Chương 5

[Dịch giả: Khôi]

[Hiệu đính: Haphuong]

Một khi quyết định đã được đưa ra, tất cả những gì cần làm là hành động ngay bây giờ. Tôi đã dành hai ngày để quan sát và tìm hiểu thói quen hàng ngày của con mèo.

Sau khi phân tích kỹ lưỡng, tôi đã đi đến một kết luận: ‘Quả thực nó sống như là một hoàng đế.’

Tôi cá rằng ngay cả cơ trưởng của con tàu này cũng không thoải mái như con mèo này.

Trong sáu ngày quan sát thủy thủ đoàn tôi đã phát hiện hầu hết họ đều có mức sống dưới mức trung bình. Ví dụ như thực đơn bữa ăn chủ yếu bao gồm các loại thực phẩm giá rẻ, chẳng hạn như thịt tổng hợp và ngũ cốc biến đổi gen, không có một thứ gì thêm nữa.

‘Mặt khác, con mèo này chỉ ăn thịt mỗi ngày nhờ người chủ tuyệt vời của nó.’

Và nó không phải bất cứ loại thịt nào, mà nó còn được hấp thụ thịt tươi, chất lượng cao.

Con tàu này có một khu vực nông nghiệp chịu trách nhiệm trồng trọt và chăn nuôi. Đó là một nơi được thiết kế để cung cấp các món ăn ngon cho giới thượng lưu của con tàu và các quan chức đến thăm, và họ hiếm khi cung cấp loại thịt quý giá như vậy cho một con mèo đơn thuần.

‘Nhìn thấy điều này, mình chắc rằng Keisaragi Yujin chắc chắn không phải là người bình thường.’

Cô ấy có thể là một Quý Tộc sao Hỏa, một Quý Tộc Thủ Đô của Siêu Tập Đoàn, hoặc có lẽ là cả hai. Cả hai đều là những phe phái hùng mạnh trong Siêu Tập Đoàn, mỗi phe đều có quyền thống trị trên một khu vực hành tinh.

‘Các tầng lớp xã hội luôn đem đến sự rắc rối.’

Cả hai tầng lớp này đều có lòng kiêu hãnh cực cao và không bao giờ quên mối hận thù nào. Ngay cả những lời bất bình nhỏ nhất cũng sẽ được ghi nhớ, và sau đó họ sẽ tìm cách trả thù tàn nhẫn, thường là nhiều lần. Điều này đã làm cho việc tham gia vào trò chơi trở nên khá khó khăn.

Ngay cả khi tôi giết ai đó không phải Keisaragi Yujin và trốn thoát khỏi con tàu, cô ấy cũng sẽ không quên tôi. Bằng cách nào đó cô ấy sẽ tìm thấy tôi và cố giết tôi.

‘Còn một lý do khác để giết cô ta.’

Dù sao đi nữa, địa vị chủ nhân của cô ta là một chuyện, nhưng câu hỏi quan trọng là làm cách nào để giết con mèo đó.

"Meo."

Con mèo ngáp dài như thể đang buồn chán. Nhìn nó nằm dài trên đệm cao cấp, không phù hợp với một con mèo.

Đây là phòng ngủ của Keisaragi Yujin. Tôi hiện đang ở trong ống thông gió nối với bức tường gần sàn phòng ngủ. Tôi đã quan sát sinh vật lười biếng đó qua tấm lưới được một lúc, chứng kiến cảnh tượng nó uể oải khiến tôi bất giác thở dài.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

‘Nó trông chán nản vô dụng nên việc giết nó không quá khó khăn.’

Không giống như chó, mèo vẫn giữ được bản năng hoang dã ngay cả sau khi trở thành vật nuôi được thuần hóa. Chúng cũng là những thợ săn xuất sắc một cách tự nhiên.

Vì vậy, tôi đã mong đợi nó sẽ là một đối thủ đáng gờm đối với một người mới chỉ ở giai đoạn Mới Chào Đời như tôi. Tất nhiên, nó sẽ không thể giúp tôi giành chiến thắng trong một cuộc chiến, nhưng việc đó có thể giúp tôi giảm bớt thương vong nhất có thể.

Tuy nhiên, việc tận mắt chứng kiến khiến tôi nhận ra rằng mình đang lo lắng một cách không cần thiết. Nhìn cái bụng bầu bĩnh của nó, tôi không khỏi nghĩ rằng nó sẽ ngon hơn bất cứ thứ gì khác.

‘Vấn đề là nó quá lười biếng.’

Phần lớn thời gian của nó là lăn lộn trên chiếc đệm đó. Ngoại trừ lúc ăn uống hay đi dạo trong vườn với chủ nhân, nó không hề cử động chút nào.

‘Tuy nhiên, mình không thể giết nó ngay tại đây.’

Điều buồn cười là nơi này có an ninh tốt hơn dưới thùng hàng. Bằng mắt thường, tôi quan sát được ống thông gió nơi tôi ở trông không khác gì những khu vực khác.

Tuy nhiên, với giác quan nhạy bén của mình, tôi có thể nói rằng chủ nhân của phòng ngủ đặc biệt chú ý đến vấn đề an ninh, đến mức có vẻ như bị ám ảnh cưỡng chế. Các máy phát tín hiệu laser được lắp đặt khắp khu vực đang theo dõi những kẻ xâm nhập bất hợp pháp.

Nếu tôi vào phòng thì sao? AI sẽ ngay lập tức thông báo cho lính canh bên ngoài về sự hiện diện của kẻ đột nhập không xác định.

‘Vậy thì mình sẽ xong.’

Họ thậm chí sẽ không cần sử dụng súng. Các lính canh sẽ đá tôi, và nội tạng của tôi sẽ nổ tung, giết chết tôi ngay lập tức.

‘Vậy nên giờ tôi đang mắc kẹt ở đây.’

Bản thân con mèo có vẻ dễ đối phó, nhưng quá trình tiếp cận nó bất ngờ khá là khó khăn. Trong cơn bực bội, tôi bất cẩn lắc đuôi.

‘Ồ-ồ!’

Khi đuôi tôi va vào thành ống thông gió phát ra tiếng động, tai con mèo vểnh lên.

"Meo?"

Con mèo bật dậy, lao về phía tôi. Mặc dù thừa cân nhưng chuyển động của nó khá nhanh nhẹn.

Khi cơ thể con mèo va chạm với lưới, bộ truyền tín hiệu laser sẽ được kích hoạt. Tôi có thể cảm thấy những người bảo vệ ngoài cửa cứng người sau tiếng động. Tôi không thể ở đây lâu hơn nữa.

Tôi liếc nhìn con mèo đang cào móng rồi rút lui khỏi vị trí của tôi. Ngay sau khi tôi rời đi, lính canh xông vào phòng.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cái gì đã va vào hệ thống AI thế?”

“Ugh, con mèo lại gây rắc rối nữa rồi.”

"Lại nữa sao?"

“Ừm, cứ để đó đi!”

Phớt lờ những tiếng càu nhàu của đám lính canh, tôi quay về tổ của mình.

‘Mình không thể tin rằng mình đã phạm sai lầm như vậy.’

Tôi đã suýt đặt mạng sống của mình vào vòng nguy hiểm. Tôi không thể tin được mình đã bất cẩn đến vậy.

Chẳng lẽ tôi đã bị dụ bởi cái tổ êm ấm này rồi sao? Cơ thể tôi chắc là đã bị tê liệt trước các kích thích vì sự thoải mái?

‘Dụ dỗ con mèo bằng cái đuôi của mình… Chắc mình điên mất rồi. Đợi chút đã.'

Trong khi tôi đang tự trách bản thân, có điều gì đó chợt lóe lên trong đầu tôi.

Những mảnh ý tưởng bắt đầu xuất hiện một cách ngẫu nhiên, giống như những mảnh ghép rơi vào đúng vị trí. Tôi sắp xếp một cách có phương pháp những suy nghĩ đến với mình giống như một trò chơi ghép hình.

‘Con mèo trông buồn chán, khiêu khích, phản ứng của lính canh.’

Đây là ba yếu tố then chốt.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Cuối cùng, tôi đã biết cách tiếp cận và chinh phục con mèo đó.

***

Con mèo Caesar lại một lần nữa dành thời gian nằm trên tấm đệm.

Khi nó lần đầu tiên rời quê hương để đến với thứ kim loại quái dị đầy mùi thù địch này, Caesar đã không thể tin được. Nó mắng chủ nhân của nó, Keisaragi Yujin, với ánh mắt sắc lẹm, nhưng cô chỉ phớt lờ những lời phàn nàn của nó, mang vẻ mặt có phần hối lỗi.

Caesar vô cùng thất vọng, nhưng nỗi đau khổ không chỉ dừng lại ở đó. Việc sắp xếp chỗ ngủ của nó không hề thoải mái, và thức ăn nó nhận được thật tồi tệ.

Đối với một người cả đời chỉ ăn thịt bò ngon nhất và cá mới đánh bắt, những bữa ăn trên tàu thật không thể chịu nổi.

Trên thực tế, Caesar có thể đã nhịn ăn trong vài ngày.

Nhưng bởi vì chủ nhân của nó đã quỳ xuống van xin trong tuyệt vọng nên Caesar không còn cách nào khác đành phải ăn miếng thịt khốn khổ đó.

Chẳng bao lâu, Caesar đã thích nghi hoàn hảo với môi trường mới, khiến cho sự phản kháng ban đầu của nó dường như không đáng kể. Cuộc sống trên tàu, nơi hầu như không có sự thay đổi, rất phù hợp với tính cách lười biếng của nó.

Caesar duỗi người chán nản. Nó quá lười để di chuyển nhiều nhưng nó không mất đi sự tò mò của loài mèo.

‘Hôm nay có chuyện gì thú vị xảy ra không nhỉ?’

Vừa nghĩ vậy, nó nghe thấy một âm thanh xào xạc từ bên ngoài ống thông gió. Ngẩng đầu lên xem xét, Caesar nhận ra âm thanh đó phát ra từ lối đi có gió thổi.

——————

Nghĩ lại thì, cách đây không lâu, có thứ gì đó kỳ lạ đã xuất hiện ở đó và thu hút sự chú ý của nó.

Caesar từ từ đứng dậy. Lần trước, nó đã vội vã lao tới và bỏ sót sự hiện diện chưa được biết đến ở đó.

Lần này, nó tự hứa sẽ không bỏ lỡ. Nó thận trọng tiếp cận. Khi đến gần lối vào của lối đi, nó nhìn thấy một vật thể nhỏ.

Đó là một con gián, bị cắt làm đôi một phần. Dù không có cơ hội sống sót nhưng con bọ vẫn quằn quại và cố gắng trốn thoát.

Nhìn thấy điều này, Caesar cảm thấy bản năng săn mồi vốn đã ngủ yên từ lâu của nó đang thức tỉnh. Gần như vô tình, nó vồ lấy con gián.

Với bàn chân trước của mình, Caesar đùa giỡn với con gián cho đến khi nó ngừng di chuyển. Khi Caesar quan sát con côn trùng vô hồn đó, nó cảm thấy một cảm xúc xa lạ.

Đó là một cảm xúc có thể coi là hưng phấn. Bộ não nhỏ bé của Caesar tràn ngập những suy nghĩ như thể nó ước gì xung quanh có nhiều đồ chơi hơn.

Qua con mắt của Caesar, có thể nhìn thấy một con bọ khác ngoài tấm lưới. Nó cảm thấy thất vọng vì lần trước nó chạm vào lưới cũng không có chuyện gì xảy ra.

Trong cơn thất vọng, nó gõ nhẹ vào lưới và thật bất ngờ, lần này nó lại tạo ra một kết quả khác.

Tấm lưới rơi về phía trước.

Nó do dự một lúc rồi bò vào hành lang để bắt con bọ.

“Này, cái gì lại gây ra tiếng động thế?”

“Có lẽ là con mèo. Kiểm tra nó sau đi, phiền thật đấy."

“Rốt cuộc thì một con mèo sẽ đi đâu được cơ chứ? Vì chúng ta đang bảo vệ nó kĩ như thế này cơ mà.”

Vì là mèo nên Caesar không hiểu đám lính canh bên ngoài đang nói gì.

Ngay cả khi nó có thể hiểu được thì nó cũng quá bận tâm đến lũ bọ nên không thèm quan tâm.

Theo sau những con bọ rải rác trong lối đi, một ánh sáng rực rỡ lọt vào tầm nhìn của nó. Đi theo ánh sáng, nó thấy mình đang ở một hành lang rộng mở.

"Meo?"

Sau khi tiến vào hành lang và nhìn quanh, Caesar nhận ra mình chưa từng đến nơi này bao giờ.

Nó đã nghĩ có nên quay lại hay không, nhưng một lần nữa, hình ảnh một con bọ lại mê hoặc nó.

Đằng sau cơ thể con bọ là một không gian tối tăm tương phản rõ rệt với ánh sáng ở hành lang. Không chút sợ hãi, Caesar nhảy vào khoảng không đó.

Đó là một thùng hàng.

***

"Nó đang đến."

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Tôi đang trốn trên nóc một thùng chứa và quan sát con mèo bên dưới. Con mèo ngu ngốc đang đi theo lũ bọ mà không hề nghi ngờ gì.

Bản năng ở động vật là tuyệt đối.

Ngay cả khi chúng được thuần hóa bởi bàn tay con người, gen của thợ săn và động vật ăn thịt vẫn tồn tại bên trong chúng. Đó là gen của thợ săn và kẻ săn mồi.

"Meo."

Con mèo đến gần thùng chứa. Tôi đã sẵn sàng để lao vào.

Máu của tôi chảy nhanh hơn do căng thẳng. Cái đuôi dày và linh hoạt ở phía sau của tôi sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

Bốn cặp cơ tạo nên chân tôi co lại, và tư thế cơ thể tôi hạ xuống rõ rệt, báo hiệu rằng tôi đã sẵn sàng chiến đấu.

Trong khi cơ thể tôi đang chuẩn bị sẵn sàng, cấp dưới trung thành, siêu giác quan của tôi, đã tính toán thời điểm tốt nhất để tấn công dưới sự chỉ huy của chủ nhân.

Tầm nhìn siêu việt chỉ có ở Amorph xuyên qua bóng tối của thùng hàng phía sau con mèo và nhắm chính xác vào con mèo. Quan sát cơ bắp, cử động xương và thói quen của con mèo, tôi kết luận rằng mắt phải của nó có thị lực kém hơn mắt trái.

"Meo?"

Con mèo quay đầu sang trái. Với thị lực đang suy giảm, nó không thể phát hiện ra tôi đang ẩn nấp trong bóng tối.

Bây giờ là cơ hội.

Tôi điều khiển đôi chân gần như cong tớn hoàn toàn của mình làm lực đẩy để nâng cơ thể mình lên không trung.

Tôi không sử dụng đôi cánh của mình vì chúng gây ra tiếng ồn. Tiếp cận con mèo nhanh chóng là đủ để tận dụng sức mạnh của trọng lực.

Khoảng cách giữa tôi và con mèo nhanh chóng thu hẹp lại.

Đôi tai của con mèo vểnh lên khi nghe tiếng gió. Đầu nó quay về phía tôi và đồng tử giãn ra. Nó cảm nhận được sự nguy hiểm và căng thẳng nhưng đã quá muộn.

Đuôi của tôi trở thành phi tiêu của tên sát thủ và nó đâm vào sườn con mèo. Nọc độc có thể làm tê liệt cả người trưởng thành, lan khắp cơ thể con mèo qua tĩnh mạch. Mặc dù có cơ thể nhỏ hơn nhiều so với con người nhưng con mèo không có cơ hội chịu được chất độc tê liệt.

Sau khi bị chích, chỉ trong vài giây, tim con mèo đã ngừng đập.

Cuộc đi săn đã thành công.

Tôi ngã xuống đất, dẫm lên con mồi bất động và gầm lên đắc thắng.

Tiếng kêu chiến thắng của kẻ săn mồi vang vọng khắp thùng hàng, khiến người dân rùng mình sợ hãi và kinh hãi.

'Tốt thôi. Bây giờ hãy ăn nó thôi nhỉ?”

Buổi lễ đã kết thúc thành công tốt đẹp nên đã đến lúc kiểm tra phần thưởng. Tôi cắn một miếng xác con mèo.

‘Hửm?’

Cảm giác trong miệng không giống bất cứ điều gì tôi từng trải qua. Trước khi tôi có cơ hội thưởng thức vị ngọt của máu, những cơ bắp dai dẳng và vị béo ngậy đã lấn át các giác quan của tôi.

Cảm giác đó sốc đến mức khiến tôi rùng mình. Tôi đã nghĩ rằng gián, nhện và thanh calo đều có thể ăn được nhưng tôi đã hoàn toàn sai lầm.

Cảm giác 'ngon' chính xác là những gì tôi cảm nhận được.

Tôi ôm lấy đôi chân run rẩy của mình và cắn thêm một miếng mèo nữa.

'Quá đỗi sung sướng.'

Đó không phải là ảo ảnh. Hương vị của thịt mèo ngon đến nỗi nó có thể là thứ duy nhất tôi ăn cho đến khi chết. Với vốn từ vựng hạn chế của tôi, thật khó để diễn tả một con mèo ngon như thế nào.

Tôi không nghĩ về bất cứ điều gì khác; Tôi chỉ tập trung vào việc ăn thịt.

Chỉ mất chưa đầy năm phút để xác của con mèo lớn biến mất.

'Haizzzz.'

Sau khi nhai xương và liếm từng giọt máu vương vãi trên sàn, tôi hài lòng.

Sau khi hoàn thành bữa ăn điên cuồng và lấy lại bình tĩnh, tôi có thể hiểu tại sao Amorph lại bị ám ảnh bởi thịt đến vậy.

‘Nó cực kỳ ngon.’

Tôi thề, đó là một hương vị tuyệt vời. Ngay cả khi loại trừ mục tiêu thu thập bản chất di truyền, nếu biết trước thịt nó có vị ngon như thế này, tôi đã truy lùng nó từ lâu rồi.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Khi tôi đang hối hận liếm máu thịt dính trên bàn chân trước của mình, một hộp văn bản đột nhiên xuất hiện.

[Hiệu ứng săn mồi được kích hoạt! Đã thu được thành công đặc tính di truyền chủng tộc 'Bản năng hoang dã' từ 'Mèo.']

[Trích xuất 'Bản năng hoang dã' từ đặc điểm sinh học của 'Mèo'.]

[Bạn có muốn áp dụng ‘Bản năng hoang dã’ không?]

 

'Ồ?'

Tôi cảm thấy dễ chịu sau khi ăn thịt và sau đó nhận được bản chất di truyền chủng tộc. Hơn nữa, tôi không hề biết rằng mình có thể có được b chất di truyền bằng cách ăn thứ gì đó lần đầu tiên.

‘Bản năng hoang dã phải không? Một đặc điểm mà mình chưa từng thấy trước đây.”

Vì đây là lần đầu tiên tôi ăn thịt một con mèo nên tôi thậm chí còn không biết nó có đặc điểm gì. Tôi không biết nó sẽ có tác dụng gì, nhưng vì dùng nó cũng chẳng hại gì nên tôi nhấn nút chấp nhận.

[Đặc tính 'Bản năng hoang dã' đã được áp dụng.]

[Có thể kết hợp 'Bản năng hoang dã' với đặc tính hiện có ‘Siêu giác quan’]

[Sự kết hợp giữa đặc tính 'Bản năng hoang dã' và 'Siêu giác quan'. Tiến hóa thành đặc tính ‘Giác quan săn mồi’!]

[Siêu giác quan: Đặc tính ‘Siêu giác quan’ được nâng cao. Nó cho phép bạn phát hiện trước các mối đe dọa trong tương lai gần dựa trên thông tin có sẵn.

*Lưu ý: Những thợ săn xuất sắc có sở trường đọc được tương lai.]

 

'Huh?'

Tôi nhìn chằm chằm vào hộp văn bản, không nói nên lời.

——————

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương