Canh Tác Một Mình
-
Chapter 168: Tiềm Năng Của Tôi Thấp Đến Thế Hả?!
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Chương 168: Tiềm Năng Của Tôi Thấp Đến Thế Hả?!
Sau khi được Sejun tắm rửa sạch sẽ mà không còn chút nước nào bám lại, Theo cảm thấy sảng khoái và vui vẻ cực kỳ. Dù đã tắm xong, bộ lông của cậu vẫn mềm mại và bồng bềnh như cũ. Từ giờ, Chủ tịch Park sẽ không bao giờ có cơ hội nhìn thấy lông của cậu ấy ướt nữa rồi!
“Nya nya nya!”
Sau khi tắm xong, Theo, bám chặt vào lòng Sejun, ngân nga một giai điệu vui tươi.
Rồi.
“Không biết Cuengi đang ở đâu nhỉ?”
Sejun, với Theo bám trên người, bước ra khỏi đài phun nước và tiến về khu vực nơi các con vật nhỏ đang ăn nhẹ.
Rõ ràng trước đó Cuengi đã lăn lộn trong bánh gạo, nên Sejun định sẽ tắm cho Cuengi luôn.
‘Mình phải làm sạch trước khi bánh gạo khô cứng lại trên lông.’
Sejun đến nơi các con vật nhỏ đang ăn nhẹ.
Tuy nhiên.
“Sao không khí ở đây lại như thế này?”
Không khí xung quanh lũ động vật nhỏ có vẻ căng thẳng một cách kỳ lạ.
Moo…
Có năm chú Hắc Nhân Ngưu nhỏ, mỗi nhóc cao khoảng 3 mét, đang nằm dài trên mặt đất, và…
Krueng!
Cuengi đang gầm lên, nắm tay giơ cao, đứng trước mặt chúng.
Phía sau Cuengi, có vài chú thỏ con đứng sững như tượng và một chú Hắc Nhân Ngưu nhỏ khác, cao khoảng 1 mét, đang khóc.
‘Có phải Cuengi của chúng ta làm ra chuyện này không?’
Trong tích tắc, hình ảnh Cuengi trêu chọc các con vật khác và năm Hắc Nhân Ngưu cố gắng ngăn cản cậu nhóc hiện lên trong đầu Sejun.
Sejun tự hỏi liệu anh có chiều hư Cuengi quá không, nhưng anh chưa bao giờ biết Cuengi là kẻ bắt nạt. Cuengi mà anh biết rất tốt bụng và không bao giờ gây chuyện trước.
‘Không đời nào! Cuengi của chúng ta không bao giờ làm vậy!’
Khi Sejun củng cố niềm tin của mình vào Cuengi.
Krueng!
Cuengi giật lấy một bắp ngô hấp từ tay của một chú Hắc Nhân Ngưu đang nằm trên đất.
“Cái gì?! Thằng bé vừa cướp đồ ăn của chúng sao?”
Niềm tin của Sejun vào Cuengi lập tức lung lay. Đúng là một niềm tin không thể mong manh hơn.
Rồi…
Krueng!
Cuengi đưa bắp ngô vừa lấy được cho chú Hắc Nhân Ngưu nhỏ đang khóc.
“À!”
Lúc đó Sejun hiểu ra tình huống. Những chú Hắc Nhân Ngưu lớn tuổi đã cố lấy đồ ăn từ chú nhỏ hơn, nên Cuengi đã can thiệp và mắng mỏ chúng.
“Hehehe. Cuengi của chúng ta thật tuyệt.”
Sejun tự hào cười khúc khích.
Chú Hắc Nhân Ngưu nhỏ nhận được bắp ngô nhìn Cuengi với ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Đón nhận ánh mắt ngưỡng mộ đó, Cuengi tiến đến chỗ những Hắc Nhân Ngưu đang nằm trên đất.
Rồi.
Krueng!
Cuengi, trong hình dạng to lớn, giúp chúng đứng dậy và chia sẻ đồ ăn vặt từ túi đồ ăn của mình.
Krueng!
Đúng như câu “không đánh không thân”, Cuengi và những Hắc Nhân Ngưu nhanh chóng trở thành bạn bè. Đó là một cảnh tượng ấm lòng, như trong truyện tranh thiếu nhi vậy.
“Hehehe. Ai nuôi thằng bé chắc chắn đã làm rất tốt ha.”
Sejun nhìn Cuengi đầy hài lòng.
Rồi.
Krueng!
Nhìn thấy Sejun, Cuengi chạy tới chỗ anh.
Và rồi.
Krueng! Krueng!
[Túi đồ ăn của Cuengi hết sạch rồi! Cuengi sẽ lấy thêm từ kho của ba nhé!]
Cuengi mạnh dạn xin lấy đồ ăn từ kho của Sejun. Hừm… Cuengi chắc chắn không phải là kẻ bắt nạt, nhưng tại sao Sejun vẫn không thể gạt bỏ cảm giác rằng Cuengi có gì đó giống như một kẻ thích đi gây hấn nhỉ?
Với vẻ mặt bối rối, Sejun ngoan ngoãn mở kho chưa hư không ra. Có lẽ, để những khoảnh khắc ấm lòng trong truyện tranh xảy ra thường xuyên hơn, thì ví tiền của phụ huynh cần phải luôn đầy chăng? Sejun thầm nghĩ.
Khi Cuengi đang lấp đầy túi đồ ăn vặt của mình từ kho chứa hư không.
“Phó Chủ tịch Theo, hãy chữa trị cho bọn trẻ nhé.”
Hôm nay là sinh nhật của tất cả mọi người. Mong muốn mang lại niềm vui cho tất cả, Sejun nhờ Theo chữa trị cho các Hắc Nhân Ngưu nhỏ. Dù làn da đen của chúng không để lộ ra vết thương, nhưng chắc chắn chúng sẽ có những vết bầm do cú đấm của Cuengi.
“Hiểu rồi, nya! Lại đây nào, nya.”
Theo tiến hành chữa trị cho các Hắc Nhân Ngưu nhỏ.
“Hãy xem đây là một vinh dự khi được Phó Chủ tịch Theo đích thân chữa trị đấy, nya! Nhưng trông các cậu có vẻ đủ khỏe để mang vác nặng nhỉ, nya! Các cậu có muốn trở thành thuộc hạ của tôi không, nya?”
Tất nhiên, giữa lúc chữa trị, Theo không quên trách nhiệm của mình với tư cách Phó Chủ tịch nông trại của Sejun, tranh thủ tuyển thêm trợ thủ để bán được nhiều nông sản hơn.
Krueng!
[Lấp đầy rồi!]
Trong lúc đó, Cuengi đã lấp đầy túi đồ ăn vặt của mình. Để tham khảo, nhờ tính năng mở rộng không gian của Iona, túi đồ ăn của Cuengi giờ đây có sức chứa tương đương một căn phòng nhỏ.
“Đi tắm thôi nào, Cuengi.”
Krueng!
[Vâng ạ!]
Vốn rất thích tắm, Cuengi không kháng cự chút nào và ngoan ngoãn theo Sejun đến đài phun nước để tắm. Tất nhiên, Theo, với kỹ năng thủy ái lực, vẫn bám trên đầu gối của Sejun khi bước vào nước.
Sau khi tắm xong.
Xoạch xoạch xoạch.
Cuengi rũ nước ra khỏi cơ thể. Sejun đứng cách xa, vì bị nước Cuengi rũ vào người sẽ rất đau.
Krueng!
[Xong rồi này!]
Khi Cuengi đã rũ phần lớn nước ra xong.
Vù vù.
Sejun tiến tới và nhanh chóng lau sạch phần nước còn lại bằng khăn.
Krueng… Krueng…
[Cuengi buồn ngủ. Cuengi muốn ngủ…]
Khi Sejun lau khô người, Cuengi bắt đầu lim dim.
Kurorong.
Xoa xoa.
Khi Sejun đang xoa bụng của Cuengi đang ngủ say.
[Ajax Mamebe, Nông dân Tháp của Tháp Trắng đã thu hoạch Thần dược: Cà chua bi chứa đầy sức mạnh ma thuật mạnh mẽ.]
[5.000 Thần dược: Cà chua bi chứa đầy sức mạnh ma thuật mạnh mẽ đã được lưu trữ trong kho tạm của Tháp Trắng.]
[Kho tạm của Tháp Trắng đã đầy.]
[Do kho tạm không thể chứa thêm nông sản, nhiệm vụ thu hoạch của Ajax Mamebe, Nông dân Tháp của Tháp Trắng, bị tạm dừng.]
“Hả?!”
Để chuyển hàng từ Tháp Trắng sang Tháp Đen, cần đến 1 triệu đồng Tháp. Sejun luôn cố gắng vận chuyển đủ tải trọng tối đa 100kg mỗi lần. Tuy nhiên, dung lượng của kho lưu trữ tạm thời lại có giới hạn.
“Chỉ lưu trữ được 5.000 quả… Thôi, đành vậy. Mình sẽ chuyển toàn bộ số nông sản trong kho tạm về đây vậy.”
Sejun tiến hành chuyển nông sản sang Tháp Đen.
[Bạn đã trả phí vận chuyển cơ bản của tháp là 1 triệu đồng Tháp.]
[Đang vận chuyển 5.000 Thần dược: Cà chua bi chứa đầy sức mạnh ma thuật mạnh mẽ (50kg) sang Tháp Đen.]
“Ajax, tiếp tục thu hoạch đi nhé.”
Tất nhiên, Sejun không quên gửi chỉ thị từ xa để Ajax tiếp tục công việc.
Một lát sau.
Chớp.
[5.000 Thần dược: Cà chua bi chứa đầy sức mạnh ma thuật mạnh mẽ (50kg) đã đến nơi.]
Một luồng ánh sáng chói lóa rơi xuống trước mặt Sejun, và khi ánh sáng tan biến, 5.000 quả cà chua bi trắng được Ajax thu hoạch xuất hiện.
“Wow!”
Sejun ngạc nhiên nhìn 5.000 quả cà chua bi Thần dược. Ăn hết tất cả số này có thể tăng đến 50.000 điểm ma thuật cơ đấy. Tất nhiên, kế hoạch đó khá xa vời, nên anh đặt mục tiêu khiêm tốn là 10.000 quả trước đã.
‘Thử một quả trước nào.’
Sejun chưa bao giờ có cơ hội nếm thử cà chua bi hạng A trước đây. Anh háo hức nhặt lên một quả.
Khi Sejun cắn vào quả cà chua bi.
Rắc!
‘…?!’
Lớp vỏ giòn tan, tiết ra nước ép chua ngọt và mang lại cảm giác sảng khoái trong miệng.
Rồi.
Ực.
Nó trôi xuống cổ họng một cách tự nhiên, như thể đó là điều hiển nhiên vậy. Khi nuốt quả cà chua hạng A, một cảm giác sảng khoái lan tỏa khắp cơ thể anh.
Cơ thể Sejun ngay lập tức khao khát được ăn thêm những quả cà chua bi khác, và anh bắt đầu ăn chúng liên tục.
Anh đã ăn bao nhiêu nhỉ?
[Bạn đã tiêu thụ một Thần dược: Cà chua bi chứa đầy sức mạnh ma thuật mạnh mẽ.]
[Tiềm năng của chỉ số ma thuật đã đạt giới hạn.]
[Bạn không thể hấp thụ thêm sức mạnh ma thuật được nữa.]
[Ma thuật dư thừa đang được thải ra.]
“Cái gì?!”
Cùng với thông báo đó, Sejun nhớ đến kỹ năng <Sức mạnh: Ma thuật Mạnh> của mình, giúp tăng 50 điểm ma thuật bất kể giới hạn tiềm năng của cơ thể.
Anh biết mình có chỉ số tiềm năng thấp, nhưng không ngờ lại đạt giới hạn nhanh như vậy.
“Tiềm năng của mình thấp đến vậy luôn đó hả?!”
Sejun nhận ra rằng anh cũng có giới hạn thấp về tiềm năng.
‘Vậy tiềm năng chỉ số ma thuật của mình là bao nhiêu?’
Khi Sejun định kiểm tra chỉ số ma thuật của mình…
Ọt ọt.
“Hự!”
Đột nhiên, anh cảm thấy đau bụng dữ dội. Ma thuật dư thừa dường như đang được thải ra theo đường... bên dưới.
“Te, Te, Theo! Phó Chủ tịch Theo! Trông chừng chỗ này giúp tôi! Tôi cần đi vệ sinh!”
“Hiểu rồi ạ, nya!”
Sejun vội giao số cà chua bi hạng A cho Theo trông coi và chạy nhanh vào nhà để giải quyết nhu cầu.
Trong lúc Sejun vắng mặt.
Emuoo! Kkwek!
Dường như vì có Lam Nguyệt xuất hiện, khiến lũ quái vật trong vùng mất kiểm soát và lao tới những quả cà chua bi trắng.
Sự xuất hiện của 5.000 quả cà chua bi hạng A, dù không gây ảnh hưởng mạnh như Lan Nguyệt, nhưng vẫn khiến lũ quái vật bị kích thích.
“Nya?! Không, nya! Đừng ăn chứ, nya!”
Theo lập tức lao ra, cố gắng chặn lũ quái vật đang ào ạt xông tới.
***
“Phù, suýt thì nguy.”
Sejun, may mắn đến được nhà vệ sinh an toàn, thở phào nhẹ nhõm và thong thả kiểm tra chỉ số ma thuật của mình.
Nhà vệ sinh được yểm bùa cách âm, là nơi tuyệt vời để suy nghĩ, không lo tiếng ồn từ bên ngoài lọt vào hay âm thanh bên trong bị nghe thấy.
Ma thuật (157.94)
“Thật đáng buồn…”
Sejun nói với vẻ mặt u sầu sau khi nhìn thấy chỉ số ma thuật của mình. Trước khi ăn cà chua bi hạng A, chỉ số ma thuật của Sejun là 112. Nghĩa là, anh đã no sau khi chỉ mới ăn 5 trong số 5.000 quả cà chua hạng A.
Anh không thể tiêu hóa nổi 50 quả, chứ đừng nói đến mục tiêu khiêm tốn là 10.000 quả. Điều đáng buồn hơn nữa là dù có ăn bao nhiêu trong số hơn 4.000 quả còn lại, cơ thể anh cũng không hấp thụ được và chỉ bài tiết chúng ra ngoài.
“Nhưng tiềm năng chỉ số ma thuật của mình là 99.”
Từ chỉ số ma thuật hiển thị, Sejun tính toán phần còn lại sau khi trừ hiệu ứng của Tài năng: Mạch ma thuật cao cấp (+6%) và <Sức mạnh: Ma thuật mạnh> giúp tăng thêm 50 điểm.
Anh nghĩ rằng có lẽ tiềm năng của các chỉ số khác cũng chỉ là 99. Có lẽ 99 là tiềm năng tối đa của con người. Phải rồi, đây chắc chắn là đặc điểm của loài người.
Với kết luận đó, Sejun cảm thấy đặc tính của mình là tiêu chuẩn phổ quát của con người.
“Vậy thì, trên Trái đất, mình chắc hẳn là người có chỉ số ma thuật cao nhất rồi.”
Ngay cả khi có sự hỗ trợ từ tài năng hay vật phẩm, việc tăng chỉ số vượt quá tiềm năng 99 là điều không thể.
“Hehehe.”
Chuyển tầm nhìn từ tầng 99 của tháp về phía Trái đất, Sejun cảm thấy có một niềm tự hào lớn lao.
Với trái tim đầy kiêu hãnh, Sejun bước ra ngoài.
“Hả? Đi đâu hết rồi?”
Không thấy bóng dáng một quả cà chua bi trắng nào trong số hàng ngàn quả trước đó ở đây.
Lúc đó.
“Chủ tịch Park, ở đây này, nya.”
Giọng của Theo vang lên từ bên dưới.
“Hả?”
Nhìn xuống, Sejun thấy Theo đang trốn dưới cầu thang nhà.
“Phó Chủ tịch Theo, cậu đang làm gì ở đó?”
Sejun tự nhiên quỳ xuống và hỏi.
“Tôi đang bảo vệ cà chua bi của anh đó, nya!”
Theo chui ra từ gầm cầu thang, cẩn thận nhìn xung quanh, rồi bám chặt vào đầu gối Sejun.
“Bảo vệ cà chua bi?”
“Đúng vậy, nya! Sau khi Chủ tịch Park đi vệ sinh…”
Theo bắt đầu giải thích những gì đã xảy ra khi Sejun rời đi.
“Vậy là cậu nói lũ động vật đột nhiên trở nên kích động và lao vào à?”
“Đúng thế, nya! Nên tôi đã giấu số cà chua bi còn lại vào túi của mình… nhưng tôi không cứu được hết, nya.”
Theo nói với giọng buồn bã. Lũ động vật bất ngờ lao đến, và khoảng 3.000 quả đã bị ăn mất.
“Không sao. Mang hợp đồng ra đây. Phó Chủ tịch Theo, chúng ta bắt tay vào việc thôi.”
“Hehehe. Rõ rồi, nya!”
Theo, được tiếp thêm năng lượng bởi lời của Sejun, nở nụ cười nham hiểm và lấy ra một xấp hợp đồng trắng từ túi.
“Giờ thì tất cả bọn chúng sẽ nằm trong tầm kiểm soát của mình rồi, nya!”
Và rồi.
“Cuengi, dậy nào.”
Sejun đánh thức Cuengi, đang ngủ say giữa đống hỗn loạn, để truy tìm thủ phạm.
Krueng?
[Sao lại đánh thức Cuengi vậy ạ?]
Sejun nhanh chóng nhét một quả cà chua bi hạng A vào miệng Cuengi khi cậu nhóc đang ngáp dài.
Krueng! Krueng!
[Ngon quá! Cuengi cảm thấy tràn đầy năng lượng luôn!]
Sau khi ăn quả cà chua bi hạng A, Cuengi nhanh chóng đứng dậy.
“Cuengi, tìm những con vật có mùi giống thứ mà con vừa ăn nhé.”
Krueng!
[Vâng ạ!]
Khịt. Khịt.
Krueng!
[Tìm thấy rồi!]
“Ồ! Nhanh vậy sao?!”
Krueng! Krueng?!
[Mùi từ miệng ba còn mạnh hơn cả mùi của Cuengi! Ba ăn bao nhiêu quả rồi thế?!]
“Hả?! Không phải ba… mà là…”
Sejun, người đang cố bắt lũ động vật đã ăn trộm cà chua bi hạng A, lại vô tình tự chui đầu vào cái rọ của Cuengi.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook