Doãn Cẩn không biết vì sao Ôn Khanh Mộ đột nhiên nổi giận đùng đùng, cả người cứng đờ, lùi về sau hai bước, cúi đầu: “Đúng, đúng vậy”

Ôn Khanh Mộ thở mạnh hai cái, ngồi lại vào ghế của mình!

Vậy có nghĩa là, tối qua vợ anh đã cắm sừng anh rồi!

Người phụ nữ này!

Mặc dù đánh bậy đánh bạ, cuối cùng vẫn là ngủ cùng anh, thế nhưng nếu như cô ta gặp phải người khác thì sao? Cái sừng này không phải mọc chắc rồi sao?

“Chủ, chủ tịch Ôn, vừa rồi anh nói muốn lấy toàn bộ tư liệu về phu nhân, một năm trước, lúc anh và phu nhân kết hôn, những tư liệu này đã điều tra qua rồi, hay là tôi đi lấy cho anh nhé?”

“Còn không mau đi đi!” Ôn Khanh Mộ quát Doãn Cẩn một tiếng.

“Vâng! Vâng!” Doãn Cẩn lập tức ra khỏi phòng làm việc, năm phút sau, anh đã mang tư liệu về Tô Lạc Ly tới.

May là anh có thói quen lưu trữ toàn bộ giấy tờ tài liệu, bằng không hôm nay không bị vị chủ tịch này làm thịt mới lạ!

Chỉ có một tờ giấy A4 mỏng dính, đôi mắt Ôn Khanh Mộ chững lại: “Cậu đùa tôi à? Chỉ có chút xíu thế này?”

Doãn Cẩn cúi người hạ thấp đầu, không dám thở mạnh: “Đúng vậy, chủ tịch Ôn, hồi đầu không phải anh cũng cảm thấy phu nhân có lí lịch trong sạch, nên mới đồng ý kết hôn hay sao?”

Ngược lại, Ôn Khanh Mộ đã quên sạch sẽ, lúc này mới dịch tầm mắt sang trang giấy kia.

Tô Lạc Ly, hai mươi mốt tuổi, là sinh viên năm ba khoa biểu diễn của học viện điện ảnh trường đại học Z.

Bố: Tô Khôn, mẹ: Vương Vẫn Hương.

Em trai cùng cha cùng mẹ: Tô Kiêm Mặc.

Em gái cùng cha khác mẹ: Tô Nhược Vân.

Em trai cùng cha khác mẹ: Tô Nhược Diệu.

Gia đình có một nhà máy rượu gia truyền, nhà máy rượu Tô Kỹ, kinh doanh không tốt, sắp phá sản Phần còn lại chính là một số điêu giới thiệu về Tô Lạc Ly, đều là những điều lặt vặt, chỉ dùng hết non nửa tờ giấy A4.

“Tô Lạc Ly..” Ôn Khanh Mộ khẽ hé bờ môi mỏng, đọc thầm cái tên này, thì ra cô tên là Tô Lạc Ly.

Đây là tư liệu của năm ngoái, năm nay chắc là hai hai tuổi, sắp tốt nghiệp đại học rồi.

Cho dù tối qua, người phụ nữ này khiến anh cực kì vui vẻ, cũng nếm trải được sự tuyệt vời của đêm đầu tiên, nhưng nghĩ tới người phụ nữ này vốn muốn cảm sừng mình, anh liền cực kì tức giận.

“Giờ cô ta đang ở đâu?” Ôn Khanh Mộ ngẩng đầu lên.

“Chủ tịch Ôn, là do anh dặn dò, sắp xếp phu.

nhân vào sống ở biệt thự khu Rainbow, cô ấy cũng không ở bên đó nhiều, ngoài ra thính thoảng còn ở trong trường, hay đến chỗ của em trai, còn bây giờ. là tháng năm, chắc cũng sắp tốt nghiệp rồi”

Doãn Cẩn lập tức trả lời trong căng thẳng, một chữ cũng không dám bỏ sót.

“Không yên ổn ở trong biệt thự, cả ngày chạy loạn bên ngoài” Ôn Khanh Mộ bóp chặt tờ giấy A4, vo thành một cục, ném thẳng vào trong thùng rác.

Xem ra, tính lâu rồi!

Nhưng mà, may là chưa thành công, bởi vì anh biết, tối qua là lần đầu của cô.

Dạ Bân từng nói, lần đầu của phụ nữ sẽ chảy máu, tối qua anh đã thấy vết máu trêи tấm ga giường trắng tỉnh.

“Bên khu Rainbow còn có người nào khác không?”

“Có sắp xếp một người hầu ở bên đó để chăm sóc cho phu nhân, cũng là một cô bé khoảng hơn hai mươi tuổi”

“Cậu đi nói với cô ta, tối nay tôi về đó.”

Doãn Cẩn ngây người, một năm rồi chưa từng về, giờ đột nhiên lại vẽ?

Chỉ là, anh cũng không dám hỏi nhiều, dù sao Ôn Khanh Mộ cũng đang tức giận, chỉ đành làm theo lời anh ta nói.

Học viện điện ảnh đại học Z Bây giờ Tô Lạc Ly sắp tốt nghiệp rồi, giờ đã là tháng năm, luận văn tốt nghiệp và tìm việc đều rất cấp bách, bận đến bù đầu rối tai.

Cô về nhà nghỉ ngơi một chút, tối qua bị tên đàn ông kia dày vò không nhẹ, nhưng vẫn phải lết tấm thân mệt mỏi đến trường, cô cần tìm một vài tư liệu, đang chuẩn bị đi tới thư viện.

Một chiếc Maserati đỏ đỗ ngay trước mặt cô, tiếng xe phanh gấp thu hút sự chú ý của không ít người.

Cửa xe mở ra, lọt vào tầm mắt trước tiên chính là đôi giày cao gót màu đỏ, theo sau là đôi chân nuột nà, tiếp đó thì Tô Lạc Ly thấy rõ rồi.

Em gái của cô, Tô Nhược Vân “Wow, là Tô Nhược Vân đó, chiếc xe thể thao đẹp quá!”

“Còn không phải sao! Bạn trai người ta là chủ tịch của Quốc tế Nghệ Tân, đã sớm kí với Quốc tế Nghệ Tân rồi, đoán chừng nổi tiếng là chuyện sớm muộn thôi!”

Cạnh đó có người cực kì hâʍ ɦộ, đang thảo luận sôi nổi.

Tô Lạc Ly không hề muốn gặp cô ta, vờ như.

không nhìn thấy, đang chuẩn bị đến thư viện thì âm thanh quen thuộc kia truyền tới.

“Chị gái! Lâu rồi không gặp ha!” Tô Nhược Vân tháo kính râm xuống, điềm nhiên như không vẫy tay với Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly nhắm mắt, hít sâu một hơi, quay người lại, trêи mặt là nụ cười xán lạn, nhưng chỉ là nụ cười giả tạo: “Phải đó, lâu rồi không gặp, trùng hợp thật”

Trong ngôi trường này, không ít người sẽ là ngôi sao tương lai, còn Tô Nhược Vân, từ khi mới chỉ là sinh viên năm hai đã là người nổi tiếng rồi.

Trước kia cô ta tập thể ɖu͙ƈ thẩm mĩ, còn đại diện trường ra nước ngoài thi đấu, sau đó chọn học ngành diễn xuất, kí hợp đồng với Quốc tế Nghệ Tân, trong mắt rất nhiều người, cô ta đã là một ngôi sao mới đầy triển vọng!

Sự xuất hiện của cô ta tự nhiên cũng sẽ thu hút sự chú ý của không ít người, mọi người đều quây xung quanh.

“Tô Nhược Vân còn có chị gái sao?” Có người dè dặt dò hỏi “Đúng vậy, nghe nói Tô Nhược Vân cái gì cũng làm được, còn người chị kia cái gì cũng không biết! Đều là khoa biểu diễn, Tô Nhược Vân đã đóng vai chính rồi, còn chị cô ấy vẫn đóng vai phụ thôi!”

Thấy mọi người xung quanh bàn tán, trong lòng Tô Lạc Ly cảm thấy khó chịu.

“Chị à, vừa đẹp hôm nay gặp được chị, em và anh Dịch sắp đính hôn rồi, tới lúc đó chị phải đến đó nha”

“Ồ, vậy sao? Kéo dài lâu như vậy mới đính hôn sao?” Tô Lạc Ly không nhịn được cười lạnh một tiếng, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường.

Lời này đã kϊƈɦ động Tô Nhược Vân, sắc mặt hơi khó coi, nhưng chỉ trong chớp mắt liền trở thành vẻ kiêu hãnh.

“Phải đó, gia đình họ Mộ Dung là gia tộc lớn, mọi thứ phải từ từ theo trình tự, chẳng qua, chị cứ yên tâm, chẳng mấy nữa là được uống rượu mừng của bọn em rồi”

Dù sao, trước kia Mộ Dung Dịch từng thuộc về Tô Lạc Ly.

Trêи mặt Tô Lạc Ly không hề lộ chút bi thương nào: “Được thôi, tới lúc đó chị nhất định sẽ uống nhiều chút, không uổng phí bao công sức mà em gái chị hao tốn trêи người em rể tương lai!”

Đương nhiên Tô Nhược Vân biết, lời của Tô Lạc Ly còn có dụng ý khác, cô biết Tô Lạc.

Ly mồm mép lanh lợi, Tô Lạc Ly bây giờ chính là bại tướng dưới tay cô, cũng chỉ có thể mạnh miệng mà thôi.

“Chị à, nghe nói chưa có công ty nào kí hợp đồng với chị, chị vẫn đang đóng vai phụ sao? Hay là em bảo anh Dịch giúp đỡ chị chút nhé?”

“không cần thiết, tự chị sẽ tìm được công ty để kí hợp đồng, nếu không có chuyện gì khác, chị đến thư viện đây”

Tô Lạc Ly liếc cô ta một cái, chuẩn bị xoay người rời đi.

“Em biết trong lòng chị không thoải mái!

Thế nhưng ai bảo khi đó chị không biết trân trọng cơ chứ!” Tô Nhược Vân không hề có ý muốn buông tha cho cô.

Vào giây phút Tô Lạc Ly xoay người, một chiếc xe thể thao màu xanh sapphire xông “vèo” tới, nhanh như chớp dừng trước mặt bọn họ.

Đó là một chiếc Ferraril Dưới ánh sáng mặt trời, chiếc Ferrari màu xanh sapphire nổi bật như một con thú hoang đang chuẩn bị tấn công, tràn đầy sát khí.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương