Vạn Cổ Chi Vương
-
Chương 3: Thần mạch
- Quyển sách này, dường như đã khôi phục được một chút lực lượng.
Trong lòng La Thiên có chút vui mừng.
Xoạt Xoạt Xoạt!
Thiên Thư to lớn phong cách cổ xưa từ từ mở ra, một cỗ khí tức kinh người cổ xưa đập vào mặt hắn.
Tờ thứ nhất của Thiên Thư lại sáng lên được một phần năm.
Thế nhưng bỗng nhiên trên thiên thư có một tầng sương mù màu xám nhộn nhạo xuất hiện
- Ỗ? Cuối cùng đã có người nhận được tán đồng, đã trở thành chủ nhân của Thiên Thư rồi sao?
Âm thanh khàn khàn mà thê lương vang vọng từ trong sương mù ánh sáng tối tăm kia.
- Người nào?
Trong lòng La Thiên căng thẳng, trên mặt hiện lên vẻ cảnh giác.
- Ta chính là Thiên Thư chi thần!
Trong âm thanh kia để lộ ra một loại uy nghiêm vô thượng, dường như không thể mạo phạm.
Thiên Thư chi thần?
Trên mặt của La Thiên hiện lên vẻ dị sắc, lại cảm giác được sương mù màu đen này có chút không hợp với phong cách của Thiên Thư.
- Ta đã là Thiên Thư chi chủ rồi sao?
La Thiên hỏi một câu thăm dò.
- Đúng thế!
Âm thanh lãnh đạm uy nghiêm truyền ra.
- Quyển sách này, rốt cuộc là vật gì?
La Thiên rất ngạc nhiên đối với thứ này.
- Tạo Hóa Thiên Thư chính là thứ được thai nghén mà thành từ Thiên Đạo chi lực và số mệnh thiên địa, trải qua ức vạn năm mới hình thành, chính là chí bảo vô thượng, chỉ có Thần mạch mạnh mẽ mới có thể kích hoạt được nó.
- Năng lực của Thiên Thư là suy diễn vô cùng vô tận, có thể giải đáp được tất cả nan đề trên thế gian này.
Thiên Thư chi thần nói.
La Thiên chấn động, Tạo Hóa Thiên Thư này cũng quá kinh khủng, không ngờ lại có thể suy diễn được kết quả của tất cả vấn đề.
- Vậy Thần mạch của ta phải mở ra như thế nào đây?
Trên mặt của La Thiên hiện lên vẻ chờ đợi, đây là vấn đề mà hắn muốn giải đáp nhất.
Thiên Thư chi thần cũng không trả lời.
Trái lại Thiên Thư đã có lời đáp lại.
Ô...ô...n...g!
Bên trên tờ thứ nhất của Thiên Thư hiển hiện mấy hàng chữ.
- Muốn mở Thần mạch không trọn vẹn ra, phương pháp: Lấy Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết và Linh thức làm vật dẫn, kích thích tinh khí thần toàn thân, trước tiên phải luân phiên làm xói mòn tạp chất trong mạch, rồi sau đó tẩm bổ...
Sau một khắc.
Bên trên thiên thư hiển hiện một phương pháp mở mạch đơn giản, sau đó tràn vào trong óc của La Thiên.
Phương pháp này là thứ tạo ra cho La Thiên, cần phải tu luyện Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết tới nhập môn, sau đó sinh ra Linh thức thì mới có thể làm được.
- Phải làm thế nào sao? Nhận được đáp án chưa, đây chính là lực lượng vô thượng của Thiên Thư!
Thiên Thư chi thần ngạo nghễ nói.
Trong lòng La Thiên im lặng, đây là đáp án Thiên Thư đưa cho hắn, không ngờ người này lại coi như là thứ đối phương làm ra vậy.
Lúc này.
Ánh sáng trên trang giấy của Thiên Thư ảm đạm đến mức tận cùng, sau đó Thiên Thư khép lại.
- Đây là?
La Thiên nhìn về phía Thiên Thư chi thần, sao Thiên Thư lại khép lại cơ chứ?
-...
Thiên Thư chi thần trầm mặc, không trả lời, sau đó lại bỗng nhiên nói:
- Bản thần chính là trung tâm của Thiên Thư, chưởng quản rất nhiều quyền hạn, nếu như ngươi có thể làm cho bản thần rời khỏi Thiên Thư, như vậy, quyền sở hữu Thiên Thư sẽ thuộc về ngươi!
Có được quyền sở hữu Thiên Thư!
Tâm thần La Thiên kích động, chí bảo như thế, ai không muốn cơ chứ?
Thế nhưng hắn mơ hồ có cảm giác, dường như thiên thư chi thần này có chỗ nào đó là lạ.
- Để cho ta ngẫm lại đã.
La Thiên suy tư.
- Thiếu niên, chuyện này mà còn cần phải nghĩ sao? Tận dụng thời cơ, thời cơ sẽ không đến lại một lần nữa đâu!
Thiên Thư chi thần lại nói, hơi có vẻ dồn dập.
Nghe vậy, La Thiên càng cảm thấy thiên thư chi thần này có chút không đúng!
- Thiếu niên, đây chính là chí bảo độc nhất vô nhị trong thiên địa. Ngươi đã nghe được câu người có được Thiên Thư, được thiên hạ chưa...
- Đợi ta nghĩ lại rồi sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục.
Ý thức của La Thiên rời đi.
- Thiếu niên, đừng có đi, ngươi trở lại đây, mọi người còn có thể ngồi xuống nói chuyện mà...
Thiên Thư chi thần vội vàng nói, lúc nói lời cuối cùng còn có một cỗ lửa giận vô cùng bộc phát:
- Trở về... cho bản thần!
Đám sương mù tối tăm kia đột nhiên bành trướng, trong đó có một thân ảnh đạo khổng lồ vô biên đang như ẩn như hiện, giống như Thần Thú đến từ trong thần thoại Thái Cổ, hình thái giống như Khổng Tước, giống như Phượng Hoàng, cao ngạo, uy nghiêm, bá đạo, thần thánh, chấn nhiếp vạn linh trong thiên địa.
Nhưng ý thức của La Thiên trong khoảnh khắc này cũng đã rời khỏi nơi này.
Phốc!
Hư ảnh này tán loạn rồi biến mất, tất cả trở thành bóng đêm.
...
- Thật là đáng sợ, thiên thư chi thần này rốt cuộc là vật gì chứ?
Mặc dù La Thiên bình yên vô sự, nhưng hắn vẫn cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng vô biên này.
Suy tư một lát.
Trên cơ bản La Thiên đã xác định được, đám sương mù màu đen kia kia tuyệt đối không phải Thiên Thư chi thần.
Hẳn là sương mù màu đen kia đang muốn chạy thoát từ trong thiên thư ra ngoài, mà mình thân là Thiên Thư chi chủ, chiếm quyền chủ đạo, cho nên cũng không cần quá sợ nó.
Không suy nghĩ thêm những thứ này nữa.
La Thiên ngồi xếp bằng, sử dụng phương pháp mở mạch Thiên Thư đưa cho, vận hành tạo hóa quyết, thúc giục Linh thức, dẫn động tinh khí thần toàn thân.
Sưu sưu!
Một cỗ sóng nhiệt khổng lồ ngưng tụ trong cơ thể của La Thiên, tràn vào chỗ lưng trong cơ thể, chỗ đó chính là chỗ tồn tại của võ mạch trong cơ thể Võ giả.
Phanh! Phanh!
Tinh khí thần biến thành sóng nhiệt khổng lồ va chạm vào chỗ sâu trên lưng, không ngừng làm tạp chất xói mòn và tẩm bổ võ mạch.
Hai canh giờ sau.
Phanh!
Một tiếng nổ vang kỳ lạ và chấn động từ chỗ sâu sau lưng La Thiên truyền đến.
Bên ngoài thân hắn bốc lên một mảnh sương mù nóng bỏng.
- Cái này... Võ mạch đang chấn động, có dấu hiệu thức tỉnh!
La Thiên kinh ngạc vui mừng và hưng phấn.
Lưng trên cơ thể hắn như là con rồng ngủ say từ thời Thái Cổ, đang đong đưa rất nhỏ ở trong bóng tối, mơ hồ nổi lên một tia ánh sáng u ám.
Đây là Thần mạch?
Chi!
Một tia khí tức thần bí như là dòng điện ở bên trong Thần mạch chảy ra, tràn vào tứ chi của hắn.
Đồng thời.
Một cỗ lực lượng hào hùng sinh sôi từng chút một ở trong người hắn, sau đó lớn mạnh, hơn nữa lại có xu thế càng ngày càng mạnh.
Thời gian chuyển dời.
Lúc này ở ngoài phòng, trời đã bắt đầu sáng.
A...!
Một tiếng rống như là rồng ngâm đến từ vạn cổ từ chỗ sâu trong Thần mạch của La Thiên truyền đến.
- Phanh!
Toàn thân La Thiên chấn động, Thần mạch trong cơ thể sáng lên một nửa, hiển hiện lên một tầng lân phiến, trên đó có ánh sáng lạnh lẽo nhấp nháy.
- Thành!
- Không ngờ ta đã kích hoạt được võ mạch! Không, là Thần mạch!
Thiếu chút nữa La Thiên đã hò hét thành tiếng, toàn thân run rẩy.
Mất thời gian hơn ba năm, hắn dùng một loại phương pháp cấp thiết, tiêu hao rất nhiều tài phú thế nhưng vẫn không thể làm cho võ mạch có một chút dấu hiệu thức tỉnh.
Vì thế phụ thân hắn đã mất tích mấy năm, Ninh Tuyết Dao lại cõng một cái hôn ước, mà hắn ở bên trong Học phủ phải nhận hết nhục nhã.
Hôm nay.
Hắn chỉ dùng một đêm đã kích hoạt được võ mạch, cho dù là mới mở ra được một nửa.
Phải biết rằng, chiều dài, thể tích Thần mạch của La Thiên so với võ mạch bình thường còn hơn gấp mười mấy lần, thậm chí là gấp mấy chục.
Đó là bởi vì trước kia La Thiên đã đánh bóng lâu như vậy ở Luyện thể cảnh, cũng đã phục dụng rất nhiều trân tài, bao gồm có viên Khai mạch đan thượng phẩm mà Đỗ gia giúp đỡ hắn.
- Võ mạch đã được kích hoạt, quá trình mở mạch còn lại sẽ dễ hơn rất nhiều.
La Thiên kiềm chế được sự hưng phấn của mình.
Mở được Thần mạch, vận mệnh nhân sinh của hắn sẽ có bay vọt.
- Nghe nói sau khi kích hoạt được võ mạch, thân thể người sẽ có chút ít biến hóa. Một ít võ mạch mạnh mẽ thậm chí sẽ có dị tượng đặc thù.
Đột nhiên La Thiên nghĩ đến cái gì đó.
Giờ phút này.
Hắn cảm giác được ngũ giác lục thức của mình càng ngày càng nhạy cảm, trong cơ thể tràn ngập một cỗ lực lượng cường đại mà thần bí.
Thử nhìn một chút xem!
La Thiên tìm một phiến đá trên trăm cân để thử.
Dùng lực lượng của hắn lúc trước, nhiều nhất chỉ có thể để lại dấu ấn sâu một tấc ở trên bề mặt nó mà thôi.
- Không biết lần này ta sẽ có năng lực để lại dấu vết sâu như thế nào.
Trên mặt của La Thiên hiện lên sự kỳ vọng.
Phanh!
Vận đủ lực lượng, La Thiên đánh một chưởng vào trên phiến đá.
Tạch...!
Trong thoáng chốc, mặt ngoài phiến đá xuất hiện vết rạn rậm rạp chằng chịt, mà vết chưởng ở chính giữa chí ít cũng có mấy tấc.
- Thật là mạnh mẽ!
La Thiên sợ hãi thán phục, uy lực của một chưởng này hơn vô số lần trước đây.
Có lực lượng này, không sử dụng Linh thức cũng đã đủ để nghiền ép đám đệ tử thế gia như Liễu Nguyên Hổ.
Lúc La Thiên đang chuẩn bị thu mắt về thì...
Roẹt!
Bên trên phiến đá tràn ngập vết nứt kia có ngưng kết ra một tầng sương lạnh màu trắng nhạt, toả ra một cỗ khí tức lạnh như băng.
- Cái này, chẳng lẽ là...
Hai mắt của La Thiên trợn lên thật lớn.
Rắc rắc!
Phiến đá kia đột nhiên rạn nứt, hóa thành một mảnh băng vụn, hàn ý lạnh lẽo thấu xương.
- Quá mạnh mẽ!
La Thiên không khỏi hít sâu một hơi.
- Đây chẳng lẽ là năng lực thiên phú mà chỉ võ mạch Địa giai trở lên mới có thể có được? Chỉ là của ta là Thần mạch, mới xây dựng được một nửa, còn chưa hoàn toàn thành công mở ra mà.
La Thiên hưng phấn, lại có chút kinh nghi bất định.
Sau đó.
Hắn tiến hành kiểm tra các phương diện ở trong phòng, hắn phát hiện ra lực lượng, thể chất của mình, thậm chí là tính linh hoạt cũng đều tăng lên trên phạm vi lớn.
Thần mạch chi lực trong cơ thể, La Thiên cũng dần dần quen thuộc, có năng lực khống chế và vận dụng sơ bộ.
- Tiểu Thiên, mau ăn cơm, lát nữa còn phải tới Học phủ đó.
Âm thanh dịu dàng, giống như tiếng trời từ bên ngoài gian phòng truyền đến.
Một thiếu nữ mặc áo tơ trắng tinh khiết, như là tiên nữ trong tranh đã chuẩn bị một bát canh thịt lớn cho La Thiên.
Cảnh như vậy đã được hơn bốn năm năm.
Nhưng hai tháng sau, một thiếu nữ tựa thiên tiên như vậy, rất có thể sẽ phải gả cho thiếu chủ Đỗ gia đáng ghê tởm kia.
- Tuyết Dao. Rất nhanh ta sẽ mở ra võ mạch, tiến giai thành Võ giả. Sẽ trả hết nợ nợ nần, khi đó nàng cũng không cần phải gả cho Đỗ Vân Trình để cứu ta nữa.
La Thiên nghiêm túc nói.
Những lời này, là lời hứa của hắn!
- Tiểu Thiên, ta tin tưởng lời nói của ngươi. Nhưng ngươi không cần phải có áp lực quá lớn như vậy...
Ninh Tuyết Dao khẽ mỉm cười, không coi lời nói của thiếu niên trước mắt là thật.
Trong lòng La Thiên có chút vui mừng.
Xoạt Xoạt Xoạt!
Thiên Thư to lớn phong cách cổ xưa từ từ mở ra, một cỗ khí tức kinh người cổ xưa đập vào mặt hắn.
Tờ thứ nhất của Thiên Thư lại sáng lên được một phần năm.
Thế nhưng bỗng nhiên trên thiên thư có một tầng sương mù màu xám nhộn nhạo xuất hiện
- Ỗ? Cuối cùng đã có người nhận được tán đồng, đã trở thành chủ nhân của Thiên Thư rồi sao?
Âm thanh khàn khàn mà thê lương vang vọng từ trong sương mù ánh sáng tối tăm kia.
- Người nào?
Trong lòng La Thiên căng thẳng, trên mặt hiện lên vẻ cảnh giác.
- Ta chính là Thiên Thư chi thần!
Trong âm thanh kia để lộ ra một loại uy nghiêm vô thượng, dường như không thể mạo phạm.
Thiên Thư chi thần?
Trên mặt của La Thiên hiện lên vẻ dị sắc, lại cảm giác được sương mù màu đen này có chút không hợp với phong cách của Thiên Thư.
- Ta đã là Thiên Thư chi chủ rồi sao?
La Thiên hỏi một câu thăm dò.
- Đúng thế!
Âm thanh lãnh đạm uy nghiêm truyền ra.
- Quyển sách này, rốt cuộc là vật gì?
La Thiên rất ngạc nhiên đối với thứ này.
- Tạo Hóa Thiên Thư chính là thứ được thai nghén mà thành từ Thiên Đạo chi lực và số mệnh thiên địa, trải qua ức vạn năm mới hình thành, chính là chí bảo vô thượng, chỉ có Thần mạch mạnh mẽ mới có thể kích hoạt được nó.
- Năng lực của Thiên Thư là suy diễn vô cùng vô tận, có thể giải đáp được tất cả nan đề trên thế gian này.
Thiên Thư chi thần nói.
La Thiên chấn động, Tạo Hóa Thiên Thư này cũng quá kinh khủng, không ngờ lại có thể suy diễn được kết quả của tất cả vấn đề.
- Vậy Thần mạch của ta phải mở ra như thế nào đây?
Trên mặt của La Thiên hiện lên vẻ chờ đợi, đây là vấn đề mà hắn muốn giải đáp nhất.
Thiên Thư chi thần cũng không trả lời.
Trái lại Thiên Thư đã có lời đáp lại.
Ô...ô...n...g!
Bên trên tờ thứ nhất của Thiên Thư hiển hiện mấy hàng chữ.
- Muốn mở Thần mạch không trọn vẹn ra, phương pháp: Lấy Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết và Linh thức làm vật dẫn, kích thích tinh khí thần toàn thân, trước tiên phải luân phiên làm xói mòn tạp chất trong mạch, rồi sau đó tẩm bổ...
Sau một khắc.
Bên trên thiên thư hiển hiện một phương pháp mở mạch đơn giản, sau đó tràn vào trong óc của La Thiên.
Phương pháp này là thứ tạo ra cho La Thiên, cần phải tu luyện Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết tới nhập môn, sau đó sinh ra Linh thức thì mới có thể làm được.
- Phải làm thế nào sao? Nhận được đáp án chưa, đây chính là lực lượng vô thượng của Thiên Thư!
Thiên Thư chi thần ngạo nghễ nói.
Trong lòng La Thiên im lặng, đây là đáp án Thiên Thư đưa cho hắn, không ngờ người này lại coi như là thứ đối phương làm ra vậy.
Lúc này.
Ánh sáng trên trang giấy của Thiên Thư ảm đạm đến mức tận cùng, sau đó Thiên Thư khép lại.
- Đây là?
La Thiên nhìn về phía Thiên Thư chi thần, sao Thiên Thư lại khép lại cơ chứ?
-...
Thiên Thư chi thần trầm mặc, không trả lời, sau đó lại bỗng nhiên nói:
- Bản thần chính là trung tâm của Thiên Thư, chưởng quản rất nhiều quyền hạn, nếu như ngươi có thể làm cho bản thần rời khỏi Thiên Thư, như vậy, quyền sở hữu Thiên Thư sẽ thuộc về ngươi!
Có được quyền sở hữu Thiên Thư!
Tâm thần La Thiên kích động, chí bảo như thế, ai không muốn cơ chứ?
Thế nhưng hắn mơ hồ có cảm giác, dường như thiên thư chi thần này có chỗ nào đó là lạ.
- Để cho ta ngẫm lại đã.
La Thiên suy tư.
- Thiếu niên, chuyện này mà còn cần phải nghĩ sao? Tận dụng thời cơ, thời cơ sẽ không đến lại một lần nữa đâu!
Thiên Thư chi thần lại nói, hơi có vẻ dồn dập.
Nghe vậy, La Thiên càng cảm thấy thiên thư chi thần này có chút không đúng!
- Thiếu niên, đây chính là chí bảo độc nhất vô nhị trong thiên địa. Ngươi đã nghe được câu người có được Thiên Thư, được thiên hạ chưa...
- Đợi ta nghĩ lại rồi sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục.
Ý thức của La Thiên rời đi.
- Thiếu niên, đừng có đi, ngươi trở lại đây, mọi người còn có thể ngồi xuống nói chuyện mà...
Thiên Thư chi thần vội vàng nói, lúc nói lời cuối cùng còn có một cỗ lửa giận vô cùng bộc phát:
- Trở về... cho bản thần!
Đám sương mù tối tăm kia đột nhiên bành trướng, trong đó có một thân ảnh đạo khổng lồ vô biên đang như ẩn như hiện, giống như Thần Thú đến từ trong thần thoại Thái Cổ, hình thái giống như Khổng Tước, giống như Phượng Hoàng, cao ngạo, uy nghiêm, bá đạo, thần thánh, chấn nhiếp vạn linh trong thiên địa.
Nhưng ý thức của La Thiên trong khoảnh khắc này cũng đã rời khỏi nơi này.
Phốc!
Hư ảnh này tán loạn rồi biến mất, tất cả trở thành bóng đêm.
...
- Thật là đáng sợ, thiên thư chi thần này rốt cuộc là vật gì chứ?
Mặc dù La Thiên bình yên vô sự, nhưng hắn vẫn cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng vô biên này.
Suy tư một lát.
Trên cơ bản La Thiên đã xác định được, đám sương mù màu đen kia kia tuyệt đối không phải Thiên Thư chi thần.
Hẳn là sương mù màu đen kia đang muốn chạy thoát từ trong thiên thư ra ngoài, mà mình thân là Thiên Thư chi chủ, chiếm quyền chủ đạo, cho nên cũng không cần quá sợ nó.
Không suy nghĩ thêm những thứ này nữa.
La Thiên ngồi xếp bằng, sử dụng phương pháp mở mạch Thiên Thư đưa cho, vận hành tạo hóa quyết, thúc giục Linh thức, dẫn động tinh khí thần toàn thân.
Sưu sưu!
Một cỗ sóng nhiệt khổng lồ ngưng tụ trong cơ thể của La Thiên, tràn vào chỗ lưng trong cơ thể, chỗ đó chính là chỗ tồn tại của võ mạch trong cơ thể Võ giả.
Phanh! Phanh!
Tinh khí thần biến thành sóng nhiệt khổng lồ va chạm vào chỗ sâu trên lưng, không ngừng làm tạp chất xói mòn và tẩm bổ võ mạch.
Hai canh giờ sau.
Phanh!
Một tiếng nổ vang kỳ lạ và chấn động từ chỗ sâu sau lưng La Thiên truyền đến.
Bên ngoài thân hắn bốc lên một mảnh sương mù nóng bỏng.
- Cái này... Võ mạch đang chấn động, có dấu hiệu thức tỉnh!
La Thiên kinh ngạc vui mừng và hưng phấn.
Lưng trên cơ thể hắn như là con rồng ngủ say từ thời Thái Cổ, đang đong đưa rất nhỏ ở trong bóng tối, mơ hồ nổi lên một tia ánh sáng u ám.
Đây là Thần mạch?
Chi!
Một tia khí tức thần bí như là dòng điện ở bên trong Thần mạch chảy ra, tràn vào tứ chi của hắn.
Đồng thời.
Một cỗ lực lượng hào hùng sinh sôi từng chút một ở trong người hắn, sau đó lớn mạnh, hơn nữa lại có xu thế càng ngày càng mạnh.
Thời gian chuyển dời.
Lúc này ở ngoài phòng, trời đã bắt đầu sáng.
A...!
Một tiếng rống như là rồng ngâm đến từ vạn cổ từ chỗ sâu trong Thần mạch của La Thiên truyền đến.
- Phanh!
Toàn thân La Thiên chấn động, Thần mạch trong cơ thể sáng lên một nửa, hiển hiện lên một tầng lân phiến, trên đó có ánh sáng lạnh lẽo nhấp nháy.
- Thành!
- Không ngờ ta đã kích hoạt được võ mạch! Không, là Thần mạch!
Thiếu chút nữa La Thiên đã hò hét thành tiếng, toàn thân run rẩy.
Mất thời gian hơn ba năm, hắn dùng một loại phương pháp cấp thiết, tiêu hao rất nhiều tài phú thế nhưng vẫn không thể làm cho võ mạch có một chút dấu hiệu thức tỉnh.
Vì thế phụ thân hắn đã mất tích mấy năm, Ninh Tuyết Dao lại cõng một cái hôn ước, mà hắn ở bên trong Học phủ phải nhận hết nhục nhã.
Hôm nay.
Hắn chỉ dùng một đêm đã kích hoạt được võ mạch, cho dù là mới mở ra được một nửa.
Phải biết rằng, chiều dài, thể tích Thần mạch của La Thiên so với võ mạch bình thường còn hơn gấp mười mấy lần, thậm chí là gấp mấy chục.
Đó là bởi vì trước kia La Thiên đã đánh bóng lâu như vậy ở Luyện thể cảnh, cũng đã phục dụng rất nhiều trân tài, bao gồm có viên Khai mạch đan thượng phẩm mà Đỗ gia giúp đỡ hắn.
- Võ mạch đã được kích hoạt, quá trình mở mạch còn lại sẽ dễ hơn rất nhiều.
La Thiên kiềm chế được sự hưng phấn của mình.
Mở được Thần mạch, vận mệnh nhân sinh của hắn sẽ có bay vọt.
- Nghe nói sau khi kích hoạt được võ mạch, thân thể người sẽ có chút ít biến hóa. Một ít võ mạch mạnh mẽ thậm chí sẽ có dị tượng đặc thù.
Đột nhiên La Thiên nghĩ đến cái gì đó.
Giờ phút này.
Hắn cảm giác được ngũ giác lục thức của mình càng ngày càng nhạy cảm, trong cơ thể tràn ngập một cỗ lực lượng cường đại mà thần bí.
Thử nhìn một chút xem!
La Thiên tìm một phiến đá trên trăm cân để thử.
Dùng lực lượng của hắn lúc trước, nhiều nhất chỉ có thể để lại dấu ấn sâu một tấc ở trên bề mặt nó mà thôi.
- Không biết lần này ta sẽ có năng lực để lại dấu vết sâu như thế nào.
Trên mặt của La Thiên hiện lên sự kỳ vọng.
Phanh!
Vận đủ lực lượng, La Thiên đánh một chưởng vào trên phiến đá.
Tạch...!
Trong thoáng chốc, mặt ngoài phiến đá xuất hiện vết rạn rậm rạp chằng chịt, mà vết chưởng ở chính giữa chí ít cũng có mấy tấc.
- Thật là mạnh mẽ!
La Thiên sợ hãi thán phục, uy lực của một chưởng này hơn vô số lần trước đây.
Có lực lượng này, không sử dụng Linh thức cũng đã đủ để nghiền ép đám đệ tử thế gia như Liễu Nguyên Hổ.
Lúc La Thiên đang chuẩn bị thu mắt về thì...
Roẹt!
Bên trên phiến đá tràn ngập vết nứt kia có ngưng kết ra một tầng sương lạnh màu trắng nhạt, toả ra một cỗ khí tức lạnh như băng.
- Cái này, chẳng lẽ là...
Hai mắt của La Thiên trợn lên thật lớn.
Rắc rắc!
Phiến đá kia đột nhiên rạn nứt, hóa thành một mảnh băng vụn, hàn ý lạnh lẽo thấu xương.
- Quá mạnh mẽ!
La Thiên không khỏi hít sâu một hơi.
- Đây chẳng lẽ là năng lực thiên phú mà chỉ võ mạch Địa giai trở lên mới có thể có được? Chỉ là của ta là Thần mạch, mới xây dựng được một nửa, còn chưa hoàn toàn thành công mở ra mà.
La Thiên hưng phấn, lại có chút kinh nghi bất định.
Sau đó.
Hắn tiến hành kiểm tra các phương diện ở trong phòng, hắn phát hiện ra lực lượng, thể chất của mình, thậm chí là tính linh hoạt cũng đều tăng lên trên phạm vi lớn.
Thần mạch chi lực trong cơ thể, La Thiên cũng dần dần quen thuộc, có năng lực khống chế và vận dụng sơ bộ.
- Tiểu Thiên, mau ăn cơm, lát nữa còn phải tới Học phủ đó.
Âm thanh dịu dàng, giống như tiếng trời từ bên ngoài gian phòng truyền đến.
Một thiếu nữ mặc áo tơ trắng tinh khiết, như là tiên nữ trong tranh đã chuẩn bị một bát canh thịt lớn cho La Thiên.
Cảnh như vậy đã được hơn bốn năm năm.
Nhưng hai tháng sau, một thiếu nữ tựa thiên tiên như vậy, rất có thể sẽ phải gả cho thiếu chủ Đỗ gia đáng ghê tởm kia.
- Tuyết Dao. Rất nhanh ta sẽ mở ra võ mạch, tiến giai thành Võ giả. Sẽ trả hết nợ nợ nần, khi đó nàng cũng không cần phải gả cho Đỗ Vân Trình để cứu ta nữa.
La Thiên nghiêm túc nói.
Những lời này, là lời hứa của hắn!
- Tiểu Thiên, ta tin tưởng lời nói của ngươi. Nhưng ngươi không cần phải có áp lực quá lớn như vậy...
Ninh Tuyết Dao khẽ mỉm cười, không coi lời nói của thiếu niên trước mắt là thật.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook