Chương 23

[Dịch giả: Khôi]

[Hiệu đính: Haphuong]

Roẹt!

Tôi giật mạnh cổ họng của một tên không tặc. Đầu hắn, vẫn còn dính một phần vào cột sống, lủng lẳng, máu màu nâu chảy ra ào ạt.

Tên này thuộc loài Bích Thạch Quỷ. Chúng là một loài thông minh sống trên một hành tinh đầy đá và kim loại, tự nuôi sống bằng cách ăn khoáng chất. Mặc dù sự xuất hiện ban đầu của chúng trong các thiết lập có thể đã khơi gợi sự tò mò của những người đam mê khoa học viễn tưởng, nhưng trong trò chơi thực tế, chúng không khác nhiều so với người thường.

Ngoại trừ làn da sần sùi và cứng như đá, mọi thứ bên trong chúng, bao gồm cả máu đang chảy, đều giống như bất kỳ sinh vật sinh học nào khác.

Dùng đầu tên Bích Thạch Quỷ đang rỉ máu, tôi hung hăng đập vào đầu của một người máy gần đó. Đầu của tên người máy trở nên không thể nhận dạng giống như một quả dưa hấu bị đập nát.

'Vậy là đã xong hai đội.'

Lần này, mục tiêu của chúng tôi là nhóm đang đi về phía phòng thí nghiệm. Giống như nhóm đi đến kho vũ khí, họ bước vào phòng thí nghiệm trong trạng thái tự mãn. Khi tôi đến, chỉ còn ba người ở lại.

Ba người kia đã tan chảy thành chất nhờn có tính axit.

'Haizz, mất hai người trong số chúng rồi.'

Tôi nhai nửa dưới còn lại của người máy. Để chắc chắn, tôi tách một chân của chúng ra và cố ăn nó, nhưng nó không được tính vào điều kiện tiến hóa. Có vẻ như hộp văn bản nhận ra được những người tôi đã giết.

Tương tự, hiệu ứng săn mồi cũng không được kích hoạt. Xác suất hiệu ứng săn mồi áp dụng trên các xác chết mà tôi không giết được khá thấp. Nó gần giống như lấy mẫu, và dường như không được tính là nhiều.

Tôi nhổ ra mẩu thép đang nhai. Trong trò chơi, ngay cả Amorph cũng có thể nhai máy móc, nhưng thực tế thì việc đó rất khó thực hiện. Cảm giác giống như nhai xương gà cho đến tủy.

"Ho, ộc, ọc..."

Bên cạnh tôi là Số 26, nó đang giết một người máy. Có vẻ như nó đã hiểu được cơ bản về việc săn mồi, vì nó đã có thể giết kẻ thù một cách thành thạo mà không cần sự giúp đỡ của tôi. Mặc dù người máy vùng vẫy tuyệt vọng để xé rách Số 26 để thoát ra, Số 26 vẫn giữ chặt cổ nó, siết nghẹt mà không nhúc nhích.

Ngay cả khi là một người máy, về cốt lõi, thì chúng vẫn là con người. Nếu chúng không thở được thì sẽ chết.

Trước khi hơi thở của sinh vật nửa người nửa máy bị cắt đứt, tôi đã dùng đuôi của mình phá hủy trái tim của nó. Khi tôi giết con mồi, Số 26 rút lui khỏi cổ họng đối phương và gửi một xung điện về phía tôi.

「Bé con, có đói không? 」

[ZZZ ZZZ (Tôi phải tự tay giết những sinh vật như thế này. Nên đừng giết nó trước, hiểu chứ?)]

"Hiểu."

[ZZZ ZZZZZ (Vậy ăn cái đó đi)]

「Được rồi, dùng bữa vui vẻ nhé. 」

Tôi cảm thấy tiếc cho Số 26, nhưng tôi phải giết và ăn thịt người máy để nó được các đặc tính mà mình cần. Tôi đưa Số 26 tên Bích Thạch Quỷ và nhặt xác của tên người máy lên.

Vừa khi chuẩn bị cắn một miếng, thiết bị liên lạc trên cánh tay chiến đấu của tôi, thứ tôi đang mang theo, rung lên.

[Vẫn sống nhăn răng chứ, cả lũ. Báo cáo tiến độ đi.]

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

[T-Tôi đang ở trung tâm điều khiển. À, tiến độ vẫn đang được đẩy nhanh hết sức!]

[Trong kho hàng, bọn này có vẻ giàu kinh khủng. Quá nhiều thứ để lấy, con tàu này giống như một mỏ vàng vậy.]

[Thủ lĩnh, khu vực ăn uống đang trong tình trạng hỗn loạn hoàn toàn. Không còn một thứ gì ăn được còn sót lại.]

"Chúng tôi đang lục soát kho vũ khí."

[Tại sao những người đi đến phòng thí nghiệm không trả lời?]

Sau khi bắt chước giọng nói của tên ở kho vũ khí, tôi trả lời nhanh chóng rồi cắn mạnh vào cơ thể tên nửa người nửa máy. Cấu trúc cơ quan nhỏ ở cổ họng tôi nhanh chóng đột biến để tạo ra một giọng nói mới.

 

Chỉ trong một thời gian ngắn, sau khi kết thúc đột biến, tôi nhìn vào thiết bị liên lạc nằm cạnh xác chết và trả lời.

"Không có vấn đề gì trong phòng thí nghiệm."

[Hả? Ngươi đâu phải là người cầm thiết bị liên lạc, phải không? Tại sao ngươi lại cầm thiết bị liên lạc thế?]

"À, thưa ngài, tên cầm liên lạc hiện đang chuẩn bị cho việc dọn sạch chỗ này."

[Thật không đấy? Được thôi, tắt đi.]

Tên thủ lĩnh kết thúc cuộc liên lạc với giọng điệu nghi ngờ. Bất kể tên thủ lĩnh là ai, thì hắn có vẻ khá thông minh. Thật hiếm khi bọn không tặc duy trì một hệ thống phân cấp có tổ chức như vậy.

Thông thường, những người bị biến đổi gen và trở thành dị nhân Hulk có trí thông minh giảm sút do tác dụng phụ của việc cải tạo gen, nhưng tên trùm này dường như khác biệt.

'Có lẽ chúng được cải tiến với một số công nghệ mà mình không biết.'

Tên dị nhân Hulk thông minh này là một sinh vật mà tôi chưa từng gặp trong trò chơi.

'Dù sao thì nguồn gốc của bọn chúng cũng khó có thể còn sống sót. Cứ thận trọng phòng hờ thôi.'

'Giác quan săn mồi' được kích hoạt và tôi quyết định theo dõi nhất cử nhất động của tên Dị nhân Hulk thông minh đó. Sự khác biệt so với trò chơi cứ dồn dập xuất hiện. Nó khiến tôi căng thẳng nhưng cũng kích thích sự tò mò của tôi.

'Nghĩ kỹ lại thì còn có Số 26 nữa.'

Amip bong bóng đang hăng say nhai nội tạng của tên Bích Thạch Quỷ hoàn toàn khác với phiên bản trong trò chơi. Nó có thể là linh vật, nhưng chắc chắn không thông minh như vậy trong game.

'Mình đã từng đi lang thang với một Amip bong bóng cơ à. Cộng đồng game sẽ rất ngạc nhiên về điều này đấy.'

Trong khi Amorph chuyên chơi solo, bản thân tôi cũng không phải người hay giao tiếp, cho dù trong thực tế hay trong trò chơi.

Suy nghĩ miên man, tôi tiếp tục xử lý những cái xác của bọn nửa người của máy móc.

Xác của lính nửa người nửa máy móc mới bị tiêu diệt có vị chanh.

***

‘Có gì đó không ổn.’

Elchen nhướn mày khi cầm thiết bị liên lạc.

Trước khi trở thành dị nhân Hulk, hắn ta từng là một người lính. Nói chính xác hơn là một người lính bại trận. Hắn ta đã phải nhận hình phạt trở thành dị nhân Hulk vì thua trong trận chiến. Nếu gia đình Eden không nhận hắn ta vào, có lẽ hắn ta sẽ lang thang trên chiến trường như một con quái vật bại não.

Dù sao đi nữa, với kinh nghiệm lính chiến dày dặn, hắn ta rất chú trọng đến quy trình báo cáo. Mặc dù đôi khi một số thuộc hạ không tuân lệnh, nhưng sau đó thì tất cả đều đã hóa thành bụi vũ trụ. Sau vài lần như vậy, hệ thống báo cáo đã dần trở nên ổn định.

Tất nhiên, sai sót luôn có thể xảy ra, nhưng Elchen không thể rũ bỏ cảm giác bất an. Có lẽ đó là ảnh hưởng của những loài động vật hoang dã được trộn lẫn vào gen của hắn. Bản năng từng giúp hắn sống sót hàng chục lần trên chiến trường khốc liệt giờ đang cảnh báo hắn.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Mẩu tin liên lạc gần đây không phải là một sai lầm đến từ người thông báo, mà là một cái bẫy.

Elchen đưa ra quyết định và cầm lại thiết bị liên lạc. Bên cạnh đội đang tìm kiếm trong kho vũ khí, hắn gửi tin nhắn cho đội đã đến khu vực ăn uống và hầm hàng.

"Đây là thủ lĩnh. Có gì đó khả nghi với những kẻ đi đến phòng thí nghiệm. Mọi người sẵn sàng, và tiến về phòng thí nghiệm."

[Rõ.]

[Rõ, thủ lĩnh.]

Sau khi kết thúc liên lạc, Elchen triệu tập sĩ quan y tế.

"Sĩ quan y tế, vỏ thoát hiểm và phòng máy của con tàu này ở đâu?"

"Mời ngài đi theo tôi."

Elchen là một người thận trọng. Thuộc hạ của hắn sẽ không thua những sinh vật giống như quái vật, nhưng đây là tình huống chưa biết. Cũng giống như trên chiến trường, hắn luôn tìm cách rút lui trước tiên.

'Ta không thể bỏ mặc những kẻ dám động vào tàu chiến của ta', hắn nghĩ.

Bảo đảm đường thoát chưa phải là kết thúc. Elchen đang lên kế hoạch đặt bom trong phòng động cơ để đảm bảo kẻ đã can thiệp vào con tàu của hắn sẽ phải trả giá. Hầu hết các tàu vũ trụ đều sử dụng động cơ phản ứng tổng hợp, và ngay cả một quả bom nhỏ cũng có thể tạo ra một vụ nổ lớn.

Một khi Elchen thoát ra an toàn, hắn có thể kích nổ bom từ xa, và con quái vật sẽ bị xóa sổ mà không kịp phản ứng gì. Tất nhiên, bất kỳ thành viên phi hành đoàn nào còn lại trên tàu cũng sẽ chết, nhưng không tặc luôn có vô số lính mới. Chúng dễ dàng thay thế những người mất mát bằng các thành viên phi hành đoàn mới.

"Chỉ Garlic và tay sĩ quan y tế là đủ"

Những tên thuộc hạ, thậm chí chưa từng nghĩ đến việc thủ lĩnh có thể đang nghĩ đến việc bỏ tàu, giờ đây đang theo dõi sát sao tay sĩ quan y tế.

Khi ba người tiến về nơi có khoang thoát hiểm, Elchen gọi sĩ quan y tế.

"Sĩ quan y tế."

"Có thưa thủ lĩnh?"

"Ngươi đã chiến đấu với con quái vật, đúng không? Có tìm ra điểm yếu nào của nó không?"

"Không, thưa không."

Elchen cau mày, hắn có thể cảm nhận được rằng câu trả lời của cấp dưới không làm hắn hài lòng. Sĩ quan y tế dường như không chắc chắn về phản ứng của Elchen sau khi anh ta trả thời, nhưng anh ta đã nói ra suy nghĩ của mình.

'Hắn phản ứng như thế này, mặc dù hắn sợ mình sao?' Elchen nghĩ. Hắn ta biết rõ sĩ quan y tế sợ mình, nhưng nhân viên y tế không ngần ngại đưa ra câu trả lời mà biết rõ rằng Elchen sẽ không hài lòng với câu trả lời đó.

Với sĩ quan y tế, có vẻ như sinh vật này thậm chí còn đáng sợ hơn cả Elchen. Tâm trí của Elchen chìm xuống, tĩnh lặng như tảng băng trôi, và hắn quyết định thay đổi câu hỏi.

"Vậy điểm mạnh hoặc đặc điểm của nó là gì?" Elchen hỏi. Khi Elchen không tỏ ra tức giận, sĩ quan y tế thận trọng tiết lộ suy nghĩ của mình.

"Thưa cơ trưởng, nó giống như một con ma vậy."

"Ma sao?" Elchen chất vấn.

"Vâng, nó có thể bắt giữ và nuốt chửng mọi người ngay cả trong ánh sáng mạnh, không để lại xác chết nào. Chúng tôi chỉ nhận ra có người mất tích sau đó," sĩ quan y tế giải thích.

"Con 'ma' này đang ở đâu trên tàu vũ trụ sao? Có phải ngươi đang ám chỉ rằng cấp dưới của ngươi quá vô dụng nên không thể đối phó với nó không?" Elchen hỏi.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

"Thưa thủ lĩnh, con tàu này có nhiều biện pháp an ninh. Ngay cả chúng tôi đôi khi cũng thấy khó điều hướng, nhưng con 'ma' này vẫn di chuyển mà không bị phát hiện, nó giết người một cách rất nhanh gọn và tẩu thoát ngay trước mắt chúng tôi. Nếu đó không phải là ma, thì nó là gì cơ chứ?"

Lời nói của sĩ quan y tế khiến Elchen im lặng. Đánh giá bầu không khí được tạo ra bởi lời nói của sĩ quan y tế, có vẻ như anh ta đang nói sự thật.

‘Một con ma, thật sao? Thật là vớ vẩn.”

Điều đó có nghĩa là con tàu này đã trở thành một con tàu ma? Một con tàu ma trong thời đại du hành vũ trụ. Đó không phải là chuyện đùa đâu.

Trầm ngâm một lúc, Elchen lại lấy thiết bị liên lạc ra. Điều đó làm tổn thương niềm kiêu hãnh của hắn ta, nhưng có vẻ như hắn ta cần phải tập hợp cấp dưới của mình và hành động.

Nhưng khi hắn chuẩn bị thay đổi nhiệm vụ thông qua thiết bị liên lạc.

Đã quá muộn rồi.

Kẻ thù không xác định đã phát động một cuộc tấn công.

***

‘Hắn ta quả là một người thông minh.’

Ngay cả những thành viên cấp cao của băng cũng bị bắt chước, nhưng Elchen không bị lừa. Có lẽ dị nhân Hulk giống một con thú thông minh hơn là một sinh vật thông minh. Có vẻ như hắn ta đã nhận ra cái bẫy thông qua bản năng hoang dã của mình.

‘Dù sao thì cũng đã quá muộn rồi.’

Chúng tôi vừa rời khỏi phòng thí nghiệm và trở về tổ trong phòng làm mát. Hiện tại, giác quan phụ trợ của tôi đang giám sát khu vực được chỉ định của tôi trên tàu. Có thể thấy rõ sự di chuyển của bọn không tặc về phía phòng thí nghiệm.

 

Lần này, tôi dự định tấn công kẻ thù theo một cách mới. Tôi nằm xuống con tàu trong tổ và nhắm mắt lại. Khi giác quan phụ trợ của tôi đến khu vực được chỉ định trên tàu, nhận thức giác quan của tôi, vốn bị giới hạn ở cơ thể vật lý, dần dần được mở rộng.

Ý thức của tôi chảy khắp con tàu, bắt đầu từ phòng làm mát, qua các hành lang và đến các phòng khác. Dòng cảm giác bắt đầu từ phòng làm mát lan rộng như những gợn sóng qua các lối đi và các khoang của con tàu.

Những người từng sử dụng ma túy thường mô tả cảm giác có thứ gì đó siêu việt vượt ra ngoài ranh giới của cơ thể họ. Những gì tôi đang trải qua bây giờ có thể tương tự không?

Mỗi lần tôi thở, những sợi tua run lên, dường như đang thở theo tôi. Cảm giác ớn lạnh từ những tấm kim loại có những đường gân bao bọc khiến tôi bất giác rùng mình.

Cuối cùng giác quan phụ trợ cũng hoàn thành việc kết nối. Kẻ thù chẳng khác gì những sinh vật bò lổm ngổm trong tôi. Tôi ra lệnh cho các bào tử có khả năng gây độc thần kinh dọc đường đến phòng thí nghiệm.

'Kích hoạt.'

Như thể đang ra lệnh từ não đến các dây thần kinh trong cơ thể, giác quan phụ trợ truyền mệnh lệnh của tôi đến các xúc tu. Các bào tử phản ứng bằng cách đồng loạt phun ra nọc độc.

Từ trần nhà, tường, phòng, hành lang, sàn nhà – bất kể ở đâu – một chất cực độc làm tê liệt các sinh vật sống đã trút xuống khắp con tàu.

Tôi có thể cảm nhận được sự bối rối của bọn không tặc khi chúng vật lộn với cuộc tấn công hoàn toàn bất ngờ này. Cố gắng tiêu diệt các bào tử và cắt đứt các tua để trốn thoát, chúng không tồn tại được lâu. Cơ thể của chúng, bất chấp ý muốn của chủ nhân, biến thành những cái xác vô hồn. Một số người nhanh chóng nhận ra rằng vấn đề chính là các bào tử đã tìm cách trốn thoát, nhưng phần lớn đã đưa ra những lựa chọn ngu ngốc.

'Thành công rồi.'

Tôi đã dự kiến kế hoạch này sẽ thất bại, bởi vì việc cố gắng kiểm soát thông qua liên kết đến tổ chỉ có thể thực hiện được sau khi tôi trở thành một sinh vật đỉnh cao.

‘Điều này cứ như mình đang chơi game vậy.’

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Tôi đã thử nó trong thế giới thực, tự hỏi liệu nó có hiệu quả không, và nó đã thành công. Tất nhiên, đó không phải là một canh bạc liều lĩnh. Có đủ yếu tố để thành công: tổ của tôi đang còn nhỏ, tôi đã quen thuộc với những khu vực tôi đã từng đến và không có nhiều bào tử. Và rốt cuộc thì hi vọng của tôi hóa ra đã thành hiện thực.

‘Chỉ có năm tên có thể trốn thoát được sau đợt tấn công của mình.’

Hơn một nửa đã trở thành nạn nhân của cuộc tấn công bằng bào tử. Bảy người không thể trốn thoát nằm bất động trên mặt đất, chờ đợi cái chết đến với chúng.

Tôi đứng dậy khỏi tổ. Những chiếc xúc tu mỏng manh dưới cằm tôi rơi ra khỏi tổ, trong giây lát tôi cảm thấy như bị ì. Giống như linh hồn đang tự do lang thang trong không gian vô tận lại một lần nữa bị giam cầm trong một cơ thể gọi là xác thịt.

Cảm giác quán tính không kéo dài lâu, nhưng có vẻ như tôi đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng để kiểm soát tổ. Tôi cảm thấy đói cồn cào, một cảm giác mà đã lâu rồi tôi chưa trải qua.

[ZZZZZZZ ZZZ (Tôi đói, đi lấy đồ ăn thôi)]

"Được."

Tôi vác số Số 26 trên vai và đi về phía phòng thí nghiệm. Trên đường đi, tôi nhìn thấy những tên không tặc bị ngã. Hành vi điển hình của bọn không tặc là bỏ rơi những đồng đội, những người không còn hi vọng chiến đấu, một cách không thương tiếc. Thật tốt cho tôi khi tôi không phải chiến đấu khi đói.

Tôi gặm nhấm những tên không tặc đã ngã xuống một cách không thương tiếc. Mỗi lần cắn răng, tôi có thể cảm nhận được cơ thể chúng co giật. Chuyển động của chúng sống động như một con cá mới bắt được đang lật úp.

Nhưng chúng có biết không? Chúng càng chống cự thì nước bọt chảy vào miệng tôi càng nhiều. Răng của tôi không kiềm chế mà xé vào thịt kẻ thù, bốn cánh tay của tôi nghiền nát xương và moi nội tạng của chúng.

Tôi đói đến mức ngay cả những bộ phận máy móc đi qua cổ họng cũng không làm tôi cảm thấy ghê tởm. Bữa tiệc im lặng ở hành lang đã đi đến hồi kết thắng lợi.

‘Bây giờ chỉ còn lại hai người thôi.’

Trong số bảy người, có năm người là người máy. Tôi đã nuốt chửng tám người máy, vì vậy tôi chỉ cần thêm hai người nữa để hoàn thành quá trình tiến hóa của mình thành một sinh vật đỉnh cao.

Tôi lần theo dấu vết của những tên không tặc đã trốn thoát, sử dụng một trong những xương ngón tay của người máy làm tăm.

Chúng đang trốn ở đâu đó ngoài phòng thí nghiệm. Hóa ra đó là phòng tập luyện của thủy thủ đoàn.

‘Trong tất cả các nơi có thể ẩn nấp, chắc hẳn chúng sẽ phải chạy đến đây.’

Phòng tập là một khu vực rộng rãi nên có lẽ được chọn vì tầm bắn không bị che chắn bởi thứ gì sẽ rất phù hợp để bọn chúng phản công.

Vấn đề là các thành viên phi hành đoàn thiệt mạng cũng đã hành động tương tự. Nơi vun đắp tình đồng chí giữa các đồng chí từ lâu đã trở thành lò mổ dưới tay tôi.

Từ phía sau cánh cửa vỡ, những người sợ hãi bên trong tỏa ra mùi hương đặc trưng và hơi thở. Rõ ràng là chúng đã giật mình ngay khi tôi bước vào. Cảnh tượng những bức tường và sàn nhà đầy máu ngay khi tôi bước vào hẳn là khá sốc.

Hơn 20 người đã chết bên trong. Thêm năm người nữa sẽ không tạo ra nhiều khác biệt.

Tôi đưa chiếc xương ngón tay mà tôi đang cầm cho Số 26, người đang ngồi trên vai tôi và bước vào phòng tập.

***

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương