Vân Thi Ca Em Là Của Tôi
-
Chương 4
Ở trong tổ chức 3 năm, Vân Thi Ca là tay đua đứng đầu bảng xếp hạng trong giới hắc đạo.
Nên lần này cô có giấy mời cũng là truyện thường tình.
Trong cuộc thi này cô nghe nói có cả Lục Hắc Thần, người đàn ông trong truyền thuyết người đứng đầu Lục gia, gia tộc hùng mạnh nhất thế giới. Còncó cả Lục Quang Minh em trai họ của Lục Hắc Thần.
Vào kho để xe của tập đoàn cô không khỏi trầm trồ, những chiếc xe trong này vừa nhìn đã biết, là những chiếc xe chất lượng tốt nhất, giá cả trên trời.
Ngắm nhìn một hồi, Vân Thi Ca cũng chọn được một chiếc siêu xe màu trắng mang ra ngoài.
Cô cho xe đến một chỗ trống, bên cạnhlà hai chiếc xe của hai người đàn ông.
Điều thu hút ánh mắt của cô nhất chính là, một người đàn ông đeo một chiếc mặt nạ giống cô, nhưng riêng giá trị của nó cũng là giá trên mây.
Lục Hắc Thần đang dựa người vào chiếc siêu xe bên cạnh hút thuốc lá.
Bên cạnh còn có một người đàn ông khác cũng dựa vào chiếc xe lải nhải:“Anh à, anh không gỡ chiếc mặt nạ đen xì kia ra được à, mặt của anh mà không cho người khác nhìn là lãng phí một tài nguyên đó“.
Lục Hắc Thần vẫn im lặng không nói tiếng nào, chỉ coi lời nói này như gió thoảng qua tai.
Vân Thi Ca phút này chỉ có một ý nghĩ: Người đàn ông này, quả thật rất thú vị.
Người này cũng đeo mặt nạ như cô không muốn người ta biết mặt, chắc hẳn có điều gì bí mật. Mà cô lại muốn tìm hiểu bí mật đó. Cô cấtbước về phía người đàn ông cô cho là bí ẩn,khi lướt qua người Lục Quang Minh, hắn bị cô gái trước mắt hớp hồn, giọng tươi cười:“Này em gái, nếu anh về đích trước em thì, em là của anh chứ“. Lục Quang Minh không dám nói thắng cuộc thi vì ông anh họ của mình đang ở đây, có mọc thêm cánh cũng không thắng được.
Cô nhìn Lục Quang Minh một cái:“ Nhàm chán, không hứng thú“. Đối với những người như vậy cô chỉ muốn lấy dép phang cho hắn một trận. Còn những câu sến súa này cô cũng nghe trai cả lỗ tai.
Lục Quang Minh không ngờ còn có người nói vậy với mình nhất thời á khẩu không biết nói gì.
Vân Thi Ca bỏ mặc tên công tử này, quay sang Lục Hắc Thần:“Này anh, tôi và anh cá cược chứ, nếu tôi thắng anh thì anh phải gỡ mặt nạ xuống“.
Lục Quang Minh ở bên cạnh không nhịn được bật cười:“haha, cô gái, cô thật thú vị cô muốn cá cược với ai cũng được, nhưng đừng cá cược với anh ấy, không thắng được đâu“.
Cô cũng biết người đàn ông này không tầm thường, nhưng không có việc gì có thể làm khó được cô.
Cô không hề do dự:“Còn nếu anh thắng tôi, thì tôi cũng sẽ phải gỡ mặt nạ, ok chứ“.
Lục Quang Minh giờ mới nhớ ra cô gái này cũng đeo mặt nạ, nhất thời sững ra:“Cô có phải là Hắc Ca“.
Vân Thi Ca khẽ gật đầu:“Phải“.
Lục Quang Minh gãi đầu cười hì hì:“Nghe danh đã lâu, giờ được gặp mặt, quả thật có khí chất.
Lục Hắc Thần cũng có chút hứng thú vớinhân vật Hắc Ca này, hắn muốn coi nhân vật truyền thuyết về giới hắc đạo như thế nào:“Được“.
30 phút sau, cuộc thi bắt đầu. Những chiếc xe đua nhau về vị trí xuất phát. Khi khẩu hiệu:“Bắt đầu” vang lên, những chiếc xe bắt đầu lăn bánh.
Qua một đoạn, hai chiếc xe một trắng một đen vươn lên dẫn đầu, bỏ xa những chiếc xe phía sau.
Chiếc xe màu trắng không ai khác là của Vân Thi Ca còn màu đen là của Lục Hắc Thần.
Vân Thi Ca cũng công nhận, người đàn ông này quả thực không tầm thường.
Lục Hắc Thần khẽ nhếch mép: Hắc Ca này cũng có chút bản lĩnh.
Trên đường đua, hai chiếc xe một trắng một đen đua nhau tiến lên phía trước.
Sau nửa tiếng, hai chiếc xe cùng nhau cán đích.
Những phóng viên của các tòa báo lớn thi nhau chụp lia lịa.
Tiếp theo, Hắc Ca bước xuống từ chiếcsiêu xe màu trắng. Đương nhiên, bị các phóng viên phanh thây chụp ảnh.
Lục Hắc Thần cũng bước xuống xe. Tất nhiên không tránh khỏi máy ảnh.
-”Người chiến thắng là Hắc Ca và ngài Lục Hắc Thần“.
Vân Thi Ca khi nghe đến ban giám khảo đọc đến tên Lục Hắc Thần thì khẽ rùng mình. Nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, Lục Hắc Thần thì sao chứ, không phải cũng chỉ là Lục Hắc Thần Thôi sao. Vân Thi Ca bước tới chỗ Lục Hắc Thần:“Hóa ra là ngài lục, không tồi, chúng ta hòa, nhưng tôi vẫn muốn xem mặt của ngài“.
Lục Hắc Thần nhất thời chưa tiêu hóa được lời cô nói, vì trước giờ chưa một ai dám nói những lời kiểu này với anh.
Đến khi tiêu hóa xong câu nói, thì chiếc mặt nạ đã bị cô gái nhanh như chớpdựt nấy.
Khuôn mặt sau chiếc mặt nạ, quả thật không chê vào đâu được,quá hoàn hảo.
Các phóng viên cả nữ lẫn nam, ngây ra một lúc, rồi chớp lấy thời cơ chụp điên cuồng.
Riêng tin tức này thôi, cũng đủ để cho giới giải trí, hắc đạo, bạch đạo náo loạn. Vì đây là Lục Hắc Thần, họ phải nhớ mặt người này để tránh đắc tội.
Lúc này đây, ngay cả Vân Thi Ca trước giờ không mê trai đẹp cũng đỏ mặt. Cũng đồng nghĩa, cô cũng phải hứng chịu cơn thịnh nộ của ác quỷ.
Lục Hắc Thần nhíu mày, riêng chỉ nhíu mày thôi, cô cũng biết hắn tức giận thế nào.
Nên lần này cô có giấy mời cũng là truyện thường tình.
Trong cuộc thi này cô nghe nói có cả Lục Hắc Thần, người đàn ông trong truyền thuyết người đứng đầu Lục gia, gia tộc hùng mạnh nhất thế giới. Còncó cả Lục Quang Minh em trai họ của Lục Hắc Thần.
Vào kho để xe của tập đoàn cô không khỏi trầm trồ, những chiếc xe trong này vừa nhìn đã biết, là những chiếc xe chất lượng tốt nhất, giá cả trên trời.
Ngắm nhìn một hồi, Vân Thi Ca cũng chọn được một chiếc siêu xe màu trắng mang ra ngoài.
Cô cho xe đến một chỗ trống, bên cạnhlà hai chiếc xe của hai người đàn ông.
Điều thu hút ánh mắt của cô nhất chính là, một người đàn ông đeo một chiếc mặt nạ giống cô, nhưng riêng giá trị của nó cũng là giá trên mây.
Lục Hắc Thần đang dựa người vào chiếc siêu xe bên cạnh hút thuốc lá.
Bên cạnh còn có một người đàn ông khác cũng dựa vào chiếc xe lải nhải:“Anh à, anh không gỡ chiếc mặt nạ đen xì kia ra được à, mặt của anh mà không cho người khác nhìn là lãng phí một tài nguyên đó“.
Lục Hắc Thần vẫn im lặng không nói tiếng nào, chỉ coi lời nói này như gió thoảng qua tai.
Vân Thi Ca phút này chỉ có một ý nghĩ: Người đàn ông này, quả thật rất thú vị.
Người này cũng đeo mặt nạ như cô không muốn người ta biết mặt, chắc hẳn có điều gì bí mật. Mà cô lại muốn tìm hiểu bí mật đó. Cô cấtbước về phía người đàn ông cô cho là bí ẩn,khi lướt qua người Lục Quang Minh, hắn bị cô gái trước mắt hớp hồn, giọng tươi cười:“Này em gái, nếu anh về đích trước em thì, em là của anh chứ“. Lục Quang Minh không dám nói thắng cuộc thi vì ông anh họ của mình đang ở đây, có mọc thêm cánh cũng không thắng được.
Cô nhìn Lục Quang Minh một cái:“ Nhàm chán, không hứng thú“. Đối với những người như vậy cô chỉ muốn lấy dép phang cho hắn một trận. Còn những câu sến súa này cô cũng nghe trai cả lỗ tai.
Lục Quang Minh không ngờ còn có người nói vậy với mình nhất thời á khẩu không biết nói gì.
Vân Thi Ca bỏ mặc tên công tử này, quay sang Lục Hắc Thần:“Này anh, tôi và anh cá cược chứ, nếu tôi thắng anh thì anh phải gỡ mặt nạ xuống“.
Lục Quang Minh ở bên cạnh không nhịn được bật cười:“haha, cô gái, cô thật thú vị cô muốn cá cược với ai cũng được, nhưng đừng cá cược với anh ấy, không thắng được đâu“.
Cô cũng biết người đàn ông này không tầm thường, nhưng không có việc gì có thể làm khó được cô.
Cô không hề do dự:“Còn nếu anh thắng tôi, thì tôi cũng sẽ phải gỡ mặt nạ, ok chứ“.
Lục Quang Minh giờ mới nhớ ra cô gái này cũng đeo mặt nạ, nhất thời sững ra:“Cô có phải là Hắc Ca“.
Vân Thi Ca khẽ gật đầu:“Phải“.
Lục Quang Minh gãi đầu cười hì hì:“Nghe danh đã lâu, giờ được gặp mặt, quả thật có khí chất.
Lục Hắc Thần cũng có chút hứng thú vớinhân vật Hắc Ca này, hắn muốn coi nhân vật truyền thuyết về giới hắc đạo như thế nào:“Được“.
30 phút sau, cuộc thi bắt đầu. Những chiếc xe đua nhau về vị trí xuất phát. Khi khẩu hiệu:“Bắt đầu” vang lên, những chiếc xe bắt đầu lăn bánh.
Qua một đoạn, hai chiếc xe một trắng một đen vươn lên dẫn đầu, bỏ xa những chiếc xe phía sau.
Chiếc xe màu trắng không ai khác là của Vân Thi Ca còn màu đen là của Lục Hắc Thần.
Vân Thi Ca cũng công nhận, người đàn ông này quả thực không tầm thường.
Lục Hắc Thần khẽ nhếch mép: Hắc Ca này cũng có chút bản lĩnh.
Trên đường đua, hai chiếc xe một trắng một đen đua nhau tiến lên phía trước.
Sau nửa tiếng, hai chiếc xe cùng nhau cán đích.
Những phóng viên của các tòa báo lớn thi nhau chụp lia lịa.
Tiếp theo, Hắc Ca bước xuống từ chiếcsiêu xe màu trắng. Đương nhiên, bị các phóng viên phanh thây chụp ảnh.
Lục Hắc Thần cũng bước xuống xe. Tất nhiên không tránh khỏi máy ảnh.
-”Người chiến thắng là Hắc Ca và ngài Lục Hắc Thần“.
Vân Thi Ca khi nghe đến ban giám khảo đọc đến tên Lục Hắc Thần thì khẽ rùng mình. Nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, Lục Hắc Thần thì sao chứ, không phải cũng chỉ là Lục Hắc Thần Thôi sao. Vân Thi Ca bước tới chỗ Lục Hắc Thần:“Hóa ra là ngài lục, không tồi, chúng ta hòa, nhưng tôi vẫn muốn xem mặt của ngài“.
Lục Hắc Thần nhất thời chưa tiêu hóa được lời cô nói, vì trước giờ chưa một ai dám nói những lời kiểu này với anh.
Đến khi tiêu hóa xong câu nói, thì chiếc mặt nạ đã bị cô gái nhanh như chớpdựt nấy.
Khuôn mặt sau chiếc mặt nạ, quả thật không chê vào đâu được,quá hoàn hảo.
Các phóng viên cả nữ lẫn nam, ngây ra một lúc, rồi chớp lấy thời cơ chụp điên cuồng.
Riêng tin tức này thôi, cũng đủ để cho giới giải trí, hắc đạo, bạch đạo náo loạn. Vì đây là Lục Hắc Thần, họ phải nhớ mặt người này để tránh đắc tội.
Lúc này đây, ngay cả Vân Thi Ca trước giờ không mê trai đẹp cũng đỏ mặt. Cũng đồng nghĩa, cô cũng phải hứng chịu cơn thịnh nộ của ác quỷ.
Lục Hắc Thần nhíu mày, riêng chỉ nhíu mày thôi, cô cũng biết hắn tức giận thế nào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook