Tổng Hệ Thống Không Màn Chính Sự
-
7: Ter 7
Tóm tắt
Yayoi: Nếu có, thì em nhất định sẽ hành chết anh, Natsume-san!
———————————————————
Sau một bữa sáng náo nhiệt, ai đi học thì đi học, ai đi làm thì đi làm.
Vì để dọn phòng cho Yayoi, Ukyo đã đặc biệt xin nghỉ hẳn một ngày cùng với sự hỗ trợ của Masaomi cũng đang ở nhà do chưa hết hạn nghỉ phép.
Còn có song bào thai vừa hoàn thành đợt thu âm và đang được nghỉ ngơi ở nhà nữa, nên Ukyo đã đề nghị cả hai dắt Yayoi đi dạo phố để mua một số đồ dùng cần thiết hàng ngày và nhân tiện mua thêm ít quần áo cho Yayoi.
Trước khi ra ngoài, Ukyo đưa cho Yayoi một chiếc chìa khóa, dặn dò nói:
"Đây là chìa khóa nhà.
Nhớ mang theo khi ra ngoài.
Nếu lát nữa có gì muốn mua thì em cứ nói thẳng với Azusa nhé.
Đi đường nhớ cẩn thận.
"
Tsubaki vì quá phấn khích nên đã kéo Yayoi đi suốt ba tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ, Yayoi vẻ mặt mệt mỏi và vô cùng kinh ngạc trước sự hưng phấn của Tsubaki.
Không phải chỉ có con gái mới thích mua sắm hả?
Bọn họ xách những chiến lợi phẩm đi về, Tsubaki vô cùng mãn nguyện, còn Azusa thì lại trông bất lực, khuôn mặt Yayoi vẫn vô biểu cảm, nhưng từ trong đôi mắt lại có thể nhìn thấy rằng cậu đang rất mệt, mà cũng phải thôi đi lâu như thế ai mà chẳng mệt chứ.
Sau khi đi vào cửa hàng, Yayoi bị Tsubaki tràn đầy hăng hái quấn lấy, cậu không thể đếm được rằng mình đã thay bao nhiêu bộ quần áo kiểu động vật dễ thương khác nhau do sở thích kỳ quặc của Tsubaki đem đến.
Nhìn thấy đôi mắt lấp lánh của Tsubaki, Yayoi thực sự lo lắng là anh sẽ gom hết những bộ đồ đó về nhà.
May mắn là vẫn còn có Azusa ở đây, Yayoi rất cảm kích Azusa vì anh luôn kịp thời ngăn chặn những trò đùa quái dị của Tsubaki.
Nhưng Yayoi lại không nghĩ về việc tại sao Asahina •người được cậu liệt vào list người tốt• Azusa lại không ngăn cản Tsubaki khi anh ấy chọn những bộ đồ động vật dễ thương cho cậu mặc?!
Chỉ có thể nói rằng, Yayoi-chan, cậu vẫn còn quá ngây thơ a~ ¯_(︶▽︶)_/¯
" Thật ngầu quá đi mấtt! "
" Kỹ thuật đỉnh quá đi! Thật soáii! "
" Ahhhh lại vào lưới nữa rồi! "
Bọn họ đang đi thì bị thu hút bởi mấy câu kinh hô vang lên cách đó không xa.
" Có phải là sân bóng rổ đường phố ở đằng kia không? " Tsubaki nhìn nhìn hỏi: " Ở đấy xuất hiện cao thủ à? "
Sân bóng rổ đường phố? Đôi mắt của Yayoi sáng lên.
Bóng rổ luôn là môn thể thao yêu thích của Yayoi, trước kia cậu hay tụ tập chơi cùng bạn bè để rèn luyện sức khỏe.
Lúc đó do thể lực tốt cộng với năng khiếu bẩm sinh đã khiến Yayoi trở thành một điểm sáng bắt mắt trên sân đấu.
Mà bây giờ lại đang có một trận đấu bóng rổ có vẻ là rất hay a, Yayoi ngay lập tức thích thú.
Azusa chú ý thấy ngay vẻ háo hức muốn thử xem của Yayoi, anh nói:
" Có vẻ rất đặc sắc, chúng ta đi xem thử một chút đi.
"
Trên sân bóng diễn ra một cuộc đấu ngang tài ngang sức, một bên là nam tử cao to cường tráng, còn bên kia là một anh chàng đẹp trai lạnh lùng với mái tóc ngắn màu cam, đôi mắt tím sắc bén nhìn chằm chằm vào đối thủ, chiếc áo sơmi trắng bị cởi hai chiếc cúc đầu tiên nên có thể thấy những giọt mồ hôi chảy ngang ngực, vạt áo nhét vào trong quần, động tác uyển chuyển, mạnh mẽ thành công khơi dậy tiếng hò hét của các cô gái bên ngoài sân bóng.
Khi nhìn thấy bóng dáng đang di chuyển trên sân, vẻ mặt của cặp song sinh lộ ra kinh ngạc, không khỏi kêu một tiếng:
" Natsume! "
Yayoi đang bị trận đấu thu hút cũng quay đầu lại hỏi:
" Natsume? "
Azusa gật đầu, nhìn người vừa ghi được thêm một bàn.
" Người đàn ông tóc cam kia cũng em trai của tụi anh, Asahina Natsume.
Em ấy đã chuyển ra ngoài vì lý do công việc, nên em mới không thấy em ấy ở nhà hôm qua.
"
Ở đằng kia, Natsume vừa quay lại đã nhìn thấy hai anh em song sinh vô cùng nổi bật trong đám đông, liền kinh ngạc chạy tới.
" Tsubaki, Azusa? Sao hai anh lại ở đây? "
" Tụi anh đang ở đây giúp Yayoi-chan mua sắm nha~ " Tsubaki cười nói, đặt chiếc túi trên tay xuống rồi quàng lên vai Natsume, nói với Yayoi.
" Đây là em trai của anh và Azusa, tụi anh thực ra là anh em sinh ba~ "
" Đây là? "
Natsume nhìn đứa nhỏ, bộ dáng cậu thực sự quá xinh đẹp khiến khó ai bỏ qua được.
Nhìn thấy cậu và hai anh trai mình thân thiết như thế, Natsume liền có chút tò mò.
" Em ấy là người mới sắp gia nhập gia đình chúng ta, Kaionji Yayoi.
" Azusa giới thiệu.
Yayoi chào Natsume một cách lễ phép, mắt cậu cứ đảo trên khuôn mặt của ba anh em sinh ba kia, Tsubaki ngay lập tức nhận ra tầm mắt của cậu, âm thanh ngọt xớt mang theo tò mò
" Yayoi-chan đang nhìn gì thế? Trên mặt tụi anh có dính gì hả?~ "
Yayoi gật đầu, nghiêm túc nói: " Quả nhiên là sinh ba, Natsume-san thật lợi hại.
"
Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của ba người, Yayoi chỉ chỉ trên khóe mắt và cằm của bọn họ.
" Ba anh đều có các nốt ruồi trên mặt, Tsubaki-san có ở khóe mắt trái, còn Azusa-san có ở góc mắt phải, nên để cho cân bằng thì Natsume-san phải có một nốt ruồi ở giữa, nhưng chắc chắn sẽ rất kỳ quái nếu nó mọc ở giữa trán.
Vì thế nó mọc ở giữa cằm vẫn tốt hơn.
"
Tam bào thai:.........!
" Nhưng lợi hại nhất vẫn là cô Miwa.
" Yayoi nhìn ba anh em đang đứng cạnh nhau.
" Một lần sinh ra tới tận ba màu tóc...!" Thế giới này thật sự rất thần kỳ!
" Khụ khụ.
" Natsume giả vờ ho khan hai tiếng rồi đổi chủ đề.
" Tại sao mọi người lại đến sân bóng rổ đường phố? "
Azusa đỡ kính, che đi khóe miệng đang co giật.
" Yayoi có vẻ rất thích bóng rổ, vừa rồi nghe nói có trận đấu ở đây liền rất phấn khích, nên tụi anh đi đến xem.
"
" Ồ? Em rất thích bóng rổ sao? "
Đôi mắt màu tím của Natsume bắt gặp đôi mắt đen đầy háo hức của Yayoi, Natsume hứng thú ném quả bóng rổ trên tay về phía cậu.
" One on one chứ? "
Yayoi vươn tay dễ dàng chặn được quả bóng rổ đang lao tới, ánh mắt tràn đầy tinh thần chiến đấu.
" Được! "
Asahina Natsume dang tay, đôi mắt màu tím nghiêm túc nhìn cử động của thiếu niên.
Mặc dù trông cậu có vẻ mảnh khảnh và yếu ớt nhưng Natsume không hề khinh thường cậu.
Từ khi cầm được trái bóng trên tay, khí chất của Yayoi đột nhiên thay đổi, khiến Natsume vốn vẫn không có để ý tới liền lập tức cảnh giác, đây không phải là khí chất mà người ngoài nghề sẽ có.
Yayoi hai tay chậm rãi tưng bóng, nhìn hàng phòng ngự chặt chẽ trước mặt mang đến cảm giác áp bức mạnh mẽ, đôi mắt đen của cậu lóe lên.
Trái bóng đập xuống đất khiến sân tạo ra những âm thanh " bụp bụp bụp " như muốn tát vào lòng người, làm cho không khí khẩn trương lên, không ít người trở nên căng thẳng.
Khi mới bắt đầu thì Yayoi dẫn bóng lúc nhanh lúc chậm, sau đó hít sâu một hơi, cậu bất ngờ dẫn bóng nhanh về phía trước, nháy mắt đã đến trước mặt Natsume.
Natsume bị tốc độ của cậu làm cho giật mình nhưng cũng rất nhanh liền khôi phục.
Chẳng lẽ là cậu đang muốn dùng tốc độ ngăn chặn anh sao? Quá ngây thơ rồi.
Yayoi đang lao đến trước mặt Natsume thì bỗng nghiên sang phải.
Chân phải của cậu nhanh chóng bước sang phải thêm một bước.
Cơ thể cậu ngaz thấp xuống và nghiêng hẳn về bên phải.
Tay phải cầm bóng thì đã chạm đến bên trái người Natsume.
Natsume nhanh chóng phản ứng, di chuyển hoàn toàn trọng tâm sang trái.
Tay trái của anh đưa ra chuẩn bị chặn lại đường bóng, nhưng anh không ngờ rằng chân phải của Yayoi chỉ sử dụng sức lực ảo, cậu liền rút nhanh sang trái, quả bóng rổ ngay lập tức được chuyền sang tay trái của cậu, và Natsume nhận ra rằng anh đã bị trúng kế của Yayoi.
Tuy nhiên, đã quá muộn để anh quay lại phòng thủ.
Sau đó Yayoi nhảy lên ném rổ, dùng đầu ngón tay đẩy bóng vào rổ.
Mái tóc đen dài ngang lưng vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trên không trung, động tác dưới ánh mặt trời của thiếu niên rất đẹp, khiến tất cả những người có mặt đều trầm trồ.
" Quả nhiên là anh không thể xem thường em mà, xem ra anh nhất định phải nghiêm túc gấp đôi.
" Natsume tràn đầy ý chí nói.
Kế tiếp là bữa tiệc thị giác mãn nhãn cho người xem.
Nam nhân đẹp trai lạnh lùng cùng thiếu niên xinh đẹp, khả năng rê dắt bóng nhẹ nhàng uyển chuyển, những pha giả bóng lắt léo, kỹ thuật lão luyện, độ chính xác của những cú ném xa cùng những kỹ năng tuyệt đỉnh khiến ai đang xem cũng phải ghiền.
" Hộc, hộc...!"
Hơi thở gấp gáp cho thấy sức lực của hai người đã gần đạt tới cực hạn, nhưng không ai chịu thừa nhận thất bại trước.
Đôi mắt đen của Yayoi tràn đầy vui vẻ, cậu đang tận hưởng niềm vui sướng khi được chạy nhảy trên sân bóng.
Đã đến giờ ăn tối, những người xem đấu cũng dần thưa thớt, Yayoi cầm quả bóng nhanh chóng nhảy lên vòng rổ, định kết thúc trận đấu bằng một cú đập rổ vừa đẹp trai lại vừa ngầu lòi.
Nhưng Yayoi đã quên rằng mình không còn ở chiều cao 178cm như trước nữa nên là.....!
Quả bóng rổ đập vào rổ rồi bật lại đập thẳng vào mặt Yayoi, Natsume sững người một lúc rồi bật ra tiếng cười.
" Phụtt.
"
Yayoi ôm cái mũi đỏ bừng liếc anh một cái, rồi lẳng lặng đi đến góc sân quay lưng ngồi bất động.
" Yayoi! / Yayoi-chan! "
Azusa và Tsubaki vội vàng chạy lại gần khi thấy Yayoi bị bóng đập.
Azusa nhìn cậu với vẻ lo lắng.
" Không sao chứ, có chảy máu không? "
Yayoi từ từ ngẩng đầu lên, vận động mạnh trên sân khiến người cậu đổ rất nhiều mồ hôi, những sợi tóc đen ướt đẫm mồ hôi dính vào hai bên má, da thịt trắng nõn thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp áo ướt đẫm.
Cả hai liền cảm thấy tim mình lệch một nhịp, Azusa lập tức hoàn hồn, đôi mắt màu tím không được tự nhiên nhìn lên chiếc mũi đỏ ửng của Yayoi, giọng nói mất đi vẻ bình tĩnh thường ngày.
" Yayoi, mũi có đau lắm không? "
Mà Tsubaki đang ghìm chặt lấy cổ của Natsume vừa mới không cẩn thận cười thành tiếng kia, làm ra vẻ hung dữ.
" Đừng buồn Yayoi-chan, anh sẽ giúp em dạy dỗ tên này! ".
ngôn tình ngược
" Tsubaki! Anh mau buông ra! "
Cảm thấy nghẹt thở, Natsume vội vàng đẩy cái tay của Tsubaki ra, nhưng vừa tốn một đống sức lực để thi đấu xong, hiện tại Natsume không thể đẩy lại Tsubaki, nên chỉ có thể khuất phục bị người anh trai lớn hơn mấy giây này khi dễ.
Cuối cùng, vẫn là Azusa đứng ra ngăn cản Tsubaki và cứu lấy đứa em trai tội nghiệp của mình.
Natsume thoát khỏi nanh vuốt của Tsubaki, tức giận nhìn người anh trai đang cười hì hì kia rồi lại quay mặt về phía Yayoi nghiêm túc xin lỗi.
" Xin lỗi, vừa rồi anh không cố ý cười em đâu.
"
Nhìn vào biểu hiện chân thành của anh, Yayoi lúng túng quay đầu lại, khịt mũi gật đầu chấp nhận lời xin lỗi của anh.
Natsume lấy trong túi ra một tấm danh thiếp, đưa cho cậu.
" Đây là danh thiếp của anh.
Thật ngại vì chỉ có danh thiếp ở công ty, vì thường anh không có ở nhà.
Nên nếu có khó khăn gì thì hãy liên hệ với anh.
"
Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt nghiêm túc của anh.
" Vì em thích bóng rổ nên em nhất định phải kiên trì với nó.
Thể lực và kỹ năng của em rất tốt.
Anh hy vọng sẽ được thấy ngày em đứng trên sân thi đấu chuyên nghiệp.
"
Yayoi mặt không biểu cảm lật lật danh thiếp, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào đôi mắt màu tím của Natsume.
" Em hi vọng lần sau sẽ có cơ hội chơi bóng rổ với anh, Natsume-san.
"
Nếu có, thì em nhất định sẽ hành chết anh!
———————————————————
Đoạn chơi bóng rổ, mình miêu tả không được tốt lắm, mong các bạn thông cảm!
Thanks for reading
Enjoy~.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook