Chương 18: Luyện tập trong hầm ngục (6)

“…Tôi không trốn.” 

Fuleim lần lượt trừng mắt nhìn Baek Yu-seol và Hong Bi-yeon. 

Theo dõi trận đấu từ đầu đến cuối, sự nghi ngờ của cô càng ngày càng lớn. 

“Đó là cái gì vậy?” 

“Cái gì?”

“Gậy điểm đó, làm thế nào…cậu có thể phá vỡ lá chắn ma thuật bằng cây gậy đó?” 

Anh dừng lại một chút để xem xét. 

Đó là một yếu tố được hàng chục nghìn người chơi phát hiện khi chơi game, tuy nhiên, có vẻ như nó không xuất hiện trong cài đặt phiên bản gốc. 

Anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn quanh. 

“Vì nó rất chắc chắn.” 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

“… Cho dù có chắc chắn đến đâu, làm sao cậu có thể phá vỡ lá chắn ma thuật chỉ bằng một cú vung đơn giản được?” 

“Sao cậu không thử nhớ lại và giải thích cho tôi lý do vì sao ‘hiệp sĩ bình thường’ lại biến mất khỏi thế giới này đi?” 

Đúng rồi.

Cho dù anh có rèn luyện cơ thể bao nhiêu đi chăng nữa, anh cũng chẳng bao giờ có thể xuyên thủng lá chắn của một hiệp sĩ ma thuật bình thường. 

‘Mình muốn giải thích rằng vũ khí ma thuật này gần giống với một vật phẩm lỗi, và nó hoạt động được vì khiên ma thuật của Hong Bi-Yeon không được luyện tập lắm…’ 

Nếu không, Hong có thể ra ngoài và thực sự cố gắng giết anh. 

Anh ngừng nghĩ tiếp về nó vì có phần hơi đáng sợ. 

Không có lời giải thích thỏa đáng, sự nghi ngờ của Fuleim ngày càng sâu. 

Cô im lặng hồi lâu rồi đột nhiên hỏi. 

“Cậu…cậu là cái quái gì vậy?” 

Vậy ra, đây là những gì cuối cùng sẽ xảy ra. 

Chưa đầy một tháng sau khi anh quyết định không gây chú ý, mọi chuyện lại thành ra thế này. 

‘Mình có nên tiết lộ mình là ai không nhỉ?’ Anh suy nghĩ một lúc. 

Anh cũng là người hiện đại như cô, và thực tế anh biết thế giới này là trong game chứ không phải ropan (lãng mạn giả tưởng). 

Nhưng đó suy cho cùng vẫn là một kết luận vội vàng. 

Anh vẫn chưa hiểu rõ về cô ấy. 

Dường như không có lựa chọn nào khác. 

Anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đứng bất động. 

“…Tôi không phải người xấu. Không phải là tôi muốn làm tổn thương cậu đâu.” 

“Cái gì? Điều đó nghĩa là sao?”

“Đúng như tôi đã nói đó. Cậu có thể cảnh giác với tôi, nhưng cậu không cần phải như vậy. Tôi chỉ muốn giúp đỡ cậu thôi.” 

‘Cậu ấy muốn giúp mình ư...?’

Vẻ mặt của Fuleim nhuốm vẻ bối rối. 

Anh thấy đã đến lúc thích hợp. 

Tốt nhất nên tránh đi để cô suy nghĩ. 

“Tôi cũng muốn nói chuyện với cậu nhiều hơn, nhưng mà không còn nhiều thời gian nữa, vậy thôi tạm biệt cậu nhé.”

Anh quay lại và nói lần cuối. 

Mọi chuyện sẽ ổn thôi, miễn là anh có thể biến mất một cách lặng lẽ. 

Cúc cu!! 

Nhưng anh không thể vì có thứ gì đó đập vào sau đầu. 

Cảm giác chóng mặt đến nỗi làm anh rơi nước mắt. 

Đù! 

Cây gậy bốn điểm muộn màng rơi xuống đất. 

“Hửm…??”

Nhìn lại, Hong Bi-yeon, người đã ném gậy, có vẻ mặt khó hiểu. 

“…Tôi tưởng cậu sẽ bắt được chúng chứ. Cậu tránh được tất cả ma thuật và cạm bẫy từ điểm mù mà, sao cậu không thể né được chúng thế?”

Điều này là không thể tránh khỏi. 

‘Giác quan thứ sáu’ của Rò Rỉ Mana vẫn có những hạn chế. 

Cây gậy cũng có sức mạnh ma thuật nên nó có thể tránh được trong những trường hợp bình thường, nhưng vì thời gian tồn tại của giác quan thứ sáu được quyết định bởi sức mạnh tinh thần của Baek Yu-seol nên giác quan thứ sáu khi ấy đã bị vô hiệu hóa. 

Ngay sau khi vào hầm ngục, anh đã kích hoạt sáu giác quan của mình một chút, và ngay sau khi gặp Yuslek và những người khác, anh lại tiếp tục kích hoạt giác quan thứ sáu của mình đến mức tối đa nên lúc này anh rất đau đầu. 

Nếu đòn tấn công đó được đánh giá là nguy hiểm đến tính mạng, thì giác quan thứ sáu sẽ được kích hoạt ngay cả khi đầu của anh đau như muốn nứt ra, nhưng có vẻ như không có giác quan nào được kích hoạt vì đòn tấn công không có hiệu quả chí mạng. 

Anh nói khi cậu ấy vừa thút thít vừa xoa đầu. 

“Vậy tại sao cậu lại ném cái này?” 

“Tôi thua rồi, nhận lấy đi.” 

Có lẽ đó là do lòng kiêu hãnh của cô ấy. 

Điểm số rất quan trọng, nhưng cô không muốn bỏ đi một cách lặng lẽ, ngay cả khi thua một thường dân. 

Tuy nhiên, Hong vẫn sẽ đứng ở vị trí thứ ba. 

‘Nếu mình nhận nó, thứ hạng của mình sẽ quá cao.’

Hạng ba không có tác dụng gì với Baek Yu-seol. Đó là một thiết bị giúp tăng hiệu suất ma pháp. Bởi vì nó được trường cấp nên mình sẽ không thể bán nó ở bất cứ đâu.’ 

“Được rồi. Vậy tôi sẽ nhận cái này, cậu lấy ba cái còn lại đi.” 

Anh chỉ nhặt một cây gậy rồi nhanh chóng rời đi. 

Anh tự hỏi làm thế nào Hong Bi-yeon và Fuleim lại từ phía sau nhìn mình, nhưng bây giờ nếu anh quay đầu nhìn lại sẽ không có kết quả tốt đẹp. 

Bởi vì đàn ông rất ngầu khi họ bước đi mà không nhìn lại. 

“Cậu ta có phải là một thằng ngốc không vậy?”

“Tôi không biết có phải chỉ vì cậu ấy là một thường dân hay không.” 

* * * * * 

Stella Dome, trên bầu trời.

Mười hai giáo sư và hướng dẫn viên, bao gồm cả Hanwol Lee, đứng vây quanh xem bản đồ ba chiều đang lơ lửng trong không trung. 

Trên bản đồ có 141 chấm đỏ tượng trưng cho số học viên đang được đào tạo. 

Họ đến từ Lớp A-S. 

Mỗi năm đều có ít nhất một học sinh xuất sắc vào học viện, nhưng năm nay đặc biệt đáng chú ý. 

Bởi vì không chỉ có một hoặc hai học sinh để chú ý tới. 

“Tốt.”

Hanwol Lee gật đầu hài lòng với hành động phối hợp của các học sinh. 

Sinh viên năm nhất của đợt này đạt điểm cao hơn bất kỳ đợt nào khác.

Những sinh viên lập đội sẽ nhanh chóng nhận được gậy điểm dựa trên số lượng của họ, trong khi những sinh viên không tham gia sẽ đấu tay đôi để cướp gậy điểm. 

“Nhân tiện, tại sao ảnh ba chiều lại bất ổn định như vậy?” 

“À, đó là… Một lượng lớn giáo sư không lên lớp đã tập trung tại phòng điều khiển Stella Dome để giám sát quá trình đào tạo của lớp A và S. Ngoài ra, có rất nhiều người ở tòa tháp.” 

“Họ đến không phải để giám sát, họ chỉ ở đây để xem thôi.” 

“Chà, các giáo sư chắc cũng tò mò lắm.” 

Một giọng nói vang lên bên tai Lee Hanwol ngay khi anh nói xong những lời đó. 

-Haha, tôi xin lỗi vì đã kéo máy chủ ảnh ba chiều, Giáo sư Lee Hanwol. 

Giật giật mày, lông mày của Lee Han-wol cau lại. 

Giọng nói này quen quen nhưng không phải của một giáo sư. 

“Có phải ông già của Viện Nguyên lão Phép thuật đến đây để câu cá không?” 

-Uh-huh, cẩn thận với những gì ông nói đấy, Giáo sư. Ông đã nói gì với Trưởng lão Telix vậy? 

Giọng nói này là của một người khác. 

‘Chủ tịch Lam Tháp, Aian.’ 

Cô ấy cũng là một phù thủy vĩ đại. 

“Tôi không thể tin được.” 

– LOL, chúng ta cần phải hành động thật sớm để nhận diện nhân tài.

- Tốt. Tuy nhiên, thật thú vị khi xem. Khi tôi còn trẻ, tôi còn tuyệt vời hơn thế này nhiều. 

- Này anh, anh đang nói bậy đấy. Tôi vẫn nhớ cái thứ hầm ngục đầu tiên của anh đó! 

– Anh lẩm cẩm à! Lúc đó tôi mới mười ba tuổi! 

Lee Hanwol cười ngượng trước giọng nói của vô số pháp sư vang lên bên tai ông. 

Đây là buổi thực hành hầm ngục đầu tiên của sinh viên năm nhất. 

Nhưng không phải một đám đông lớn như vậy chỉ để xem nó sao? 

‘Chà, điều đó có thể xảy ra lắm.’

Ở nhiều tổ chức tư nhân phép thuật như Tháp Phép thuật, các hội và tập đoàn, có thể liên hệ với học viên bất cứ lúc nào nếu họ được Stella cho phép. 

Trước đây cũng thường xuyên xảy ra trường hợp các tổ chức tên tuổi liên hệ và tài trợ cho sinh viên, điều đó không phải là điều xấu đối với nhà trường cũng như sinh viên. 

Tuy nhiên, năm nay sự cạnh tranh lại càng khốc liệt hơn. 

Sự kiện lớn nhất đánh dấu những thành tựu trong năm, Ma Thuật Sinh Tồn Stella hay Stella Đối Kháng, thậm chí còn chưa diễn ra; 

Chẳng phải một số pháp sư vĩ đại đã xuất hiện rồi sao? 

Họ không dịch chuyển vì họ muốn thế. 

Những người khác đang di chuyển. 

Vì vậy, họ buộc phải đến vì không muốn bị bắt đi. 

“Giảng viên Lee Hanwol. Tôi nên làm gì với màn hình đây?” 

"Những gì cậu nên làm à? Tập trung vào lớp S. Những ông bà già đó có lẽ cũng muốn xem chúng.” 

Một lúc sau, 41 thành viên của lớp S được phát sóng trên màn hình. 

Trước hết, Pung Ha-rang từ Lớp S. 

Anh ta là một pháp sư chủ yếu sử dụng phong thuật, nhưng anh lại là một hiệp sĩ đặc biệt chủ yếu sử dụng phương thức chiến đấu cận chiến.

Các pháp sư reo lên khi họ nhìn thấy vẻ ngoài ngầu lòi của cậu, dùng gió đập con quái vật và các bạn cùng lớp khi đến gần. 

Shin Hwa-ryeon của Lớp S. 

Cô ấy có thuộc tính ‘Lôi’, một phép thuật gia tộc cho phép cô ấy có thể điều khiển cả điện và gió cùng lúc, và vẻ ngoài của những tia chớp màu trắng vôi xoáy tròn như một cơn bão, uyển chuyển và hung bạo. 

Hơn nữa, tất cả học sinh lớp S đều sử dụng phép thuật khác thường hoặc có những màn trình diễn khác thường. 

Trong số đó, người nổi bật tất nhiên là Fuleim. 

Con người có thể giải quyết được các bản năng của yêu tinh, bẩm sinh của chú lùn và thuộc tính thánh của thiên thần. Có thể thấy khá nhiều phép thuật như vậy ngay cả ở Stella hiện tại. 

Nhưng, một con người có thể xử lý được cả ba thuộc tính. 

Có thể nói đây là một điều thực sự chưa từng có trong lịch sử. 

“À, Hae Won-ryang và Mayu-seong đã gặp nhau rồi này.” 

Theo lời của người giám sát, màn hình tự nhiên tập trung vào đó. 

“Tốt …”

Không lâu sau khi khóa đào tạo bắt đầu, hai trong số những ứng viên tiềm năng nhất đã đụng mặt. 

“Có vẻ như họ đang nói chuyện gì đó.” 

Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, cuộc đấu tay đôi đã bắt đầu ngay lập tức. 

Tung!! 

Trên màn hình, Mayu-seong bùng nổ mana trên ngón chân và lao về phía Haewon-ryang. 

“Nhảy sức mạnh…”! 

Không chỉ một lần mà nhiều lần liên tiếp. 

– Ôi, không thể tin được là trò ấy lại có thể kích hoạt liên tiếp cú nhảy sức mạnh cấp 3. 

– Mười bảy tuổi đã thực hiện được kỹ thuật khó như vậy rồi sao? 

Thông thường, một pháp sư bước vào cấp thứ ba ở độ tuổi từ giữa đến cuối 20 hoặc đầu 30. 

Mặt khác, Mayusung đã có thể tự do sử dụng phép thuật cấp 3 ở độ tuổi mười bảy. 

Khi anh nhấc nhẹ cây đũa phép lên, mặt đất bên dưới Haewon-ryang rung chuyển và một cây cột bay lên. 

Một tia sét đánh trúng nó, và những bức tường lửa tràn vào từ mọi phía. 

Tuy nhiên, Haewon-ryang cũng không đứng yên. 

Anh ta bay ngược trở lại bằng cách sử dụng sóng xung kích của gió và sau đó duỗi lòng bàn tay về phía trước. 

Một tảng băng trải rộng trên nền đất, hàng chục cột băng sắc nhọn bay lên. 

Khi Mayu-seong sử dụng ngọn lửa để làm tan băng trong khi tránh nó, Haewon-ryang đáp trả bằng một cột lửa mạnh hơn. 

– Cả hai đều có ba thuộc tính…! 

– Thật không thể tin được.

Một ma pháp sư bình thường chỉ có thể sử dụng một thuộc tính và với việc luyện tập bài bản và gian khổ, họ sẽ có thể xử lý được hai thuộc tính. 

Nhưng, bắt đầu từ ba thuộc tính, không thể không có thiên phú. 

Những ma pháp sư có thể xử lý được ba thuộc tính sinh ra đã có tài năng đặc biệt. 

Bùm! Pusuk, Puông…!! 

Băng và lôi va chạm, tia lửa và ngọn lửa va chạm, gió và đất va chạm. 

Đối với một cuộc đấu tay đôi giữa các học sinh chỉ mới 17 tuổi, đây là một khía cạnh thú vị có thể khiến người xem đổ mồ hôi tay. 

Chiến thắng không đến một cách dễ dàng. 

Haewon-ryang đã thiết lập vòng tròn ma thuật, chuẩn bị mọi thứ và dụ Mayu-seong, nhưng đối thủ không thể dễ dàng bị đánh bại với tư cách là kẻ mạnh nhất trong một trận đối chiến. 

Tuy nhiên, chiến thắng ngày càng nghiêng về Haewon-ryang. 

Ngay từ đầu, anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng với ý định đẩy lùi Mayu-seong thậm chí bằng cách từ bỏ một số điểm! 

Cuối cùng, với thất bại của Mayu-seong, trò chơi sắp kết thúc. 

Đột nhiên, một con quái vật khổng lồ lao qua bầu trời. 

– Đó là…! 

Đó là một kiểu ‘boss ẩn’, một sự kiện được các giáo sư chuẩn bị như một trò đùa. 

Không ai nói cho họ biết về điều đó, cũng như không đưa ra bất kỳ phần thưởng nào, nhưng con quái vật gầm lên và bay vào giữa Mayu-seong và Haewon-ryang, gục xuống và chết. 

Một cô gái xuất hiện trên xác của con chim lạ với đôi cánh băng và những tia lửa khắp cơ thể. 

– Eisel… Morph… 

Những con boss ẩn không bao giờ có thể tình cờ tìm thấy được. 

Nó phải đi kèm với sự sáng suốt và nhạy bén, khả năng phán đoán và lý luận. 

Ngay cả khi cô tìm thấy nó, việc đánh bại nó sẽ rất khó khăn, nhưng cô đã thành công trong việc một mình săn nó. 

- Ồ, hai cậu đang đánh nhau à? Tôi xin lỗi vì đã làm phiền nhé! 

Eisel nhặt được một chiếc lông vũ màu xanh từ cơ thể con quái vật, nhảy xuống và biến mất. 

Trong khi đó, Mayseong cũng biến mất, địa hình của hầm ngục bị vặn vẹo và thay đổi khiến Hae Won-ryang không thể theo dõi anh ta. 

- Hừm, con gái lớn của Đại công tước Morph, kẻ phản bội… 

- …dòng máu thế nào không quan trọng. 

–  Tệ thật. Nếu cha cô bé không như vậy thì tài năng đó còn có thể nở rộ hơn nữa. 

Các pháp sư thốt ra một hai lời rồi im lặng. 

Một câu chuyện không thể kể đằng sau cái chết của Đại công tước Morph, nên tiếp tục chủ đề này là một gánh nặng. 

Và đúng lúc đó, một trận chiến khốc liệt khác lại nổ ra. 

Hanwol Lee cũng khá quan tâm. 

Anh muốn theo dõi nó. 

– Cô ấy là công chúa của gia tộc Adolevit. 

– Đối thủ của cô ấy là ai? Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cậu ta trước đây. 

- Ờ, có vẻ không vui lắm. Này, Lee Hanwol, làm ơn đổi kênh đi. 

“Đợi tôi tí.”

- Tsk tsk. 

Vừa phàn nàn, các ông già vừa tập trung vào màn hình.

– Hở…? 

– Phép thuật đó……là Tốc biến sao…?

Ông có thể chứng kiến ​​​​một học sinh rất khác thường. 

“Tên của học sinh đó là Baek Yu-seol, một học sinh rất độc đáo với tài sử dụng thuần thục kỹ năng Tốc biến.”

Trên màn hình, Hong Bi-yeon vung cây trượng và rải ngọn lửa bùng nổ độc đáo của mình khắp nơi. 

Mặc dù không có kỹ thuật hay khả năng kiểm soát rõ ràng nhưng sức công phá và hỏa lực quá mạnh để một thanh niên 17 tuổi có thể thể hiện, thu hút sự chú ý của các giáo sư. 

Tuy nhiên. 

Không một tia lửa nào có thể tấn công Baek Yu-seol. 

Anh liên tục Tốc biến để tránh địa hình thay đổi liên tục. 

Anh nhanh đến mức không thể tin được. 

Tốc độ, hướng tốc biến, khoảng cách tốc biến. 

Anh hoàn toàn kiểm soát được. 

Khi những mũi tên lửa chạm vào cây gậy điểm anh đang cầm, những tiếng keng vang lên. 

– Không, liệu cậu nhóc có thể nhìn thấy hết mũi tên ma thuật bằng mắt và đỡ trúng nó không…? 

Tất nhiên, hầu hết các pháp sư được đào tạo đều có thể dễ dàng đẩy lùi những mũi tên ma thuật ở cấp độ đó.
Pháp sư luôn có mana trên da và mana tự phản ứng với phép thuật bay, đôi khi để lộ ra ‘rào cản cứu nguy’. 

Yếu tố quan trọng duy nhất quyết định khả năng phòng thủ là luân chuyển mana nhanh như thế nào và kiểm soát lượng mana tốt như thế nào. 

Tuy nhiên, không ai có thể nhìn thấy hoặc đỡ trúng những mũi tên đó. 

Thậm chí còn hơn thế nếu khoảng cách quá ngắn. 

Các giáo sư và các pháp sư cấp cao hơn đã công khai bày tỏ sự ngưỡng mộ của họ trong trận chiến giữa Haewon-ryang và Mayu-seong giờ đã im lặng. 

Một tình huống đang mở ra trước mắt họ mà họ không thể hiểu được ngay cả với những kiến ​​thức và giá trị mà họ đã tích lũy được trong suốt cuộc đời.

‘Tốc biến’ có vô số khả năng, nhưng nó là loại phép thuật không thể kiểm soát được. Trong hàng trăm năm, vô số học giả đã cố gắng nắm vững ma thuật cơ bản này, nhưng tất cả đều thất bại, chết hoặc bị thương tật và bị bỏ rơi. 

Và giữa sự bất an này, một học sinh xuất hiện, điều khiển Tốc biến như thể chính tay chân mình. 

-Chuyện này….. 

Mọi người đều im lặng. 

Đó là một vấn đề khác so với những người có tài năng vượt trội như Mayu-seong, Haewon-ryang và Eisel. 

Nó vô giá. 

Giá trị học thuật với khả năng tốc biến là vô hạn. 

- Nhân tiện… Tại sao cậu ta không sử dụng bất kỳ phép thuật nào khác, hay cậu ta chỉ đang chơi đùa thôi nhỉ?

- Nếu cậu ấy sử dụng phép thuật thì trận đấu đã kết thúc sớm hơn rồi. 

- Tôi không hiểu lắm. 

Khi mọi người đang thắc mắc cùng một câu hỏi, đột nhiên, một giọng nói vang lên và giọng một người đàn ông xen vào. 

– Không. Đó là một cuộc chiến đấu nghiêm túc. 

“……..!” 

Tim Lee Hanwol đập thình thịch và gần như ngừng đập. 

Giọng nói rất quen nhưng lại rất xa lạ. Hiệu trưởng của Học viện Stella, nơi được cho là trường học phép thuật tốt nhất thế giới. 

Một bậc thầy pháp sư cấp 9, Eltman Eltwin. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

– Ngay từ đầu đã nghiêm túc rồi. Mọi người không thấy sao? 

Theo lời của ông, các lão pháp sư của Thượng viện, Tháp chủ của các Tháp pháp sư và các pháp sư của Đại Tháp đều rơi vào im lặng. 

- Hấp dẫn thật. Tôi đã đọc một câu chuyện cổ tích vài ngày trước, và cách cậu học sinh đó chiến đấu… Nó làm tôi nhớ đến ‘Hiệp sĩ’ tồn tại từ ngàn xưa. 

Eltman lẩm bẩm như đang nói với chính mình. 

Tuy nhiên, các pháp sư đã chết lặng trước những lời đó. 

Trong thời đại ma thuật này, chẳng phải các hiệp sĩ không dùng đến ma pháp đã biến mất cùng với vũ khí lạnh sao? 

Nhưng làm sao họ có thể bác bỏ điều đó? 

Đối thủ là một nhà hiền triết vĩ đại, một trong mười nhà hiền triết duy nhất trên đại lục địa. 

Các pháp sư vẫn im lặng ngay cả sau khi Eltwin biến mất mà không nói một lời. 

Bởi vì từ ‘hiệp sĩ’, như nhà hiền triết vĩ đại hạng 9 đã đề cập, cứ chạy quanh tâm trí họ.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương