Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
-
Chương 131: Tôi đang cười
Khương - tại họa tinh - Hành đang thỏa mãn hoàn toàn không biết lo lắng của người đại diện, sau khi xong việc, tắm rửa xong, ngã đầu liền ngủ.
Lý Quân cũng có chút buồn ngủ, dù sao ngày mai cũng không có sắp xếp công việc, cũng liền an tâm đi ngủ, hai người hoàn toàn quên mất di động đặt trên mặt bàn.
Buổi sáng ngày hôm sau, Khương Hành thức dậy sớm, hiện tại hắn đã học được cách nấu cháo, liền trước tiên nấu cháo, sau đó lấy bánh bao Lý Quân để trong tủ lạnh cho vào nồi hấp nóng, lại lấy ra dưa muối không còn nhiều lắm, chính là một bữa cơm sáng.
Nhìn thì không quá phong phú, nhưng cũng còn tạm, khi Lý Quân dậy nhìn thấy Khương Hành chăm chỉ như vậy, cảm giác vui mừng sâu đậm, sau khi cho Hạt Cát ăn xong, mới ngồi xuống lật xem tin tức.
Cảm giác sau khi rời giường không cần làm bữa sáng thật tốt, hiện tại Khương Hành đã khôi phục toàn bộ trí nhớ, chỉ cần xác nhận bệnh này của hắn sẽ không tái phạm nữa là được.
Kỳ thực Lý Quân không thích xem tin tức giải trí, lựa chọn hàng đầu của anh là thời sự, đây có lẽ là thói quen được bồi dưỡng từ người nhà từ nhỏ cho tới lớn, vô luận là ba anh hay ông ngoại anh, chuyện đầu tiên làm sau khi rời giường chính là lật xem báo chí, dẫn tới các tiểu bối cũng có cái thói quen này.
Vừa click vào app, để cử cho anh cư nhiên là tiêu đề Khương Hành công khai người yêu.
Lý Quân click mở, sau đó nhìn thấy phân tích liên tiếp, nhìn vững như bàn thạch, cuối cùng lại chốt một câu: Nếu bạn cũng cảm thấy giống như tôi, xin hãy theo dõi số Wechat xx.
Lý Quân bật cười, quảng cáo này cũng đúng là theo sát điểm nóng.
Vài ngày không chú ý tới weibo, khi Lý Quân đăng nhập vào lại lần nữa nhập mật khẩu vào, nhưng hộp tin nhắn weibo của anh đóng, không nhận được tin nhắn của người theo dõi, cực kỳ thanh tịnh.
Trên hot search còn treo đề tài của anh và Khương Hành, có chút nhiều, tùy tiện soát một cái chính là một đống.
Từng cái còn rất thú vị.
Tận đến khi Khương Hành gọi Lý Quân tới ăn sáng, Lý Quân mới buông điện thoại, cũng không nói với Khương Hành việc tập 6 chương trình vừa ra bọn họ đã bị phát hiện, với cái tâm lý chỉ hận không thể lập tức thông báo khoe khoang khắp nơi kia của hắn, cũng phải nhận lạnh lùng mới được.
Nhưng mà, được lợi nhất vẫn là <Có cái khách sạn>, dựa vào tình yêu khó bề phân biệt của Khương Hành nhiệt độ một đường tăng vọt, hoàn toàn vượt qua các chương trình thực tế khác.
Lý Quân từ tin tức bát quái của mình và Khương Hành nhìn ra điều này, phân tích lại là nội dung khác, mà anh cũng có thể mượn cơ hội này hoàn thiện công ty mới của mình, tuy là con cá mắm, nhưng đôi lúc dành thời gian chỉ đạo phương hướng phát triển của công ty mới vẫn là phải có.
Sau khi hai người giải quyết xong bữa sáng, Lý Quân mới nói cho Khương Hành về hưởng ứng của tập thứ 6, anh nói rất bình đạm, nhưng Khương Hành nghe liền không bình tĩnh, lập tức lấy ra di động gọi điện thoại cho Ngũ Sâm.
Khương Hành: "Anh tối hôm qua sao không gọi điện cho tôi, hiện tại chúng tôi bỏ lỡ thời cơ công khai tốt nhất!"
Ngũ Sâm tối qua chờ tới hai giờ sáng mới ngủ: "Cậu có biết hiện tại là mấy giờ không, lão tử tối hôm qua vì chờ cậu mà hai giờ đêm mới ngủ, nói tôi không gọi điện cho cậu, sao tự cậu không đi nhìn wechat xem, tôi đã gửi cho cậu bao nhiêu tin nhắn! Gọi di động cho cậu có người nhấc máy sao?"
Khương Hành từ lúc rời giường tới giờ còn chưa kịp nhìn di động, mới vừa nhìn thấy có cuộc gọi nhỡ, ở nhà trôi qua thật sự là quá chán chường, thậm chí ngay cả điện thoại cũng lười sử dụng.
Khương Hành hoàn toàn không thèm để ý Ngũ Sâm rống giận, dù sao nghe nhiều cũng thành thói quen:"Tôi tối qua để chế độ im lặng, trước khi ngủ quên mở."
Ngũ Sâm bị đánh thức, còn đang ngái ngủ: "Đừng nghĩ công khai, cứ như vậy đi, dù sao võng hữu đều đoán được thất thất bát bát."
Khương Hành: "Nhưng tự mình chủ động nói ra không phải càng oanh động hơn sao?"
Ngũ Sâm bị lời nói của hắn chọc tức: "Hiện tại cậu không cần chủ động công khai cũng đã rất oanh động rồi, được rồi, đừng quấy rầy tôi ngủ."
Tối qua thức đêm chính là để thảo luận với Cao Tín việc công khai hay không công khai, sau đó hai người đưa ra một cái kết luận cuối cùng: Căn bản không cần trực tiếp công khai, dựa theo <Có cái khách sạn> đi là được, trong chương trình công khai bao nhiêu chính là bấy nhiêu.
Sau đó, bọn họ lại liên hệ với Vương đạo diễn thức đêm nhưng không hói đầu, hỏi thời gian Khương Hành và Lý Quân chính thức công khai là tập nào.
Vương đạo diễn ha ha cười nói cho bọn họ là tập 9.
Chương trình tổng cộng quay chụp trong bốn tuần, nội dung mỗi tuần cắt thành 3 tập, Khương Hành chủ động lộ ra hắn và Lý Quân là quan hệ yêu đương là trong cuộc phỏng vấn cá nhân tuần thứ ba, cũng chính là tập 9, khoảng cách tới lúc chính thức công khai còn ba tập, cũng chính là ba cái cuối tuần.
Khương Hành: "Chờ......" Một chút, công khai a, tại sao công khai!
Đầu bên Ngũ Sâm chỉ còn lại tiếng máy bận.
Khương Hành muốn đăng nhập tài khoản weibo của mình, lại phát hiện mật khẩu lại bị thay đổi.
Hằn vì sao lại lựa chọn Ngũ Sâm làm người đại diện của mình chứ, quả thực tới để đối nghịch với hắn.
Lý Quân nhìn Khương Hành vì chuyện hai người công khai mà bận rộn như thế, đi tới một góc gọi điện thoại cho Cao Tín hỏi nguyên nhân.
Cao Tín thức dậy vẫn rất sớm, dù sao hiện tại hắn có tài chính, mỗi ngày đều rất phấn khởi.
Lý Quân: "Anh ngày hôm qua nói chuyện công khai với Ngũ Sâm sao?"
Cao Tín: "Hàn huyên, tổng hợp nhiều phương diện nguyên nhân, chúng tôi quyết định đồng bộ tiến hành với chương trình, đến lúc đó cũng không cần phía chính chủ chúng ta tuyên bố."
Lý Quân đã sớm ý thức được điểm này, cho nên mỗi lần nhìn Khương Hành vì chuyện công khai mà bận trước bận sau chơi tâm cơ, anh chỉ cười mà không nói.
Lý Quân nói: "Vốn là nên như vậy, trước đều thương lượng xong."
Cao Tín: "Đây không phải là vừa mới nhìn thấy hot search mới nhất trên weibo sao, một đợt tiếp một đợt, có chút ngồi không yên, liền tìm anh Sâm hàn huyên một chút."
Lý Quân: "Anh cảm thấy đây là cơ hội tốt?"
Cao Tín: "Ngày hôm qua đầu óc bị nóng, nhưng hiện tại không cảm thấy."
Lý Quân: "Thời gian hiện tại tiến lui đều không thích hợp."
Cao Tín hiện tại xem như dần dần ý thức được Lý Quân vì sao có thể luôn bảo trì trạng thái kín đáo, bởi vì anh không nóng không vội, anh thật sự quá hiểu cách nắm chắc tiết tấu.
Xem ra lần tới muốn đưa ra quyết định gì vẫn là trực tiếp tìm Lý Quân, anh mới chính là ông chủ của mình.
Thái độ của Cao Tín đối với Lý Quân lại có thay đổi: "Tôi cho rằng tính tôi không vội, hiện tại vẫn là sốt ruột."
Lý Quân bỏ qua đề tài này, hỏi hắn công ty hiện tại thế nào.
Cao Tín nghiêm túc trả lời, đôi lúc Lý Quân sẽ đưa ra kiến nghị, cả nhà đều làm kinh doanh, không ăn qua thịt heo còn không gặp qua heo chạy sao? Hơn nữa Cao Tín còn cảm thấy Lý Quân tùy tiện đề vài câu đã khiến hắn có cảm giác rộng mở thông suốt "thể hồ quán đỉnh", giống như nhân sinh bật chế độ hack, mau chóng ghi lại, nhớ kỹ!
Lý Quân và Cao Tín bàn bạc cũng không tệ lắm, Khương Hành lại vẻ mặt u oán lặng lẽ ôm lấy eo Lý Quân, Lý Quân nhanh chóng kết thúc trò chuyện, để Cao Tín tự mình đi làm việc.
Lý Quân đang đứng trước cửa sổ sát đất: "Sao thế, còn không phải là chờ ba cái cuối tuần sao? Không khó như vậy chứ?"
Khương Hành nói: "Không phải chuyện này, anh đang nghĩ tới chuyện cả nhà anh cuối tuần đến nhà em ăn cơm, thương lượng hôn lễ của chúng ta, đột nhiên có chút khẩn trương."
Lý Quân: "Anh cũng không phải chưa thấy qua người nhà của em."
Khương Hành: "Nhưng ba mẹ anh chưa thấy qua mà, mới vừa xem tin tức, chuyện một thiên kim tiểu thư của một nhãn hàng di động lớn Hàn Quốc và người chồng vệ sĩ của cô ấy."
Lý Quân: "Em xem qua tin tức ly hôn của bọn họ, còn chưa kết hôn anh đã nghĩ tới chuyện ly hôn?" Anh quay đầu lại gõ vào đầu Khương Hành một cái.
Bị bạn trai gõ nhưng trong lòng Khương Hành lại ngọt ngào: "Không phải, chỉ là cảm thấy nếu nhà hai người không môn đăng hộ dối, có thể sinh ra khác biệt hay không."
Lý Quân ném điện thoại đi, dùng sức nhéo mạnh vào gương mặt đẹp trai khiến fan mê muội của Khương Hành một cái: "Yên tâm sẽ không, ba mẹ anh không phải loại người như vậy, anh cũng không phải vệ sĩ, anh có học thức có sự nghiệp riêng của mình, có gì mà phải lo lắng."
Khương Hành: "Ba anh vừa mới nhắn tin cho anh, hỏi chúng ta đã đăng ký kết hôn chưa, nếu còn chưa thì liền xem bát tự chung, hỏi anh muốn sinh thần bát tự của em."
Lý Quân: "Cái đó phải hỏi ba em, em thật đúng là không biết sinh thần bát tự của mình."
Hai người vì chuyện đăng ký kết hôn mà sớm bận đến bù đầu, còn việc công khai hay không công khai, đó chẳng qua là ngày thường bọn họ vui đùa, chân chính quan trọng vẫn là nỗ lực trở thành người một nhà.
Lý Quân hỏi ba anh muốn sinh thần bát tự, ba anh cũng muốn một phần của Khương Hành, tên tâm cơ nam Khương Hành này đã sớm hỏi ba hắn, Lý Quân vừa hỏi hắn liền lập tức cho.
Lý Quân: "......" Trình độ nóng vội của anh ở hai việc công khai và kết hôn này thật đúng là hơn xa em nhỉ. Nhưng mà, dựa theo bản tính không nóng nảy của mình, thật đúng là có khả năng sẽ từ từ mà làm, Khương Hành vội cũng là bình thường.
Việc kết hôn không thể qua loa được.
Từ lúc bắt đầu nói tới chuyện này, mỗi ngày Khương Hành liền bắt đầu chọn lựa quần áo, khiến hắn thoạt nhìn càng tinh thần hơn một chút.
Khi Khương Hành tìm quần áo, đột nhiên nhớ tới một việc quan trọng: "Đúng rồi, chúng ta còn chưa mời đoàn đội chuyên nghiệp!"
Lý Quân đang gấp quần áo: "Cái này không vội, trước xem ba ba bọn họ chọn ra ngày nào đã."
Khương Hành: "Sao lại không vội, cái này là vội nhất!"
Lý Quân tiếp tục đâu ra đấy làm việc của mình, hoàn toàn không bị Khương Hành quấy rầy: "Ngày cũng chưa chọn, tìm đoàn đội chuyên nghiệp cũng vô dụng, hơn nữa chúng ta không cần lo lắng vấn đề đặt khách sạn, ba em đã tìm người xem ngày, xem ngày nào đó thích hợp hai ta kết hôn."
Khương Hành: "Vậy có thể để thầy tìm ngày gần một chút không."
Lý Quân bớt thời gian cho Khương Hành một ánh mắt khinh bỉ: "Cứ chọn quần áo cho tốt đi, chuyện này anh không cần quan tâm."
Khương Hành: "Vậy nếu thầy tìm ngày quá gần thì phải làm sao, âu phục và nhẫn chúng ta đặt tới kịp sao?"
Lý Quân: "Thực sự ngày tốt như vậy, chúng ta chắc chắn trực tiếp đi kết hôn là được, âu phục có thể tìm nhà thiết kế chuyên nghiệp, nhẫn chúng ta có thể hiện tại đi đặt."
Khương Hành: "Vậy buổi chiều chúng ta liền xuất phát."
Lý Quân: "Công ty trang sức thiết kế nhẫn cho ba mẹ em năm đó cũng không tồi, đồ trang sức anh dùng hiện tại cũng mua của bọn họ, nếu không thì chọn nhà này nhỉ?"
Khương Hành: "Được, liền nhà bọn họ!"
Lý Quân là hội viên super vip, anh muốn hẹn nhà thiết kế hàng đầu, chỉ cần gọi điện thoại mà thôi.
Vốn dĩ nhà thiết kế đầu bảng có thể trực tiếp tới nhà, nhưng Lý Quân và Khương Hành không muốn lộ ra địa chỉ, trực tiếp tới cửa hàng lớn nhất của bọn họ.
Nhà bọn họ đi theo con đường quốc tế, nhà thiết kế đều cực kỳ nổi tiếng thế giới, mỗi năm đều sẽ tham tham gia triển lãm trang sức quốc tế và tổ chức triển lãm thiết kế trang sức.
Lý Quân và Khương Hành mới vừa nhìn thấy nhà thiết kế, ba ba của bọn họ liền gọi điện tới.
Sau khi hợp lại bát tự, hai bên phụ huynh đưa ra hai ngày.
Lý phú hào đưa ra ngày 10 và ngày 26 tháng này.
Ba Khương đưa ra ngày 10 và ngày 21 tháng này.
Khương Hành lúc này cũng không hỏi ý kiến Lý Quân, trực tiếp khẳng định nói: "Đương nhiên là ngày mùng 10, càng sớm càng tốt!"
Ngày mùng 10 cũng chính là ngày kia, Lý Quân hỏi Khương Hành: "Em không cần gặp ba mẹ anh trước sao?"
Khương Hành: "Không sao, có thể gặp vào ngày 13, chúng ta mau chóng đặt nhẫn đi, ngày mai lại bảo Ngũ Sâm tìm người tới đây chụp ảnh giấy kết hôn cho chúng ta."
Lý Quân: "Anh đúng ra rõ ràng quy trình đăng ký nhỉ."
Khương Hành tự hào nói: "Anh đều gánh vác hết."
Lý Quân: "......" Xem ra là thật sự rất vội vàng, ở trong chuyện kết hôn này, không ai có thể sốt ruột hơn Khương Hành.
Trên đường về sau khi hai người đặt nhẫn cưới xong, Khương Hành bỗng nhiên nghĩ tới ngón tay mình vẫn luôn trống rỗng.
"Anh cư nhiên cho tới bây giờ chưa đeo nhẫn vào!"
Khi hắn cầu hôn Lý Quân liền mua một đôi nhẫn, sau đó bởi vì công việc vẫn luôn cất nhẫn đi.
Lý Quân: "Mới vừa đặt hàng nhẫn kết hôn, một tuần sau là có thể nhận được, không vội."
Khương Hành: "Vội, ngày kia chúng ta đăng ký kết hôn cần phải đeo vào, còn nữa, ngày đăng ký chúng ta phải dậy sớm, phải làm đôi đầu tiên tiến vào!"
Lý Quân: "Em thì không thành vấn đề."
Nhận được tin nhắn, Ngũ Sâm và Cao Tín mã bất đình tề chạy tới nhà bọn họ.
Lúc này, dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Khương Hành, Lý Quân và hắn cùng đeo vào đôi nhẫn khi cầu hôn.
Vì để Hạt Cát cũng cảm nhận được tâm tình vui sướng của bọn họ, Khương Hành còn cố ý thắt lên chân Hạt Cát một cái nơ con bướm.
Khương Hành nói với Lý Quân: "Khi chúng ta kết hôn, có thể cho Hạt Cát mang nhẫn tới."
Lý Quân nhìn Hạt Cát bị chà đạp vô cùng đáng thương: "Chắc chắn không được, đem nhẫn thòng vào cổ nó à?"
Khương Hành cười ha ha nói: "Treo nhẫn lên cổ vịt, anh cảm thấy có thể nha."
Lý Quân: "......"Anh là nói đểu không phải đưa kiến nghị, quyết đoán cự tuyệt Khương Hành: "Dù sao cũng không được."
Khương Hành tiếc nuối nói: "Được rồi, Hạt Cát mày không làm nổi tiểu hoa đồng, chỉ có thể làm người xem."
Lý Quân: "Có thể." Chưa thấy qua vịt còn có thể tham gia hôn lễ, trên cơ bản chỉ có ở trong yến hội mới có thể nhìn thấy bóng dáng của vịt.
Chỉ một lát sau, Ngũ Sâm và Cao Tín xông tới xác nhận tin tức!
Hai người ngày kia đi tới cục dân chính xếp hàng đăng ký kết hôn phải làm tốt công tác bảo mật.
Ngũ Sâm và Cao Tín một trước một sau tiến vào nhà bọn họ.
Ngũ Sâm vốn đã hấp tấp còn định oán giận Khương Hành một trận, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng cười tủm tỉm của Lý Quân, sững người mà đem hỏa nuốt trở về.
Lão đại đăng ký kết hôn là chuyện tốt, hắn phải bày ra gương mặt tươi cười, không thể làm ra biểu tình chất vấn.
Lý Quân cũng hỏi Ngũ Sâm và Cao Tín: "Muốn uống gì không? Nước trắng, trà, hay là nước trái cây?"
Ngũ Sâm: "Trà đi, làm phiền."
Cao Tín: "Nước trái cây, cảm ơn."
Sau đó Khương Hành đứng dậy đi lấy.
Ngay từ đầu Ngũ Sâm và Cao Tín đều cho rằng người hỏi sẽ là người đi lấy, sau đó nhìn thấy người đi lại là Khương Hành, có chút kinh ngạc, ở trong chương trình, đại đa số thời điểm bọn họ nhìn thấy đều là Lý Quân pha trà cho mọi người.
Lý Quân giải thích nói: "Mới vừa bị tôi nói một chút, anh ấy muốn để Hạt Cát làm hoa đồng."
Đề tài cắt tự nhiên, một chút tà hỏa của Ngũ Sâm lúc vừa tới đều không còn, đại khái là thời tiết quá nóng, mới có thể khiến tính tình trở nên táo bạo.
Cao Tín bắt đầu có nhận thức mới về Lý Quân, mỗi lời nói hành động đối với anh đều bắt đầu thêm vào kính trọng.
Ngũ Sâm vẫn giữ lý trí: "Quy trình kết hôn có rồi?"
Lý Quân: "Trước mắt chỉ xác định ngày kia đi đăng ký kết hôn, không dối gạt các anh, Tết Trung Thu cha mẹ hai bên chúng tôi sẽ gặp mặt, có lẽ sẽ trực tiếp bàn bạc việc kết hôn, khi nào thì chưa nói được, đến lúc đó anh Sâm, anh xem xử lý việc bên Khương Hành như thế nào, chúng tôi kết hôn chắc chắn phải bận rộn một đoạn thời gian."
Ngũ Sâm: "Cái này không thành vấn đề." Điều này tương đương là Lý Quân nói cho hắn phải cho Khương Hành nghỉ, nếu đổi thành Khương Hành nói với hắn, chắc chắn hắn có thể áp bức bao nhiêu liền áp bức bấy nhiêu, nhưng lúc này, hắn đột nhiên mà chân thành cho hắn nghỉ, đại khái là ngữ khí của Lý Quân quá dịu dàng, không đành lòng oán lại.
Cao Tín chính là tới đây nghe an bài, hắn không cảm thấy bản thân trước mắt có thể an bài cho Lý Quân loại công việc gì, lão đại không thiếu tiền, còn cho hắn tiền!
Lý Quân: "Chúng tôi ngày kia đăng ký, ngày mai có thể gọi đoàn đội quay chụp tới đây chụp cho tôi hai bức ảnh."
Ngũ Sâm: "Không thành vấn đề, công ty có nhiếp ảnh gia riêng, lát nữa tôi gọi điện cho cậu ta, để ngày mai cậu ta dẫn người tới đây."
Lý Quân: "Vậy được." Anh quay đầu hỏi Khương Hành đang bưng trà đổ nước: "Anh còn việc gì muốn an bài hay không?"
Khương Hành đem trà nước đặt xuống, vỗ đùi: "Đương nhiên là có, ảnh kết hôn của chúng ta còn chưa chụp!"
Lý Quân cười cười với Ngũ Sâm: "Đúng vậy."
Ngũ Sâm bị Lý Quân nhìn, trái tim lộp bộp nhảy dựng, chúng ta là mở phòng làm việc, không phải công ty chụp ảnh cưới chuyên nghiệp!
Ngũ Sâm tự động tiếp nhận trọng trách: "Tôi sẽ an bài tốt đoàn đội nhiếp ảnh!"
Lý Quân: "Được, hiện tại chính là ngày kia như thế nào kín đáo đăng ký kết hôn."
Khương Hành: "Đăng ký sao có thể kín đáo được?" Hắn hoàn toàn không muốn kín đáo, đăng ký xong chắc chắn phải trực tiếp khoe ra giấy hôn thú trước tiên!
Lý Quân: "Chủ yếu là sợ những người khác nhận ra là anh, sợ tạo thành hỗn loạn mà thôi."
Khương Hành: "Chúng ta đều cùng nhau lên hot search, cũng không sợ điều này."
Ngũ Sâm nói: "Cũng không thể bao hết cục dân chứng không cho người khác đăng ký được."
Lý Quân đương nhiên có biện pháp, nhưng anh đang tự hỏi có nên vận dụng nhân mạch của mình hay không.
Nhưng, không cần anh nghĩ sâu, liền có người gọi điện thoại chủ động hỗ trợ.
Lý Quân đứng dậy nhận điện thoại, người gọi là anh cả Lý Tấn của anh: "Tiểu Quân, sao em đột nhiên nhanh như vậy muốn đăng ký kết hôn!"
Lý Quân: "Không phải việc gì đáng kinh ngạc, anh cả là tới hỗ trợ sao?"
Lý Tấn: "Sao có thể, anh xem có thể ngăn cảm một chút hay không thôi."
Lý Quân: "Há, vậy em cúp máy."
Lý Tấn: "Khoan đã, anh là tới hỗ trợ."
Lý Quân: "Vậy anh mau nói."
Lý Tấn: "Aiz, anh đã sắp xếp thời gian ở cục dân chính cho các em, bọn họ buổi sáng 9 giờ mở cửa, nhưng có thể mở sớm một tiếng làm cho các em."
Lý Quân: "Em vừa mới nghĩ tới chuyện này, đang nghĩ xem có nên tìm người giúp một chút hay không."
Lý Tấn: "Anh cả có được không, đều nghĩ kỹ giúp em rồi."
Lý Quân: "Anh cả vẫn luôn rất tốt với em." Lời anh nói là lời nói thật.
Lý Tấn bị dỗ cho vui vui vẻ vẻ, dù sao việc của Lý Quân và Khương Hành đã sớm thành kết cục đã định, có phản đối như thế nào cũng vô ích.
Trò chuyện với Lý Tấn xong, Lý Quân lại nhận được điện thoại của Lý Ngạn, có điều khi Lý Ngạn biết Lý Tấn sắp xếp xong rồi cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nói Tết Trung Thu hắn sẽ về nhà, Lý Quân nói được.
Trước khi cúp điện thoại, Lý Ngạn uyển chuyển nói cho Lý Quân: "Đúng rồi, anh mua mấy bộ quần áo cho Hạt Cát, Trung Thu cùng nhau mang tới đây cho em."
Lý Quân muốn cười nhưng lại không dám cười: "Được, cảm ơn anh hai." Cũng không biết nên cảm ơn hắn quan tâm mình hay là quan tâm Hạt Cát, anh hai anh thật sự yêu thích thủ công, đáng tiếc mèo nhà hắn đều không thích, xem ra hiện tại cũng chỉ có thể dùng ở trên người Hạt Cát.
Việc mà ba người Khương Hành bàn bạc cũng chưa ra kết quả gì, Lý Quân nhận cuộc điện thoại liền giải quyết!
Ngũ Sâm & Cao Tín: Chúng ta rốt cuộc tới làm gì?
Buổi sáng ngày hôm sau, nhân viên trang điểm và người quay phim Ngũ Sâm phái tới, hắn cũng tự mình cũng tới đây giám sát.
Hai vị chuẩn tân nhân trang điểm xong, mặc áo sơ mi cùng kiểu nhưng khác màu ngồi trên hai cái ghế đặt song song, mặt mỉm cười mà nhìn ống kính.
Khương Hành phát hiện, bản thân lúc này, khẩn trương hơn bất kỳ lúc nào khi đối diện với camera, hắn sợ bản thân không cười tốt đem ảnh chụp làm hỏng.
Người quay phim mỉm cười nói: "Khương lão sư, ngài không cần nghiêm túc như vậy, khóe miệng có thể hơi thả lỏng một chút, nào, cười một chút?"
Khương Hành: Cậu mù sao? Tôi chỗ nào nghiêm túc, tôi đang cười!
- ----
Tiểu kịch trường:
Khương Hành: Tiểu Quân, Tiểu Quân, em xem anh cười đẹp không?
Lý Quân trái lương tâm nói: Đẹp.
Khương Hành: Hì hì.
Lý Quân quay mặt đi:......[ quá ngốc ]
- ----
Lý Quân cũng có chút buồn ngủ, dù sao ngày mai cũng không có sắp xếp công việc, cũng liền an tâm đi ngủ, hai người hoàn toàn quên mất di động đặt trên mặt bàn.
Buổi sáng ngày hôm sau, Khương Hành thức dậy sớm, hiện tại hắn đã học được cách nấu cháo, liền trước tiên nấu cháo, sau đó lấy bánh bao Lý Quân để trong tủ lạnh cho vào nồi hấp nóng, lại lấy ra dưa muối không còn nhiều lắm, chính là một bữa cơm sáng.
Nhìn thì không quá phong phú, nhưng cũng còn tạm, khi Lý Quân dậy nhìn thấy Khương Hành chăm chỉ như vậy, cảm giác vui mừng sâu đậm, sau khi cho Hạt Cát ăn xong, mới ngồi xuống lật xem tin tức.
Cảm giác sau khi rời giường không cần làm bữa sáng thật tốt, hiện tại Khương Hành đã khôi phục toàn bộ trí nhớ, chỉ cần xác nhận bệnh này của hắn sẽ không tái phạm nữa là được.
Kỳ thực Lý Quân không thích xem tin tức giải trí, lựa chọn hàng đầu của anh là thời sự, đây có lẽ là thói quen được bồi dưỡng từ người nhà từ nhỏ cho tới lớn, vô luận là ba anh hay ông ngoại anh, chuyện đầu tiên làm sau khi rời giường chính là lật xem báo chí, dẫn tới các tiểu bối cũng có cái thói quen này.
Vừa click vào app, để cử cho anh cư nhiên là tiêu đề Khương Hành công khai người yêu.
Lý Quân click mở, sau đó nhìn thấy phân tích liên tiếp, nhìn vững như bàn thạch, cuối cùng lại chốt một câu: Nếu bạn cũng cảm thấy giống như tôi, xin hãy theo dõi số Wechat xx.
Lý Quân bật cười, quảng cáo này cũng đúng là theo sát điểm nóng.
Vài ngày không chú ý tới weibo, khi Lý Quân đăng nhập vào lại lần nữa nhập mật khẩu vào, nhưng hộp tin nhắn weibo của anh đóng, không nhận được tin nhắn của người theo dõi, cực kỳ thanh tịnh.
Trên hot search còn treo đề tài của anh và Khương Hành, có chút nhiều, tùy tiện soát một cái chính là một đống.
Từng cái còn rất thú vị.
Tận đến khi Khương Hành gọi Lý Quân tới ăn sáng, Lý Quân mới buông điện thoại, cũng không nói với Khương Hành việc tập 6 chương trình vừa ra bọn họ đã bị phát hiện, với cái tâm lý chỉ hận không thể lập tức thông báo khoe khoang khắp nơi kia của hắn, cũng phải nhận lạnh lùng mới được.
Nhưng mà, được lợi nhất vẫn là <Có cái khách sạn>, dựa vào tình yêu khó bề phân biệt của Khương Hành nhiệt độ một đường tăng vọt, hoàn toàn vượt qua các chương trình thực tế khác.
Lý Quân từ tin tức bát quái của mình và Khương Hành nhìn ra điều này, phân tích lại là nội dung khác, mà anh cũng có thể mượn cơ hội này hoàn thiện công ty mới của mình, tuy là con cá mắm, nhưng đôi lúc dành thời gian chỉ đạo phương hướng phát triển của công ty mới vẫn là phải có.
Sau khi hai người giải quyết xong bữa sáng, Lý Quân mới nói cho Khương Hành về hưởng ứng của tập thứ 6, anh nói rất bình đạm, nhưng Khương Hành nghe liền không bình tĩnh, lập tức lấy ra di động gọi điện thoại cho Ngũ Sâm.
Khương Hành: "Anh tối hôm qua sao không gọi điện cho tôi, hiện tại chúng tôi bỏ lỡ thời cơ công khai tốt nhất!"
Ngũ Sâm tối qua chờ tới hai giờ sáng mới ngủ: "Cậu có biết hiện tại là mấy giờ không, lão tử tối hôm qua vì chờ cậu mà hai giờ đêm mới ngủ, nói tôi không gọi điện cho cậu, sao tự cậu không đi nhìn wechat xem, tôi đã gửi cho cậu bao nhiêu tin nhắn! Gọi di động cho cậu có người nhấc máy sao?"
Khương Hành từ lúc rời giường tới giờ còn chưa kịp nhìn di động, mới vừa nhìn thấy có cuộc gọi nhỡ, ở nhà trôi qua thật sự là quá chán chường, thậm chí ngay cả điện thoại cũng lười sử dụng.
Khương Hành hoàn toàn không thèm để ý Ngũ Sâm rống giận, dù sao nghe nhiều cũng thành thói quen:"Tôi tối qua để chế độ im lặng, trước khi ngủ quên mở."
Ngũ Sâm bị đánh thức, còn đang ngái ngủ: "Đừng nghĩ công khai, cứ như vậy đi, dù sao võng hữu đều đoán được thất thất bát bát."
Khương Hành: "Nhưng tự mình chủ động nói ra không phải càng oanh động hơn sao?"
Ngũ Sâm bị lời nói của hắn chọc tức: "Hiện tại cậu không cần chủ động công khai cũng đã rất oanh động rồi, được rồi, đừng quấy rầy tôi ngủ."
Tối qua thức đêm chính là để thảo luận với Cao Tín việc công khai hay không công khai, sau đó hai người đưa ra một cái kết luận cuối cùng: Căn bản không cần trực tiếp công khai, dựa theo <Có cái khách sạn> đi là được, trong chương trình công khai bao nhiêu chính là bấy nhiêu.
Sau đó, bọn họ lại liên hệ với Vương đạo diễn thức đêm nhưng không hói đầu, hỏi thời gian Khương Hành và Lý Quân chính thức công khai là tập nào.
Vương đạo diễn ha ha cười nói cho bọn họ là tập 9.
Chương trình tổng cộng quay chụp trong bốn tuần, nội dung mỗi tuần cắt thành 3 tập, Khương Hành chủ động lộ ra hắn và Lý Quân là quan hệ yêu đương là trong cuộc phỏng vấn cá nhân tuần thứ ba, cũng chính là tập 9, khoảng cách tới lúc chính thức công khai còn ba tập, cũng chính là ba cái cuối tuần.
Khương Hành: "Chờ......" Một chút, công khai a, tại sao công khai!
Đầu bên Ngũ Sâm chỉ còn lại tiếng máy bận.
Khương Hành muốn đăng nhập tài khoản weibo của mình, lại phát hiện mật khẩu lại bị thay đổi.
Hằn vì sao lại lựa chọn Ngũ Sâm làm người đại diện của mình chứ, quả thực tới để đối nghịch với hắn.
Lý Quân nhìn Khương Hành vì chuyện hai người công khai mà bận rộn như thế, đi tới một góc gọi điện thoại cho Cao Tín hỏi nguyên nhân.
Cao Tín thức dậy vẫn rất sớm, dù sao hiện tại hắn có tài chính, mỗi ngày đều rất phấn khởi.
Lý Quân: "Anh ngày hôm qua nói chuyện công khai với Ngũ Sâm sao?"
Cao Tín: "Hàn huyên, tổng hợp nhiều phương diện nguyên nhân, chúng tôi quyết định đồng bộ tiến hành với chương trình, đến lúc đó cũng không cần phía chính chủ chúng ta tuyên bố."
Lý Quân đã sớm ý thức được điểm này, cho nên mỗi lần nhìn Khương Hành vì chuyện công khai mà bận trước bận sau chơi tâm cơ, anh chỉ cười mà không nói.
Lý Quân nói: "Vốn là nên như vậy, trước đều thương lượng xong."
Cao Tín: "Đây không phải là vừa mới nhìn thấy hot search mới nhất trên weibo sao, một đợt tiếp một đợt, có chút ngồi không yên, liền tìm anh Sâm hàn huyên một chút."
Lý Quân: "Anh cảm thấy đây là cơ hội tốt?"
Cao Tín: "Ngày hôm qua đầu óc bị nóng, nhưng hiện tại không cảm thấy."
Lý Quân: "Thời gian hiện tại tiến lui đều không thích hợp."
Cao Tín hiện tại xem như dần dần ý thức được Lý Quân vì sao có thể luôn bảo trì trạng thái kín đáo, bởi vì anh không nóng không vội, anh thật sự quá hiểu cách nắm chắc tiết tấu.
Xem ra lần tới muốn đưa ra quyết định gì vẫn là trực tiếp tìm Lý Quân, anh mới chính là ông chủ của mình.
Thái độ của Cao Tín đối với Lý Quân lại có thay đổi: "Tôi cho rằng tính tôi không vội, hiện tại vẫn là sốt ruột."
Lý Quân bỏ qua đề tài này, hỏi hắn công ty hiện tại thế nào.
Cao Tín nghiêm túc trả lời, đôi lúc Lý Quân sẽ đưa ra kiến nghị, cả nhà đều làm kinh doanh, không ăn qua thịt heo còn không gặp qua heo chạy sao? Hơn nữa Cao Tín còn cảm thấy Lý Quân tùy tiện đề vài câu đã khiến hắn có cảm giác rộng mở thông suốt "thể hồ quán đỉnh", giống như nhân sinh bật chế độ hack, mau chóng ghi lại, nhớ kỹ!
Lý Quân và Cao Tín bàn bạc cũng không tệ lắm, Khương Hành lại vẻ mặt u oán lặng lẽ ôm lấy eo Lý Quân, Lý Quân nhanh chóng kết thúc trò chuyện, để Cao Tín tự mình đi làm việc.
Lý Quân đang đứng trước cửa sổ sát đất: "Sao thế, còn không phải là chờ ba cái cuối tuần sao? Không khó như vậy chứ?"
Khương Hành nói: "Không phải chuyện này, anh đang nghĩ tới chuyện cả nhà anh cuối tuần đến nhà em ăn cơm, thương lượng hôn lễ của chúng ta, đột nhiên có chút khẩn trương."
Lý Quân: "Anh cũng không phải chưa thấy qua người nhà của em."
Khương Hành: "Nhưng ba mẹ anh chưa thấy qua mà, mới vừa xem tin tức, chuyện một thiên kim tiểu thư của một nhãn hàng di động lớn Hàn Quốc và người chồng vệ sĩ của cô ấy."
Lý Quân: "Em xem qua tin tức ly hôn của bọn họ, còn chưa kết hôn anh đã nghĩ tới chuyện ly hôn?" Anh quay đầu lại gõ vào đầu Khương Hành một cái.
Bị bạn trai gõ nhưng trong lòng Khương Hành lại ngọt ngào: "Không phải, chỉ là cảm thấy nếu nhà hai người không môn đăng hộ dối, có thể sinh ra khác biệt hay không."
Lý Quân ném điện thoại đi, dùng sức nhéo mạnh vào gương mặt đẹp trai khiến fan mê muội của Khương Hành một cái: "Yên tâm sẽ không, ba mẹ anh không phải loại người như vậy, anh cũng không phải vệ sĩ, anh có học thức có sự nghiệp riêng của mình, có gì mà phải lo lắng."
Khương Hành: "Ba anh vừa mới nhắn tin cho anh, hỏi chúng ta đã đăng ký kết hôn chưa, nếu còn chưa thì liền xem bát tự chung, hỏi anh muốn sinh thần bát tự của em."
Lý Quân: "Cái đó phải hỏi ba em, em thật đúng là không biết sinh thần bát tự của mình."
Hai người vì chuyện đăng ký kết hôn mà sớm bận đến bù đầu, còn việc công khai hay không công khai, đó chẳng qua là ngày thường bọn họ vui đùa, chân chính quan trọng vẫn là nỗ lực trở thành người một nhà.
Lý Quân hỏi ba anh muốn sinh thần bát tự, ba anh cũng muốn một phần của Khương Hành, tên tâm cơ nam Khương Hành này đã sớm hỏi ba hắn, Lý Quân vừa hỏi hắn liền lập tức cho.
Lý Quân: "......" Trình độ nóng vội của anh ở hai việc công khai và kết hôn này thật đúng là hơn xa em nhỉ. Nhưng mà, dựa theo bản tính không nóng nảy của mình, thật đúng là có khả năng sẽ từ từ mà làm, Khương Hành vội cũng là bình thường.
Việc kết hôn không thể qua loa được.
Từ lúc bắt đầu nói tới chuyện này, mỗi ngày Khương Hành liền bắt đầu chọn lựa quần áo, khiến hắn thoạt nhìn càng tinh thần hơn một chút.
Khi Khương Hành tìm quần áo, đột nhiên nhớ tới một việc quan trọng: "Đúng rồi, chúng ta còn chưa mời đoàn đội chuyên nghiệp!"
Lý Quân đang gấp quần áo: "Cái này không vội, trước xem ba ba bọn họ chọn ra ngày nào đã."
Khương Hành: "Sao lại không vội, cái này là vội nhất!"
Lý Quân tiếp tục đâu ra đấy làm việc của mình, hoàn toàn không bị Khương Hành quấy rầy: "Ngày cũng chưa chọn, tìm đoàn đội chuyên nghiệp cũng vô dụng, hơn nữa chúng ta không cần lo lắng vấn đề đặt khách sạn, ba em đã tìm người xem ngày, xem ngày nào đó thích hợp hai ta kết hôn."
Khương Hành: "Vậy có thể để thầy tìm ngày gần một chút không."
Lý Quân bớt thời gian cho Khương Hành một ánh mắt khinh bỉ: "Cứ chọn quần áo cho tốt đi, chuyện này anh không cần quan tâm."
Khương Hành: "Vậy nếu thầy tìm ngày quá gần thì phải làm sao, âu phục và nhẫn chúng ta đặt tới kịp sao?"
Lý Quân: "Thực sự ngày tốt như vậy, chúng ta chắc chắn trực tiếp đi kết hôn là được, âu phục có thể tìm nhà thiết kế chuyên nghiệp, nhẫn chúng ta có thể hiện tại đi đặt."
Khương Hành: "Vậy buổi chiều chúng ta liền xuất phát."
Lý Quân: "Công ty trang sức thiết kế nhẫn cho ba mẹ em năm đó cũng không tồi, đồ trang sức anh dùng hiện tại cũng mua của bọn họ, nếu không thì chọn nhà này nhỉ?"
Khương Hành: "Được, liền nhà bọn họ!"
Lý Quân là hội viên super vip, anh muốn hẹn nhà thiết kế hàng đầu, chỉ cần gọi điện thoại mà thôi.
Vốn dĩ nhà thiết kế đầu bảng có thể trực tiếp tới nhà, nhưng Lý Quân và Khương Hành không muốn lộ ra địa chỉ, trực tiếp tới cửa hàng lớn nhất của bọn họ.
Nhà bọn họ đi theo con đường quốc tế, nhà thiết kế đều cực kỳ nổi tiếng thế giới, mỗi năm đều sẽ tham tham gia triển lãm trang sức quốc tế và tổ chức triển lãm thiết kế trang sức.
Lý Quân và Khương Hành mới vừa nhìn thấy nhà thiết kế, ba ba của bọn họ liền gọi điện tới.
Sau khi hợp lại bát tự, hai bên phụ huynh đưa ra hai ngày.
Lý phú hào đưa ra ngày 10 và ngày 26 tháng này.
Ba Khương đưa ra ngày 10 và ngày 21 tháng này.
Khương Hành lúc này cũng không hỏi ý kiến Lý Quân, trực tiếp khẳng định nói: "Đương nhiên là ngày mùng 10, càng sớm càng tốt!"
Ngày mùng 10 cũng chính là ngày kia, Lý Quân hỏi Khương Hành: "Em không cần gặp ba mẹ anh trước sao?"
Khương Hành: "Không sao, có thể gặp vào ngày 13, chúng ta mau chóng đặt nhẫn đi, ngày mai lại bảo Ngũ Sâm tìm người tới đây chụp ảnh giấy kết hôn cho chúng ta."
Lý Quân: "Anh đúng ra rõ ràng quy trình đăng ký nhỉ."
Khương Hành tự hào nói: "Anh đều gánh vác hết."
Lý Quân: "......" Xem ra là thật sự rất vội vàng, ở trong chuyện kết hôn này, không ai có thể sốt ruột hơn Khương Hành.
Trên đường về sau khi hai người đặt nhẫn cưới xong, Khương Hành bỗng nhiên nghĩ tới ngón tay mình vẫn luôn trống rỗng.
"Anh cư nhiên cho tới bây giờ chưa đeo nhẫn vào!"
Khi hắn cầu hôn Lý Quân liền mua một đôi nhẫn, sau đó bởi vì công việc vẫn luôn cất nhẫn đi.
Lý Quân: "Mới vừa đặt hàng nhẫn kết hôn, một tuần sau là có thể nhận được, không vội."
Khương Hành: "Vội, ngày kia chúng ta đăng ký kết hôn cần phải đeo vào, còn nữa, ngày đăng ký chúng ta phải dậy sớm, phải làm đôi đầu tiên tiến vào!"
Lý Quân: "Em thì không thành vấn đề."
Nhận được tin nhắn, Ngũ Sâm và Cao Tín mã bất đình tề chạy tới nhà bọn họ.
Lúc này, dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Khương Hành, Lý Quân và hắn cùng đeo vào đôi nhẫn khi cầu hôn.
Vì để Hạt Cát cũng cảm nhận được tâm tình vui sướng của bọn họ, Khương Hành còn cố ý thắt lên chân Hạt Cát một cái nơ con bướm.
Khương Hành nói với Lý Quân: "Khi chúng ta kết hôn, có thể cho Hạt Cát mang nhẫn tới."
Lý Quân nhìn Hạt Cát bị chà đạp vô cùng đáng thương: "Chắc chắn không được, đem nhẫn thòng vào cổ nó à?"
Khương Hành cười ha ha nói: "Treo nhẫn lên cổ vịt, anh cảm thấy có thể nha."
Lý Quân: "......"Anh là nói đểu không phải đưa kiến nghị, quyết đoán cự tuyệt Khương Hành: "Dù sao cũng không được."
Khương Hành tiếc nuối nói: "Được rồi, Hạt Cát mày không làm nổi tiểu hoa đồng, chỉ có thể làm người xem."
Lý Quân: "Có thể." Chưa thấy qua vịt còn có thể tham gia hôn lễ, trên cơ bản chỉ có ở trong yến hội mới có thể nhìn thấy bóng dáng của vịt.
Chỉ một lát sau, Ngũ Sâm và Cao Tín xông tới xác nhận tin tức!
Hai người ngày kia đi tới cục dân chính xếp hàng đăng ký kết hôn phải làm tốt công tác bảo mật.
Ngũ Sâm và Cao Tín một trước một sau tiến vào nhà bọn họ.
Ngũ Sâm vốn đã hấp tấp còn định oán giận Khương Hành một trận, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng cười tủm tỉm của Lý Quân, sững người mà đem hỏa nuốt trở về.
Lão đại đăng ký kết hôn là chuyện tốt, hắn phải bày ra gương mặt tươi cười, không thể làm ra biểu tình chất vấn.
Lý Quân cũng hỏi Ngũ Sâm và Cao Tín: "Muốn uống gì không? Nước trắng, trà, hay là nước trái cây?"
Ngũ Sâm: "Trà đi, làm phiền."
Cao Tín: "Nước trái cây, cảm ơn."
Sau đó Khương Hành đứng dậy đi lấy.
Ngay từ đầu Ngũ Sâm và Cao Tín đều cho rằng người hỏi sẽ là người đi lấy, sau đó nhìn thấy người đi lại là Khương Hành, có chút kinh ngạc, ở trong chương trình, đại đa số thời điểm bọn họ nhìn thấy đều là Lý Quân pha trà cho mọi người.
Lý Quân giải thích nói: "Mới vừa bị tôi nói một chút, anh ấy muốn để Hạt Cát làm hoa đồng."
Đề tài cắt tự nhiên, một chút tà hỏa của Ngũ Sâm lúc vừa tới đều không còn, đại khái là thời tiết quá nóng, mới có thể khiến tính tình trở nên táo bạo.
Cao Tín bắt đầu có nhận thức mới về Lý Quân, mỗi lời nói hành động đối với anh đều bắt đầu thêm vào kính trọng.
Ngũ Sâm vẫn giữ lý trí: "Quy trình kết hôn có rồi?"
Lý Quân: "Trước mắt chỉ xác định ngày kia đi đăng ký kết hôn, không dối gạt các anh, Tết Trung Thu cha mẹ hai bên chúng tôi sẽ gặp mặt, có lẽ sẽ trực tiếp bàn bạc việc kết hôn, khi nào thì chưa nói được, đến lúc đó anh Sâm, anh xem xử lý việc bên Khương Hành như thế nào, chúng tôi kết hôn chắc chắn phải bận rộn một đoạn thời gian."
Ngũ Sâm: "Cái này không thành vấn đề." Điều này tương đương là Lý Quân nói cho hắn phải cho Khương Hành nghỉ, nếu đổi thành Khương Hành nói với hắn, chắc chắn hắn có thể áp bức bao nhiêu liền áp bức bấy nhiêu, nhưng lúc này, hắn đột nhiên mà chân thành cho hắn nghỉ, đại khái là ngữ khí của Lý Quân quá dịu dàng, không đành lòng oán lại.
Cao Tín chính là tới đây nghe an bài, hắn không cảm thấy bản thân trước mắt có thể an bài cho Lý Quân loại công việc gì, lão đại không thiếu tiền, còn cho hắn tiền!
Lý Quân: "Chúng tôi ngày kia đăng ký, ngày mai có thể gọi đoàn đội quay chụp tới đây chụp cho tôi hai bức ảnh."
Ngũ Sâm: "Không thành vấn đề, công ty có nhiếp ảnh gia riêng, lát nữa tôi gọi điện cho cậu ta, để ngày mai cậu ta dẫn người tới đây."
Lý Quân: "Vậy được." Anh quay đầu hỏi Khương Hành đang bưng trà đổ nước: "Anh còn việc gì muốn an bài hay không?"
Khương Hành đem trà nước đặt xuống, vỗ đùi: "Đương nhiên là có, ảnh kết hôn của chúng ta còn chưa chụp!"
Lý Quân cười cười với Ngũ Sâm: "Đúng vậy."
Ngũ Sâm bị Lý Quân nhìn, trái tim lộp bộp nhảy dựng, chúng ta là mở phòng làm việc, không phải công ty chụp ảnh cưới chuyên nghiệp!
Ngũ Sâm tự động tiếp nhận trọng trách: "Tôi sẽ an bài tốt đoàn đội nhiếp ảnh!"
Lý Quân: "Được, hiện tại chính là ngày kia như thế nào kín đáo đăng ký kết hôn."
Khương Hành: "Đăng ký sao có thể kín đáo được?" Hắn hoàn toàn không muốn kín đáo, đăng ký xong chắc chắn phải trực tiếp khoe ra giấy hôn thú trước tiên!
Lý Quân: "Chủ yếu là sợ những người khác nhận ra là anh, sợ tạo thành hỗn loạn mà thôi."
Khương Hành: "Chúng ta đều cùng nhau lên hot search, cũng không sợ điều này."
Ngũ Sâm nói: "Cũng không thể bao hết cục dân chứng không cho người khác đăng ký được."
Lý Quân đương nhiên có biện pháp, nhưng anh đang tự hỏi có nên vận dụng nhân mạch của mình hay không.
Nhưng, không cần anh nghĩ sâu, liền có người gọi điện thoại chủ động hỗ trợ.
Lý Quân đứng dậy nhận điện thoại, người gọi là anh cả Lý Tấn của anh: "Tiểu Quân, sao em đột nhiên nhanh như vậy muốn đăng ký kết hôn!"
Lý Quân: "Không phải việc gì đáng kinh ngạc, anh cả là tới hỗ trợ sao?"
Lý Tấn: "Sao có thể, anh xem có thể ngăn cảm một chút hay không thôi."
Lý Quân: "Há, vậy em cúp máy."
Lý Tấn: "Khoan đã, anh là tới hỗ trợ."
Lý Quân: "Vậy anh mau nói."
Lý Tấn: "Aiz, anh đã sắp xếp thời gian ở cục dân chính cho các em, bọn họ buổi sáng 9 giờ mở cửa, nhưng có thể mở sớm một tiếng làm cho các em."
Lý Quân: "Em vừa mới nghĩ tới chuyện này, đang nghĩ xem có nên tìm người giúp một chút hay không."
Lý Tấn: "Anh cả có được không, đều nghĩ kỹ giúp em rồi."
Lý Quân: "Anh cả vẫn luôn rất tốt với em." Lời anh nói là lời nói thật.
Lý Tấn bị dỗ cho vui vui vẻ vẻ, dù sao việc của Lý Quân và Khương Hành đã sớm thành kết cục đã định, có phản đối như thế nào cũng vô ích.
Trò chuyện với Lý Tấn xong, Lý Quân lại nhận được điện thoại của Lý Ngạn, có điều khi Lý Ngạn biết Lý Tấn sắp xếp xong rồi cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nói Tết Trung Thu hắn sẽ về nhà, Lý Quân nói được.
Trước khi cúp điện thoại, Lý Ngạn uyển chuyển nói cho Lý Quân: "Đúng rồi, anh mua mấy bộ quần áo cho Hạt Cát, Trung Thu cùng nhau mang tới đây cho em."
Lý Quân muốn cười nhưng lại không dám cười: "Được, cảm ơn anh hai." Cũng không biết nên cảm ơn hắn quan tâm mình hay là quan tâm Hạt Cát, anh hai anh thật sự yêu thích thủ công, đáng tiếc mèo nhà hắn đều không thích, xem ra hiện tại cũng chỉ có thể dùng ở trên người Hạt Cát.
Việc mà ba người Khương Hành bàn bạc cũng chưa ra kết quả gì, Lý Quân nhận cuộc điện thoại liền giải quyết!
Ngũ Sâm & Cao Tín: Chúng ta rốt cuộc tới làm gì?
Buổi sáng ngày hôm sau, nhân viên trang điểm và người quay phim Ngũ Sâm phái tới, hắn cũng tự mình cũng tới đây giám sát.
Hai vị chuẩn tân nhân trang điểm xong, mặc áo sơ mi cùng kiểu nhưng khác màu ngồi trên hai cái ghế đặt song song, mặt mỉm cười mà nhìn ống kính.
Khương Hành phát hiện, bản thân lúc này, khẩn trương hơn bất kỳ lúc nào khi đối diện với camera, hắn sợ bản thân không cười tốt đem ảnh chụp làm hỏng.
Người quay phim mỉm cười nói: "Khương lão sư, ngài không cần nghiêm túc như vậy, khóe miệng có thể hơi thả lỏng một chút, nào, cười một chút?"
Khương Hành: Cậu mù sao? Tôi chỗ nào nghiêm túc, tôi đang cười!
- ----
Tiểu kịch trường:
Khương Hành: Tiểu Quân, Tiểu Quân, em xem anh cười đẹp không?
Lý Quân trái lương tâm nói: Đẹp.
Khương Hành: Hì hì.
Lý Quân quay mặt đi:......[ quá ngốc ]
- ----
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook