[Twilight X Harry Potter] Phù Thủy Và Ma Cà Rồng (Vu Sư Cùng Hấp Huyết Quỷ)
-
Chương 34: Bella swan
“Đừng lo lắng, Bella, em sẽ thích trung học Forks.” Harry ngồi ở vị trí của chiếc Chevrolet màu đỏ, nói với cô gái ngồi bên cạnh.
Trên ngón giữa bàn tay phải đang cầm lái, có đeo 1 chiếc nhẫn bằng gỗ phong cách cổ xưa, nhưng không khiến mọi người chú ý.
“Em không sao, Harry, em chỉ... không, không có gì.” Cô gái quay đầu lại nhìn cậu một cái, rồi đưa mắt ra ngoài cửa sổ.
“...” Harry có chút lo lắng nhìn cô, rồi không nói gì thêm.
Mái tóc nâu dài, đôi mắt màu chocolate, chiếc cằm đầy đặn, làn da trắng, cùng gương mặt hoàn toàn giống cậu...
Đây là em gái song sinh Isabela Swan của cậu. Hôm qua cậu mới cùng Charles đến sân bay Seattle đón cô về nhà.
Bella tựa vào vị trí phụ lái, cau mày nhìn cảnh vật trôi qua ngoài cửa sổ xe, cả người có vẻ im lặng ủ dột.
Harry biết em gái của mình thật sự không thích thời tiết luôn u ám của Forks, cũng không thích sự ẩm ướt và màu xanh biếc của biển cây ở đây. Cô là vì Renee mà rời khỏi thành phố Phoenix, cho nên vẫn còn mang theo cảm giác tịch mịch như bị đi đày.
Cảnh sát trưởng Charles rất hoan nghênh cô đến, trước lúc đón cô, ông luôn đứng ngồi không yên. Đối mặt với con gái đã lâu không gặp, trong lòng ông có lẽ cũng có chút hồi hộp.
Lúc về đến nhà đã không còn sớm, vốn muốn cùng em gái mấy tháng không gặp tâm sự mọi chuyện, nhưng Harry thấy tinh thần cô không tốt lắm, nên để cô đi ngủ trước.
Bởi vì Bella đột nhiên đến, Harry tạm thời đình chỉ hoạt động “hẹn hò ban đêm” cùng chàng bạn trai ma cà rồng. Medusa cũng bị cậu nhét trong tầng hầm, để tránh Bella bị dọa khi vào phòng cậu.
“Harry?” Giọng Bella vang lên.
“Cái gì?” Harry nắm tay lái, quay đầu nhìn em gái của mình.
“Bạn trai của anh... anh ta cũng học ở trường sao?” Bella cắn môi nói, “Lúc đầu là anh ta chủ động theo đuổi anh ư? Ý em là, anh ta nghiêm túc chứ? Dù sao thì với tuổi của chúng ta...”
Harry biết Bella, đang cảm thấy bất an với hoàn cảnh mới. Cậu rất mừng là vấn đề tình cảm của cậu có thể dời sự chú ý của cô 1 chút, ở một vài phương diện tính cách của Bella càng giống Charles hơn là cậu. Vì cho rằng cậu đã là một người đồng tính luyến ái rồi, dù trong thư Bella không phản đối, nhưng cô vẫn rất lo lắng.
Với tính cách của cô sẽ ít khi lo chuyện này, nhưng bởi vì đó là anh trai của mình, cô vẫn mở miệng.
Harry im lặng một hồi, bỗng nhiên nở nụ cười: “Được rồi, Bella, không cần lo lắng chuyện của anh. Em đến Forks không phải chỉ vì trả lại thế giới hai người cho Renee và Phil, mà còn để giám sát anh phải không? Thật ra anh ấy là 1 anh chàng đẹp trai, chứ không phải 1 thằng nhóc hư hỏng...”
“Anh nói đúng, Harry. À, chúc mừng anh đã rơi vào bể tình, nhưng anh không nên quá mức say đắm anh ta.” Bella bất mãn nhìn cậu một cái, cảnh báo. Kế đó vuốt tóc ra sau, quay đầu tiếp tục nhìn mưa phùn mênh mông bên ngoài.
“Ngoại trừ người nhà của anh ấy, em là người đầu tiên anh thấy cảm kích về chuyện này, Bella.”
“Dù sao em cũng của người giám hộ của anh, Harry. Em phải thay thế vai trò của Charles và Renee, cũng để ngăn họ không biết chuyện này.” Bella quay đầu lại tươi cười với cậu.
“Em không cần giám sát anh, bọn anh cũng sẽ không phát sinh cái gì đâu... Tốt hơn là em cứ tìm xem nơi này có một nửa kia của em xuất hiện hay không, để có thể thay thế anh chăm sóc cho em, và cái thể chất vốn có này.” Harry nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bella trừng mắt liếc cậu một cái.
A, dưới sự giám sát của Bella, mình đã cảm thấy lo lắng rồi, không chỉ bởi vì mình và Edward yêu nhau, mà phần lớn là vì thân phận của bọn mình, Harry âm thầm suy nghĩ.
Harry sau khi dừng xe trong bãi đỗ xe của trường xong, mới vừa ngẫng đầu đã trông thấy một dáng người quen thuộc.
Rõ ràng người kia cũng nhìn thấy cậu.
Đối phương mỉm cười rời khỏi chiếc xe Volvo màu bạc vô cùng nổi bật đi về hướng cậu, những hạt mưa lất phất làm mái tóc màu đồng cổ hơi ướt.
“Anh ta là...”
“Edward Cullen, bạn trai của anh.” Harry nhảy xuống xe, sau đó mở cửa xe giúp em gái của mình. Cậu không lo Bella sẽ làm khó Edward, bởi vì em gái của cậu là mẫu người dù không thích thế nào cũng sẽ không làm khó đối phương.
“Thật là... Harry, ” Bella chui ra khỏi xe, nhìn về phía Edward, “Em nghĩ anh đã tìm được vị thần tượng của trường, hơn nữa còn rất giàu có. Nhưng, có lẽ rất ít người biết anh ta là người như thế.”
“Người như thế?” Harry nghi hoặc hỏi, sau đó cậu lập tức hiểu được, ý Bella là người đồng tính. Xem ra cô vẫn chưa bỏ qua chuyện Edward đã “dụ dỗ” anh trai của mình.
Thấy dáng đi nhẹ nhàng của Edward khi xuyên qua màn mưa, Harry vừa định chào anh, lại phát hiện anh đang cau mày nhìn chằm chằm Bella đang đứng bên cạnh mình, đôi mắt màu vàng có chút kinh ngạc lướt qua.
Không biết anh ấy rốt cuộc đã nhìn thấy gì? Harry có chút tò mò, nhưng cậu vẫn quyết định giới thiệu em gái của mình trước.
“Edward, đây là em gái song sinh của em, Bella.”
“À, rất vui khi được gặp cô, tôi có thể gọi cô là Bella không?” Edward vô cùng lịch sự mở miệng nói, Harry thấy ánh mắt anh đã trở lại bình tĩnh.
“Tất nhiên, Edward. Rất vui khi... được gặp anh.” Bella do dự một chút, bắt tay với anh, khóe miệng hơi nhếch lên, rồi rất nhanh lộ ra một nụ cười.
“À, Harry. Đây là tài liệu hoá học em cần, ” Edward đưa sách đang cầm trong tay cho Harry, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói, “Em mang Bella đi trình diện trước, anh chờ em trong phòng học.”
Sau khi Bella đưa vào phòng học của cô, Harry ngồi xuống chỗ Edward đặc biệt giữ hộ mình.
“Thế nào?” Edward ngồi bên cạnh, ôn hòa nhìn cậu.
“Lớp đầu tiên của Bella là xã hội, không giống chúng ta, em ấy đã vào lớp rồi.” Harry lập tức ngồi vào ghế, lẩm bẩm, “Em ấy không thích nơi này, em biết. Bởi vì quan tâm chuyện yêu đương của anh trai mà xao nhãng bớt sự bất an với hoàn cảnh mới, như vậy cũng tốt. Điều đáng mừng là ít ra em ấy không phản chuyện của chúng ta.”
“Đúng vậy, không phản đối, nhưng cũng không tán thành phải không?” Thầy Martin đã vào lớp, Edward nhỏ giọng, “Trong ánh mắt của cô ấy có cảnh giác.”
“Thật vậy sao? Em ấy lo anh lừa gạt tình cảm của em, bởi vì anh xuất sắc lại giàu có, trong vô số những người nổi bật lại chọn 1 thiếu niên trung học ngoại hình bình thường như em.” Harry nói đùa.
“Harry, ” Edward có chút tức giận nheo mắt nhìn, chậm rãi mở miệng nói, “Dù bọn họ có dùng thời gian một trăm năm cũng không mê hoặc được anh! Hơn nữa anh cho rằng ánh mắt của anh rất tốt, bởi vì từ trong cả đám người này, anh lại chọn được một phù thủy như em!”
Mặt Harry có chút đỏ, cậu đưa mắt nhìn chàng bạn trai vô cùng nổi bật của mình, quyết định nói sang chuyện khác: “Khi nãy lúc anh mới vừa nhìn thấy Bella, thì anh đang suy nghĩ gì vậy? Ý em là về Bella đó.”
“Em chú ý sao, Harry?... Anh nghĩ anh đã biết, điểm đặc biệt của em là do di truyền của gia đình.” Edward nhìn thoáng qua thầy Martin, nhỏ giọng nói.
“Em đã thi triển thần chú cách âm, không cần lo thầy Martin sẽ nghe được. Hơn nữa đối với ông ấy, trước khi tan học, chúng ta cứ duy trì tư thế của học sinh ngoan chú tâm nghe giảng bài là được.” Harry cũng biết mình bởi vì năng lực đột nhiên khôi phục, mấy ngày nay đã dùng phép thuật quá mức, dù sao thân phận của cậu không thể để lộ. May mà bây giờ cậu đã thuần thục sự dụng thần chú vô thanh, nên không để lộ dấu vết gì.
“Harry, em thật là...” Edward bất đắc dĩ nhìn cậu, sau đó giải thích, “Có lẽ bởi vì 2 người là song sinh, sáng nay khi anh nhìn thấy cô ấy, anh gần như đã lẫn lộn mùi của 2 người, hơn nữa anh cũng không đọc được suy nghĩ của cô ấy.”
Chẳng lẽ thật sự là di truyền? Nhưng Edward có thể đọc được suy nghĩ của Charles. Vậy thì, thuật phong bế đại não bẩm sinh này là do gien của gia đình Renee.
Harry tự hỏi rất lâu, chợt nhớ tới câu trước đó của anh. Cậu bất mãn nhìn anh: “Anh nói rằng anh lẫn lộn giữa 2 người bọn em sao? Có lẽ nếu người đầu tiên anh gặp là Bella, anh cũng sẽ yêu cô ấy!”
“Đương nhiên là không, ” Edward nắm lấy tay Harry đang đặt dười bàn, có chút gian xảo nói, “Harry, em ghen sao? Thật ra, hai người không phải hoàn toàn giống nhau, đối với anh, mùi của em nồng hơn, có lẽ bởi vì em là phù thủy.”
Biểu hiện một chút ghen tuông đúng lúc, có thể cũng cố tình cảm, khi thiếu niên Gryffindor lần đầu tiên yêu đương ở kiếp trước, Hermione từng bắt cậu học thuộc bí quyết tình yêu của Muggle. Hơn nữa không chỉ vì vậy, mà còn cậu thích nhìn biểu tình sinh động trên mặt Edward.
Harry quay đầu đi chỗ khác, lẩm bẩm nói: “Rất vui khi nghe anh nói như vậy, Edward, có lẽ trong máu của em cũng có phép thuật, nó đối với ma cà rồng các anh mà nói thì còn hơn là mỹ vị.”
“Đó cũng là một loại tra tấn, nó khiến bọn anh càng thêm đói khát.” Edward khẳng định. Ngón tay của anh lạnh như băng và mạnh mẽ, cùng năm ngón tay của Harry đan vào nhau lại rất dịu dàng.
“Nhưng, cũng rất ngọt ngào...” Tiếp theo, anh nắm tay của Harry, đặt trên đùi của mình, mỉm cười bổ sung.
Harry trong lòng nóng lên, muốn lập tức nhào qua cho bạn trai của mình một cái hôn. Bởi vì có phép thuật, trong phòng học không ai có thể phát hiện bọn họ đang làm gì, nhưng thấy đây là lớp học, Harry vẫn ngăn ý nghĩ này lại. Cậu cảnh cáo chính mình không nên tùy tiện ở nơi tiếp thu tri thức mà nổi lên ham muốn, cậu không phải là 1 thằng nhóc dư thừa hormone. Đương nhiên, là về tuổi tâm lý của cậu.
Nhưng mà ý nghĩ này hình như đã cắm rễ trong đầu cậu, khiến trong lòng cứ cảm thấy ngứa ngáy.
Harry đột nhiên thấy có chút khát nước, cậu do dự một chút muốn rút bàn tay bị Edward nắm. Nhưng trong lúc nhất thời, vẫn không làm gì cả.
Chỉ có mình đang khao khát anh ấy sao? Chẳng lẽ anh ấy thực sự chỉ muốn yêu đương trên tinh thần thôi sao?
Harry có chút buồn bực không yên giật giật ngón tay, chạm vào đùi anh, ý bảo anh buông mình ra.
Nhưng ngay sau đó, tay cậu lại càng bị bạn trai bí mật của mình nắm chặt hơn.
Giọng Edward từ hàm răng khẽ phát ra: “Harry, đừng lộn xộn, trời ạ. anh biết sớm muộn gì anh cũng sẽ chết trong tay em.”
Thì ra anh cũng đang trải qua loại tra tấn này, biết được điều đó khiến tâm trạng buồn bực của Harry lập tức biến mất. Cậu có chút đắc ý cười: “Cám ơn đã khích lệ, dù sao thì em cũng đang trong thời kỳ trưởng thành, Mr. Cullen ạ.”
Edward tức giận buông tay cậu ra.
Harry rút tay về, làm như không có việc gì, nâng mắt kính bị trượt trên sống mũi.
==========================
suy nghĩ ngây thơ của em Harry thật hết nói nổi=)), làm ta nhớ tới câu của anh Gii, “Có thằng con trai nào không muốn chạm vào người mình yêu?” =)), cho nên mới nói, em Harry đôi khi cũng rất ngây thơ.
Sr các dạo này tâm trạng ta không tốt lắm, với có việc bận nên thời gian ngồi máy không nhiều như trước nữa, sau này sẽ post khá thất thường, nhưng sẽ có 1 tuần 2 chương>”
Trên ngón giữa bàn tay phải đang cầm lái, có đeo 1 chiếc nhẫn bằng gỗ phong cách cổ xưa, nhưng không khiến mọi người chú ý.
“Em không sao, Harry, em chỉ... không, không có gì.” Cô gái quay đầu lại nhìn cậu một cái, rồi đưa mắt ra ngoài cửa sổ.
“...” Harry có chút lo lắng nhìn cô, rồi không nói gì thêm.
Mái tóc nâu dài, đôi mắt màu chocolate, chiếc cằm đầy đặn, làn da trắng, cùng gương mặt hoàn toàn giống cậu...
Đây là em gái song sinh Isabela Swan của cậu. Hôm qua cậu mới cùng Charles đến sân bay Seattle đón cô về nhà.
Bella tựa vào vị trí phụ lái, cau mày nhìn cảnh vật trôi qua ngoài cửa sổ xe, cả người có vẻ im lặng ủ dột.
Harry biết em gái của mình thật sự không thích thời tiết luôn u ám của Forks, cũng không thích sự ẩm ướt và màu xanh biếc của biển cây ở đây. Cô là vì Renee mà rời khỏi thành phố Phoenix, cho nên vẫn còn mang theo cảm giác tịch mịch như bị đi đày.
Cảnh sát trưởng Charles rất hoan nghênh cô đến, trước lúc đón cô, ông luôn đứng ngồi không yên. Đối mặt với con gái đã lâu không gặp, trong lòng ông có lẽ cũng có chút hồi hộp.
Lúc về đến nhà đã không còn sớm, vốn muốn cùng em gái mấy tháng không gặp tâm sự mọi chuyện, nhưng Harry thấy tinh thần cô không tốt lắm, nên để cô đi ngủ trước.
Bởi vì Bella đột nhiên đến, Harry tạm thời đình chỉ hoạt động “hẹn hò ban đêm” cùng chàng bạn trai ma cà rồng. Medusa cũng bị cậu nhét trong tầng hầm, để tránh Bella bị dọa khi vào phòng cậu.
“Harry?” Giọng Bella vang lên.
“Cái gì?” Harry nắm tay lái, quay đầu nhìn em gái của mình.
“Bạn trai của anh... anh ta cũng học ở trường sao?” Bella cắn môi nói, “Lúc đầu là anh ta chủ động theo đuổi anh ư? Ý em là, anh ta nghiêm túc chứ? Dù sao thì với tuổi của chúng ta...”
Harry biết Bella, đang cảm thấy bất an với hoàn cảnh mới. Cậu rất mừng là vấn đề tình cảm của cậu có thể dời sự chú ý của cô 1 chút, ở một vài phương diện tính cách của Bella càng giống Charles hơn là cậu. Vì cho rằng cậu đã là một người đồng tính luyến ái rồi, dù trong thư Bella không phản đối, nhưng cô vẫn rất lo lắng.
Với tính cách của cô sẽ ít khi lo chuyện này, nhưng bởi vì đó là anh trai của mình, cô vẫn mở miệng.
Harry im lặng một hồi, bỗng nhiên nở nụ cười: “Được rồi, Bella, không cần lo lắng chuyện của anh. Em đến Forks không phải chỉ vì trả lại thế giới hai người cho Renee và Phil, mà còn để giám sát anh phải không? Thật ra anh ấy là 1 anh chàng đẹp trai, chứ không phải 1 thằng nhóc hư hỏng...”
“Anh nói đúng, Harry. À, chúc mừng anh đã rơi vào bể tình, nhưng anh không nên quá mức say đắm anh ta.” Bella bất mãn nhìn cậu một cái, cảnh báo. Kế đó vuốt tóc ra sau, quay đầu tiếp tục nhìn mưa phùn mênh mông bên ngoài.
“Ngoại trừ người nhà của anh ấy, em là người đầu tiên anh thấy cảm kích về chuyện này, Bella.”
“Dù sao em cũng của người giám hộ của anh, Harry. Em phải thay thế vai trò của Charles và Renee, cũng để ngăn họ không biết chuyện này.” Bella quay đầu lại tươi cười với cậu.
“Em không cần giám sát anh, bọn anh cũng sẽ không phát sinh cái gì đâu... Tốt hơn là em cứ tìm xem nơi này có một nửa kia của em xuất hiện hay không, để có thể thay thế anh chăm sóc cho em, và cái thể chất vốn có này.” Harry nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bella trừng mắt liếc cậu một cái.
A, dưới sự giám sát của Bella, mình đã cảm thấy lo lắng rồi, không chỉ bởi vì mình và Edward yêu nhau, mà phần lớn là vì thân phận của bọn mình, Harry âm thầm suy nghĩ.
Harry sau khi dừng xe trong bãi đỗ xe của trường xong, mới vừa ngẫng đầu đã trông thấy một dáng người quen thuộc.
Rõ ràng người kia cũng nhìn thấy cậu.
Đối phương mỉm cười rời khỏi chiếc xe Volvo màu bạc vô cùng nổi bật đi về hướng cậu, những hạt mưa lất phất làm mái tóc màu đồng cổ hơi ướt.
“Anh ta là...”
“Edward Cullen, bạn trai của anh.” Harry nhảy xuống xe, sau đó mở cửa xe giúp em gái của mình. Cậu không lo Bella sẽ làm khó Edward, bởi vì em gái của cậu là mẫu người dù không thích thế nào cũng sẽ không làm khó đối phương.
“Thật là... Harry, ” Bella chui ra khỏi xe, nhìn về phía Edward, “Em nghĩ anh đã tìm được vị thần tượng của trường, hơn nữa còn rất giàu có. Nhưng, có lẽ rất ít người biết anh ta là người như thế.”
“Người như thế?” Harry nghi hoặc hỏi, sau đó cậu lập tức hiểu được, ý Bella là người đồng tính. Xem ra cô vẫn chưa bỏ qua chuyện Edward đã “dụ dỗ” anh trai của mình.
Thấy dáng đi nhẹ nhàng của Edward khi xuyên qua màn mưa, Harry vừa định chào anh, lại phát hiện anh đang cau mày nhìn chằm chằm Bella đang đứng bên cạnh mình, đôi mắt màu vàng có chút kinh ngạc lướt qua.
Không biết anh ấy rốt cuộc đã nhìn thấy gì? Harry có chút tò mò, nhưng cậu vẫn quyết định giới thiệu em gái của mình trước.
“Edward, đây là em gái song sinh của em, Bella.”
“À, rất vui khi được gặp cô, tôi có thể gọi cô là Bella không?” Edward vô cùng lịch sự mở miệng nói, Harry thấy ánh mắt anh đã trở lại bình tĩnh.
“Tất nhiên, Edward. Rất vui khi... được gặp anh.” Bella do dự một chút, bắt tay với anh, khóe miệng hơi nhếch lên, rồi rất nhanh lộ ra một nụ cười.
“À, Harry. Đây là tài liệu hoá học em cần, ” Edward đưa sách đang cầm trong tay cho Harry, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói, “Em mang Bella đi trình diện trước, anh chờ em trong phòng học.”
Sau khi Bella đưa vào phòng học của cô, Harry ngồi xuống chỗ Edward đặc biệt giữ hộ mình.
“Thế nào?” Edward ngồi bên cạnh, ôn hòa nhìn cậu.
“Lớp đầu tiên của Bella là xã hội, không giống chúng ta, em ấy đã vào lớp rồi.” Harry lập tức ngồi vào ghế, lẩm bẩm, “Em ấy không thích nơi này, em biết. Bởi vì quan tâm chuyện yêu đương của anh trai mà xao nhãng bớt sự bất an với hoàn cảnh mới, như vậy cũng tốt. Điều đáng mừng là ít ra em ấy không phản chuyện của chúng ta.”
“Đúng vậy, không phản đối, nhưng cũng không tán thành phải không?” Thầy Martin đã vào lớp, Edward nhỏ giọng, “Trong ánh mắt của cô ấy có cảnh giác.”
“Thật vậy sao? Em ấy lo anh lừa gạt tình cảm của em, bởi vì anh xuất sắc lại giàu có, trong vô số những người nổi bật lại chọn 1 thiếu niên trung học ngoại hình bình thường như em.” Harry nói đùa.
“Harry, ” Edward có chút tức giận nheo mắt nhìn, chậm rãi mở miệng nói, “Dù bọn họ có dùng thời gian một trăm năm cũng không mê hoặc được anh! Hơn nữa anh cho rằng ánh mắt của anh rất tốt, bởi vì từ trong cả đám người này, anh lại chọn được một phù thủy như em!”
Mặt Harry có chút đỏ, cậu đưa mắt nhìn chàng bạn trai vô cùng nổi bật của mình, quyết định nói sang chuyện khác: “Khi nãy lúc anh mới vừa nhìn thấy Bella, thì anh đang suy nghĩ gì vậy? Ý em là về Bella đó.”
“Em chú ý sao, Harry?... Anh nghĩ anh đã biết, điểm đặc biệt của em là do di truyền của gia đình.” Edward nhìn thoáng qua thầy Martin, nhỏ giọng nói.
“Em đã thi triển thần chú cách âm, không cần lo thầy Martin sẽ nghe được. Hơn nữa đối với ông ấy, trước khi tan học, chúng ta cứ duy trì tư thế của học sinh ngoan chú tâm nghe giảng bài là được.” Harry cũng biết mình bởi vì năng lực đột nhiên khôi phục, mấy ngày nay đã dùng phép thuật quá mức, dù sao thân phận của cậu không thể để lộ. May mà bây giờ cậu đã thuần thục sự dụng thần chú vô thanh, nên không để lộ dấu vết gì.
“Harry, em thật là...” Edward bất đắc dĩ nhìn cậu, sau đó giải thích, “Có lẽ bởi vì 2 người là song sinh, sáng nay khi anh nhìn thấy cô ấy, anh gần như đã lẫn lộn mùi của 2 người, hơn nữa anh cũng không đọc được suy nghĩ của cô ấy.”
Chẳng lẽ thật sự là di truyền? Nhưng Edward có thể đọc được suy nghĩ của Charles. Vậy thì, thuật phong bế đại não bẩm sinh này là do gien của gia đình Renee.
Harry tự hỏi rất lâu, chợt nhớ tới câu trước đó của anh. Cậu bất mãn nhìn anh: “Anh nói rằng anh lẫn lộn giữa 2 người bọn em sao? Có lẽ nếu người đầu tiên anh gặp là Bella, anh cũng sẽ yêu cô ấy!”
“Đương nhiên là không, ” Edward nắm lấy tay Harry đang đặt dười bàn, có chút gian xảo nói, “Harry, em ghen sao? Thật ra, hai người không phải hoàn toàn giống nhau, đối với anh, mùi của em nồng hơn, có lẽ bởi vì em là phù thủy.”
Biểu hiện một chút ghen tuông đúng lúc, có thể cũng cố tình cảm, khi thiếu niên Gryffindor lần đầu tiên yêu đương ở kiếp trước, Hermione từng bắt cậu học thuộc bí quyết tình yêu của Muggle. Hơn nữa không chỉ vì vậy, mà còn cậu thích nhìn biểu tình sinh động trên mặt Edward.
Harry quay đầu đi chỗ khác, lẩm bẩm nói: “Rất vui khi nghe anh nói như vậy, Edward, có lẽ trong máu của em cũng có phép thuật, nó đối với ma cà rồng các anh mà nói thì còn hơn là mỹ vị.”
“Đó cũng là một loại tra tấn, nó khiến bọn anh càng thêm đói khát.” Edward khẳng định. Ngón tay của anh lạnh như băng và mạnh mẽ, cùng năm ngón tay của Harry đan vào nhau lại rất dịu dàng.
“Nhưng, cũng rất ngọt ngào...” Tiếp theo, anh nắm tay của Harry, đặt trên đùi của mình, mỉm cười bổ sung.
Harry trong lòng nóng lên, muốn lập tức nhào qua cho bạn trai của mình một cái hôn. Bởi vì có phép thuật, trong phòng học không ai có thể phát hiện bọn họ đang làm gì, nhưng thấy đây là lớp học, Harry vẫn ngăn ý nghĩ này lại. Cậu cảnh cáo chính mình không nên tùy tiện ở nơi tiếp thu tri thức mà nổi lên ham muốn, cậu không phải là 1 thằng nhóc dư thừa hormone. Đương nhiên, là về tuổi tâm lý của cậu.
Nhưng mà ý nghĩ này hình như đã cắm rễ trong đầu cậu, khiến trong lòng cứ cảm thấy ngứa ngáy.
Harry đột nhiên thấy có chút khát nước, cậu do dự một chút muốn rút bàn tay bị Edward nắm. Nhưng trong lúc nhất thời, vẫn không làm gì cả.
Chỉ có mình đang khao khát anh ấy sao? Chẳng lẽ anh ấy thực sự chỉ muốn yêu đương trên tinh thần thôi sao?
Harry có chút buồn bực không yên giật giật ngón tay, chạm vào đùi anh, ý bảo anh buông mình ra.
Nhưng ngay sau đó, tay cậu lại càng bị bạn trai bí mật của mình nắm chặt hơn.
Giọng Edward từ hàm răng khẽ phát ra: “Harry, đừng lộn xộn, trời ạ. anh biết sớm muộn gì anh cũng sẽ chết trong tay em.”
Thì ra anh cũng đang trải qua loại tra tấn này, biết được điều đó khiến tâm trạng buồn bực của Harry lập tức biến mất. Cậu có chút đắc ý cười: “Cám ơn đã khích lệ, dù sao thì em cũng đang trong thời kỳ trưởng thành, Mr. Cullen ạ.”
Edward tức giận buông tay cậu ra.
Harry rút tay về, làm như không có việc gì, nâng mắt kính bị trượt trên sống mũi.
==========================
suy nghĩ ngây thơ của em Harry thật hết nói nổi=)), làm ta nhớ tới câu của anh Gii, “Có thằng con trai nào không muốn chạm vào người mình yêu?” =)), cho nên mới nói, em Harry đôi khi cũng rất ngây thơ.
Sr các dạo này tâm trạng ta không tốt lắm, với có việc bận nên thời gian ngồi máy không nhiều như trước nữa, sau này sẽ post khá thất thường, nhưng sẽ có 1 tuần 2 chương>”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook