Trò Chơi Hệ Sinh Hoạt
Chương 28: Cháo

Cô gái phát Wechat xong và rời đi cùng bạn trai. Giang Phong nhanh chóng thu dọn bàn, Khưu Thần nhìn chằm chằm bên cạnh.

“Anh Phong, cửa hàng của anh có yêu cầu cao như vậy đối với đĩa CD không?” Nhóm bạn của Khâu Thần chưa chỉnh sửa xong, đã hoàn toàn bị sốc trước hành vi cứng rắn của cô gái vừa rồi.

“Cô ấy hiểu lầm đó.” Giang Phong giải thích.

"Đing, đạt được 1 điểm mức độ nổi tiếng, tiến độ nhiệm vụ (3/100)."

“Anh Phong, em giúp anh.” Lưu Tử Hiên dẫn đầu đăng xong trong vòng bạn bè, vội vàng cầm lấy đĩa.

Giang Phong cũng không ngăn cản hắn: "Ba mẹ tôi là người duy nhất ở phòng bếp sau. Chỉ cần cho chén đĩa vào máy rửa chén, không cần hỏi mẹ tôi."

Lưu Tử Hiên tỏ vẻ biết cách sử dụng máy rửa bát và mang bát đĩa vào bếp sau.

"Đing, đạt được 1 điểm mức độ nổi tiếng, tiến độ nhiệm vụ (4/100)."

"Đing, đạt được 1 điểm mức độ nổi tiếng, tiến độ nhiệm vụ (5/100)."

"Đing, đạt được 1 điểm mức độ nổi tiếng, tiến độ nhiệm vụ (6/100)."

Ba người còn lại cũng bắt đầu giúp đỡ, gọi đồ ăn và dọn dẹp một số công việc đơn giản, tuy không thành thạo như Giang Phong nhưng cũng không hề mắc sai lầm.

Giang Phong cũng phát hiện là nhà mình suy xét không chu toàn, luôn cảm thấy quán căn bản không cần thuê người, nhưng bây giờ xem ra phải thuê mấy sinh viên làm công.

Lúc đầu thấy một quán ăn nhỏ gần trường tuyển sinh viên đi bao cơm hai bữa chỉ vài trăm tệ một tháng, cảm thấy lòng dạ bọn họ thật hiểm độc, bây giờ chính mình phải bắt đầu tuyển người mới thấy tuyển sinh viên là lựa chọn tốt nhất.

Bữa ăn, giá rẻ, làm việc và tiết kiệm tiền cả hai đều không sai.

Lưu Tử Hiên vào phòng bếp đã lâu, khi đi ra đã bưng một đĩa thịt lợn thái sợi, khóe miệng vẫn còn để lại ít dấu vết.

“Thằng nhóc lại ăn vụng!” Vương Hạo liếc mắt một cái đã nhìn thấy khóe miệng Lưu Tử Hiên không bình thường, nghĩ đến bọn họ vừa mới ăn một bàn đồ ăn, không khỏi cảm thán nói, “Ăn nhiều vậy còn nuốt trôi.”

“Bác gái rót cho cháu một tách trà lạnh.” Lưu Tử Hiên muốn hồi tưởng lại mỹ vị.

Lần đầu tiên vào bếp, cậu ta đã rất ngạc nhiên hình dáng của cha mẹ Giang Phong so với anh ấy sao lại khác nhau nhiều như thế, nhưng khi uống trà lạnh cậu ta liền không thèm nghĩ nữa, trong đầu chỉ có trà lạnh.

Bác gái Giang thực sự là một thiên sứ.

Chính là người vô cùng phúc hậu.



Các giáo sư là những vị khách cuối cùng rời bàn.

Khi các giáo sư rời đi, giáo sư Lý cũng mỉm cười nói vài câu với Giang Phong, khiến Lưu Tử Hiên ở xa nhìn đến sửng sốt.

Trong số những người này, cậu ta đã từng học lớp giáo sư Lý, cũng biết giáo sư Lý là một lão già nghiêm túc, ngày thường đối với sinh viên ít nói ít cười, cuối kỳ điểm danh cũng chưa từng nương tay, chính là một lão già la sát.

“Anh Phong, giáo sư Lý vừa nói cái gì đó?” Sau khi các giáo sư rời đi, Lưu Tử Hiên đi lên tò mò hỏi.

“Giáo sư hỏi tôi có phải người Yến Kinh không, cũng hỏi thế hệ ông nội tôi có phải người Yến Kinh không.” Giang Phong cũng cảm thấy kỳ lạ, chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà giáo sư Lý hỏi cái này làm gì.

Đồng chí Giang Kiến Khang am hiểu chính là món ăn dân dã, chứ không phải món ăn Bắc Kinh, tuy hai người có chút hiểu biết nhưng cũng không hề khiến cho người ta cảm thấy Giang Kiến Khang là người Yến Kinh.

“Sở trường của nhà cậu là món ăn dân dã, đúng không?” Lưu Tử Hiên cũng có chút nghiên cứu về vấn đề ăn uống.

“Có thể giáo sư Lý đã uống nước ô mai và cảm thấy nó giống với hương vị Yến Kinh đích thực nên đã hỏi thêm.” Giang Phong nói.

“Đúng rồi, các cậu...” Giang Phong muốn hỏi bọn họ có muốn ăn cơm cùng nhau không, nhưng lập tức nhớ tới bọn họ đã ăn rồi, nên đổi lời: “Buổi tối có muốn cùng ăn cơm không?"

Tần suất gật đầu của 4 người gần như là 20HZ.

Bốn người Khâu Thần mỗi người cầm một ly trà lạnh mà rời đi. Vương Hạo đã uống trộm không ít nước ô mai, trà lạnh và chè đậu xanh, dưới tình huống như vậy còn rất anh dũng mà bảo trì ăn lượng cơm như bình thường. Giang Phong nhìn lượng cơm của cậu ta ăn, cảm thấy cậu ta sắp đạt được hình thể của anh họ Giang Tái Đức rồi.

Buổi chiều, Giang Phong viết thông báo việc làm bán thời gian và dán lên tấm kính bên ngoài của quán.

Tuyển dụng: làm bán thời gian, giao hàng, bao ăn 2 bữa, lương thỏa thuận.

Sau khi đăng thông báo tuyển dụng, Giang Phong đi vào quán tìm một góc bắt đầu xem xét thuộc tính giao diện.

Mức độ thành thạo của nhân viên làm bếp cắt suốt buổi sáng đã tăng 326 và tiến độ của nhiệm vụ chính trở thành (19/100). Tiến độ của nhiệm vụ rất khả quan, nhìn ra có thể thấy, chỉ cần duy trì mấy ngày chiết khấu đĩa CD là có thể hoàn thành nhiệm vụ.

"Đing, đạt được 1 điểm mức độ nổi tiếng, tiến độ nhiệm vụ (20/100)."

Lại có thể bình thường mà đạt được một chút mức độ nổi tiếng!

Giang Phong sửng sốt một chút, rất nhanh liền có phản ứng.

Có lẽ là vì buổi trưa khách hàng và bạn bè đề cử nhà hàng Kiện Khang Sao Thái, và việc gửi vào vòng bạn bè có nguyên lý giống nhau, đều có thể thu hoạch được nổi tiếng.

Có vẻ như nhiệm vụ chính sẽ sớm được hoàn thành.

Đồng chí Giang Kiến Khang và Vương Tú Liên mệt mỏi nửa ngày, lên tầng hai để nghỉ ngơi. Giang Phong nhân cơ hội đó vào bếp khai hỏa, nấu mấy nồi cháo.



Từ khi đạt được kỹ năng nấu cháo (trung cấp), anh đã không còn nấu cháo nữa, vừa lúc có cơ hội, có thể thử xem kỹ năng nấu cháo trung cấp hương vị thế nào.

Giang Phong nấu hai nồi cháo, một nồi cháo thịt nạc trứng bác thảo, một nồi cháo gạo đen.

Một nồi cháo ngọt, một nồi cháo mặn, nước ô mai đã bán hết, buổi tối giao cháo, mỗi người một bát nhỏ, uống để lót dạ.

Dưới sự hướng dẫn của các kỹ năng nấu cháo trung cấp, Giang Phong có thể cảm giác rất thuần thục khi nào nên để lửa lớn, khi nào thì lửa nhỏ, khi nào thì khuấy và khi nào thì cho nguyên liệu vào, giống như Trù Thần nhập vào người. Trong tình huống bình thường, không có kinh nghiệm vài chục năm nấu cháo thì sẽ không có trực giác nhạy bén như vậy.

Hai nồi cháo đã chín.

【 Một nồi cháo thịt nạc trứng bắc thả hương vị tốt nhưng trứng bắc thảo quá to, thịt nạc ướp không đủ thời gian】

【 Một nồi cháo gạo đen với hương vị tốt nhưng yến mạch không tươi mới】

Giang Phong nếm thử, mùi vị có thể so sánh với cháo của đồng chí Giang Kiến Khang rồi.

Đi tới cửa hàng đổi suất đặc biệt tặng ngay một bát cháo, Giang Phong chuẩn bị mở cửa kinh doanh.

Lên lầu để đánh thức đồng chí Giang Kiến Khang và Vương Tú Liên đang ngủ say, và nhân tiện để họ xuống thưởng thức món cháo mới nấu.

Giang Kiến Khang buồn ngủ mà uống một ngụm cháo.

"Đinh, nhận được 9 điểm kinh nghiệm."

Đồng chí Vương Tú Liên vừa ngáp vừa uống một ngụm cháo.

"Đinh, nhận được 11 điểm kinh nghiệm."

Giang Phong: ...

Vừa khéo, Vương Hạo đã đến quán để giúp đỡ.

“Hạo Tử, tới nếm thử cháo gạo đen mới nấu.” Vương Hạo thích ngọt, cho nên Giang Phong dùng cháo ngọt để chào hỏi.

"Đinh, đạt được 31 điểm kinh nghiệm."

Giang Phong: ...

Hạo Tử, cậu đã thay đổi, cậu của ngày hôm qua không phải như thế này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương