Võ Đang Kỳ Hiệp
-
Chapter 201
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Chapter 201.
Chân Võ từ từ rút thanh kiếm đang vắt trên vai ra.
Kenggg.
Nhất Huy Kiếm lần đầu tiên được rút ra để đối phó với ai đó.
Chân Võ nheo mắt trước ánh phản quang từ kiếm diện, hắn thở một hơi nhẹ nhàng rồi từ từ hạ thanh kiếm xuống.
Kengggg.
Có vẻ như sự hưng phấn nơi Chân Võ đã truyền sang cho thanh kiếm nên tiểu tử đó phát ra âm thanh khe khẽ.
Cảm giác hồi hộp vô định khiến tim ta đập thình thịch.
Đệ tử nhất thế và các Mai Hoa Kiếm Tu của Hoa Sơn, mỗi người họ mang một dáng vẻ khác nhau và đang vây xung quanh Chân Võ đứng chính giữa.
Một kiếm trận được tổ chức tốt.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Tuy nhiên nếu dùng hết sức để đánh bại họ thì chỉ trong 2 chiêu? Nếu không thì 3 chiêu?
Chừng đó là đủ.
Nhưng Chân Võ muốn tận hưởng sự hưng phấn hiện giờ đang khiến tim hắn nhảy múa loạn xạ.
Và khi bất thình lình nhìn xuống thanh Nhất Huy, thì như thể tiểu tử đó đang thúc giục hắn nhanh truyền chân khí vào nó để nó có thể nhảy nhót ngay lập tức vậy.
Là vì tâm trạng của ta lúc này?
Nhưng cũng tốt.
Đây có phải là lý do tại sao những kẻ gọi là võ giả luôn cúi đầu trước một binh khí tên là kiếm?
Có phải vì vậy mà so với lĩnh hội võ công, những kẻ đó đặt tên cho thứ kim loại có tên kiếm, và khao khát lĩnh hội được bản chất của thứ vô tri vô giác này?
Kengg!
Nhất Huy Kiếm muốn nhảy cẫng lên và phát quang dữ dội hơn nữa.
Tiếng kiếm minh mỗi lúc một vang hơn, ban đầu chỉ có mỗi Chân Võ nghe thấy nhưng từ lúc nào nó đã bao trùm cả kiếm trận, đi vào tai của tất cả những người ở đó và lấp đầy cả Hoa Sơn.
Dù chưa truyền chân khí vào kiếm thì tiếng kiếm minh của nó cũng đủ làm cho các võ giả Hoa Sơn kinh ngạc.
“Hô! Kiếm minh (劍鳴) rõ ràng như thế này. Kiếm tự kêu sao? Ngay cả Kiếm Thánh thời còn trẻ cũng không đạt đến mức độ này……”
Thái Ất há hốc miệng cảm thán.
Nghe thấy lời đó, miệng của Minh Tân thật sự như ngoác đến tận mang tai, nơi mắt ông ta ngân ngấn nước.
Đệ tử của ông ta đang bước trên con đường mà ông ta không thể bước.
Và con đường đó, chẳng thể biết được điểm kết thúc sẽ là ở đâu……
Dù đang đứng giữa Mai Hoa Kiếm Trận của Hoa Sơn được tôn sùng là một trong những kiếm trận tuyệt thế của Võ Lâm, nhưng trong mắt của tất cả bọn họ lúc này chỉ nhìn thấy mỗi Chân Võ.
Chính khoảnh khắc này, hắn là võ giả vĩ đại hơn cả kiếm trận.
Hắn chính là Chân Võ.
Rắc!
Chân Võ với nụ cười phấn khởi, hắn hướng Nhất Huy Kiếm xuống đất và vặn vẹo tay.
Cái nào thì ổn nhỉ?
Lưu Vân Kiếm Pháp ta đã dạy cho Thanh Sương?
Hay là một hai kiếm pháp tiểu biểu của Võ Đang nhỉ?
Đừng lựa chọn vậy.
Kiếm pháp rốt cuộc cũng là chất chứa chuyển động của kiếm tu vào kiếm, vậy dùng loại nào thì có gì là quan trọng?
Chân Võ chậm rãi truyền chân khí của mình vào kiếm.
Chân khí đang truyền sang kiếm bắt đầu tỏa ra lam sắc phảng phất.
“Vậy chúng ta bắt đầu nhé?”
Chân Võ nhìn chằm chằm kiếm trận với nụ cười hiền lành chưa từng có trước đây, hắn vừa tiến tới một bước thì Mai Hoa Kiếm Trận cũng bắt đầu xoay vòng xung quanh hắn ta.
Rồi họ từ từ tăng tốc và xoay vòng nhanh hơn, như thể ghen tỵ với Chân Võ vì đã cướp đi sự chú ý của tất cả mọi người, kiếm trận dần che lấp hình ảnh Chân Võ đứng giữa.
Người xem nuốt nước bọt, miệng khô khốc, và khi vòng xoay kiếm trận đạt tới tốc độ cực hạn,
Hình thái đầu tiên của kiếm trận đã được bắt đầu.
Cùng với thanh kiếm đang vung thẳng tới, một đường kiếm trận nhanh chóng đâm thẳng vào phía trung tâm.
Đúng là phải có ai đó đang cầm kiếm, nhưng trong mắt Chân Võ hệt như chỉ nhìn thấy kiếm đang xếp một hàng dài và vung tới.
Bang!
Khi đợt kiếm kích đầu tiên bay ra, như chỉ chờ có thể, hai mũi kiếm liền nhắm vào hai bên hông của Chân Võ.
Liên hoàn kiếm kích diễn ra tự nhiên đến mức khủng khiếp.
Chân Võ nhảy lên để né kiếm kích, hàng chục thanh kiếm lao thẳng đứng xuống đất một cách dữ dội, theo đúng thứ tự ban đầu mà chúng lao về phía Chân Võ.
Khi Chân Võ đạp trên không và xoay người đáp xuống đất, kiếm kích đang trút xuống đột nhiên đổi hướng và lao theo sau Chân Võ.
Hình ảnh đó hệt như những cánh hoa đầu hè bay theo cơn gió được Chân Võ tạo ra.
Nhưng nếu chỉ có tránh đòn thì sẽ chỉ bị truy đuổi bởi kiếm trận.
Kịch!
Chân Võ đứng thẳng người, bước nhẹ một bước rồi chạy thật nhanh và vung thanh kiếm đang siết chặt một cách mạnh bạo.
Xoẹt!
Ngay khi kiếm vẽ theo đường dọc,
Xoẹtttt!
Và cắt mạnh theo đường ngang,
Soạt!
Chân Võ đâm mạnh Nhất Huy Kiếm về phía kiếm kích đang dồn dập đuổi theo mình.
Chỉ chưa quá 3 chiêu thức nhưng bên trong nó chứa đựng tất cả những điều cơ bản của kiếm pháp, vì vậy kết cấu không khí cũng thay đổi theo đường kiếm vung ra.
Tam Tài Kiếm (三才劍) của Võ Đang mà tất cả đang coi thường.
Một kiếm chiêu bình thường mà ngay cả đứa trẻ ngoài chợ cũng có thể bắt chước, vậy thì sao có thể so bì được?
Tự cổ chí kim, nếu là cây bút của nghệ nhân thì chỉ một nét vẽ cũng chứa đựng cả cuộc đời trong đó.
Kiếm của Chân Võ có chứa đủ yếu tố Thiên - Địa - Nhân nên Tam Tài Kiếm ở hiện tại mạnh hơn bất kỳ loại kiếm pháp nào.
Rầmm!
Hoa Mai mà các kiếm tu Hoa Sơn vẽ ra và vung tới Chân Võ đang bay tan tác như gặp phải cuồng phong dữ dội.
Tuy nhiên Mai Hoa Kiếm Trận không phải thứ tầm thường như vậy.
Những mảnh vỡ đang rải rác khắp nơi đó,
“Lạc Hoa!”
Cùng với tiếng hô của thủ lĩnh kiếm trận, các kiếm tu nhất tề bay lên, họ hướng kiếm theo phương thẳng đứng và vẽ ra hình dạng của cánh hoa mai.
“Rào.”
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Tứ phương trời đất được che phủ bởi Hoa Mai, Chân Võ nhăn đầu mũi như thể bị nhốt vào giữa rừng hoa.
Bữa yến tiệc Mai Hoa Kiếm tuôn xuống như là mưa hoa, cùng lúc đó mùi hương của hoa mai tỏa ra dày đặc tới mức đau đầu.
Quả nhiên là Hoa Sơn.
Khi Mai Hoa Kiếm Pháp đạt đến cực hạn thì kiếm sẽ tỏa ra mùi hương.
Kiếm kích chạy theo hàng hướng đến một mục tiêu duy nhất đó trở thành ‘tán kiếm’, nó tung bay và biến thành mưa rơi xuống.
Để tránh cơn mưa đang rơi xuống đó thì cần phải dùng tới bước đi của Vũ Trung Khu (雨 中去), nhưng ta đã xóa đi suy nghĩ sẽ tránh chúng rồi.
Với ý định sẽ đánh tan tác cơn mưa hoa mai đang tuôn xuống kia, Chân Võ nở nụ cười không rõ ràng đồng thời nắm chặt kiếm và xoay người phóng lên trên.
Xoẹtttt!
Kiếm kích vung tới như thân cây liễu và bắt đầu để lại dư ảnh, những dư ảnh đó ngày càng nhiều hơn.
“Cái đó!”
Những nhân vật đang đứng theo dõi trận đấu lại một lần nữa không thể giấu được sự ngạc nhiên.
Chiêu thức được tạo ra trên kiếm của Chân Võ không phải thứ gì khác, chính là Thái Thanh Sơn Thủy.
Dù đó chỉ là thay đổi cách thi triển chiêu thức từ tay sang thi triển bằng kiếm, nhưng đó là cảnh tượng khó mà tin nổi.
“Ho! Thật đáng kinh ngạc. Thay đổi cách thức thi triển từ thủ pháp sang kiếm pháp, chẳng phải mức độ lĩnh ngộ chiêu thức đã rất thâm sâu sao?”
Thái Long không thể vượt qua được sự căng thẳng, ông ta cảm thán như thể đang thở hắt ra.
Kengg!
Thứ đang vô hiệu hóa sự công kích của đối phương bằng hàng ngàn dư ảnh đang che phủ bầu trời kia chẳng phải là Thái Thanh Sơn Thủy của Võ Đang sao?
Dư ảnh của kiếm lấp đầy mặt đất và xuyên qua tâm của hoa mai đang đổ xuống thanh kiếm đang giơ lên theo chiều thẳng đứng của Chân Võ.
Thực sự là một cảnh tượng tuyệt vời, nhưng bài kiểm tra vẫn chưa kết thúc.
Các Mai Hoa kiếm tu không bàng hoàng, và quả nhiên Chân Võ cũng không cho rằng trận đấu sẽ kết thúc như thế.
Ầm! Kenggg!
Khi luồng sức mạnh của hai phía đâm sầm vào nhau một cách trực diện như đang tranh đấu, dư chấn tỏa ra tứ phía, thanh kiếm gầm lên và cả Hoa Sơn đều sợ hãi hệt như đang nghe thấy tiếng gầm của sơn quân (山君).
Cơn lốc xoáy của kiếm khí lam sắc được tạo ra từ đường xoắn của lưỡi kiếm đang hút lấy những cánh hoa đang rơi xuống và,
Ầmm!
Luồng khí tức hút toàn bộ hoa mai tung ra từ các Mai Hoa Kiếm Tu rồi ngưng đọng lại, sau đó chúng phát nổ.
“Hấp!”
Chân Võ hạ thấp tư thế và nắm kiếm bằng toàn lực, chân khí từ kiếm phóng ra như những sợi chỉ và tạo ra kiếm xạ.
Khi kiếm xạ trải rộng khắp thiên địa, nó trôi như một đám mây lục sắc đang hạ xuống đỉnh núi.
Uỳnhhh!
Một kiếm kích đã dùng toàn lực và đánh tan toàn bộ biến hóa do Mai Hoa Nhị Thập Tứ Thủ tạo ra.
“A!”
Những giọt nước mắt của Minh Tân, từ cảm kích trở thành kinh ngạc, thi nhau rơi xuống.
Ban đầu là Tam Tài Trận, kiếm của Chân Võ bắt đầu với những chuyển động mềm mại rồi sau đó tung lực mạnh làm tăng sức nặng của chiêu thức, và bây giờ nó đang vẽ ra toàn bộ kiếm pháp của Võ Đang.
Bắt đầu là Tam Tài Trận, rồi Ngũ Hành, Thất Tinh, Cửu Cung, Thái Thanh, Lưu Vân và Thanh Vân, Quy Vân……
Toàn bộ kiếm pháp được chia tách nhỏ và thi triển nên chẳng còn thấy sự tồn tại của Mai Hoa Kiếm Trận của Hoa Sơn ở đó nữa.
Không phải tỷ võ mà là nhảy múa, không phải trận tỷ võ mà là trò chơi.
Chân Võ dùng toàn bộ cơ thể để thể hiện trọn vẹn kiếm pháp của Võ Đang hệt như một màn biểu diễn kiếm đạo, bắt đầu từ Sung Kiếm rồi đi qua cảnh giới Huyền Khí, từ Đản Khí vượt qua Ý Khí.
“Chân Võ à……”
Chìm trong nỗi cảm kích không thể kìm nén được, Minh Tân há hốc miệng và liên tục lẩm bẩm đạo danh của đệ tử, nhưng động tác của Chân Võ lại tiếp tục biến hóa.
Chân khí tỏa ra từ Nhất Huy ngưng tụ lại và phủ trên lưỡi kiếm.
Lam sắc chân khí chói lòa, Kiếm Cang.
Lam sắc đó chiếu rọi cả thế gian.
Khi cuộc đọ sức giữa kiếm trận và Chân Võ đã đạt đến hàng trăm chiêu thức, Chân Võ đang trình diễn kiếm vũ sôi nổi thì đột nhiên,
Mồ hôi?
Mồ hồi đang chảy xuống từ bàn tay cầm kiếm.
Mồ hôi chảy trên trán và nhỏ tong tong nơi sống lưng.
Cũng chẳng phải cảm giác bức bối vì cái nóng nực của ngày hè, mà là thứ mồ hôi đầy sảng khoái đang chảy trên người ta, và mỗi khi chuyển động thì mồ hôi ướt đẫm trên da đầu cũng bắn ra tứ phía.
Ta đã say mê đến nỗi đổ mồ hôi ư?
Tuyệt. Thật sự rất tuyệt!
Hào hứng quá.
Dường như niềm vui tràn ngập trong đầu hắn và rồi vỡ òa.
Chân Võ chạy về hướng Mai Hoa Kiếm Trận với khuôn mặt cười rạng rỡ.
Nếu trước đó những chuyển động của Chân Võ hòa vào kiếm trận một cách thụ động, thì bây giờ kiếm trận đang quay tít theo chuyển động của Chân Võ.
Giống như một chú bướm dạo chơi trong vườn hoa, Chân Võ thong thả hòa vào đó và để cho kiếm trận chuyển động theo đường kiếm của mình.
Là mê hoặc, chứ không phải bị mê hoặc.
Hương hoa mai không còn gây xốn xang nơi đầu mũi.
Nó trở nên mềm mại như mùi da thịt trẻ con và thơm như mùi dầu thơm bôi trên người nữ nhân, tâm trí trở nên thoải mái và cơ thể hoàn toàn dịu lại, khí tức toàn thân bắt đầu chảy tự nhiên như dòng nước chảy ra biển lớn.
Một cảm giác khác của vô ngã.
Là giới hạn khi bản thân quên đi sự tồn tại của mình.
Chân Võ hòa lẫn vào kiếm trận như thể bản thân hắn là một phần của kiếm trận hay là người chỉ đạo kiếm trận vậy.
Có trường hợp như vậy.
Là khi các võ giả say mê với tu luyện và tiến lên một giai đoạn mới mà bản thân không nhận ra.
Chân Võ lúc này đang tiến tới một giai đoạn mới mà hắn đã không thể đạt được ở kiếp trước.
Từ lúc nào tốc độ của Chân Võ đã nhanh hơn tới nỗi rất khó để kiếm trận theo kịp chuyển động của hắn, và thỉnh thoảng các kiếm tu lại phát ra tiếng thở,
“Cái, cái đó!”
Trước nỗi kinh ngạc còn lớn hơn trước, các trưởng lão của Hoa Sơn đứng bật dậy với bàn tay siết chặt.
Thanh kiếm rời khỏi tay Chân Võ và đang chuyển động lơ lửng, Nhất Huy bắt đầu tự chuyển động như thể nó là một sinh vật sống có tự thân sinh mệnh.
Nó cách tay của Chân Võ ở một khoảng cách nhất định và đang tự động vung lên.
Nhất Huy cắt đứt Mai Hoa Kiếm Khí và một mình nhảy múa.
Người ta gọi đó là cực ý của kiếm pháp.
Dĩ Khí Ngự Kiếm (以氣馭劍).
Một cách vô tình, Chân Võ say mê với kiếm pháp và đã vẽ nên truyền kỳ.
Cho dù đó chỉ dừng ở cảnh giới của Thủ Ngự (手馭) mà chân khí từ tay tạo ra.
Nhưng ai có thể thi triển Ngự Kiếm Thuật ở độ tuổi của Chân Võ chứ?
Sự tồn tại của Chân Võ cộng thêm uy lực của thanh kiếm được di chuyển tự do đã khiến cho Mai Hoa Kiếm Trận bắt đầu chao đảo.
Không còn là mức độ khó có thể theo kịp chuyển động của Chân Võ nữa, mà là bị áp đảo đến nỗi kiếm trận sắp sụp đổ.
“Chết tiệt! Chặn kiếm lại!”
Theo mệnh lệnh, các Mai Hoa Kiếm Tu nhất tề tập trung vào Nhất Huy Kiếm và chạy về hướng đó.
Chỉ để chặn một thanh kiếm.
Kenggggg!
Mai Hoa Kiếm Khí khổng lồ được tạo ra bởi mười thanh kiếm va chạm với Nhất Huy Kiếm và tạo ra âm thanh va chấn dữ dội, rung chuyển cả chân núi Hoa Sơn.
“Hây!”
Khoảnh khắc thanh kiếm và kiếm trận đối đầu nhau, Chân Võ nắm lấy Nhất Huy Kiếm đã rời khỏi tay mình và nhấn nó xuống đất một cách thô bạo.
Kengggg!
Cùng với thanh kiếm đã đâm sâu xuống đất một nửa, lam sắc chân khí tỏa ra tứ phía như cuồng phong.
“Hộc, hộc, hộc……”
Tiếng thở của Chân Võ vọng đến sâu trong bầu khí yên tĩnh.
“……!”
Kiếm trận đã bị phá hủy.
Các Mai Hoa Kiếm Tu không thể giữ được vị trí ban đầu, họ để lại vết tích trượt dài trên đất và đang ngồi đó.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch.
Trái tim ta đang nhảy múa vui vẻ và ta không có ý định trấn tĩnh nó.
Chuyện gì đã xảy ra thế?
Lúc này Chân Võ không thể nắm bắt chính xác chuyện gì đã xảy ra với mình.
Là Dĩ Khí Ngự Kiếm sao?
Đó không phải là cảnh giới mà ta đã lĩnh ngộ được ở kiếp trước.
Làm sao có thể diễn tả được bằng lời cảm giác sung sướng khi đạt đến tu vi mới mà ta chưa từng đạt trước đó?
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Trong lúc điều tức lại hơi thở gấp gáp, Chân Võ nhấp nháy mắt và nhìn xuống hai bàn tay đang đầm đìa mồ hôi của mình.
“Dừn-g! Dừng lại đi!”
“……”
Ngay khi giọng nói thông báo kết thúc bài kiểm tra vang lên, các Mai Hoa Kiếm Tu nhắm nghiền mắt trước cảm giác bại trận thê thảm.
Thua rồi.
Mai Hoa Kiếm Trận vốn giữ vững tên tuổi của Hoa Sơn bấy lâu nay đã bị phá hủy.
Chỉ bởi duy nhất một người.
Đã Chuyển Sang TK Bank Mới, Anh Em Chú Ý Nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook