Võng Du Thiên Hạ Vô Song (Dịch Chuẩn)
Chapter 11: Quỷ Cốc Tử

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

"A ha, nhóc xương khô trẻ tuổi, cuối cùng ngươi cũng quay lại rồi!"

Đội trưởng lính gác Faker vung cánh tay xương trắng hếu, giọng nói cục mịch: “Hôm qua, sau khi ngươi giết sạch lũ xương khô quèn, tên lãnh chúa Tử Linh lẩn khuất trong bóng tối cuối cùng cũng lộ mặt. Giờ hắn đã tập hợp một đám xương khô trong nghĩa địa để khiêu chiến chúng ta. Vì danh dự của Hàn Băng Cương, ngươi mau ra đó, tiêu diệt 200 xương khô xanh và mang về 20 ngón tay của chúng. Phần thưởng sẽ không làm ngươi thất vọng!”

Tôi lập tức nhấn chấp nhận, trong lòng thầm vui vì Hàn Băng Cương này chỉ có mỗi tôi là game thủ. Nếu không, nhiệm vụ béo bở thế này sao tới lượt tôi?

“Đinh~!”

Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ [Xương Khô Xanh]! (Cấp nhiệm vụ: Hạng F cao cấp)

Nội dung nhiệm vụ: Đến Nghĩa Địa Lớn bên Hàn Băng Cương, tiêu diệt 200 xương khô xanh và thu thập 20 ngón tay của chúng. Hãy chú ý, một Lãnh Chúa Vong Linh hùng mạnh đã xuất hiện ở Nghĩa Địa Lớn, bạn hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, cần phải nhanh chóng rời đi.

...

Tôi hào hứng bước đi. 200 con xương khô xanh, có vẻ là phải bận rộn cả nửa ngày đây. Mà nửa ngày nữa chắc Đỗ Thập Tam cũng ra khỏi làng tân thủ rồi, khi ấy qua đó xem anh chàng gà mờ này cày cuốc ra sao.

Tới chỗ Sullen, tôi thử bắt chuyện xem có kỹ năng mới nào để học không, nhưng thất vọng nhận ra chẳng có gì cả. Sullen trợn mắt nhìn tôi, bật cười khằng khặc: “Nhóc xương khô, có lẽ ngươi sẽ thấy đói, đừng lo. Trong nghĩa địa đầy thịt thối tha cho ngươi no bụng. Nếu muốn ăn đồ tươi thì đi xa hai dặm ngoài Hàn Băng Cương có một thị trấn của con người đấy, ha ha ha!”

Đói bụng sao?

Chợt nghĩ đến bể xác ngoài Hàn Băng Cương, chắc đó là căn-tin của đám vong linh mất!

Đệt! Dạ dày tôi nhộn nhạo. Thà chết cũng không ăn thịt thối!

Tôi nhìn trạng thái nhân vật, đúng là có một chỉ số đói. Hiện tại chỉ số đói là 71 điểm, vẫn có thể chịu thêm một lúc nữa, nhưng nếu nó xuống dưới 20 điểm thì thuộc tính nhân vật sẽ giảm mạnh, đến lúc đó muốn không ăn cũng không được.

Không lo nữa, cũng không chết đói được đâu. Tốt nhất cứ ra ngoài cày cấp đã!

...

Ra khỏi Hàn Băng Cương, tôi tiến thẳng đến Nghĩa Địa Lớn. Quái vật ở đây đã làm mới, không còn là mấy tên xương khô cấp 12 cụt chi nữa, mà là một loại vong linh cấp trung với bộ xương ánh lên sắc xanh — xương khô xanh, cấp 15!

Tuyệt, quái cấp 15. Với cấp 11 của tôi thì vốn không đủ sức đánh, nhưng nhờ có Giáp Ngực Vi Quang, giáp cổ tay đen và thanh Tùng Lâm Lục Sắc, tôi cũng đủ sức chiến một phen!

Nhìn quanh một hồi, tôi thấy khu vực phía nam nghĩa địa khá vắng quái, thích hợp để cày solo.

Lặng lẽ tiếp cận một con xương khô xanh, tôi lập tức ra đòn tấn công!

“Tru Nhận!”

Tôi rít lên qua kẽ răng, kỹ năng phát ra ngay lập tức. Một luồng sáng xanh lục nhạt bao trùm lưỡi kiếm, đâm thẳng vào vai con xương khô xanh!

“157!”

Sát thương vẫn mạnh như trước!

Một cú đánh trúng đích, tôi thuận tay bổ thêm hai nhát thường. Tuy sát thương không bằng Tru Nhận, nhưng cũng khá ổn.

“Grừ!”

Con xương khô xanh gầm lên, dẫu sao cũng là quái cao cấp nên lập tức phản công mạnh mẽ!

“Phập!”

Thanh kiếm xương xanh thẳm đâm thẳng vào ngực tôi. Đáng tiếc, ngực tôi toàn xương sườn, không đâm trúng được tim đâu nhé!

“94!”

Con số sát thương lớn hiện lên, lập tức khiến tôi không còn chủ quan nữa. Cấp 11 của tôi chỉ có 230 máu, con xương khô xanh này chỉ cần ba đòn là tiễn tôi lên bảng. May mà bọn xương khô này tuy có lực sát thương mạnh nhưng tốc độ di chuyển và tấn công lại chậm, vừa khéo hợp với chiến thuật “lấy nhanh đấu chậm” của tôi!

“Xoạt xoạt xoạt!”

Tôi khéo léo di chuyển theo bước Z quanh con xương khô xanh, nó gầm gừ không ngớt, nhưng mỗi khi quay người về phía tôi thì tôi đã nhảy sang hướng khác, khiến nó hụt đến 75% số đòn đánh.

Cuối cùng, con xương khô xanh chỉ đánh trúng tôi được hai lần, còn tôi thì mất bảy nhát mới hạ gục được nó!

“Grào!”

Con xương khô xanh đầu tiên đã gục, thanh kinh nghiệm nhảy vọt một đoạn, lại còn rơi ra một viên tiểu ma thạch phẩm chất 98 và một ngón tay xương xanh!

Thành quả khá ổn, tôi nhặt chiến lợi phẩm cho vào túi, tiếp tục đi tìm con xương khô xanh tiếp theo.

Vừa cày cấp vừa mở bảng xếp hạng của thành Phù Băng, tôi phát hiện cấp 11 của mình đã tụt xuống hạng 127 toàn thành. Chà, chắc có không ít dân cày đã thức cả đêm mà luyện cấp, tốc độ kiểu này quả thật là điên rồ.

Phong Sắc Huyễn Tưởng từng giữ vị trí đầu giờ cũng tụt xuống thứ năm, lên cấp 14 rồi chắc cũng đi nghỉ, còn ngôi đầu thì thuộc về game thủ Quỷ Cốc Tử, tên Kỵ Sĩ Tử Linh này quá ghê gớm, đã đạt cấp 16, đúng là một cỗ máy cày cấp!

Tôi chỉ mỉm cười, từ tốn. Cấp độ chỉ là phù vân thôi, giờ tôi diệt đám xương khô xanh này cũng lên nhanh lắm. Làm xong nhiệm vụ có khi sẽ lên đến cấp 14, thậm chí 15. Trong giai đoạn đầu, cấp độ quan trọng, nhưng trang bị cũng không kém phần quan trọng. Cao thủ chỉ có cấp độ mà không có trang bị cũng chỉ là một cái vỏ rỗng.

Lướt bảng xếp hạng, tôi còn thấy một cái tên quen thuộc — Liệt Nhật, chính là Hứa Dương, Tứ Trưởng Lão của công hội Cổ Kiếm Hồn Mộng.

Một năm trước, Hà Nghệ thành lập công hội Cổ Kiếm Hồn Mộng, chiêu mộ hào kiệt bốn phương. Hứa Dương và tôi cùng nhận lời mời, cùng với hai chị em nữa tạo thành bốn Trưởng Lão “Nhật Nguyệt Tinh Trần” của Cổ Kiếm. Hứa Dương lấy ID là Liệt Nhật, đại diện cho “Nhật”, còn tôi là Lạc Trần, đại diện cho chữ “Trần” cuối cùng.

Tháng năm trôi qua, Cổ Kiếm Hồn Mộng cũng lăn lộn chìm nổi hơn một năm trời, cuối cùng bị công hội “Chúc Long” của Võ Thần đánh cho tan tác, hội tan rã, chỉ còn lại năm người — Hội Trưởng Hà Nghệ và bốn trưởng lão Nhật Nguyệt Tinh Trần chúng tôi. Nghĩ lại mà không khỏi cảm thán.

Không ngờ Hứa Dương cũng có mặt ở thành Phù Băng, giờ đang đứng hạng 21, hẳn là vẫn phục vụ cho Cổ Kiếm Hồn Mộng!

Trong lòng tôi trào lên một niềm phấn khích, nghĩ đến dung nhan tuyệt mỹ của Hà Nghệ mà không kìm được bật cười: “Hội Trưởng, giờ delay của tôi chỉ còn 0,7 giây, chờ đấy nhé. Nhất định tôi sẽ chống đỡ một phương trời cho Cổ Kiếm Hồn Mộng!”

Tôi quyết tâm, sẽ làm nên chuyện ở thành Phù Băng, rồi quay về hội, cùng Hà Nghệ dựng xây nên một trang sử mới cho Cổ Kiếm Hồn Mộng!

...

“Grào grào…”

Một con xương khô xanh nữa đã gục ngã, sau khi hấp thụ hồn hỏa của nó, tôi cảm thấy tinh thần phấn chấn. Chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu — tôi còn có một kỹ năng chưa dùng qua: Tử Vong Quặc Thủ!

Đúng rồi, Tử Vong Quặc Thủ là kỹ năng tìm kiếm vật phẩm trên xác quái. Có thể sẽ có món hời không chừng.

Tôi cúi xuống, xòe năm ngón tay, một luồng sáng xanh lục nhạt hiện lên trong lòng bàn tay, bao trùm lấy xác của con xương khô xanh. “Đinh!” Một âm thanh vang lên, có đồ thật!

[Một mảnh bông rách]

Phẩm chất: Kém

Công dụng: Không có

...

Chậc! Đúng là đồ bỏ, tôi ném mảnh bông đi rồi tiếp tục tìm kiếm con mồi khác.

Từ đó, mỗi lần giết quái tôi đều thử kỹ năng Tử Vong Quặc Thủ. Tuy nhiên, đám xương khô xanh này ngoài kinh nghiệm ra thì chẳng có bao nhiêu chiến lợi phẩm, có đến 95% trường hợp chỉ cho tôi một mảnh bông rách, còn lại 5% thì chẳng có gì cả.

Tôi cày suốt hơn một giờ đồng hồ, gần trăm con xương khô xanh đã gục dưới lưỡi kiếm, cấp độ của tôi cũng tăng lên 13 cấp +47%. Tốc độ lên cấp phải nói là không tệ!

“Keng!”

Lại một con xương khô xanh bị chém hạ, tôi hấp thụ hồn hỏa của nó rồi tiếp tục dùng Tử Vong Quặc Thủ.

“Đinh!”

Mắt tôi sáng lên, có đồ nữa!

[Đại Ma Thạch]

Phẩm chất: 41

...

Chà, là đá quý sao?!

Tôi cười tít cả mắt, đá quý là tiền, mà tiền chính là nguồn sống. Đây đúng là món đồ tốt! Khi game mở rộng thêm, cày đá bán kiếm tiền sẽ là con đường sống của không ít studio.

Giá bán của Đại Ma Thạch dao động từ 1-20 xu bạc, mà ở giai đoạn hiện tại, bạc hiển nhiên là hàng hiếm. Diễn đàn còn đồn rằng nhiều người ra khỏi làng tân thủ vào thành lớn chỉ có đúng một hai xu bạc, cuối cùng phải ra ngoài đánh quái nhặt đá vì chưa đủ tiền học kỹ năng.

Tỷ lệ rớt Ma Thạch không cao. Tôi giết hơn trăm con xương khô mới có hai viên, vậy mà Tử Vong Quặc Thủ có thể giúp tìm đá, đúng là lợi thế làm giàu trời cho.

Niềm vui qua đi, tôi lại tiếp tục.

Ngay phía trước, một con xương khô xanh đang lảo đảo bước đi, tôi từ từ tiếp cận, vừa định ra tay thì đột ngột cảm thấy một luồng lạnh buốt sống lưng!

Có gì đó!

“Bốp!”

Một cơn đau buốt bừng lên sau gáy, nhìn lại thanh máu của mình, tôi mất đến 207 máu, suýt nữa là chết ngay tại chỗ!

Phản xạ cực nhanh, tôi lăn xuống đất rồi bật chạy thật nhanh. Nhìn về phía sau, tôi kinh hãi nhận ra một Lãnh Chúa Vong Linh cao ít nhất hai mét đang đứng ngay chỗ tôi vừa đứng. Cấp độ của hắn vượt xa tôi, cao đến mức không hiển thị, nhưng sức tấn công thì cực kỳ bá đạo. Tôi có tận hai món Hắc Thạch mà cũng suýt bị hắn hạ ngay chỉ sau một đòn, đổi lại là người khác thì chắc đã chết rồi.

“Xoạt xoạt…”

Lãnh Chúa Vong Linh gầm lên giận dữ, rõ ràng không vui khi thấy tôi xâm phạm lãnh địa của hắn.

Không trách nhiệm vụ cảnh báo phải bỏ chạy khi gặp Lãnh Chúa Vong Linh, xem ra thứ này hoàn toàn vượt quá khả năng của tôi lúc này. Hắn chắc chắn phải là một BOSS cấp cao ít nhất trên 20, dạng quái này mà thả vào làng tân thủ thì đúng là đủ sức càn quét cả làng.

Không bận tâm nữa, tôi lại tiếp tục cần mẫn săn xương khô xanh. Với tôi, bây giờ việc quan trọng nhất là lên cấp và kiếm thêm Ma Thạch.

Thời gian thấm thoát trôi qua, một giờ nữa lại trôi đi. Cấp độ tôi đã đạt đến 14 cấp +58%, xem ra chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể lên 15 cấp, đúng là tốc độ cày cuốc không tệ!

Tôi kiểm tra số ngón tay xương khô, đã có 19 ngón, chỉ còn thiếu một ngón nữa.

...

Ngẩng đầu lên, cách đó không xa có một con xương khô xanh đang lang thang không biết sống chết.

Tôi mỉm cười, cầm kiếm lao tới. Đúng lúc đó, tôi bất ngờ khựng lại giữa không trung, rồi lăn nhanh vào bụi cỏ bên cạnh.

Giữa rừng rậm, một Tử Linh xuất hiện. Đó là một vong linh mặc giáp màu nâu đất, tay cầm trường thương xanh nhạt, gương mặt xương xẩu hiện lên vẻ hung tợn. Trên đầu hắn nổi lên dòng chữ:

Quỷ Cốc Tử, cấp 18, Kỵ Sĩ Tử Linh

...

Chà, cao thủ đứng đầu bảng thành Phù Băng đây sao?

Mắt tôi nheo lại, một sát ý dâng lên.

Người này tới không có ý tốt, Quỷ Cốc Tử lạnh lùng nhìn quanh rồi bất ngờ quát lớn về phía bụi cỏ nơi tôi ẩn mình: “Nhóc con, lăn ra đây cho ta!”

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương