Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
-
Chương 132: Tân hôn vui vẻ
Chụp cái ảnh kết hôn tiêu tốn thời gian không bao nhiêu, nhưngKhương Hành theo đuổi tinh chuẩn, phải chụp lại 5 lần, tận đến khi Lý Quân chuẩn bị híp mắt nhìn hắn, Khương Hành mới quyết định lựa chọn cái tấm mà cả hai người đều cảm thấy không tồi kia.
Lý do của Khương Hành kỳ thực rất đầy đủ: Kết hôn chỉ có một lần đương nhiên phải chụp đến vừa lòng mới thôi.
Ảnh chụp rửa ra buổi chiều sẽ đưa tới, hai người đối với ảnh chụp rất vừa lòng, Khương Hành thật cẩn thận đặt nó vào trong ví để ngày mai mang theo ra ngoài, còn có sổ hộ khẩu và chứng minh thư của hai người.
Sau đó chỉ chờ ngày mai tới.
Trước khi ngủ, Khương Hành xác nhận rất nhiều lần sổ hộ khẩu và chứng minh thư của bọn họ đã để tốt hay chưa, lại lấy ảnh chụp ra nhìn vài lần.
Nằm ở trên giường, Khương Hành nửa đêm còn hí hí lạch cạch bò dậy, Lý Quân bị động tĩnh đứng dậy của hắn đánh thức.
Lý Quân bị hắn làm cho cực kỳ bực bội, ấn hắn xuống giường: "Anh còn không ngủ nữa thì bắt đầu từ ngày mai phân phòng!"
Khương Hành lập tức sợ hãi: "Không phân phòng, không phân phòng, lập tức ngủ!"
Lý Quân dùng hết tay chân, đè lên hắn ngủ, Khương Hành coi như là Lý Quân muốn ôm hắn, vì thế mang theo mấy phần ngọt ngào đi vào giấc ngủ.
Có lẽ là do nghĩ quá nhiều lại quá mức khẩn trương, ngày thường một đêm vô mộng Khương Hành bắt đầu năm mơ.
Hắn mơ thấy có tiếng vang của đồng hồ báo thức, liền từ trên giường bò dậy, nhìn đồng hồ treo trên tường biểu hiện 7 giờ 30 sáng!
Bọn họ hẹn Cục dân chính 8 giờ đến, còn 10 phút liền phải xuất phát, nhưng hiện tại hắn còn chưa thay quần áo, răng cũng chưa đánh, tóc cũng chưa trải.
Khương Hành nhanh chóng vọt vào phòng tắm nhanh chóng rửa mặt đánh răng, chờ khi hắn đánh răng xong đi ra, mới nhớ tới Lý Quân hình như còn chưa rời giường!
Vì thế hắn vừa rửa mặt vừa đi gọi Lý Quân dậy, mà Lý Quân từ trước tới giờ không thích ngủ nướng lại gọi như thế nào cũng không tỉnh.
Khương Hành: "Tiểu Quân, Tiểu Quân, dậy thôi!"
Khương Hành: "Tiểu Quân, Tiểu Quân!"
Khương Hành: "Mau tỉnh lại, mau tỉnh lại!"
Nhưng vô luận Khương Hành gọi lay kiểu gì Lý Quân cũng không có dấu hiệu tỉnh lại, còn trở mình nói với hắn còn rất nhiều thời gian, không vội.
Lý Quân: "Ngủ tiếp năm phút."
Khương Hành gấp đến độ đầy đầu đều là mồ hôi: "Không được, thật không thể ngủ, ngủ tiếp liền không kịp thời gian chúng ta đi đăng ký."
Lý Quân: "9 giờ mới mở cửa mà, vội cái gì."
Anh trở mình một cái lại tiếp tục ngủ.
Khương Hành còn có chút mê mang, không phải bọn họ đã hẹn 8 giờ sáng sao? Sao lại đổi thành 9 giờ rồi!
Khương Hành nghĩ thầm: Không được, nhất định phải đánh thức Tiểu Quân!
Khương Hành lại lại lần nữa nỗ lực, nhưng vẫn không gọi anh dậy được, hơn nữa Lý Quân còn nói thầm một câu: "Chúng ta đi đăng ký muộn một chút mới tốt, đây không phải vừa vặn có thể công khai quan hệ của chúng ta sao, thật tốt a, muộn chút cũng không có vấn đề gì."
Khương Hành: "Chúng ta tạm thời không công khai mà, bằng không chương trình không phát sóng được, mấy tập nữa chúng ta mới là vai chính."
Lý Quân ngáp một cái: "Dù sao em cũng không vội."
Khương Hành hoảng hốt nói: "Tiểu Quân, em không muốn kết hôn với anh sao? Vì sao em không vội chút nào thế!"
Cuối cùng Lý Quân cũng rời giường, nhưng anh lại nói: "Kỳ thực cũng không phải rất muốn kết hôn với anh, kết hôn với anh không thú vị gì hết."
Khương Hành sắc mặt trắng bệch: "Vì sao?"
Lý Quân: "Bởi vì anh quá ngốc, còn không biết kiếm tiền, tật xấu thì nhiều, ngay cả quần áo của mình cũng không biết gấp, cơm cũng không biết nấu, buổi tối ngủ còn ngáy, ồn ào đến giấc ngủ hàng ngày của em, hơn nữa kỳ thực em thích nam sinh xinh đẹp hơn, em không muốn làm người bên dưới."
Khương Hành không chỉ sắc mặt trắng bệch mà toàn thân còn run rẩy: "Cậu, cậu không phải bạn trai tôi, cậu là ai!"
Lý Quân đột nhiên cười lạnh: "Tôi đương nhiên không phải bạn trai anh, chúng ta không quen biết nhau, ai muốn cùng anh kết hôn chứ!"
Trái timKhương Hành sắp tan vỡ: "Không, không đúng! Em là bạn trai anh, hôm nay là ngày chúng ta đăng ký kết hôn."
Lý Quân đột nhiên cao ngạo mà ngẩng đầu hỏi hắn: "Nói, anh là ai? Vì sao cứ liên tục gọi tôi rời giường!"
Khương Hành: "Không phải, vì sao trật tự lại loạn như vậy? Em vừa rồi còn nói không có ý định kết hôn với anh."
Lý Quân đột nhiên xoay người nằm lại trên giường, khi tỉnh lại, bay thẳng tới chỗ Khương Hành đạp cho một cước!
Lý Quân đạp một chân lên mặt hắn, không mang theo nửa điểm biểu tình nói: "Ăn trộm từ đâu tới, mày sao lại ở nhà tao?"
Khương Hành ăn đau hô to nói: "Tiểu Quân, anh thật sự là bạn trai của em!"
Lý Quân lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm: "Cút ra ngoài cho tôi, nếu không tôi báo cảnh sát."
Lập tức, Khương Hành bị đuổi ra khỏi cửa, sau đó hắn mờ mịt mà nhìn tuyết bay trên không trung, trời lạnh muốn chết!
Khương Hành lẩm bẩm: "Không đúng, hôm nay mình phải đi đăng ký với Tiểu Quân, vì sao đột nhiên em ấy lại quên mình?"
"Tiểu Quân, Tiểu Quân anh thật sự là bạn trai em, em cho anh vào đi."
Đúng, bọn họ còn có Hạt Cát: "Hạt Cát, Hạt Cát, mày ở đâu, mau nói với ba Quân của mày đi!"
Chỉ một lát sau, Khương Hành đứng trên nền tuyết ngửi được một mùi hương thịt vịt nướng: "....."
Hạt, Hạt Cát cứ như vậy không còn?
Khương Hành ôm cửa khóc thành tiếng.
Đột nhiên trước mắt chao đảo, trước mắt tối sầm, sau đó mở hai mắt, đập vào ánh mắt chính là gương mặt tươi cười ôn hòa của Lý Quân.
Khương Hành vươn tay kéo anh xuống, ôm chặt: "Làm anh sợ muốn chết, mơ phải ác mộng."
Lý Quân ghé lên người hắn: "Ác mộng gì?"
Khương Hành ủy ủy khuất khuất nói: "Mơ thấy em ngủ một giấc dậy liền quên mất anh, trời có tuyết rơi còn bị em ném ra khỏi cửa, vốn dĩ muốn gọi Hạt Cát giúp anh, kết quả nó bị em nướng chín."
Lý Quân nghe xong ha ha nở nụ cười, từ trên người hắn đứng lên: "Cũng chỉ có anh mới có thể mơ phải cái ác mộng này, mau rời giường đi, ăn xong bữa sáng chúng ta liền phải ra cửa."
Khương Hành cũng cảm thấy mình mơ ác mộng có chút quỷ dị, có lẽ là do ngày hôm qua hắn quá khẩn trương gây nên, hơn nữa cảm thấy bạn trai càng ngày càng ưu tú, có chút sợ hãi mất anh.
Nhìn thấy Lý Quân không quên mình, hết thảy đều như cũ, Khương Hành yên tâm hơn, rửa mặt xong, xác nhận bản thân hôm nay mặc áo sơ mi và trang điểm không có vấn đề mới xuống tầng, sau khi đi xuống còn vào toilet ở tầng 1 kiểm tra trái phải xem kiểu tóc của mình có vấn đề hay không.
Giấc mơ tối qua thật sự quá khắc sâu ấn tượng, còn mặc áo ngủ đã bị đuổi ra khỏi cửa, đừng nói đăng ký kết hôn, ngay cả nhà còn không thể nào vào được.
Nhìn thấy Lý Quân ở trong phòng bếp bận rộn, Khương Hành sáp lại gần, ôm lấy eo anh, Lý Quân dịch sang bên trái một chút, hắn cũng dịch một chút, hướng bên phải động một chút, hắn cũng động một chút, quả thực giống như keo dán chó, xé như nào cũng không xé ra được.
Lý Quân trầm giọng nói: "Khương lão sư, cho Hạt Cát ăn đi." Lại tiếp tục ôm nữa, có còn muốn ăn sáng hay không!
Khương Hành: "Ừ ừ ừ, em xem hôm nay anh đẹp trai không?"
Lý Quân nói cho có lệ: "Đẹp đẹp đẹp, mau đi cho Hạt Cát ăn."
Đối với bọn họ mà nói ngày đăng ký kết hôn là ngày đặc biệt, ý nghĩa rất lớn, nhưng ngày còn phải trôi qua, còn phải lấp đầy lục phủ ngũ tạng.
Mặc dù Lý Quân nói cho có lệ, Khương Hành cũng thực vui vẻ, hắn một bên cho Hạt Cát ăn một bên miêu tả tâm tình giờ phút này của mình với nó.
Khương Hành: "Biết hôm nay là ngày gì không? Đợi lát nữa tao liền phải cùng ba Quân của mày đi tới Cục dân chính."
Khương Hành: "Biết Cục dân chính là làm gì không? Chính là nếu mày muốn cưới vợ, muốn cùng nó chung sống cả đời, sẽ đến đó. Thôi, mày đời này chỉ sợ cũng không cần, đám vịt bọn mày thật đáng thương."
Khương Hành: "Hạt Cát, tao nói cho mày nghe, về sau tao và Tiểu Quân chính là người một nhà, nếu có thể, tao cho mày vào trong sổ hộ khẩu nhà bọn tao, để mày trở thành con vịt đầu tiên của đất nước có hộ khẩu, về sau chính là con vịt được chứng nhận thân phận."
Khương Hành: "Mày xem có phải hôm nay tao đẹp trai hơn rất nhiều không, đặc biệt không giống thường."
Khương Hành: "Hôm nay tao rất vui vẻ, lập tức phải kết hôn với ba Quân của mày, sau khi đăng ký kết hôn phải cùng nhau gánh vác trách nhiệm."
Khương Hành: "Về sau tao cũng sẽ đối xử với mày thật tốt."
Chờ tới khiKhương Hành đứng lên, quay người lại liền nhìn thấy Lý Quân đang đứng tựa vào cạnh cửa nhìn hắn, anh chân thành nói: "Khương lão sư, anh hôm nay rất đẹp trai."
Khương Hành cho anh một nụ cười nhẹ: "Em cũng rất đẹp trai."
Lý Quân đôi khi nhìn thấyKhương Hành một mình lải nhải với Hạt Cát, cũng rất thú vị.
Có lẽ chính là bởi vì Khương Hành thường xuyên nói chuyện với Hạt Cát, Hạt Cát mới có thể trở nên thông minh, từ nhỏ tiến hành giáo dục gia đình vẫn rất là quan trọng mà.
Hôm nay Khương Hành đúng là rất đẹp trai, đặc biệt khác bình thường, giây phút Lý Quân nhìn thấy hắn cười kia, tim đều đập nhanh hơn.
Anh còn nhớ rõ lần đầu tiền Khương Hành tỏ tình với anh, hắn trực tiếp lôi kéo tay anh nói: "Lý Quân, anh, anh thích em, em có muốn làm bạn trai anh hay không, kiểu bạn trai không chia tay ấy."
Kỳ thực lúc ấy anh rất muốn trực tiếp đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, anh cũng lo lắng người này không làm được giống như lời hắn nói - không cùng mình chia tay.
Bởi vì sợ hãi chia tay, cho nên không dám đồng ý.
Anh thích em đồng thời em cũng yêu anh sâu sắc.
Lý Quân biết bản thân mình không mạnh mẽ, anh rất yếu ớt, sợ hãi thừa nhận chia lìa.
Nhưng sau lần đó, anh biết, Khương Hành còn yêu anh hơn cả trong tưởng tượng, hai người yêu thương lẫn nhau, lại đi lĩnh giấy kết hôn, hai quyển sổ bìa màu đỏ sẽ không trở thành gông xiềng của bọn họ, mà là một loại thuốc cường hóa, quan hệ của hai người sẽ càng thêm thân mật, bạn trai sẽ không còn nữa, về sau bọn họ sẽ là bạn lữ, sẽ là ái nhân.
Khi ngươi sinh bệnh, ta có quyền ký lên tên mình trong ô người nhà, quyết định thay ngươi.
Khi ngươi khó chịu, người đầu tiên nguyện ý nghĩ tới là ta, cùng ta chia sẻ điều không vui của ngươi, ta nguyện ý cho ngươi cái ôm dịu dàng, an ủi ngươi, bảo hộ ngươi.
Khi ngươi vui vẻ nhất, hi vọng người đầu tiên ngươi nghĩ tới là ta, để ta cũng được cộng đồng hưởng thụ vui sướng với ngươi, đắc ý, sảng khoái...
Vì chúng ta là người một nhà, chúng ta có quyền lợi yêu quý đối phương.
Tới gần 7 giờ 15 phút sáng, Lý Quân và Khương Hành tay nắm tay ra cửa.
Tiểu Tề và mấy vệ sĩ tới đón bọn họ đều ăn mặc rất chính thức, một đám đều nhẹ nhàng khoan khoái.
Hôm này quả nhiên là một ngày không tồi.
Hai người đến Cục Dân Chính, bọn họ từ cửa hông đi vào, nơi này đã có người đang đợi.
Quả trình xử lý giấy hôn thú rất đơn giản, nhân viên làm thủ tục trước tiên cho bọn họ điền vào bảng biểu, sau đó lại lấy chứng minh thư của bọn họ ghi thông tin.
Khi hai vị nhân viên nam giới nhìn thấy bọn họ, đối với thân phận của bọn họ còn rất kinh ngạc, đến khi nhìn thấy chứng minh thư của Khương Hành và Lý Quân, lập tức liền hiểu rõ.
Nhân viên tuổi hơi lớn nói: "Làm phiền hai vị cùng tôi lên tầng hai tiến hành tuyên thệ, chờ tuyên thệ xong, tôi sẽ phát giấy hôn thú cho hai vị."
Lý Quân và Khương Hành đi theo hắn lên tầng hai, đó là một căn phòng tuyên thệ, nhân viên công tác mời bọn họ đứng ở vị trí tuyên thệ.
Nhân viên công tác nói: "Tôi là nhân viên cấp chứng nhận của Cục dân chính, rất vui vì có thể cấp giấy chứng nhận hôn thú cho hai vị. Hôm nay là ngày mùng 9 tháng 10, là ngày lành các vị hỉ kết lương duyên...."
Lý Quân và Khương Hành khẽ mỉm cười nhìn nhau, hai người đều thấy được kích động trong mắt đối phương.
"Có câu nói: Tu trăm năm mới ngồi chung thuyền, tu ngàn năm mới cùng chăn gối. Hôn nhân là ước định làm bạn cả đời, bắt đầu giai đoạn mới của cuộc sống....hi vọng các vị sau này cho dù gặp bất cứ khó khăn gì trong cuộc sống đều có thể dùng một trái tim khoan dung để đối xử tử tế, bao dung thấu hiểu đối phương, cùng chung gia đình ấp áp, cùng trải qua mưa gió trong cuộc đời, xin hỏi các vị có thể làm được không?"
Lý Quân & Khương Hành: "Có thể."
Ban chứng viên: "Mời hai vị tiến lên lĩnh giấy hôn thú."
Lý Quân và Khương Hành tiến lên ký tên vào giấy hôn thú.
Ban chứng viên: "Giấy hôn thú là bằng chứng chứng minh quan hệ vợ chồng hợp pháp của hai vị trước pháp luật, hi vọng các vị quý trọng cả đời! Chúc các vị tương thân tương ái, thiên trường địa cửu!"
Lý Quân & Khương Hành: "Cảm ơn."
Hai người mang theo giấy hôn thú mới ra lò ra khỏi Cục dân chính, toàn bộ quá trình không tới nửa giờ.
Vừa đi ra khỏi cửa, Khương Hành đột nhiên nắm tay Lý Quân: "Tiểu Quân."
Lý Quân nghiêng đầu nhìn hắn: "Hả?"
Khương Hành: "Anh muốn phơi bày giấy hôn thú!"
Lý Quân: "Anh phơi đi, mặt trời vừa vặn tốt."
Khương Hành: "......"
Lý Quân nắn nắn ngón tay hắn, cười khẽ: "Cho phép anh phơi."
Khương Hành kích động ôm lấy Lý Quân: "Em là của anh, không ai có thể cướp được!"
Lý Quân: "......"
Răng rắc, răng rắc, răng rắc.
Hai người bỗng nhiên quay đầu, cho rằng bị fan chụp được, kết quả phát hiện là Ngũ Sâm không biết tới đây từ lúc nào, phía sau hắn còn có Cao Tín, cách đó không xa còn có mấy siêu chiếc xe thể thao, mấy người đàn ông ưu tú đang vẫy vẫy tay với bọn họ.
Mọi người trăm miệng một lời nói: "Tân hôn vui vẻ!
Lý do của Khương Hành kỳ thực rất đầy đủ: Kết hôn chỉ có một lần đương nhiên phải chụp đến vừa lòng mới thôi.
Ảnh chụp rửa ra buổi chiều sẽ đưa tới, hai người đối với ảnh chụp rất vừa lòng, Khương Hành thật cẩn thận đặt nó vào trong ví để ngày mai mang theo ra ngoài, còn có sổ hộ khẩu và chứng minh thư của hai người.
Sau đó chỉ chờ ngày mai tới.
Trước khi ngủ, Khương Hành xác nhận rất nhiều lần sổ hộ khẩu và chứng minh thư của bọn họ đã để tốt hay chưa, lại lấy ảnh chụp ra nhìn vài lần.
Nằm ở trên giường, Khương Hành nửa đêm còn hí hí lạch cạch bò dậy, Lý Quân bị động tĩnh đứng dậy của hắn đánh thức.
Lý Quân bị hắn làm cho cực kỳ bực bội, ấn hắn xuống giường: "Anh còn không ngủ nữa thì bắt đầu từ ngày mai phân phòng!"
Khương Hành lập tức sợ hãi: "Không phân phòng, không phân phòng, lập tức ngủ!"
Lý Quân dùng hết tay chân, đè lên hắn ngủ, Khương Hành coi như là Lý Quân muốn ôm hắn, vì thế mang theo mấy phần ngọt ngào đi vào giấc ngủ.
Có lẽ là do nghĩ quá nhiều lại quá mức khẩn trương, ngày thường một đêm vô mộng Khương Hành bắt đầu năm mơ.
Hắn mơ thấy có tiếng vang của đồng hồ báo thức, liền từ trên giường bò dậy, nhìn đồng hồ treo trên tường biểu hiện 7 giờ 30 sáng!
Bọn họ hẹn Cục dân chính 8 giờ đến, còn 10 phút liền phải xuất phát, nhưng hiện tại hắn còn chưa thay quần áo, răng cũng chưa đánh, tóc cũng chưa trải.
Khương Hành nhanh chóng vọt vào phòng tắm nhanh chóng rửa mặt đánh răng, chờ khi hắn đánh răng xong đi ra, mới nhớ tới Lý Quân hình như còn chưa rời giường!
Vì thế hắn vừa rửa mặt vừa đi gọi Lý Quân dậy, mà Lý Quân từ trước tới giờ không thích ngủ nướng lại gọi như thế nào cũng không tỉnh.
Khương Hành: "Tiểu Quân, Tiểu Quân, dậy thôi!"
Khương Hành: "Tiểu Quân, Tiểu Quân!"
Khương Hành: "Mau tỉnh lại, mau tỉnh lại!"
Nhưng vô luận Khương Hành gọi lay kiểu gì Lý Quân cũng không có dấu hiệu tỉnh lại, còn trở mình nói với hắn còn rất nhiều thời gian, không vội.
Lý Quân: "Ngủ tiếp năm phút."
Khương Hành gấp đến độ đầy đầu đều là mồ hôi: "Không được, thật không thể ngủ, ngủ tiếp liền không kịp thời gian chúng ta đi đăng ký."
Lý Quân: "9 giờ mới mở cửa mà, vội cái gì."
Anh trở mình một cái lại tiếp tục ngủ.
Khương Hành còn có chút mê mang, không phải bọn họ đã hẹn 8 giờ sáng sao? Sao lại đổi thành 9 giờ rồi!
Khương Hành nghĩ thầm: Không được, nhất định phải đánh thức Tiểu Quân!
Khương Hành lại lại lần nữa nỗ lực, nhưng vẫn không gọi anh dậy được, hơn nữa Lý Quân còn nói thầm một câu: "Chúng ta đi đăng ký muộn một chút mới tốt, đây không phải vừa vặn có thể công khai quan hệ của chúng ta sao, thật tốt a, muộn chút cũng không có vấn đề gì."
Khương Hành: "Chúng ta tạm thời không công khai mà, bằng không chương trình không phát sóng được, mấy tập nữa chúng ta mới là vai chính."
Lý Quân ngáp một cái: "Dù sao em cũng không vội."
Khương Hành hoảng hốt nói: "Tiểu Quân, em không muốn kết hôn với anh sao? Vì sao em không vội chút nào thế!"
Cuối cùng Lý Quân cũng rời giường, nhưng anh lại nói: "Kỳ thực cũng không phải rất muốn kết hôn với anh, kết hôn với anh không thú vị gì hết."
Khương Hành sắc mặt trắng bệch: "Vì sao?"
Lý Quân: "Bởi vì anh quá ngốc, còn không biết kiếm tiền, tật xấu thì nhiều, ngay cả quần áo của mình cũng không biết gấp, cơm cũng không biết nấu, buổi tối ngủ còn ngáy, ồn ào đến giấc ngủ hàng ngày của em, hơn nữa kỳ thực em thích nam sinh xinh đẹp hơn, em không muốn làm người bên dưới."
Khương Hành không chỉ sắc mặt trắng bệch mà toàn thân còn run rẩy: "Cậu, cậu không phải bạn trai tôi, cậu là ai!"
Lý Quân đột nhiên cười lạnh: "Tôi đương nhiên không phải bạn trai anh, chúng ta không quen biết nhau, ai muốn cùng anh kết hôn chứ!"
Trái timKhương Hành sắp tan vỡ: "Không, không đúng! Em là bạn trai anh, hôm nay là ngày chúng ta đăng ký kết hôn."
Lý Quân đột nhiên cao ngạo mà ngẩng đầu hỏi hắn: "Nói, anh là ai? Vì sao cứ liên tục gọi tôi rời giường!"
Khương Hành: "Không phải, vì sao trật tự lại loạn như vậy? Em vừa rồi còn nói không có ý định kết hôn với anh."
Lý Quân đột nhiên xoay người nằm lại trên giường, khi tỉnh lại, bay thẳng tới chỗ Khương Hành đạp cho một cước!
Lý Quân đạp một chân lên mặt hắn, không mang theo nửa điểm biểu tình nói: "Ăn trộm từ đâu tới, mày sao lại ở nhà tao?"
Khương Hành ăn đau hô to nói: "Tiểu Quân, anh thật sự là bạn trai của em!"
Lý Quân lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm: "Cút ra ngoài cho tôi, nếu không tôi báo cảnh sát."
Lập tức, Khương Hành bị đuổi ra khỏi cửa, sau đó hắn mờ mịt mà nhìn tuyết bay trên không trung, trời lạnh muốn chết!
Khương Hành lẩm bẩm: "Không đúng, hôm nay mình phải đi đăng ký với Tiểu Quân, vì sao đột nhiên em ấy lại quên mình?"
"Tiểu Quân, Tiểu Quân anh thật sự là bạn trai em, em cho anh vào đi."
Đúng, bọn họ còn có Hạt Cát: "Hạt Cát, Hạt Cát, mày ở đâu, mau nói với ba Quân của mày đi!"
Chỉ một lát sau, Khương Hành đứng trên nền tuyết ngửi được một mùi hương thịt vịt nướng: "....."
Hạt, Hạt Cát cứ như vậy không còn?
Khương Hành ôm cửa khóc thành tiếng.
Đột nhiên trước mắt chao đảo, trước mắt tối sầm, sau đó mở hai mắt, đập vào ánh mắt chính là gương mặt tươi cười ôn hòa của Lý Quân.
Khương Hành vươn tay kéo anh xuống, ôm chặt: "Làm anh sợ muốn chết, mơ phải ác mộng."
Lý Quân ghé lên người hắn: "Ác mộng gì?"
Khương Hành ủy ủy khuất khuất nói: "Mơ thấy em ngủ một giấc dậy liền quên mất anh, trời có tuyết rơi còn bị em ném ra khỏi cửa, vốn dĩ muốn gọi Hạt Cát giúp anh, kết quả nó bị em nướng chín."
Lý Quân nghe xong ha ha nở nụ cười, từ trên người hắn đứng lên: "Cũng chỉ có anh mới có thể mơ phải cái ác mộng này, mau rời giường đi, ăn xong bữa sáng chúng ta liền phải ra cửa."
Khương Hành cũng cảm thấy mình mơ ác mộng có chút quỷ dị, có lẽ là do ngày hôm qua hắn quá khẩn trương gây nên, hơn nữa cảm thấy bạn trai càng ngày càng ưu tú, có chút sợ hãi mất anh.
Nhìn thấy Lý Quân không quên mình, hết thảy đều như cũ, Khương Hành yên tâm hơn, rửa mặt xong, xác nhận bản thân hôm nay mặc áo sơ mi và trang điểm không có vấn đề mới xuống tầng, sau khi đi xuống còn vào toilet ở tầng 1 kiểm tra trái phải xem kiểu tóc của mình có vấn đề hay không.
Giấc mơ tối qua thật sự quá khắc sâu ấn tượng, còn mặc áo ngủ đã bị đuổi ra khỏi cửa, đừng nói đăng ký kết hôn, ngay cả nhà còn không thể nào vào được.
Nhìn thấy Lý Quân ở trong phòng bếp bận rộn, Khương Hành sáp lại gần, ôm lấy eo anh, Lý Quân dịch sang bên trái một chút, hắn cũng dịch một chút, hướng bên phải động một chút, hắn cũng động một chút, quả thực giống như keo dán chó, xé như nào cũng không xé ra được.
Lý Quân trầm giọng nói: "Khương lão sư, cho Hạt Cát ăn đi." Lại tiếp tục ôm nữa, có còn muốn ăn sáng hay không!
Khương Hành: "Ừ ừ ừ, em xem hôm nay anh đẹp trai không?"
Lý Quân nói cho có lệ: "Đẹp đẹp đẹp, mau đi cho Hạt Cát ăn."
Đối với bọn họ mà nói ngày đăng ký kết hôn là ngày đặc biệt, ý nghĩa rất lớn, nhưng ngày còn phải trôi qua, còn phải lấp đầy lục phủ ngũ tạng.
Mặc dù Lý Quân nói cho có lệ, Khương Hành cũng thực vui vẻ, hắn một bên cho Hạt Cát ăn một bên miêu tả tâm tình giờ phút này của mình với nó.
Khương Hành: "Biết hôm nay là ngày gì không? Đợi lát nữa tao liền phải cùng ba Quân của mày đi tới Cục dân chính."
Khương Hành: "Biết Cục dân chính là làm gì không? Chính là nếu mày muốn cưới vợ, muốn cùng nó chung sống cả đời, sẽ đến đó. Thôi, mày đời này chỉ sợ cũng không cần, đám vịt bọn mày thật đáng thương."
Khương Hành: "Hạt Cát, tao nói cho mày nghe, về sau tao và Tiểu Quân chính là người một nhà, nếu có thể, tao cho mày vào trong sổ hộ khẩu nhà bọn tao, để mày trở thành con vịt đầu tiên của đất nước có hộ khẩu, về sau chính là con vịt được chứng nhận thân phận."
Khương Hành: "Mày xem có phải hôm nay tao đẹp trai hơn rất nhiều không, đặc biệt không giống thường."
Khương Hành: "Hôm nay tao rất vui vẻ, lập tức phải kết hôn với ba Quân của mày, sau khi đăng ký kết hôn phải cùng nhau gánh vác trách nhiệm."
Khương Hành: "Về sau tao cũng sẽ đối xử với mày thật tốt."
Chờ tới khiKhương Hành đứng lên, quay người lại liền nhìn thấy Lý Quân đang đứng tựa vào cạnh cửa nhìn hắn, anh chân thành nói: "Khương lão sư, anh hôm nay rất đẹp trai."
Khương Hành cho anh một nụ cười nhẹ: "Em cũng rất đẹp trai."
Lý Quân đôi khi nhìn thấyKhương Hành một mình lải nhải với Hạt Cát, cũng rất thú vị.
Có lẽ chính là bởi vì Khương Hành thường xuyên nói chuyện với Hạt Cát, Hạt Cát mới có thể trở nên thông minh, từ nhỏ tiến hành giáo dục gia đình vẫn rất là quan trọng mà.
Hôm nay Khương Hành đúng là rất đẹp trai, đặc biệt khác bình thường, giây phút Lý Quân nhìn thấy hắn cười kia, tim đều đập nhanh hơn.
Anh còn nhớ rõ lần đầu tiền Khương Hành tỏ tình với anh, hắn trực tiếp lôi kéo tay anh nói: "Lý Quân, anh, anh thích em, em có muốn làm bạn trai anh hay không, kiểu bạn trai không chia tay ấy."
Kỳ thực lúc ấy anh rất muốn trực tiếp đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, anh cũng lo lắng người này không làm được giống như lời hắn nói - không cùng mình chia tay.
Bởi vì sợ hãi chia tay, cho nên không dám đồng ý.
Anh thích em đồng thời em cũng yêu anh sâu sắc.
Lý Quân biết bản thân mình không mạnh mẽ, anh rất yếu ớt, sợ hãi thừa nhận chia lìa.
Nhưng sau lần đó, anh biết, Khương Hành còn yêu anh hơn cả trong tưởng tượng, hai người yêu thương lẫn nhau, lại đi lĩnh giấy kết hôn, hai quyển sổ bìa màu đỏ sẽ không trở thành gông xiềng của bọn họ, mà là một loại thuốc cường hóa, quan hệ của hai người sẽ càng thêm thân mật, bạn trai sẽ không còn nữa, về sau bọn họ sẽ là bạn lữ, sẽ là ái nhân.
Khi ngươi sinh bệnh, ta có quyền ký lên tên mình trong ô người nhà, quyết định thay ngươi.
Khi ngươi khó chịu, người đầu tiên nguyện ý nghĩ tới là ta, cùng ta chia sẻ điều không vui của ngươi, ta nguyện ý cho ngươi cái ôm dịu dàng, an ủi ngươi, bảo hộ ngươi.
Khi ngươi vui vẻ nhất, hi vọng người đầu tiên ngươi nghĩ tới là ta, để ta cũng được cộng đồng hưởng thụ vui sướng với ngươi, đắc ý, sảng khoái...
Vì chúng ta là người một nhà, chúng ta có quyền lợi yêu quý đối phương.
Tới gần 7 giờ 15 phút sáng, Lý Quân và Khương Hành tay nắm tay ra cửa.
Tiểu Tề và mấy vệ sĩ tới đón bọn họ đều ăn mặc rất chính thức, một đám đều nhẹ nhàng khoan khoái.
Hôm này quả nhiên là một ngày không tồi.
Hai người đến Cục Dân Chính, bọn họ từ cửa hông đi vào, nơi này đã có người đang đợi.
Quả trình xử lý giấy hôn thú rất đơn giản, nhân viên làm thủ tục trước tiên cho bọn họ điền vào bảng biểu, sau đó lại lấy chứng minh thư của bọn họ ghi thông tin.
Khi hai vị nhân viên nam giới nhìn thấy bọn họ, đối với thân phận của bọn họ còn rất kinh ngạc, đến khi nhìn thấy chứng minh thư của Khương Hành và Lý Quân, lập tức liền hiểu rõ.
Nhân viên tuổi hơi lớn nói: "Làm phiền hai vị cùng tôi lên tầng hai tiến hành tuyên thệ, chờ tuyên thệ xong, tôi sẽ phát giấy hôn thú cho hai vị."
Lý Quân và Khương Hành đi theo hắn lên tầng hai, đó là một căn phòng tuyên thệ, nhân viên công tác mời bọn họ đứng ở vị trí tuyên thệ.
Nhân viên công tác nói: "Tôi là nhân viên cấp chứng nhận của Cục dân chính, rất vui vì có thể cấp giấy chứng nhận hôn thú cho hai vị. Hôm nay là ngày mùng 9 tháng 10, là ngày lành các vị hỉ kết lương duyên...."
Lý Quân và Khương Hành khẽ mỉm cười nhìn nhau, hai người đều thấy được kích động trong mắt đối phương.
"Có câu nói: Tu trăm năm mới ngồi chung thuyền, tu ngàn năm mới cùng chăn gối. Hôn nhân là ước định làm bạn cả đời, bắt đầu giai đoạn mới của cuộc sống....hi vọng các vị sau này cho dù gặp bất cứ khó khăn gì trong cuộc sống đều có thể dùng một trái tim khoan dung để đối xử tử tế, bao dung thấu hiểu đối phương, cùng chung gia đình ấp áp, cùng trải qua mưa gió trong cuộc đời, xin hỏi các vị có thể làm được không?"
Lý Quân & Khương Hành: "Có thể."
Ban chứng viên: "Mời hai vị tiến lên lĩnh giấy hôn thú."
Lý Quân và Khương Hành tiến lên ký tên vào giấy hôn thú.
Ban chứng viên: "Giấy hôn thú là bằng chứng chứng minh quan hệ vợ chồng hợp pháp của hai vị trước pháp luật, hi vọng các vị quý trọng cả đời! Chúc các vị tương thân tương ái, thiên trường địa cửu!"
Lý Quân & Khương Hành: "Cảm ơn."
Hai người mang theo giấy hôn thú mới ra lò ra khỏi Cục dân chính, toàn bộ quá trình không tới nửa giờ.
Vừa đi ra khỏi cửa, Khương Hành đột nhiên nắm tay Lý Quân: "Tiểu Quân."
Lý Quân nghiêng đầu nhìn hắn: "Hả?"
Khương Hành: "Anh muốn phơi bày giấy hôn thú!"
Lý Quân: "Anh phơi đi, mặt trời vừa vặn tốt."
Khương Hành: "......"
Lý Quân nắn nắn ngón tay hắn, cười khẽ: "Cho phép anh phơi."
Khương Hành kích động ôm lấy Lý Quân: "Em là của anh, không ai có thể cướp được!"
Lý Quân: "......"
Răng rắc, răng rắc, răng rắc.
Hai người bỗng nhiên quay đầu, cho rằng bị fan chụp được, kết quả phát hiện là Ngũ Sâm không biết tới đây từ lúc nào, phía sau hắn còn có Cao Tín, cách đó không xa còn có mấy siêu chiếc xe thể thao, mấy người đàn ông ưu tú đang vẫy vẫy tay với bọn họ.
Mọi người trăm miệng một lời nói: "Tân hôn vui vẻ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook