“Tình hình của đội đánh bắt vẫn chưa rõ, nhưng khu vực trồng rong biển...”

Mật thám mím môi nói tiếp: “Ta không biết tình hình cụ thể của khu vực trồng rong biển, nhưng khi bọn cướp biển tấn công bến tàu, ta nhìn thấy một đám cháy ở vùng biển phía Đông. Xét theo vị trí và khoảng cách, đó có vẻ là khu vực trồng rong biển".

Nghe vậy, Kim Phi bất giác siết chặt nắm đấm.

Khu vực xung quanh đảo Mạo Lãng rất thích hợp cho rong biển phát triển. Sau khi khai thác rong biển tự nhiên, Kim Phi đã sắp xếp cho ngư dân trồng lại rong biển nhân tạo.

Sau vài năm phát triển, quy mô nuôi trồng rong biển trên đảo Mạo Lãng đã mở rộng gấp nhiều lần so với phạm vi rong biển tự nhiên ban đầu. 80% rong biển do toàn bộ hợp tác xã mua bán bán ra đều đến từ đảo Mạo Lãng, 20% còn lại là do đội đánh bắt vô tình vớt được trong lúc đánh bắt rồi nhặt lại.


Khu vực trồng rong biển có quy mô lớn như vậy nên cần số lượng nhân công lớn, bởi vậy trên đảo Mạo Lãng có hàng ngàn ngư dân sinh sống. Thậm chí trong mùa thu hoạch và ươm giống, nhiều ngư dân sẽ tạm thời đến đây để làm việc bán thời gian.

Đối với người dân trong đất liền, rong biển không chỉ là loại hải sản vô cùng mới lạ, nó còn có tác dụng chữa bệnh bướu cổ, giá lại phải chăng nên nhu cầu về rong biển luôn rất lớn. Những người ngư dân nhận thầu khu vực trồng rong biển năm xưa đều đã trở nên giàu có, cuộc sống ngày càng sung túc.

Hợp đồng ký giữa Kim Phi và ngư dân có thời hạn ba năm. Khi hợp đồng đầu tiên hết hạn, Từ Cương viết thư cho Kim Phi đặc biệt hỏi về việc có nên tăng phí nhận thầu khu vực trồng rong biển hay không, nhưng Kim Phi đã từ chối.

Lúc đầu, Xuyên Thục rất thiếu lương thực, nhóm ngư dân này ngày đêm vớt rong biển, điều này đã giúp giảm bớt rất nhiều áp lực lương thực ở Xuyên Thục.

Để khai thác rong biển, nhiều ngư dân sinh hoạt và sống luôn trên thuyền. Bởi vì không có bình oxy và các dụng cụ hỗ trợ tương tự nên phần lớn rong biển được thu hoạch bởi những ngư dân dũng cảm nín thở lặn xuống biển.

Rong biển giống như những sợi dây chăng dưới lòng biển cả, khi đó tháng nào cũng có một vài vụ ngư dân bị chết đuối do rong biển quấn chân không ngoi lên được.

Chính sự hy sinh và cống hiến của họ đã giúp Kim Phi có được chỗ đứng vững chắc ở Đông Hải. Khu vực trồng rong biển cũng là động lực ban đầu cho sự phát triển của Đông Hải rộng lớn, bao gồm cả sự phát triển thuận lợi của dự án thành phố mới sau này. Nếu nói khu vực trồng rong biển đã có đóng góp rất lớn đối với Đông Hải thì cũng chẳng ngoa.


Hiện tại thời kỳ khó khăn vừa qua lại lập tức tăng giá nhận thầu, Kim Phi quả thực không thể làm việc qua cầu rút ván như vậy.

Vì vậy, y không những không đồng tình với đề nghị của Từ Cương mà còn chủ động yêu cầu Cục quản lý hàng hải cử người bổ sung thêm một điều khoản không †ăng giá nhận thầu khu vực trồng rong biển trong mười năm tới vào thoả thuận.

Các ngư dân vô cùng cảm kích về điều này, họ đã cử đại diện đến làng Tây Hà trong hai năm liên tiếp để mang về cho Kim Phi và Cửu công chúa những mẻ rong biển lớn nhất hái được trong năm đó, nhiều ngư dân thậm chí còn coi Kim Phi như Hải Vương.

Cuộc sống của họ ngày càng tốt đẹp hơn, vậy mà nay lại gặp phải bọn cướp biển.

Mặc dù mật thám nói rằng anh ta không tận mắt nhìn thấy bọn cướp biển tấn công khu vực trồng rong biển, nhưng đảo Mạo Lãng là con đường duy nhất để bọn chúng đến biển Hoa Đông. Nơi đây chủ yếu là ngư dân, chỉ có một tiểu đội thuỷ quân đóng quân, như vậy thì sao lũ cướp biển có thể tha cho họ?


Và sự thật quả nhiên là vậy.

Buổi chiều, nhóm mật thám báo tin thứ hai quay lại, họ mang về những thông tin chỉ tiết hơn.

'Thống kê sơ bộ cho thấy, trận chiến lần này chủ yếu diễn ra xung quanh phủ quận trưởng và một số công xưởng lớn. Tổng cộng có 3,726 tên cướp biển bị tiêu diệt, 120 tên bị bắt. 2,337 công nhân hy sinh, hơn 5,000 người bị thương nặng. 2/760 nhân viên hộ tống và binh phủ thiệt mạng, hơn 300 người bị thương nặng. 27 ngôi nhà bị đốt cháy, các tàu thuyền đủ kích cỡ đậu tại bến tàu thuỷ quân và bến tàu dân dụng bị hư hỏng nặng, con số cụ thể vẫn đang được thống kê. Các căn cứ bay của nhân viên hộ tống và thuỷ quân là mục tiêu đầu tiên bị kẻ địch tấn công, nhiều nhà kho bị hư hỏng nặng.

Điều khiến Kim Phi tức giận nhất là đảo Mạo Lãng quả thực đã bị cướp biển bao vây, gần như tất cả ngư dân trên đảo đều bị thảm sát, chỉ có một số ít ngư dân sống trên thuyền trốn thoát được!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương