“Vân Bội, cái con chết tiệt này! Giờ này rồi mà mày còn ngủ, mau mở cửa cho tao!”
“Ngủ say như chết rồi à, còn không mau dậy!”
“Cái con nhỏ chết tiệt, đồ sao chổi!”
Vừa giây trước còn đang nâng ly chúc mừng trong buổi tiệc, giây sau Vân Bội đã bị tiếng đập cửa dồn dập và tiếng mắng chửi chua ngoa của người phụ nữ làm cho tỉnh giấc.
Cô mở mắt ra, những vị khách qua lại đã biến mất, thay vào đó là một căn phòng xa lạ và bừa bộn, khác hẳn với phòng tiệc sang trọng năm sao lúc nãy.
Cô cố gắng chống người ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng nhỏ hẹp chỉ kê vừa một chiếc giường lớn và hai chiếc giường nhỏ.
Vân Bội nhận ra mình đang nằm trên một trong hai chiếc giường nhỏ kia.
Nhìn cảnh tượng kỳ quái trước mắt, Vân Bội có một thoáng chốc hoài nghi, phải chăng mình đã trở về hồi còn bé?
Thời điểm khốn khó nhất, căn nhà cô ở còn tồi tàn hơn thế này, khi ấy trong túi cô thậm chí còn không có một đồng nào.
“Mình già rồi sao, sao lại bắt đầu hồi tưởng quá khứ thế này?” Vân Bội bất lực cười khổ.
Ngay lúc cô còn đang chìm đắm trong dòng hồi ức, một tiếng nổ vang trời ầm ầm! Cùng với một tiếng va chạm mạnh, thứ gì đó đã sụp đổ hoàn toàn.
Ánh mắt Vân Bội theo bản năng nhìn về phía phát ra tiếng động - là một người phụ nữ trung niên mặc áo ngắn tay, quần vải hoa, lúc này đang đứng trước cửa với vẻ mặt khó chịu.
Thủ phạm gây ra tiếng động lớn kia chính là cánh cửa gỗ đã vỡ tan.
Người phụ nữ trung niên kia vốn dĩ thấy chột dạ vì làm hỏng cửa, nhìn thấy Vân Bội đã tỉnh mà không chịu ra mở cửa, ngược lại còn mở to hai mắt nhìn mình, cơn tức giận lại bùng lên, bà ta mắng:
“Cái con nhỏ chết tiệt này, ở ngoài gọi muốn gãy cả họng!”
“Mọi người đều ra ngoài làm việc, chỉ có mày ở nhà ngủ nướng hưởng thụ, nhỏ tuổi mà đã không biết điều.
Nói, có phải mày cố tình để tao đứng ngoài nắng cho chết không? Con nhỏ chết tiệt, còn dám trừng mắt tao! Chọc tức chết tao mà, cho mày đi học làm gì, tiền của ba mày, mẹ mày cho mày thà vứt xuống ao còn hơn, ít nhất còn nghe tiếng.
Nhìn thành tích học tập của mày kìa, giáo viên ở trường đều bị mày chọc tức chết rồi.
”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook