Vừa Gặp Nương Tử Lầm Cả Đời
Chương 20: U ác trên quả tim

*********.

“Đồng Đồng, làm sao nàng gặp được Mộ Hành?” Đoàn Thịnh hỏi.

“Nói đến chuyện này, đúng thật là có duyên nha, hôm nay gặp hắn đến ba lượt !” Đồng Ca vừa nấc rượu vừa nói, không chú ý tới ý chua trong mắt Đoàn Thịnh.

Sở Mộ Hành nghe vậy hơi khó hiểu, hắn nhớ chỉ có hai lần, còn lần thứ ba không biết là lúc nào, vì vậy yên lặng lắng nghe.

“Lần đầu tiên, ngựa của hắn.......” Đồng Ca nghiêng đầu nhìn Sở Mộ Hành: “Ngựa của ngươi tên gì?”

Sở Mộ Hành cười nói: “Khuynh Thành.”

“Khuynh Thành, cái tên thật bá đạo!” Đồng Ca nói nhỏ, sau đó tiếp tục: “Khuynh Thành của hắn quyến rũ Thanh Sơn, ta đi qua xem, không cẩn thận nhìn thấy hắn tắm......”

Mặt Đoàn Thịnh biến đen, trợn mắt trừng Sở Mộ Hành một cái. Sở Mộ Hành đổ mồ hôi, vẻ mặt rất vô tội. Đoàn Thịnh nhìn sang Đồng Ca, nàng còn đang thao thao bất tuyệt: “Kế tiếp, hắn bị bọn sát thủ đuổi giết, ta làm anh thư cứu mỹ nam. Lần thứ hai, hắn bị một nữ nhân ám toán, nhưng xem như hắn thông minh, không bị trúng chiêu.”

Sở Mộ Hành chợt hiểu ra, thì ra là lần bắt trộm đó.

“Lần thứ ba là ở Phi Thiên Lâu, trong lúc uống rượu ta biết được hắn là bạn của chàng, cho nên mời hắn lên sơn trại.”

“Quả thật có duyên!” Tôn trưởng lão ca thán.

“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy thật có duyên, thiếu chút nữa là ta kết nghĩa huynh đệ với hắn rồi!” Đồng Ca phóng khoáng nói.

Đoàn Thịnh u oán nhìn Đồng Ca. Đồng Ca nghiêng đầu suy nghĩ nói: “Hình như ta đã từng đánh nhau với đám sát thủ kia.”

“Đúng rồi, trước đây không lâu, bọn chúng cũng đuổi giết hai nam tử, trùng hợp được ta cứu !” Đồng Ca nói.

Đến giờ Đồng Ca vẫn không nhận ra người đó là hắn, chứng tỏ lúc ấy Đồng Ca chẳng chú ý gì tới hắn, điều này làm Đoàn Thịnh rất không vui: “Đồng Đồng, người nàng cứu lần đó chính là ta.”

“Là chàng?!” Đồng Ca kinh ngạc nhìn Đoàn Thịnh, sau đó nâng mặt hắn lên, quan sát tới lui: “Nghe chàng nói vậy, nhìn kỹ quả thật là giống !” Đồng Ca đảo mắt, biểu cảm có chút phức tạp: “Chàng đồng ý thành thân với ta, sẽ không phải là vì ta đã cứu chàng........nên chàng lấy thân báo đáp chứ?!”

Đoàn Thịnh thật muốn mở đầu Đồng Ca ra xem trong đó có chứa cái gì, một lần nữa hắn tỏ rõ cõi lòng: “Đồng Đồng, thành thân với nàng, tuyệt đối là ta cam tâm tình nguyện ! Bởi vì thích nàng, mới muốn thành thân với nàng. Chớ suy nghĩ lung tung.”

“Ách.....” Đồng Ca mất tự nhiên nhìn sang hướng khác.

“..........uống rượu.” Đồng Ca giơ ly rượu lên, tửu lượng của nàng rất cao, cơ hồ là ngàn chén không say, đến lúc tan cuộc còn la hét phải uống tiếp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương