Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch
-
Chương 9: Mỹ Nữ Cùng Phòng (2)
Sau một hồi im lặng, người phụ nữ có dáng người đẹp nhất giận dữ thốt lên:
-Liễu Diệu Diệu, có phải cô điên rồi không? Sao lại đưa một người đàn ông về đây chứ?
Cô ấy lập tức kéo Liễu Diệu Diệu qua một bên, những người khác cũng vội vàng chạy qua đó bỏ lại Lâm Tinh Hải đứng đó ngượng ngùng.
Mặc dù hắn đứng nguyên tại chỗ nhưng mức độ tối ưu hóa gen của hắn đã đạt đến 26% nên cơ thể được cải thiện rất nhiều, bao gồm cả thính lực, vì thế mà hắn có thể nghe thấy mơ hồ cuộc nói chuyện của những người phụ nữ cách đó không xa.
-Vương Dao, cô đừng vội kích động.
Liễu Diệu Diệu nhìn mấy người bạn của mình nghiêm túc nói:
-Tôi đã phải suy nghĩ rất kĩ mới đưa anh ấy về đây, các cô nghĩ mà xem, bây giờ đã không còn là những ngày tháng yên bình như trước nữa rồi, mấy đứa con gái chúng ta ở với nhau, ngộ nhỡ bị người khác quấy rối thì phải làm thế nào đây?
-Chính vì thế, để đảm bảo an toàn, cách tốt nhất là chúng ta nên mời một tên vệ sĩ về đây.
Vương Dao nói với giọng đầy nghi ngờ:
-Vệ sĩ, anh ta ư?
Liễu Diệu Diệu nói:
-Trông anh ta có vẻ không được cường tráng lắm, nhưng năm học thứ nhất đã giành giải vô địch cuộc thi Tán Đả cấp tỉnh. Anh ấy có thể đánh bại người bình thường một cách dễ dàng.
-Việc này… Cho dù những gì cô nói là thật đi nữa thì cũng không thể dẫn sói về nhà chứ?
Vương Dao lại đặt ra câu hỏi.
-Yên tâm đi, thật ra anh ấy chính là một tên đầu gỗ, trước đây cũng là người khá nổi tiếng ở lớp tôi, cũng có rất nhiều cô gái muốn có được anh ấy, thậm chí có cả những cô gái giống như tôi muốn tán tỉnh nhưng anh ấy không hề động lòng, thậm chí còn có người đồn rằng giới tính của anh ấy có vấn đề.
-Thế nên các cô hãy yên tâm đi.
Liễu Diệu Diệu vỗ ngực đảm bảo.
Lâm Tinh Hải đứng cách đó không xa nghe lén được mấy lời đó thì sắc mặt ngay lập tức tối sầm lại.
Liễu Diệu Diệu cuối cùng đã thuyết phục được những người khác trong phòng, để cho Lâm Tinh Hải trở thành bạn cùng phòng của các cô.
Mọi người có thể đồng ý hoàn toàn là bởi vì một câu hỏi của Vương Dao:
-Nếu như vị bạn học cũ này có ý đồ không tốt, muốn đối với chúng ta làm chuyện gì đó, vậy phải làm sao bây giờ?
Nghe vậy Liễu Diệu Diệu đỏ mặt nói:
-Nếu anh ấy thật sự có ý đồ kia thì tôi sẽ là người đầu tiên đứng ra.
Nghe được những lời này, tất cả tranh cãi cũng đều kết thúc.
Thấy năm người đã quay trở lại, Lâm Tinh Hải nhịn không được mà nói:
-Còn nữa, các cô còn không thèm hỏi ý kiến của tôi, làm sao các cô biết tôi nhất định sẽ nhận lời trở thành bạn cùng phòng của các cô chứ?"
-Ái chà. Chẳng lẽ anh còn thích cùng mấy tên cao to đen hôi đó ở cùng một chỗ?
Liễu Diệu Diệu nhướn mi nói.
Lâm Tinh Hải nhất thời không nói được một câu nào, trừ khi giới tính của hắn có vấn đề, nếu không thật đúng là không lựa chọn nào khác.
-Khụ khụ.
Lâm Tinh Hải ho nhẹ một tiếng, che giấu sự lúng túng của mình, vội vàng nghiêm túc nói:
-Liễu Diệu Diệu, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói với cô.
-Có chuyện gì thế?
Liễu Diệu Diệu cũng trở nên khẩn trương.
-Là như này, sau khi tôi tỉnh lại ở khoang ngủ đông, giống như đã mất trí nhớ, ừm... Mất trí nhớ một phần.
Lâm Tinh Hải giải thích một câu đơn giản.
Đây là lý do hợp lý nhất mà hắn có thể nghĩ ra, không cần biết người khác có tin hay không, dù sao hắn tin.
Quả nhiên, Liễu Diệu Diệu cùng mấy người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên:
-Hệ thống ngủ đông xuất hiện sai sót sao? Cái này rất hiếm thấy đó.
Nghe được Liễu Diệu Diệu nói như vậy, Lâm Tinh Hải vui mừng, hắn đã lừa gạt được rồi:
-Thật đúng là có chuyện như vậy xảy ra.
Hắn đang định nói tiếp cho câu chuyện chân thật thêm một chút.
Nhưng Liễu Diệu Diệu tiếp tục nói tiếp:
-Cũng không có sao, dùng ít điểm tích lũy đi đến khoang trị liệu, tiêm dung dịch khôi phục tế bào não là giải quyết được rồi. Muốn tôi đi cùng anh không?
Lâm Tinh Hải rất muốn mắng một câu CMN, khoa học kỹ thuật bây giờ phát triển nhanh như vậy sao?
Không cần, tôi cảm thấy trí nhớ của tôi đang khôi phục từng chút một, không cần phải lãng phí điểm tích lũy quý báu vào việc này. Tôi nói ra, chẳng qua là để cho mọi người đều biết chuyện này mà thôi.
Lâm Tinh Hải nói.
-Có thật không?
Liễu Diệu Diệu có chút nghi ngờ.
-Chắc chắn trăm phần trăm.
Lâm Tinh Hải nghiêm túc nói.
Sau đó mọi người cũng không tiếp tục nói vấn đề này nữa, Liễu Diệu Diệu giới thiệu một chút về bốn người còn lại.
Dáng người nóng bỏng nhất gọi là Vương Dao, Lâm Tinh Hải đã biết, còn lại ba người lần lượt gọi là Tần Tử Tuyết, Dương Di, Trầm Y Mỹ.
Mọi người đã giới thiệu xong xuôi, thời gian không còn sớm nữa, tiếp theo chính là phân chia phòng ngủ.
Muốn vào ở trong phòng ký túc, đầu tiên mỗi một người cần phải kiểm tra thân phận, những tài liệu này đều tìm ra từ kho lưu trữ tài liệu khu lánh nạn.
Sau khi kiểm tra chính xác không có sai, tư liệu sẽ được lưu trữ vào thẻ căn cước.
Thẻ căn cước này được để ở bên trong khu lánh nạn, ngoài chức năng xác nhận thân phận, còn tương đương với thẻ ngân hàng, hơn nữa bên trong mỗi tấm thẻ căn cước đều được cấp sẵn mười điểm tích lũy.
1 điểm tích lũy có thể mua một phần thức ăn dinh dưỡng cấp thấp, nói cách khác, nếu như tiết kiệm ăn uống sử dụng thì số điểm này có thể đổi lấy cơm nước trong ba ngày.
Đến sau này, mỗi người phải tìm phương thức khác để mưu sinh.
Hiện tại khu lánh nạn Tinh Thuẫn đang trong quá trình xây dựng, còn thiếu lao động, cũng không lo lắng lắm việc không tìm được việc làm.
Đám người Lâm Tinh Hải nhận lấy thẻ căn cước của mình, đều ở tại khu D căn phòng số 301.
-Liễu Diệu Diệu, có phải cô điên rồi không? Sao lại đưa một người đàn ông về đây chứ?
Cô ấy lập tức kéo Liễu Diệu Diệu qua một bên, những người khác cũng vội vàng chạy qua đó bỏ lại Lâm Tinh Hải đứng đó ngượng ngùng.
Mặc dù hắn đứng nguyên tại chỗ nhưng mức độ tối ưu hóa gen của hắn đã đạt đến 26% nên cơ thể được cải thiện rất nhiều, bao gồm cả thính lực, vì thế mà hắn có thể nghe thấy mơ hồ cuộc nói chuyện của những người phụ nữ cách đó không xa.
-Vương Dao, cô đừng vội kích động.
Liễu Diệu Diệu nhìn mấy người bạn của mình nghiêm túc nói:
-Tôi đã phải suy nghĩ rất kĩ mới đưa anh ấy về đây, các cô nghĩ mà xem, bây giờ đã không còn là những ngày tháng yên bình như trước nữa rồi, mấy đứa con gái chúng ta ở với nhau, ngộ nhỡ bị người khác quấy rối thì phải làm thế nào đây?
-Chính vì thế, để đảm bảo an toàn, cách tốt nhất là chúng ta nên mời một tên vệ sĩ về đây.
Vương Dao nói với giọng đầy nghi ngờ:
-Vệ sĩ, anh ta ư?
Liễu Diệu Diệu nói:
-Trông anh ta có vẻ không được cường tráng lắm, nhưng năm học thứ nhất đã giành giải vô địch cuộc thi Tán Đả cấp tỉnh. Anh ấy có thể đánh bại người bình thường một cách dễ dàng.
-Việc này… Cho dù những gì cô nói là thật đi nữa thì cũng không thể dẫn sói về nhà chứ?
Vương Dao lại đặt ra câu hỏi.
-Yên tâm đi, thật ra anh ấy chính là một tên đầu gỗ, trước đây cũng là người khá nổi tiếng ở lớp tôi, cũng có rất nhiều cô gái muốn có được anh ấy, thậm chí có cả những cô gái giống như tôi muốn tán tỉnh nhưng anh ấy không hề động lòng, thậm chí còn có người đồn rằng giới tính của anh ấy có vấn đề.
-Thế nên các cô hãy yên tâm đi.
Liễu Diệu Diệu vỗ ngực đảm bảo.
Lâm Tinh Hải đứng cách đó không xa nghe lén được mấy lời đó thì sắc mặt ngay lập tức tối sầm lại.
Liễu Diệu Diệu cuối cùng đã thuyết phục được những người khác trong phòng, để cho Lâm Tinh Hải trở thành bạn cùng phòng của các cô.
Mọi người có thể đồng ý hoàn toàn là bởi vì một câu hỏi của Vương Dao:
-Nếu như vị bạn học cũ này có ý đồ không tốt, muốn đối với chúng ta làm chuyện gì đó, vậy phải làm sao bây giờ?
Nghe vậy Liễu Diệu Diệu đỏ mặt nói:
-Nếu anh ấy thật sự có ý đồ kia thì tôi sẽ là người đầu tiên đứng ra.
Nghe được những lời này, tất cả tranh cãi cũng đều kết thúc.
Thấy năm người đã quay trở lại, Lâm Tinh Hải nhịn không được mà nói:
-Còn nữa, các cô còn không thèm hỏi ý kiến của tôi, làm sao các cô biết tôi nhất định sẽ nhận lời trở thành bạn cùng phòng của các cô chứ?"
-Ái chà. Chẳng lẽ anh còn thích cùng mấy tên cao to đen hôi đó ở cùng một chỗ?
Liễu Diệu Diệu nhướn mi nói.
Lâm Tinh Hải nhất thời không nói được một câu nào, trừ khi giới tính của hắn có vấn đề, nếu không thật đúng là không lựa chọn nào khác.
-Khụ khụ.
Lâm Tinh Hải ho nhẹ một tiếng, che giấu sự lúng túng của mình, vội vàng nghiêm túc nói:
-Liễu Diệu Diệu, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói với cô.
-Có chuyện gì thế?
Liễu Diệu Diệu cũng trở nên khẩn trương.
-Là như này, sau khi tôi tỉnh lại ở khoang ngủ đông, giống như đã mất trí nhớ, ừm... Mất trí nhớ một phần.
Lâm Tinh Hải giải thích một câu đơn giản.
Đây là lý do hợp lý nhất mà hắn có thể nghĩ ra, không cần biết người khác có tin hay không, dù sao hắn tin.
Quả nhiên, Liễu Diệu Diệu cùng mấy người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên:
-Hệ thống ngủ đông xuất hiện sai sót sao? Cái này rất hiếm thấy đó.
Nghe được Liễu Diệu Diệu nói như vậy, Lâm Tinh Hải vui mừng, hắn đã lừa gạt được rồi:
-Thật đúng là có chuyện như vậy xảy ra.
Hắn đang định nói tiếp cho câu chuyện chân thật thêm một chút.
Nhưng Liễu Diệu Diệu tiếp tục nói tiếp:
-Cũng không có sao, dùng ít điểm tích lũy đi đến khoang trị liệu, tiêm dung dịch khôi phục tế bào não là giải quyết được rồi. Muốn tôi đi cùng anh không?
Lâm Tinh Hải rất muốn mắng một câu CMN, khoa học kỹ thuật bây giờ phát triển nhanh như vậy sao?
Không cần, tôi cảm thấy trí nhớ của tôi đang khôi phục từng chút một, không cần phải lãng phí điểm tích lũy quý báu vào việc này. Tôi nói ra, chẳng qua là để cho mọi người đều biết chuyện này mà thôi.
Lâm Tinh Hải nói.
-Có thật không?
Liễu Diệu Diệu có chút nghi ngờ.
-Chắc chắn trăm phần trăm.
Lâm Tinh Hải nghiêm túc nói.
Sau đó mọi người cũng không tiếp tục nói vấn đề này nữa, Liễu Diệu Diệu giới thiệu một chút về bốn người còn lại.
Dáng người nóng bỏng nhất gọi là Vương Dao, Lâm Tinh Hải đã biết, còn lại ba người lần lượt gọi là Tần Tử Tuyết, Dương Di, Trầm Y Mỹ.
Mọi người đã giới thiệu xong xuôi, thời gian không còn sớm nữa, tiếp theo chính là phân chia phòng ngủ.
Muốn vào ở trong phòng ký túc, đầu tiên mỗi một người cần phải kiểm tra thân phận, những tài liệu này đều tìm ra từ kho lưu trữ tài liệu khu lánh nạn.
Sau khi kiểm tra chính xác không có sai, tư liệu sẽ được lưu trữ vào thẻ căn cước.
Thẻ căn cước này được để ở bên trong khu lánh nạn, ngoài chức năng xác nhận thân phận, còn tương đương với thẻ ngân hàng, hơn nữa bên trong mỗi tấm thẻ căn cước đều được cấp sẵn mười điểm tích lũy.
1 điểm tích lũy có thể mua một phần thức ăn dinh dưỡng cấp thấp, nói cách khác, nếu như tiết kiệm ăn uống sử dụng thì số điểm này có thể đổi lấy cơm nước trong ba ngày.
Đến sau này, mỗi người phải tìm phương thức khác để mưu sinh.
Hiện tại khu lánh nạn Tinh Thuẫn đang trong quá trình xây dựng, còn thiếu lao động, cũng không lo lắng lắm việc không tìm được việc làm.
Đám người Lâm Tinh Hải nhận lấy thẻ căn cước của mình, đều ở tại khu D căn phòng số 301.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook