Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ
-
Chương 48: Bắn Chết(2)
“Từ lúc nàng thấy tới lúc mũi tên bắn trúng nàng, thời gian quá ngắn, còn đáng sợ hơn so với ám sát của Liễu Tiễn Phong tiền bối nữa. Liêm Sương có thể di động một chút đã là phản ứng rất nhanh rồi.” Hoàng Vĩnh lắc đầu nói, “Cổ đại có câu, minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng. Khó phòng nhất đúng là đâm sau lưng… Nếu là mũi tên ngay mặt, khoảng cách 200 mét, thời gian 0,5 giây, đối với những cao thủ cấp Thần như mấy người Liêm Sương mà nói, đủ thời gian để tránh khỏi nó. Thậm chí phát hiện mũi tên này trong khoảng cách 50 mét, nàng cũng có thể tránh được! Nhưng chỉ là cự ly mười mấy mét, quá gần.”
“Ám tiễn khó phình, chính là ở lúc khi phát hiện, thân thể đã không kịp né tránh nữa.” Tần Nhất Văn cũng gật đầu, “Ở cổ đại, rất nhiều danh tướng đều chết vì mũi tên sau lưng, mũi tên bắn lén. Mà bị mũi tên chính diện bắn chết ít vô cùng.”
“Mũi tên này có thể thành công, một là thần xạ của Vương Di. Hai là Liêm Sương mặc giáp da mềm mại phòng hộ yếu, giáp da chỉ nặng gần 35kg. Nếu đổi thành áo giáp hộ thân hạng nhẹ 50kg, hoặc là áo giáp hộ thân hạng nặng 200kg, như vậy không có khả năng bị mũi tên xuyên qua áo giáp và chết.”
“Áo giáp hộ thân hạng nhẹ có thể phòng mũi tên, phòng bị đao kiếm chém. Áo giáp hạng nặng, chẳng những phòng mũi tên đao kiếm, càng là phòng được cú chém của đại phủ, cú đâm mạnh của trường thương. Có lẽ chỉ có dùng binh khí nặng đi đập thì còn được.” Hoàng Vĩnh cười nói, “Đương nhiên trong trò chơi, tất cả người chơi đều có một điểm yếu chung -- vị trí đầu.”
Tần Nhất Văn cũng nói: “Đối với Thần Tiễn Thủ, trong khi đang di chuyển với tốc độ cao, muốn bắn trúng đầu cũng rất là khó.”
…
Phòng trực tiếp đang giải thích.
Trong trấn nhỏ, trận đối chiến cấp Thần càng thêm kịch liệt.
Vụt vụt vụt.
Ba người Đại Lực Thần Cao Sùng, Huyết Phủ Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình cùng nhau đi tới.
“Liêm Sương bị đánh chết.” Tôn Ngọc Đình nghiêm mặt nói, “Chết bởi một mũi tên của Thần Tiễn Thủ.”
“Trong đội ngũ đối diện, uy hiếp lớn nhất của chúng ta chính là xạ tiễn thủ.” Hai mắt Đại Lực Thần Cao Sùng cũng có chiến ý, hình thể của hắn đồ sộ tới khoảng 2m19, cánh tay to lớn vô cùng, giống như một con gấu lớn đứng thẳng. Đương nhiên đây cũng là thân thể hơi lột xác sau khi hắn luyện “Đại Hùng tiến hóa pháp”, trong hiện thực hắn chỉ cao 1m98, cảm giác áp bách còn chưa đáng sợ như hiện giờ.
Cao Sùng mặc áo giáp hạng nặng, tay cầm một cây trường thương thô tô, nhìn Huyết Phủ Vương Tiêu, Tôn Ngọc Đình bên cạnh: “Đối phương ở trong tòa tửu lâu phía trước, bây giờ chúng ta chỉ cần giết qua, ba người chúng ta đồng thời chú ý các phương hướng, cẩn thận nàng ta đâm sau lưng là được rồi.”
Huyết Phủ Vương Tiêu gật đầu.
Tôn Ngọc Đình cũng rất tin tưởng đồng đội.
Đồng đội Cao Sùng, đó là người từng giành vô địch giải thi đấu Võ đạo thế giới! Huyết Phủ Vương Tiêu, cũng từng giành hạng hai giải thi đấu Võ đạo thế giới. Bản thân nàng, từng hai lần giành vô địch thế giới của cuộc thi Võ đạo nữ.
Ba người họ đều có kinh nghiệm phong phú, am hiểu chém giết chính diện!
“Bọn họ không dời đi với biên độ lớn, chắc còn ở trong khu vực tửu lâu, ta ở xung quanh theo dõi khu vực kia!” Liễu Tiễn Phong lão gia tử nói trong đội.
“Lão gia tử hỗ trợ theo dõi, chúng ta chính diện phá tan bọn họ.” Cao Sùng nói.
Ba người họ, Huyết Phủ Vương Tiêu, một tay đại thuẫn một tay đại phủ, đi ở bên trái của đội.
Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình, một tay khiên một tay kiếm, đi ở bên phải đội ngũ.
Cao Sùng đi ở giữa đội, cầm một cây đại thương trong tay.
Ba người tốc tốc lao về phía tửu lâu.
…
Trong một tửu điếm cạnh tửu lâu không xa, Thần Tiễn Thủ Vương Di ở trên lầu, Hứa Cảnh Minh, Hùng Miêu Trương Khiêm cùng ở trên canh chừng, Ngô Trại thì ở dưới lầu theo dõi. Đổng Húc đại sư thì cẩn thận ngồi thủ ở vùng giao lộ khu phố.
“Ba người Cao Sùng chính diện xong tới.” Vương Di cau mày nói, “Tốc độ rất nhanh! Ba người họ đều mặc áo giáp, Tôn Ngọc Đình và Vương Tiêu còn mang cả khiên.”
“Muội tử, có nắm chắc không?” Hùng Miêu Trương Khiêm nhìn cửa sổ, đồng thời hỏi.
“Vừa là trọng giáp, lại còn khiên, ba người bọn họ đều có kinh nghiệm phong phú nữa.” Vương Di lắc đầu, “Phải lại gần, ít nhất là trong vòng năm mươi mét… Tìm cơ hội xuất thủ ở cự ly gần mới có hy vọng bắn trúng điểm yếu của bọn họ là đầu.”
“Không thể để cho bọn họ vào khách sạn, tốt hơn hết chúng ta nên chém giết với bọn họ ở nơi trống trải, cho Vương Di muội tử có cơ hội bắn tên.” Hùng Miêu Trương Khiêm nói, “Ba người đối phương, khó dây dưa nhất là Đại Lực Thần Cao Sùng, ai đi ngắn hắn lại?”
“Ta am hiểu lực lượng, có song thuẫn, ta đi ngăn trở hắn.” Quyền Vương Ngô Trại nói trong đội.
“Ta lên chính diện, Hùng Miêu, ngươi làm tùy theo hoàn cảnh.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Được, cứ quyết định như vậy.” Hùng Miêu Trương Khiêm gật đầu.
Lúc này ba người quân địch đã tiến vào con đường trước tửu điếm.
“Ám tiễn khó phình, chính là ở lúc khi phát hiện, thân thể đã không kịp né tránh nữa.” Tần Nhất Văn cũng gật đầu, “Ở cổ đại, rất nhiều danh tướng đều chết vì mũi tên sau lưng, mũi tên bắn lén. Mà bị mũi tên chính diện bắn chết ít vô cùng.”
“Mũi tên này có thể thành công, một là thần xạ của Vương Di. Hai là Liêm Sương mặc giáp da mềm mại phòng hộ yếu, giáp da chỉ nặng gần 35kg. Nếu đổi thành áo giáp hộ thân hạng nhẹ 50kg, hoặc là áo giáp hộ thân hạng nặng 200kg, như vậy không có khả năng bị mũi tên xuyên qua áo giáp và chết.”
“Áo giáp hộ thân hạng nhẹ có thể phòng mũi tên, phòng bị đao kiếm chém. Áo giáp hạng nặng, chẳng những phòng mũi tên đao kiếm, càng là phòng được cú chém của đại phủ, cú đâm mạnh của trường thương. Có lẽ chỉ có dùng binh khí nặng đi đập thì còn được.” Hoàng Vĩnh cười nói, “Đương nhiên trong trò chơi, tất cả người chơi đều có một điểm yếu chung -- vị trí đầu.”
Tần Nhất Văn cũng nói: “Đối với Thần Tiễn Thủ, trong khi đang di chuyển với tốc độ cao, muốn bắn trúng đầu cũng rất là khó.”
…
Phòng trực tiếp đang giải thích.
Trong trấn nhỏ, trận đối chiến cấp Thần càng thêm kịch liệt.
Vụt vụt vụt.
Ba người Đại Lực Thần Cao Sùng, Huyết Phủ Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình cùng nhau đi tới.
“Liêm Sương bị đánh chết.” Tôn Ngọc Đình nghiêm mặt nói, “Chết bởi một mũi tên của Thần Tiễn Thủ.”
“Trong đội ngũ đối diện, uy hiếp lớn nhất của chúng ta chính là xạ tiễn thủ.” Hai mắt Đại Lực Thần Cao Sùng cũng có chiến ý, hình thể của hắn đồ sộ tới khoảng 2m19, cánh tay to lớn vô cùng, giống như một con gấu lớn đứng thẳng. Đương nhiên đây cũng là thân thể hơi lột xác sau khi hắn luyện “Đại Hùng tiến hóa pháp”, trong hiện thực hắn chỉ cao 1m98, cảm giác áp bách còn chưa đáng sợ như hiện giờ.
Cao Sùng mặc áo giáp hạng nặng, tay cầm một cây trường thương thô tô, nhìn Huyết Phủ Vương Tiêu, Tôn Ngọc Đình bên cạnh: “Đối phương ở trong tòa tửu lâu phía trước, bây giờ chúng ta chỉ cần giết qua, ba người chúng ta đồng thời chú ý các phương hướng, cẩn thận nàng ta đâm sau lưng là được rồi.”
Huyết Phủ Vương Tiêu gật đầu.
Tôn Ngọc Đình cũng rất tin tưởng đồng đội.
Đồng đội Cao Sùng, đó là người từng giành vô địch giải thi đấu Võ đạo thế giới! Huyết Phủ Vương Tiêu, cũng từng giành hạng hai giải thi đấu Võ đạo thế giới. Bản thân nàng, từng hai lần giành vô địch thế giới của cuộc thi Võ đạo nữ.
Ba người họ đều có kinh nghiệm phong phú, am hiểu chém giết chính diện!
“Bọn họ không dời đi với biên độ lớn, chắc còn ở trong khu vực tửu lâu, ta ở xung quanh theo dõi khu vực kia!” Liễu Tiễn Phong lão gia tử nói trong đội.
“Lão gia tử hỗ trợ theo dõi, chúng ta chính diện phá tan bọn họ.” Cao Sùng nói.
Ba người họ, Huyết Phủ Vương Tiêu, một tay đại thuẫn một tay đại phủ, đi ở bên trái của đội.
Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình, một tay khiên một tay kiếm, đi ở bên phải đội ngũ.
Cao Sùng đi ở giữa đội, cầm một cây đại thương trong tay.
Ba người tốc tốc lao về phía tửu lâu.
…
Trong một tửu điếm cạnh tửu lâu không xa, Thần Tiễn Thủ Vương Di ở trên lầu, Hứa Cảnh Minh, Hùng Miêu Trương Khiêm cùng ở trên canh chừng, Ngô Trại thì ở dưới lầu theo dõi. Đổng Húc đại sư thì cẩn thận ngồi thủ ở vùng giao lộ khu phố.
“Ba người Cao Sùng chính diện xong tới.” Vương Di cau mày nói, “Tốc độ rất nhanh! Ba người họ đều mặc áo giáp, Tôn Ngọc Đình và Vương Tiêu còn mang cả khiên.”
“Muội tử, có nắm chắc không?” Hùng Miêu Trương Khiêm nhìn cửa sổ, đồng thời hỏi.
“Vừa là trọng giáp, lại còn khiên, ba người bọn họ đều có kinh nghiệm phong phú nữa.” Vương Di lắc đầu, “Phải lại gần, ít nhất là trong vòng năm mươi mét… Tìm cơ hội xuất thủ ở cự ly gần mới có hy vọng bắn trúng điểm yếu của bọn họ là đầu.”
“Không thể để cho bọn họ vào khách sạn, tốt hơn hết chúng ta nên chém giết với bọn họ ở nơi trống trải, cho Vương Di muội tử có cơ hội bắn tên.” Hùng Miêu Trương Khiêm nói, “Ba người đối phương, khó dây dưa nhất là Đại Lực Thần Cao Sùng, ai đi ngắn hắn lại?”
“Ta am hiểu lực lượng, có song thuẫn, ta đi ngăn trở hắn.” Quyền Vương Ngô Trại nói trong đội.
“Ta lên chính diện, Hùng Miêu, ngươi làm tùy theo hoàn cảnh.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Được, cứ quyết định như vậy.” Hùng Miêu Trương Khiêm gật đầu.
Lúc này ba người quân địch đã tiến vào con đường trước tửu điếm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook