Yêu Kiều Đùa Lang Quân
-
Chương 8
*****
“Tham kiến Tam hoàng tử!” Tô Minh khom người hành lễ.
“Tam hoàng huynh!” Lý Mộng Cẩn hưng phấn bừng bừng từ phía sau hắn nhô đầu ra, chào hỏi huynh trưởng.
“Tiểu hoàng muội, tại sao muội lại ở chỗ này?” Tam hoàng tử không che giấu được vẻ mặt kinh ngạc. Tiểu nha đầu này không phải là bị mẫu hậu cấm cung sao? Làm sao có chuyện bỏ lệnh cấm nhanh như vậy?
“Tam hoàng huynh, trong cung buồn bực muốn chết, các ngươi lúc nào cũng náo nhiệt như vậy, lại để ta một mình ở trong cung đối mặt với những thứ sách vở chán ngắt kia, buồn bực trong người, thật là tàn nhẫn!” Nàng kéo ống tay áo Tam hoàng tử lẩm bẩm oán trách, đồng thời tranh thủ sự đồng tình, tránh khỏi việc vừa mới vừa chạy ra cung liền bị túm về.
” Nha đầu ngươi chuyên gia gây phiền toái!” Tam hoàng tử gõ đầu của nàng, sau đó kéo nàng về phía mình cùng nhau đứng trước mặt Tô Minh, chuẩn bị tiếp nhận sự chất vấn của hắn. Khi thánh chỉ ban ra, hắn đã biết trước rằng người mà tới từ trước đến nay thương muội muội hơn mạng như Tô Minh không thể nào im hơi lặng tiếng.”Nói vậy ngươi đã biết tin tức.”
” Phải! Tô Minh không phục.”
“Đây là thánh chỉ.”
“Ngũ hoàng tử không nên làm tổn thương muội muội của ta như thế, năm năm chờ đợi, cuối cùng lại bị một cô gái lầu xanh đánh bật, muội muội ta làm sao chịu nổi chuyện này, về sau đối mặt mọi người như thế nào.” Tô Minh tức giận nói.
“Hoàng thượng đã phong lệnh muội làm công chúa để đền bù.”
Hắn căm tức nhìn Tam hoàng tử, “Tam hoàng tử cho rằng Tô Minh chỉ cần như thế sao?”
“Chuyện này ta không thể làm gì được.” Từ trước đến nay Ngũ hoàng đệ chưa bao giờ kiên trì như thế, hắn vì cô gái mến yêu mà cam tâm tình nguyện, làm huynh trưởng như ta có thể nói gì? Hắn chỉ có thể thành toàn cho Ngũ hoàng đệ, thật xin lỗi Tô gia.
“Tô Minh cáo lui!” Hắn tức giận xoay người rời đi.
Tam hoàng tử nhìn hắn rời đi, không khỏi thở dài.
“Thì ra là hắn chính là ca ca của người suýt là Ngũ hoàng tẩu!”
“Chớ có nhiều chuyện!” Tam hoàng tử nghe Lý Mộng Cẩn cảm thán, mở miệng cảnh cáo nàng.
“Nếu không phải muội dẫn hắn đi, muội nghĩ hắn sẽ canh giữ trước cửa Ngũ hoàng huynh, chuẩn bị liều mạng cùng Ngũ hoàng huynh. Tam hoàng huynh, Phù Vân thật sự xinh đẹp như vậy sao? Xinh đẹp đến nỗi Ngũ hoàng huynh không tiếc bất cứ giá nào để giữ nàng lại?”
“Không phải là rất xinh đẹp thì có thể làm cho người khác vì nàng mà làm bất cứ chuyện gì , quan trọng là … Yêu, hiểu chưa? Ngũ hoàng huynh của muội yêu nàng như mạng!”
“Yêu?” Nàng ngơ ngác, từ nhỏ đến lớn bên cạnh Ngũ hoàng huynh luôn có một đám con gái vây quanh, ai cũng có dáng dấp xinh đẹp lại động lòng người, nhưng cũng không thấy huynh ấy động lòng. Rốt cuộc thì Ngũ hoàng huynh yêu cô gái như thế nào? Nàng thật sự rất, rất hiếu kỳ, nàng nhất định phải thừa cơ đi gặp nhân vật đặc biệt này, để sau khi hồi cung nàng còn có lời đề có thể nói.
“Tham kiến Tam hoàng tử!” Tô Minh khom người hành lễ.
“Tam hoàng huynh!” Lý Mộng Cẩn hưng phấn bừng bừng từ phía sau hắn nhô đầu ra, chào hỏi huynh trưởng.
“Tiểu hoàng muội, tại sao muội lại ở chỗ này?” Tam hoàng tử không che giấu được vẻ mặt kinh ngạc. Tiểu nha đầu này không phải là bị mẫu hậu cấm cung sao? Làm sao có chuyện bỏ lệnh cấm nhanh như vậy?
“Tam hoàng huynh, trong cung buồn bực muốn chết, các ngươi lúc nào cũng náo nhiệt như vậy, lại để ta một mình ở trong cung đối mặt với những thứ sách vở chán ngắt kia, buồn bực trong người, thật là tàn nhẫn!” Nàng kéo ống tay áo Tam hoàng tử lẩm bẩm oán trách, đồng thời tranh thủ sự đồng tình, tránh khỏi việc vừa mới vừa chạy ra cung liền bị túm về.
” Nha đầu ngươi chuyên gia gây phiền toái!” Tam hoàng tử gõ đầu của nàng, sau đó kéo nàng về phía mình cùng nhau đứng trước mặt Tô Minh, chuẩn bị tiếp nhận sự chất vấn của hắn. Khi thánh chỉ ban ra, hắn đã biết trước rằng người mà tới từ trước đến nay thương muội muội hơn mạng như Tô Minh không thể nào im hơi lặng tiếng.”Nói vậy ngươi đã biết tin tức.”
” Phải! Tô Minh không phục.”
“Đây là thánh chỉ.”
“Ngũ hoàng tử không nên làm tổn thương muội muội của ta như thế, năm năm chờ đợi, cuối cùng lại bị một cô gái lầu xanh đánh bật, muội muội ta làm sao chịu nổi chuyện này, về sau đối mặt mọi người như thế nào.” Tô Minh tức giận nói.
“Hoàng thượng đã phong lệnh muội làm công chúa để đền bù.”
Hắn căm tức nhìn Tam hoàng tử, “Tam hoàng tử cho rằng Tô Minh chỉ cần như thế sao?”
“Chuyện này ta không thể làm gì được.” Từ trước đến nay Ngũ hoàng đệ chưa bao giờ kiên trì như thế, hắn vì cô gái mến yêu mà cam tâm tình nguyện, làm huynh trưởng như ta có thể nói gì? Hắn chỉ có thể thành toàn cho Ngũ hoàng đệ, thật xin lỗi Tô gia.
“Tô Minh cáo lui!” Hắn tức giận xoay người rời đi.
Tam hoàng tử nhìn hắn rời đi, không khỏi thở dài.
“Thì ra là hắn chính là ca ca của người suýt là Ngũ hoàng tẩu!”
“Chớ có nhiều chuyện!” Tam hoàng tử nghe Lý Mộng Cẩn cảm thán, mở miệng cảnh cáo nàng.
“Nếu không phải muội dẫn hắn đi, muội nghĩ hắn sẽ canh giữ trước cửa Ngũ hoàng huynh, chuẩn bị liều mạng cùng Ngũ hoàng huynh. Tam hoàng huynh, Phù Vân thật sự xinh đẹp như vậy sao? Xinh đẹp đến nỗi Ngũ hoàng huynh không tiếc bất cứ giá nào để giữ nàng lại?”
“Không phải là rất xinh đẹp thì có thể làm cho người khác vì nàng mà làm bất cứ chuyện gì , quan trọng là … Yêu, hiểu chưa? Ngũ hoàng huynh của muội yêu nàng như mạng!”
“Yêu?” Nàng ngơ ngác, từ nhỏ đến lớn bên cạnh Ngũ hoàng huynh luôn có một đám con gái vây quanh, ai cũng có dáng dấp xinh đẹp lại động lòng người, nhưng cũng không thấy huynh ấy động lòng. Rốt cuộc thì Ngũ hoàng huynh yêu cô gái như thế nào? Nàng thật sự rất, rất hiếu kỳ, nàng nhất định phải thừa cơ đi gặp nhân vật đặc biệt này, để sau khi hồi cung nàng còn có lời đề có thể nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook