Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 130

Bọn người Nguyên Tu Vân ngồi trên hồ lô đem nhóm người kia vứt bỏ ở phía sau làm kẻ ngu, ở không tới nửa canh giờ đã tới đảo Bạch Vũ.

Đối với bọn họ trở về nhanh như vậy, các yêu tu trên đảo Bạch Vũ đều có chút ngoài ý muốn, chẳng qua nếu bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ, vậy cũng không có gì đáng nói. Nguyên Tu Vân ở dưới sự hướng dẫn của tộc nhân Bạch Vũ, đi vào trong đại điện của tộc Bạch Vũ, vốn tất cả thuận lợi, thế nhưng biến cố xảy ra ngay khi Nguyên Tu Vân đem một trăm Sao sao nộp lên.

"Chờ một chút! Ba người bọn họ trong lòng có quỷ! Chúng ta không thể để cho bọn họ ở nơi này!"

Nghe nói như thế, các tộc nhân Bạch Vũ ở trong đại điện hội nghị của đảo Bạch Vũ thoáng cái khẩn trương, nhìn chằm chằm ba người Nguyên Tu Vân, Dịch Nhiên không tha. Mà đảo chủ của Bạch Vũ trên đảo Bạch Vũ vốn muốn giao bài cư trú để cho bọn người Nguyên Tu Vân ở nơi này cũng được hắn ta thu tay về, nhưng khiến Nguyên Tu Vân cảm thấy châm chọc là, vị đảo chủ này lại cũng không đem Sao sao giao trả lại cho bọn người Nguyên Tu Vân.

Nguyên Tu Vân chậm rãi rũ mắt xuống, khóe miệng nâng lên một độ cong châm chọc, quay đầu nhìn người có vẻ mặt đắc ý: "Không biết vị đạo hữu này sao lại nghĩ chúng ta trong lòng có quỷ, không thể ở chỗ này?"

Người chỉ trích bọn họ, vừa vặn chính là yêu tu người chim Bạch Phong trong năm người được bọn người Nguyên Tu Vân không nhìn đồng thời vứt bỏ ở khu vực Đông Hải, lúc này Bạch Phong cười lạnh một tiếng nói với Nguyên Tu Vân: "Các ngươi nhất định là gian tế của tộc Hắc Ngư phái tới! Nói cách khác vì sao tộc Hắc Ngư sẵn lòng giao dịch với các ngươi, không công kích các ngươi? Quan trọng nhất là bọn họ đem Sao sao và thạch Hắc linh đều giao cho các ngươi, các ngươi mới tới một ngày không phải sao? Làm sao các ngươi có thể mới đến một ngày là có thể liên hệ được với tộc Hắc Ngư? Đây tất nhiên là trước đây đã từng có liên hệ, giờ tìm nơi nương tựa chúng ta là có âm mưu! Vì lấy tín nhiệm với chúng ta, sau đó gây thiệt hai nghiêm trọng cho chúng ta!"

Nghe đến đó, Sặc Sỡ giận mà cưới: "Các ngươi để chúng ta tìm thu nhặt Sao sao và thạch Hắc Linh nơi nguy hiểm như khu vực Đông Hải, chúng ta nghe mệnh lệnh của các ngươi đi qua, thì nhìn thấy năm người các ngươi bay tới bay lui ở trên trời, chết sống không dám xuống phía dưới, cuối cùng năm người các ngươi để chúng ta xuống phía dưới chúng ta cũng đi, chúng ta có bản lĩnh không đánh nhau với người của tộc Hắc Ngư để trao đổi Sao sao và thạch Hắc linh, có gì không thể được chứ? Chuyện các ngươi không làm được chúng ta nhất định không làm được ư? Chẳng lẽ các ngươi thực sự cho là chúng ta muốn lấy Sao sao thì phải dùng cách chiến đấu ư, vùng hải lí có ít nhất mấy trăm tộc nhân Hắc Ngư, mà chúng ta chỉ có ba người, chẳng lẽ các ngươi muốn nhìn các tu giả đến tìm nơi nương tựa của các ngươi tất cả đều bị tộc Hắc Ngư giết chết sao?"

"Dù sao các ngươi chính là trong lòng không tốt! Bằng không tại sao muốn tư tàng thạch Hắc linh? Rõ ràng các ngươi còn chiếm được năm viên không phải sao?"

Bạch Phong nói xong lời cuối cùng này, Sặc Sỡ chính là trực tiếp cười lạnh. Mà Nguyên Tu Vân lại mặt mang giễu cợt nhìn tộc trưởng, người sau trên mặt có vẻ có vài phần âm trầm và hơi giận dữ, chẳng qua hắn ta chợt dừng lại mới gật đầu nói: "Đây quả thật sự không thể coi như phản bội, bọn họ đã có cách lấy được Sao sao và thạch Hắc linh, vậy bọn họ đã thỏa mãn điều kiện của chúng ta. Điều này cũng không có gì, Bạch Phong ngươi quá lo lắng rồi."

Bạch Phong nghe nói như thế tức giận gào lên một tiếng, sau đó hắn ta đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó, tới một câu: "Tộc trưởng! Bọn họ tư tàng thạch Hắc linh thì sao? Còn nữa bọn họ cũng phải nộp lên thứ lấy ra trao đổi với tộc nhân Hắc Ngư mới được, không thì ai biết vật kia đối với chúng ta có thể có thương tổn gì hay không? Hơn nữa, nếu bọn họ tìm nơi nương tựa vào chúng ta nên cho thấy thành tâm của bọn họ, cho dù đó không phải là thứ gây tổn hại chúng ta, bọn họ cũng có thể đem thứ kia nộp lên mới đúng, tộc nhân Bạch Vũ chúng ta lòng dạ rộng rãi, cũng sẽ không để cho các ngươi đem tất cả mọi thứ đều nộp lên, các ngươi chỉ cần đem thứ trắng trắng mềm mềm trong trong giao ra đây, chúng ta cho phép các ngươi tiếp tục đi nương nhờ chúng ta!"

Nguyên Tu Vân nghe nói như thế, trực tiếp liếc mắt, nếu không phải ngay từ đầu y đã lựa chọn đảo Bạch Vũ, y nhất định sẽ không chút do dự bắt đầu trào phúng chỉ số thông minh của con chim này rồi. Trên đời này nào có người cho rằng chuyện tốt như thế? Nguyên Tu Vân và Sặc Sỡ bọn họ vốn tưởng rằng tộc trưởng tộc Bạch Vũ có thể có lý trí hơn, nhưng ai biết vị này đang trầm tư sau đó lại thông suốt, bỗng nhiên mở miệng nói: "Các ngươi dùng thứ gì trao đổi Sao sao? Có thể lấy ra nhìn một chút hay không?"

Trong lòng Nguyên Tu Vân dừng lại, y liếc mắt nhìn thật sâu tộc trưởng tộc Bạch Vũ liền lại móc ra từ trong túi Phúc một viên Bạch thịt thuỷ tinh đống lớn chừng bàn tay, đương sau khi Bạch thịt thuỷ tinh đống được cầm ra, một mùi thơm lạ lùng đã phiêu đầy toàn bộ đại điện, tất cả tộc nhân Bạch Vũ đều nhìn viên Bạch thịt thuỷ tinh đống hai mắt tỏa ánh sáng, mặc dù là tộc trưởng cũng hiểu được có vài phần tâm động.

"Đúng! Chính là thứ này! Vì sao thơm như vậy? Bất kể là vấn đề gì cũng mau nhanh giao cho chúng ta kiểm tra!" Bạch Phong hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm viên mềm mềm kia, hình như chỉ cần Nguyên Tu Vân đem đồ giao cho bọn họ giống như hắn ta có thể ăn được, mà những yêu tu tộc Bạch Vũ khác cũng đều gật đầu gương mặt tán thành:

"Đúng vậy, mau đem thứ này giao lên đi, nếu các ngươi muốn dựa vào chúng ta, thứ này lại rất khả nghi, nên đem đồ giao cho chúng ta mới đúng!"

"Đúng vậy đúng vậy, thế nhưng chúng ta bảo mạng của các ngươi đấy? Mạng của các ngươi dù sao vẫn quan trọng hơn viên này phải không?"

Nguyên Tu Vân nhìn người chim đầy một phòng này cảm thấy bọn họ đơn giản là cực kỳ vô sỉ, nhưng y còn chưa kịp trào phúng, tộc trưởng tộc Bạch Vũ ngồi ở trên vương tọa đại điện đã mở miệng nói: "Mặc dù bọn người Bạch Phong nói có hơi quá khích, chẳng qua cũng là có chút đạo lý. Nếu như đem mấy thứ này nộp lên đồng thời làm ra cam kết tuyệt đối không phản bội, tộc Bạch Vũ chúng ta sẽ cho phép các ngươi đêm nay và đêm mai ở lại nơi này, bắt đầu từ ngày thứ ba các ngươi làm tiếp nhiệm vụ khác là được."

Sặc Sỡ nghe nói như thế há một tiếng, "Ý của Tộc trưởng là một viên Bạch nhục thuỷ tinh đống chỉ có thể bù hai buổi tối ở lại?" Tộc trưởng nghiêm túc gật đầu, "Quả thực như vậy, không phải các người cũng dùng một viên này trao đổi một trăm Sao sao và thạch Hắc linh sao? Nếu như các ngươi mỗi ngày đều có thể giao một viên ra như vậy chúng ta mỗi ngày đều sẵn lòng ở chỗ này che chở các ngươi, chẳng qua chuyện nên làm vẫn phải làm, tộc Bạch Vũ chúng ta không nuôi người rảnh rỗi."

Nguyên Tu Vân cảm thấy mình gặp phải ép mua ép bán, Bạch nhục thuỷ tinh đống này y còn chuẩn bị giữ lại cho đạo lữ nhà mình ăn đây, lần đầu tiên đưa cho người của tộc Hắc Ngư cũng chẳng qua là để lấy được hiệu quả tốt nhất, nếu như không phải muốn mở ra lỗ hổng của bọn họ, vật trân quý như thế, y tổng cộng cũng chỉ có năm viên mà thôi, những người này muốn toàn bộ nữa ư? Thực sự quá khôi hài rồi!

Vì vậy Nguyên Tu Vân liền đem Bạch nhục thuỷ tinh đống lại thu về lần nữa, nói thẳng: "Chúng ta vẫn ở trước một đêm, ngày mai làm tiếp nhiệm vụ đi." Y nói xong lời này thì chuẩn bị nhận lấy miếng ngọc bài có thể đại biểu cho ở lại, nhưng Tộc trưởng tộc Bạch Vũ lại đem miếng ngọc bài này trực tiếp thu lại. Như vậy là tính không cho rồi.

Nguyên Tu Vân híp lại hai mắt, "Thế nào, Tộc trưởng đại nhân vì sao không cho chúng ta ngọc bài? Chúng ta đã nộp lên một trăm Sao sao rồi, lẽ nào ngày hôm nay không để chúng ta ở lại sao?"

Tộc trưởng tộc Bạch Vũ bị Nguyên Tu Vân hỏi như vậy hơi có chút chần chờ, chẳng qua rất nhanh mỹ nữ cánh dài bên cạnh hắn ta đã lên tiếng: "Chúng ta cho các ngươi ở chỗ chính là che chở sinh mạng của các ngươi, Tộc trưởng rõ ràng đã đáp ứng các ngươi đem đồ giao ra đây, thì có thể để cho các ngươi ngủ thêm một đêm rồi, sao ngươi còn có thể muốn đem vật nộp lên thu lại chứ? Có phải ngươi không đem tộc Bạch Vũ chúng ta vào mắt không? Mau đưa vật khả nghi thơm thơm kia giao ra đây, chúng ta còn có thể không truy cứu ngươi."

"Đúng vậy đúng vậy! Giao ra đây!" Nữ tử này nói xong trong đại điện đều là âm thanh phụ hoạ của tộc Bạch Vũ, Nguyên Tu Vân cũng trực tiếp nở nụ cười: "Đó là đồ của ta, ta muốn giao thì giao, nếu không thì không muốn giao, vì sao nhất định phải cho ngươi?"

"Bởi vì các ngươi phải dựa vào chúng ta để sống nha, nếu như các ngươi không đồng ý thì lập tức cút ra ngoài đi!"

Nguyên Tu Vân cười lạnh một tiếng, đây thật sự là con người của bản hiện thực ở dưới mái hiên* phải không? Nhưng đám người chim này dựa vào cái gì thì cho rằng bọn họ nhất định cần mái hiên này?! Thật sự là bực mình, y đã hủy đi một mái hiên của bản thân mình rồi!

[Câu đầy đủ là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu có nghĩa là:

Khi bạn không có quyền không có thế không có tiền, không thể một mình đảm đương, tự lực cánh sinh, nhất định phải làm thủ hạ cho kẻ có tiền có quyền có thế, phục tòng sai khiến, bán mạng cho kẻ khác.]

Vì vậy Nguyên Tu Vân cười lạnh một tiếng nói: "Đã như vậy, chúng ta không thể trèo cao tộc Bạch Vũ các ngươi được, xin Tộc trưởng hãy đem một trăm Sao sao chúng ta kiếm về trả cho chúng ta, chúng ta đi nơi khác, cho dù là tối hôm nay ở bên ngoài bị Hoả lưu tinh đốt cháy cũng sẽ không trở về tìm các vị che chở nữa."

Nghe được Nguyên Tu Vân nói câu này, các người chim của tộc Bạch Vũ đầu tiên là sửng sốt, sau đó thoáng cái bạo phát ra:

"Tên không biết tốt xấu!"

"Đúng vậy đúng vậy! Tộc Bạch Vũ chúng ta che chở các ngươi là để mắt các ngươi, giờ các ngươi lại muốn rời đi không biết cảm ơn, muốn rời đi thì rời đi đi, ai quản sống chết của các ngươi! Đem Sao sao và khối thịt kia để lại! Nói cách khác các ngươi đừng nghĩ rời đi nơi này!"

Các người chim của tộc Bạch Vũ ríu ríu rít rít mà đòi, đem ba người Nguyên Tu Vân vây vào giữa, xem bộ dáng là muốn vận dụng vũ lực rồi. Mà lúc này Tộc trưởng tộc Bạch Vũ mặt mang một chút thương hại nói với bọn người Nguyên Tu Vân: "Nếu như lúc này ngươi nhận sai, cũng đem thứ kia nộp lên, chúng ta vẫn có thể tiếp tục che chở các ngươi, nói cách khác thì không chỉ rời đi nơi này, đồng thời không cho phép xuất hiện ở trong phạm vi đảo Bạch Vũ."

Nguyên Tu Vân tức giận vô cùng, chỉ là đối phương người đông thế mạnh y cũng không có ý định ồn ào làm cứng quá, nhưng y quyết định, sau này thấy những người chim này nhất định sẽ không hoà nhã, tuyệt đối sẽ không nể tình bởi vì đạo lữ nhà mình cũng có huyết mạch người chim!

Chẳng qua, Nguyên Tu Vân chịu được tức giận, Dịch Nhiên người chim lợi hại nhất này có thể chịu không được tức giận, cho nên sau khi bọn họ rời đi đại điện trước tiên, Dịch Nhiên liền cười lạnh một tiếng, linh lực xung quanh hắn không khỏi phóng lớn, linh lực cuồng bạo làm cho cả đảo Bạch Vũ chấn động mơ hồ, trên bầu trời dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ xuất hiện lôi vân màu đỏ đen, thoạt nhìn chính là một bộ tràng diện lớn hù chết người chim.

"Chuyện gì xảy ra?! Đây là dự định muốn độ kiếp sao?! Ba người các ngươi mau rời đi nơi này! Không thể độ kiếp ở trên đảo Bạch Vũ chúng ta!"

Chẳng qua Dịch Nhiên không nhìn thẳng bọn họ, lúc đạo sét đánh thứ nhất xuống tới thì, Dịch Nhiên chống đỡ áp lực nhưng đám người chim trên đảo Bạch Vũ lại bị lôi kiếp làm kinh sợ như chim cút thông thường [1] giống như bất động ngốc tại chỗ!

Lúc này nếu như bọn họ biết ý nghĩ của Dịch Nhiên nhất định sẽ gào to hơn: "Đây là trả thù trắng trợn! Trả thù nha!"

——

[1] Chim cút thông thường là một loài chim trong họ Phasianidae. Loài chim này sinh sống ở châu Âu và châu Á. Chúng thường nấp trong cây lương thực và khi bị khuấy động thì chúng lủi đi, hiếm khi bay lên. Chúng ăn hạt và côn trùng.

———

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương