Trò Chơi Hệ Sinh Hoạt
-
Chương 34: Bộ Ba Con Vịt
Sau khi nhấp vào Có, nhiệm vụ sẽ trở thành:
3. 【 Bắt kịp với thời đại】 Vì là một nhà hàng có mục tiêu đứng đầu trong số các nhà hàng ở xung quanh Đại học A nên tại sao lại không bắt kịp với thời đại mà sở hữu một tài khoản công chúng của riêng mình trên WeChat nhỉ? Mời người chơi giúp đỡ nhà hàng Kiện Khang Sao Thái sở hữu một tài khoản công chúng của riêng mình trên WeChat và làm cho tài khoản công chúng đạt được một trăm người theo dõi. Tiến độ của nhiệm vụ: Tài khoản công chúng (0/1) Theo dõi (0/100)
Phần thưởng của nhiệm vụ: Không xác định
Nhiệm vụ gợi ý: Chỉ cần bỏ ra một số tiền nhỏ để có được một tài khoản công chúng và đạt được một trăm người theo dõi, thực sự là quá dễ dàng.
Có vẻ như nhiệm vụ này dễ dàng thật, cũng giống như phúc lợi cho người mới vậy.
Đến giờ ăn tối, nhà hàng vẫn còn rất đông khách. Có lẽ bởi vì không bị áp lực giờ nghỉ trưa và phải vội vàng đi học nên khách hàng không tập trung đến vào một thời gian cố định nào cả. Điều này làm giảm đi rất nhiều khối lượng công việc cho mọi người.
“Chị Quý, đề thi của kỳ thi tuyển sinh sau đại học có khó không?” Sau khi dọn dẹp xong một bàn ăn, Lưu Tử Hiên tò mò đi đến hỏi.
Giang Phong đã giải thích cho mọi người lý do tại sao Quý Nguyệt lại đến làm việc trong nhà hàng cho nên đương nhiên là sẽ không ai mắt mù mà đi tới hỏi rốt cuộc gia đình của Quý Nguyệt đã xảy ra chuyện gì.
“Cậu đoán xem, tôi trượt nè.” Vẻ mặt của Quý Nguyệt không thay đổi, rõ ràng là kỳ thi tuyển sinh sau đại học không phải là một trải nghiệm thú vị đối với cô ấy: “Nếu như tôi thi đỗ thì tôi còn có thể đi làm gia sư dạy thêm tại nhà rồi.”
Lưu Tử Hiên thức thời mà ngậm miệng lại.
“Hạo Tử, cậu có biết ai ở trường đại học khoa học và công nghệ không?” Vương Hạo đi vào phòng bếp lén lút uống canh đậu xanh thì đúng lúc bị Giang Phong bắt được.
“A, em biết, em biết nhiều người lắm.” Vương Hạo vội vàng uống hết bát canh đậu xanh trên tay rồi lau miệng.
"Trong số những người mà cậu biết thì có ai có khả năng giúp đỡ tôi làm một cái tài khoản công chúng trên WeChat không? Giá cả có thể thương lượng. Bố tôi không nỡ trả tiền cho ứng dụng nên tôi cảm thấy tài khoản công chúng có thể đặt hàng và giao hàng trên WeChat cũng rất tốt." Giang Phong nói.
“Ồ, anh Phong, anh thật đúng là bắt kịp với thời đại đấy!” Vương Hạo suy nghĩ một chút: “Em có quen một người. Trưa hôm nay cậu ta còn dẫn theo bạn gái đến đây ăn cơm, hình như tên là… là Trương Vệ. Ở học kỳ trước, cậu ta đã tạo ra một chương trình và bán nó cho mấy chục nghìn người trong vòng bạn bè. Chuyện này đã được mọi người bàn tán rất nhiều. Em có WeChat của cậu ta, em sẽ nhắn hỏi cậu ta xem sao.”
Nói xong, Vương Hạo lập tức lấy điện thoại di động ra.
Giang Phong bị đồng chí Giang Kiến Khang gọi đi hỗ trợ. Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của Quý Nguyệt, Giang Kiến Khang hỏi Quý Nguyệt là người ở đâu rồi chuẩn bị cho cô ấy một bàn toàn là món ăn của Hoài Dương để thể hiện sự hoan nghênh nhân viên mới của nhà hàng Kiện Khang Sao Thái.
Trong nhà hàng còn có mấy con vịt và chim bồ câu. Tất cả đều là do đồng chí Giang Kiến Khang nhìn thấy tốt nên mua về và nuôi chúng. Mặc dù không có vịt Cao Bưu Ma, cũng không có vịt trời nhưng cũng có thể miễn cưỡng làm ra một bộ ba con vịt.
Trên bếp đang nấu nồi bún thịt lợn viên, Giang Kiến Khang bận rộn điều chỉnh ngọn lửa nên đương nhiên nhiệm vụ rút xương cho ba con gia cầm, nhồi thịt của chúng vào với nhau rồi mang đi lược là của Giang Phong rồi.
Đây là lần đầu tiên anh làm một món ăn phức tạp như vậy, nhưng kỹ năng dùng dao của Giang Phong rất tốt nên việc rút toàn bộ xương của mấy con gia cầm ra cũng không thành vấn đề. Mặc dù trước đây anh chỉ luôn luyện tập rút xương cho gà, nhưng việc rút xương cho vịt và chim bồ câu cũng không phải là một việc khó khăn.
Cho thịt của ba con gia cầm đã được sơ chế tốt vào trong nước sôi để chần qua cho hết máu, sau đó lần lượt nhồi bồ câu vào bụng vịt, sau đó nhồi thêm nấm và vài lát giăm bông vào bụng vịt rồi nhồi tiếp cả con vịt đó vào con vịt còn lại và mang đi luộc.
Anh lấy ra rượu Thiệu Hưng quý giá của đồng chí Giang Kiến Khang, và cho bộ vịt cùng với các nguyên liệu khác vào trong nồi áp suất.
Vốn dĩ phải hầm từ từ trong vài tiếng đồng hồ, nhưng không có nhiều thời gian cho nên anh hầm bằng nồi áp suất và còn cho thêm nước dùng của Giang Kiến Khang, đảm bảo đến khi hầm xong thì cũng sẽ rất ngon.
“Anh Phong, anh đang làm món gì vậy?” Vương Hạo bị các động tác liên tiếp của anh làm hoa mắt.
“Bộ ba con vịt, một món ăn nổi tiếng của Hoài Dương.” Giang Phong giải thích và giao phần còn lại là kiểm soát ngọn lửa cho đồng chí Giang Kiến Khang.
“Chị Quý Nguyệt đúng là rất hạnh phúc.” Khi nghĩ tới việc Quý Nguyệt đến từ Hoài Dương, Vương Hạo cảm thán nói ra một câu từ tận đáy lòng.
Giang Phong: …
Bộ ba con vịt phức tạp như vậy, có lẽ Quý Nguyệt cũng chưa từng được ăn nó ...
"Đúng rồi, Trương Vệ vừa nhắn lại cho em. Cậu ta nói rằng loại tài khoản công chúng này rất đơn giản, vài ngày là có thể lập xong rồi nên không cần tiền, chỉ là..."
"Chỉ là là gì?"
"Cậu ta hỏi liệu có thể ưu tiên giao đồ ăn cho cậu ta trước trong khoảng thời gian tài khoản công chúng chưa được lập xong hay không? Cậu ta nói rằng khoa công nghệ của cậu ta có rất nhiều tiết học nên không có thời gian để ăn ở trường, cậu ta có thể tự chuẩn bị hộp cơm của mình.” Vương Hạo nói xong liền lấy điện thoại di động ra cho Giang Phong xem lịch sử của cuộc trò chuyện.
Giang Phong: …
"Được….."
3. 【 Bắt kịp với thời đại】 Vì là một nhà hàng có mục tiêu đứng đầu trong số các nhà hàng ở xung quanh Đại học A nên tại sao lại không bắt kịp với thời đại mà sở hữu một tài khoản công chúng của riêng mình trên WeChat nhỉ? Mời người chơi giúp đỡ nhà hàng Kiện Khang Sao Thái sở hữu một tài khoản công chúng của riêng mình trên WeChat và làm cho tài khoản công chúng đạt được một trăm người theo dõi. Tiến độ của nhiệm vụ: Tài khoản công chúng (0/1) Theo dõi (0/100)
Phần thưởng của nhiệm vụ: Không xác định
Nhiệm vụ gợi ý: Chỉ cần bỏ ra một số tiền nhỏ để có được một tài khoản công chúng và đạt được một trăm người theo dõi, thực sự là quá dễ dàng.
Có vẻ như nhiệm vụ này dễ dàng thật, cũng giống như phúc lợi cho người mới vậy.
Đến giờ ăn tối, nhà hàng vẫn còn rất đông khách. Có lẽ bởi vì không bị áp lực giờ nghỉ trưa và phải vội vàng đi học nên khách hàng không tập trung đến vào một thời gian cố định nào cả. Điều này làm giảm đi rất nhiều khối lượng công việc cho mọi người.
“Chị Quý, đề thi của kỳ thi tuyển sinh sau đại học có khó không?” Sau khi dọn dẹp xong một bàn ăn, Lưu Tử Hiên tò mò đi đến hỏi.
Giang Phong đã giải thích cho mọi người lý do tại sao Quý Nguyệt lại đến làm việc trong nhà hàng cho nên đương nhiên là sẽ không ai mắt mù mà đi tới hỏi rốt cuộc gia đình của Quý Nguyệt đã xảy ra chuyện gì.
“Cậu đoán xem, tôi trượt nè.” Vẻ mặt của Quý Nguyệt không thay đổi, rõ ràng là kỳ thi tuyển sinh sau đại học không phải là một trải nghiệm thú vị đối với cô ấy: “Nếu như tôi thi đỗ thì tôi còn có thể đi làm gia sư dạy thêm tại nhà rồi.”
Lưu Tử Hiên thức thời mà ngậm miệng lại.
“Hạo Tử, cậu có biết ai ở trường đại học khoa học và công nghệ không?” Vương Hạo đi vào phòng bếp lén lút uống canh đậu xanh thì đúng lúc bị Giang Phong bắt được.
“A, em biết, em biết nhiều người lắm.” Vương Hạo vội vàng uống hết bát canh đậu xanh trên tay rồi lau miệng.
"Trong số những người mà cậu biết thì có ai có khả năng giúp đỡ tôi làm một cái tài khoản công chúng trên WeChat không? Giá cả có thể thương lượng. Bố tôi không nỡ trả tiền cho ứng dụng nên tôi cảm thấy tài khoản công chúng có thể đặt hàng và giao hàng trên WeChat cũng rất tốt." Giang Phong nói.
“Ồ, anh Phong, anh thật đúng là bắt kịp với thời đại đấy!” Vương Hạo suy nghĩ một chút: “Em có quen một người. Trưa hôm nay cậu ta còn dẫn theo bạn gái đến đây ăn cơm, hình như tên là… là Trương Vệ. Ở học kỳ trước, cậu ta đã tạo ra một chương trình và bán nó cho mấy chục nghìn người trong vòng bạn bè. Chuyện này đã được mọi người bàn tán rất nhiều. Em có WeChat của cậu ta, em sẽ nhắn hỏi cậu ta xem sao.”
Nói xong, Vương Hạo lập tức lấy điện thoại di động ra.
Giang Phong bị đồng chí Giang Kiến Khang gọi đi hỗ trợ. Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của Quý Nguyệt, Giang Kiến Khang hỏi Quý Nguyệt là người ở đâu rồi chuẩn bị cho cô ấy một bàn toàn là món ăn của Hoài Dương để thể hiện sự hoan nghênh nhân viên mới của nhà hàng Kiện Khang Sao Thái.
Trong nhà hàng còn có mấy con vịt và chim bồ câu. Tất cả đều là do đồng chí Giang Kiến Khang nhìn thấy tốt nên mua về và nuôi chúng. Mặc dù không có vịt Cao Bưu Ma, cũng không có vịt trời nhưng cũng có thể miễn cưỡng làm ra một bộ ba con vịt.
Trên bếp đang nấu nồi bún thịt lợn viên, Giang Kiến Khang bận rộn điều chỉnh ngọn lửa nên đương nhiên nhiệm vụ rút xương cho ba con gia cầm, nhồi thịt của chúng vào với nhau rồi mang đi lược là của Giang Phong rồi.
Đây là lần đầu tiên anh làm một món ăn phức tạp như vậy, nhưng kỹ năng dùng dao của Giang Phong rất tốt nên việc rút toàn bộ xương của mấy con gia cầm ra cũng không thành vấn đề. Mặc dù trước đây anh chỉ luôn luyện tập rút xương cho gà, nhưng việc rút xương cho vịt và chim bồ câu cũng không phải là một việc khó khăn.
Cho thịt của ba con gia cầm đã được sơ chế tốt vào trong nước sôi để chần qua cho hết máu, sau đó lần lượt nhồi bồ câu vào bụng vịt, sau đó nhồi thêm nấm và vài lát giăm bông vào bụng vịt rồi nhồi tiếp cả con vịt đó vào con vịt còn lại và mang đi luộc.
Anh lấy ra rượu Thiệu Hưng quý giá của đồng chí Giang Kiến Khang, và cho bộ vịt cùng với các nguyên liệu khác vào trong nồi áp suất.
Vốn dĩ phải hầm từ từ trong vài tiếng đồng hồ, nhưng không có nhiều thời gian cho nên anh hầm bằng nồi áp suất và còn cho thêm nước dùng của Giang Kiến Khang, đảm bảo đến khi hầm xong thì cũng sẽ rất ngon.
“Anh Phong, anh đang làm món gì vậy?” Vương Hạo bị các động tác liên tiếp của anh làm hoa mắt.
“Bộ ba con vịt, một món ăn nổi tiếng của Hoài Dương.” Giang Phong giải thích và giao phần còn lại là kiểm soát ngọn lửa cho đồng chí Giang Kiến Khang.
“Chị Quý Nguyệt đúng là rất hạnh phúc.” Khi nghĩ tới việc Quý Nguyệt đến từ Hoài Dương, Vương Hạo cảm thán nói ra một câu từ tận đáy lòng.
Giang Phong: …
Bộ ba con vịt phức tạp như vậy, có lẽ Quý Nguyệt cũng chưa từng được ăn nó ...
"Đúng rồi, Trương Vệ vừa nhắn lại cho em. Cậu ta nói rằng loại tài khoản công chúng này rất đơn giản, vài ngày là có thể lập xong rồi nên không cần tiền, chỉ là..."
"Chỉ là là gì?"
"Cậu ta hỏi liệu có thể ưu tiên giao đồ ăn cho cậu ta trước trong khoảng thời gian tài khoản công chúng chưa được lập xong hay không? Cậu ta nói rằng khoa công nghệ của cậu ta có rất nhiều tiết học nên không có thời gian để ăn ở trường, cậu ta có thể tự chuẩn bị hộp cơm của mình.” Vương Hạo nói xong liền lấy điện thoại di động ra cho Giang Phong xem lịch sử của cuộc trò chuyện.
Giang Phong: …
"Được….."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook