chóng đáp xuống tầng dưới cùng.

Kugung.

Chiếc bánh gạo chia thành hai nửa.

Krueng!

[Chúng ta ăn bánh được chưa ạ~?]

Ngay khi bánh gạo được cắt xong xuôi, Cuengi lao đến.

Kuoooong!

Emuoo!

Tất cả các loài vật khác cũng bắt đầu đổ xô về phía bánh.

Kudangtang.

“Chẳng giống như mình nghĩ chút nào…”

Sejun nhìn chiếc bánh gạo bị phá nát bởi các loài vật với ánh mắt thất vọng. Anh từng tưởng tượng một cảnh tượng hài hòa, nơi mọi người cùng thưởng thức chiếc bánh...

Krueng! Kreong! Quéc! Ook!

Đó là một cảnh hoàn toàn hỗn loạn.

Sau đó.

“Emoo!”

Đoàn Hắc Nhân Ngưu cố kéo những chiếc lá chuối trải trên sàn để ăn.

Lăn lăn.

Sejun, đang đứng trên lá chuối, lăn đi cùng với bánh gạo. Đó là sự hỗn loạn chưa từng có.

Tuy nhiên.

“Hehehe.”

Anh không thể ngừng cười. Mọi chuyện thật vui quá đi mất thôi.

“Ầy! Thôi kệ đi!”

Miễn là vui, thì những thứ khác không quan trọng. Sejun lăn lộn tích cực hơn trên bánh gạo, ôm theo Theo.

“Nya! Dính quá đi à, nya!”

Theo phàn nàn khi thấy bộ lông mình bị dính đầy bánh gạo, nhưng việc tắm sau đó sẽ giải quyết được những nhúm lông bị dính bẩn này thôi. Dù sao thì, Theo giờ đây đã có kỹ năng “thủy ái lực” rồi mà.

Đó là cách nghi thức cắt bánh gạo kết thúc, và bữa tiệc sinh nhật thực sự bắt đầu.

“Nào, mọi người uống chút rượu gạo đi!”

Sejun mang ra 11 loại rượu gạo hương vị khác nhau mà anh lấy ra từ xưởng rượu.

“Mỗi người đến đây lấy một ly! Sinh nhật phải uống chút rượu chứ. Một ly cho tôi, một ly cho bạn. Hahaha.”

- E hèm. Cả phần của ta nữa nhé.

Kaiser và Kellion chen vào. Sejun cố ngăn hai con rồng không dùng mánh khóe để uống thêm rượu, nhưng cuối cùng phải từ bỏ khi nhìn thấy các loài vật xếp hàng trước mặt họ với ánh mắt đầy tôn kính.

Nghĩ lại thì, uy quyền của các con rồng trong tháp không phải là điều có thể xem nhẹ. Với các loài vật, việc nhận được một ly rượu từ những con rồng đại diện cho những hai tòa tháp là một vinh dự lớn lao, có thể khoe khoang qua nhiều thế hệ luôn ấy chứ.

Trong khi các “người lớn” đang xếp hàng nhận rượu từ các con rồng,

“Này mấy nhóc, ăn cái này đi.”

Sejun đưa ra các món ăn ngọt như hạt dẻ và kẹo khoai lang cho những con vật nhỏ không thể uống rượu.

Rồi.

“Mình cũng phải ăn chút gì chứ.”

Sejun ngồi xuống, nhấp một ngụm rượu gạo và bắt đầu thưởng thức các món ăn khác.

Vào lúc đó.

[Người quản lý Tháp chúc mừng sinh nhật bạn.]

[Người quản lý Tháp nói rằng đây là món quà của cô ấy.]

Cùng với lời nhắn của Aileen, một tài liệu được đặt vào tay Sejun. Aileen đã tìm thấy tài liệu này khi lục soát kho hàng của gia tộc Pritani để tìm quà sinh nhật cho Sejun.

[Giấy chứng nhận quyền sở hữu đất trồng hồng, Tầng 49 của Tháp.]

“Ồ! Hồng sao?! Aileen, cảm ơn nhé. Đây là một món quà quá tuyệt vời!”

Sejun, người giờ đây có thể ăn hồng, rất vui mừng với món quà của Aileen. Giờ anh có thể thưởng thức các món ăn như hồng khô, nước ép hồng tươi và nhiều món ăn từ hồng khác rồi.

[Người quản lý Tháp cảm thấy tiếc vì không thể đích thân trao món quà này.]

“Không sao đâu.”

Sejun đã nghe Kaiser kể về tình trạng của Aileen. Nếu cô ấy đến, có lẽ mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp hơn, thậm chí cần phải tránh.

[Người quản lý Tháp nói rằng cô ấy có rất nhiều điều muốn kể cho bạn.]

[Người quản lý Tháp nói rằng cô ấy đã gặp một bà lão rất già trong mảnh vỡ Long Tâm.]

“Một bà lão rất già ư?”

Aileen kể câu chuyện về việc cô gặp linh hồn còn vương lại của Kaira từ mảnh Long Tâm mà Theo mang về.

“Có chuyện đó xảy ra sao?!”

Trong khi nói chuyện với Aileen…

“Oáp…”

Sejun ngáp dài, cảm thấy buồn ngủ vì ảnh hưởng của rượu. Cùng với việc uống rượu, sự mệt mỏi từ việc chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật cũng bắt đầu đè nặng lên anh.

“Chủ tịch Park, mặt của anh trông mệt mỏi quá, nya! Nhưng đừng lo, nya! Phó Chủ tịch Theo, với sức mạnh hồi phục, sẽ massage cho anh ngay đây, nya!”

Theo bắt đầu xoa bóp mặt Sejun bằng đôi chân trước của mình. Với kỹ năng chữa lành mới có, Theo lập tức làm dịu đi sự mệt mỏi của Sejun.

Tuy nhiên.

Lóc bóc. Lóc bóc.

Đôi chân của Theo, vẫn còn dính bánh gạo, khiến Sejun cảm thấy khó chịu trên mặt.

“Thế này không ổn. Chúng ta phải đi tắm rửa trước đã.”

“Hehe, được thôi, nya! Đi tắm nào, nya!”

Nhờ tài năng thủy ái lực, Theo không hề phản kháng việc tắm.

Lõm bõm.

Vậy là Sejun và Theo cùng đi đến đài phun nước và bước vào trong nước.

Tuy nhiên.

“Hả?!”

Nước không làm ướt lông của Theo khi họ bước vào.

“Cái gì thế này?”

“Hehe.”

Theo cười khúc khích nhìn Sejun.

“Này! Ai cho phép cậu dùng khả năng thủy ái lực đó như vậy chứ?!”

Sejun, nhận ra trò nghịch ngợm của Theo, bèn nổi giận.

“Hehehe. Giờ tôi kháng nước được rồi á nha, nya!”

Thay vì hòa nhập với nước như những gì kỹ năng thủy ái lực có thể làm, Theo lại dùng nó để đẩy nước ra. Đây là cách sử dụng hoàn toàn khác với những gì Sejun mong đợi.

May mắn thay, chỉ có lớp lông là chống nước, nên bánh gạo dính trên đó vẫn có thể rửa sạch được.

Xoạch. Xoạch.

Cuối cùng, Sejun rửa sạch Theo như thể đang giặt quần áo, nhúng cậu ấy vài lần vào trong nước.

“Cảm giác thật sảng khoái, nya!”

Theo, người đã hoàn tất việc tắm mà không có một giọt nước nào dính trên người, mỉm cười mãn nguyện.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương