Vị Hôn Thê Bá Đạo
Quyển 1 - Chương 44

*

Một tuần thì dù sao cũng chỉ có 7 ngày thôi, mà một ngày thì chỉ có 24 giờ hà, mà một giờ thì chỉ có 60 phút à, mà một phút thì lại vẻn vẹn có 60 giây… Thấm thoát, học kì II cũng đã kết thúc, ngày tổng kết năm học cũng gần kề…

Lúc này, tại một nơi nào đó...

“Này, em muốn lễ đính hôn sẽ tổ chức vào ngày nào? Ngay sau ngày tổng kết, hay sau tổng kết một ngày?”

À, bối cảnh bây giờ là 1 cặp tình nhân đang ngồi trên chiếc ghế gỗ sơn trắng, dưới gốc cây cổ thụ. Hai người thì ngồi cạnh nhau, nhưng mà Hân lại gác 2 chân mình lên người Huy, còn cậu, thì lại bóp chân cho cô.

Đơn giản là sáng nay lúc Hân đang bước xuống cầu thang, thì không cẩn thận nên ngã, khiến cho chân bị trẹo, nhức ơi là nhức luôn, vì vậy phải nghĩ học vài hôm. Mà Huy thì thấy dù sao cũng thi xong rồi, vào lớp cũng chỉ có mỗi việc sửa bài thi thôi, thế nên cậu quyết định ở nhà chăm sóc cho Hân luôn.

Nghe Huy nói vậy, Hân liền liếc cậu một cái. Ngay sau ngày tổng kết hay sau tổng kết một ngày có khác gì nhau sao?

“Hay mình để hè 5 năm nữa đi!” Hân đáp.

Huy không nói gì, cậu chỉ nhìn Hân và sau đó…

“Á. Đau!” Hân đột nhiên la lên một tiếng, cô nhìn Huy, quát: “Anh làm gì vậy? sao bóp mạnh thế?”

“À, không có gì…chỉ là anh-lỡ-tay thôi…” Huy nhấn mạnh ba chữ ‘anh lỡ tay’ rồi sau đó lại híp mắt cười với Hân.

Ừ, là anh lỡ tay, vậy thì em cũng lỡ chân nhé…

Ngay sau đó, Hân liền lấy chân còn lại đá mạnh vào đùi Huy một phát. OMG! Một cảm giác tê dại truyền đến tận xương.

Huy chỉ vừa mới ngẩn đầu lên nhìn Hân, còn chưa kịp nói gì thì Hân đã lên tiếng: “Em xin lỗi, là em-lỡ-chân!” Rồi cô lại híp mắt cười với cậu.

“Hai đứa chuẩn bị việc đính hôn thế nào rồi? Có chỗ nào không ổn không?” Ba Hân không biết từ đâu xuất hiện, đột nhiên lên tiếng khiến cả cô và Huy đều giật mình.

Nghe vậy, Huy giành lời trước: “Việc đính hôn thì không có vấn đề gì, nhưng mà về Hân thì có vấn đề đấy ba ạ!”

“Em có vấn đề chỗ nào chứ?” Hân hỏi.

Nhưng mà, Huy không để ý đến câu hỏi của cô, cậu lại tiếp tục nói chuyện với ba vợ: “Sau này về 1 nhà chắc con sẽ bị cô ấy bắt nạt mất.”

Nghe vậy, ông cười một tiếng rồi nhìn Huy, nói: “Nếu nó dám bắt nạt con thì con cứ thoải mái mà xử lí nó, ta cho phép đấy!”

Lúc này, Hân trừng mắt nhìn ba mình, rồi lại nhìn Huy. Hừ, hai người dám hùa nhau bắt nạt cô, được lắm, cô sẽ ghi nhận điều này.

Lại giơ chân còn lại lên đạp mạnh vào đùi Huy một cái, sau đó Hân liền đứng dậy đi vào nhà, bỏ lại hai người kia, cứ híp mắt nhìn nhau cười.

Lúc này, tại trường học.

“Chuyện này các người liệu mà làm cho đàng hoàng, xong xuôi tôi sẽ đưa phần còn lại…”

Phía sau toilet của trường là một cô gái đang nói chuyện điện thoại, vừa nói đến đây thì bổng nhiên có một cánh tay bắt lấy cánh tay cô ấy, thì ra, cô ta là Khả Hân.

“Mày lại định làm gì nữa vậy?” Cậu bạn nam lần trước ở bệnh viện dường như đã nghe thấy cuộc nói chuyện điện thoại giữa Khả Hân thì phải…

“Chuyện này không liên quan đến mày! Đừng xen vào. OK?”

Nói xong, Khả Hân hất tay cậu bạn đấy ra rồi đi lên lớp.

Thấy Khả Hân đi, cậu ra cũng chẳng thèm bắt lại, nhưng lại nói: “Mày nên dừng lại đi, đừng để mọi chuyện đi quá xa. Nếu thất bại thì hậu quả mày gánh không nổi đâu…”

“Chuyện tao làm, tao tự biết. Không cần mày dạy!”

“Tao chỉ là quan tâm mày thôi, lỡ xảy ra chuyện gì….”

“Có chuyện thì tao gánh!”

Nói xong câu này, Khả Hân liền chạy nhanh lên lớp. Còn cậu bạn kia thì chỉ thở dài một tiếng, sau đó cũng đi theo cô. Lại một lần nữa cậu nhắc nhở cô, không nghe thì thôi, sau này đừng hối hận.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương