Chương 13

[Dịch giả: Khôi]

[Hiệu đính: Haphuong]

‘Người gọi có vẻ đến từ gia đình Yujin.’

Tôi nghĩ đến bản thân mình. Theo những gì tôi biết, Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng không phải người nhà Yujin. Tên anh ta là Arnold Russell, và họ Russell không thuộc về các gia tộc thuộc Quý Tộc Thủ Đô hay thuộc về tầng lớp Hoàng Tộc Thủ Đô, đó là một cái họ khá bình thường.

‘Hay đó là bí danh của hắn ta?’ Tôi tự hỏi.

Hoặc có lẽ anh ta là cấp dưới của người mà anh ta đang nói chuyện. Từ cuộc trò chuyện, có vẻ như anh ta mong Keisaragi bị trừ khử từ lâu rồi.

‘Đây có thể là vấn đề nội bộ không?’

Trong game, cả Quý Tộc Thủ Đô và gia tộc Yujin đều tàn nhẫn khi nói đến quyền lực và tiền bạc. Khả năng họ chiến đấu với nhau và thậm chí phải dùng đến việc giết nhau là khá cao. Và nhất là khi ở trong không gian, đây chính là nơi an toàn nhất để giết Keisaragi Yujin.

'Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, mình mới chính là người đã giết cô ta.'

Từ cuộc trò chuyện, tôi suy ra rằng mục tiêu của hắn gồm có hai phần: giết Keisaragi và dụ con tàu này đến C-08. Tôi không chắc về lý do, nhưng gần như vô tình, tôi đã giúp anh ta đạt được mục tiêu của mình.

‘Việc gia đình Yujin có chiến đấu hay không thì mình không quan tâm.’

Điều quan trọng là tôi sẽ làm gì với Arnold Russell. Gia súc được nuôi với mục đích duy nhất là trở thành thực phẩm. Những thực phẩm thông minh, vô ích cần phải loại trừ.

‘Hắn ta có vẻ như là một người khá nguy hiểm, mình cần phải nâng cao cảnh giác với hắn.’

Chỉ riêng sự thật đó đã biện minh cho việc tại sao tôi không giết anh ta vào lúc này. Mặc dù tôi đã tiến hóa thành một Metamorph nên việc chiến đấu chống lại binh lính không phải là vấn đề đáng kể. Nếu tôi bất ngờ tấn công anh ta, tôi có thể dễ dàng chế ngự được người đàn ông cơ bắp đó.

‘Nhưng có rất ít cơ hội.’

Arnold đã là một người hành động rất cẩn thận kể từ trước khi tôi tiến hóa, anh ta luôn ở những nơi đông người và tránh những vùng hẻo lánh trên con tàu.

‘Mình có nên giết hắn ta trong phòng như Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư không?’

Tôi đã cân nhắc điều đó, nhưng nó sẽ không dễ dàng. Anh ta luôn ngủ trong Bộ giáp cường hóa, không giống như những người lính, khiến việc giết anh ta một cách nhanh chóng trở nên khó khăn.

‘Nếu nỗ lực tấn công thất bại thì mọi chuyện sẽ trở nên rất rắc rối.’

Anh ta có thể dễ dàng liên lạc với AI của con tàu bằng thiết bị liên lạc được cung cấp dưới dạng tùy chọn.

‘Có lẽ cuối cùng thì mình chỉ có một lựa chọn thôi.’

Nếu anh ta không có điểm yếu thì tôi sẽ quan sát anh ta cho đến khi tôi tìm thấy. Thời gian là thứ tôi cần để bắt được một con mồi đáng gờm.

Tôi liếc nhìn anh ta thêm một lần nữa trước khi đi về tổ của mình.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Trong một thế giới mà nhiều người được sinh ra trong lồng ấp hơn là trong bụng mẹ, việc tìm kiếm một vị thần ở một nơi như vậy nghe có vẻ vô lý. Tuy nhiên, bằng cách nào đó tôi có cảm giác rằng có thể có một vị thần thực sự ở đây. Nếu không thì không đời nào một tình huống thuận lợi như vậy lại có thể được tạo ra cho tôi.

"Tổ trưởng tổ An ninh! Chỉ có mỗi việc đó mà anh không làm được sao? Không phải anh nói anh có thể tìm thấy xác của họ à?”

“Tôi, tôi xin lỗi…”

Từ bên dưới, giọng nói của Samuel vang lên đầy thất vọng. Qua khe hở của hàng rào lưới, tôi có thể thấy người Tổ trưởng tổ An ninh đang cúi đầu, rõ ràng không biết phải làm gì.

Tôi hiện đang nghe lén cuộc trò chuyện của họ từ phía trên phòng họp.

“Cái câu ‘xin lỗi’ chết tiệt đó của anh, chúng ta đã nghe nó bao nhiêu lần rồi nhỉ? Chúng ta dự kiến sẽ cập bến và gặp bọn không tặc sau hai ngày nữa mà anh vẫn chưa giải quyết được chuyện gì!”

“Không có bất cứ điều gì xảy ra trong camera và đội bảo vệ mà tôi sắp xếp cả…”

"Chết tiệt! Quản lý con tàu, hiện tại chúng ta có bao nhiêu nhân viên mất tích trên tàu rồi hả?

“…Bao gồm cả cựu Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư, tổng cộng có tám người.”

“Sau cái chết của Tổ trưởng tổ Nghiên cứu, chúng ta đã có bảy thành viên phi hành đoàn mất tích. Tại sao đến giờ anh vẫn chưa tìm thấy thủ phạm cơ chứ. Đừng nói với tôi là anh đang thông đồng với gã đó đấy nhé?”

“K-không, không hề!”

Hiện tại, kẻ sát nhân bí ẩn của con tàu được cho là do Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư. Điều này là do những hành động đáng ngờ của hắn ta trước khi mất tích và việc phát hiện ra chiếc container của hắn ta. Hắn ta là một kẻ buôn lậu bí mật đã xâm nhập vào con tàu và biến mất sau vụ giết người bí ẩn.

‘Thật không may, thủ phạm lại đang ở ngay đây.’

Samuel, không biết rằng thủ phạm đang ở ngay phía trên mình, ông ta thở dài nặng nề và ngồi phịch xuống ghế.

“Tôi hỏi cậu một câu. Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư có phải là con người không? Không phải anh nên tìm kiếm ở mọi nơi mà một con người có thể đặt chân đến sao?”

“À, ở một số nơi đang thiếu camera, và mặc dù chúng tôi đã lắp đặt chúng ở những khu vực quan trọng nhưng có vẻ như thủ phạm đang gắng để né tránh chúng ta, hắn cứ như những bóng ma vậy.”

“Ugh, vậy còn các cỗ thi thể thì sao? Các thi thể không thể nào có thể di chuyển được tức là nó phải được giấu ở đâu đó. Tại sao anh không thể tìm thấy nó cơ chứ?

“Chúng tôi đã liên tục theo dõi những khu vực có thể được sử dụng để phi tang thi thể. Tôi không biết nó được xử lý như thế nào, nhưng thực sự chúng tôi không thể tìm thấy nó.”

Tổ trưởng tổ An ninh, người vốn là tâm điểm chú ý của mọi người trong phòng, lấy khăn tay ra lau trán. Với mái tóc thưa thớt, trông anh ta càng bơ vơ hơn nhưng lại không có ai giúp đỡ.

“Tổ trưởng tổ Kỹ thuật, còn thiết bị theo dõi thì sao?”

“Chỉ với kỹ năng của tôi thì điều đó là không thể. Ngay cả khi tôi cố gắng tạo ra một cái, tôi cũng không thể đảm bảo tính hiệu quả của nó.”

“Chết tiệt, hắn ta đang giết những người có thể theo dõi hắn ta. Hắn ta chắc chắn không phải là người bình thường.”

Một tên buôn lậu lười biếng đã trở thành một sát thủ chuyên nghiệp. Sẽ thật buồn cười nếu cơ thể tôi không phải là Amorph. Đúng lúc đó, Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng Arnold giơ tay.

“Cơ trưởng, tôi tin những gì Tổ trưởng tổ An ninh nói là đúng.”

“Sao lại thay đổi chủ đề đột ngột thế?”

“Cá nhân tôi đã kiểm tra các vị trí đặt camera và tất cả các điểm ẩn nấp có thể có trên tàu, và Tổ trưởng tổ An ninh đã làm những gì có thể rồi.”

“Anh không thể bắt được thủ phạm và bây giờ anh đang bào chữa cho cậu ta sao?”

“Thật sự là như vậy thưa cơ trưởng!”

Arnold có vẻ như đã cố tình nhắc đến chuyện này, phớt lờ nỗ lực ngắt lời của Samuel.

“Bằng tiêu chuẩn của nhân loại. Một nhân loại sẽ không thể trốn thoát trong khi bị bao vây với quy mô lớn như thế này được.”

"Cái gì? Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng, anh đến đây để tung tin đồn kỳ lạ à?

'Hả?'

Tôi đang tận hưởng tình huống này, nhưng bầu không khí đột nhiên trở nên kỳ lạ. Có vẻ như Arnold đã quyết định lên tiếng, và ngay cả khi Cơ trưởng đe dọa anh ta, thì anh ta vẫn tiếp tục nói.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

“Chúng ta có thể đang phải đối mặt với một thực thể không xác định đang tấn công chúng ta.”

“Anh thấy đấy, Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng, AI của con tàu không ngu ngốc đến thế. Mặc dù nó không phải là mẫu mới nhất nhưng nó từng quản lý toàn bộ thiết giáp hạm. Nếu có sinh vật lang thang quanh con tàu thì đáng lẽ nó đã phát hiện ra chúng từ lâu rồi.”

“Tôi đã quá quen thuộc với các khả năng của AI vì tôi xuất thân từ quân đội. Nhưng mọi người đều biết container của Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư—mọi thứ bên trong đều trống rỗng.”

“À, điều đó đúng, nhưng…”

“Vậy những sinh vật bên trong nó đã đi đâu?”

Trước lời nói của anh ta, một số thành viên trong phi hành đoàn gật đầu. Samuel cũng có vẻ bị thuyết phục.

——————

'Ôi không.'

Dòng suy nghĩ của mọi người đang chuyển sang một hướng kỳ lạ. Điều tôi thận trọng nhất là sự nghi ngờ về sự sống ngoài Trái Đất đang len lỏi vào tâm trí mọi thành viên trong căn phòng.

"Được rồi. Giả sử những con quái vật không gian kỳ lạ đang lang thang khắp nơi. Thì chúng sẽ đi đâu? Chúng ta đã lắp đặt camera ở giữa mọi hành lang nhưng chúng ta vẫn không thể nhìn thấy dấu vết của chúng.”

“Có những chỗ mà chúng ta chưa kiểm tra, thưa ngài.”

Anh ta dùng ngón tay chỉ lên phía trên. Sự chú ý của mọi người chuyển sang hướng của tôi và tôi nhanh chóng lùi lại phía sau hàng rào lưới.

“Các ống thông gió sao?”

“Các ống thông gió được trải rộng khắp con tàu. Tôi không biết những sinh vật đó lớn đến mức nào, nhưng nếu chúng cao khoảng 1 mét trở xuống thì đủ chỗ cho chúng di chuyển.”

Tuyên bố của anh ta là hoàn toàn chính xác.

Có vẻ như Arnold không phải là người duy nhất đánh giá thấp tình hình. Có lẽ tôi cũng đã đánh giá thấp anh ta.

‘Có vẻ như mình đã nhận định sai lầm về hắn ta.’

Tôi đã định dành thời gian và từ từ thực hiện kế hoạch của mình, nhưng Arnold đã thể hiện sự hiểu biết sâu sắc hơn mong đợi. Lẽ ra tôi nên giải quyết chuyện này sớm hơn, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc phải chịu nhiều rủi ro hơn.

"1 mét. Chẳng phải nó quá nhỏ để giết một người sao?”

“Cơ trưởng à, Lũ Gremlin kim loại có thể cao tối đa 80 cm, nhưng chúng vẫn có thể phá hủy cả một chiến hạm. Vấn đề không phải ở kích cỡ của chúng.”

"Đúng thế."

Mọi người trong phòng đều bị thuyết phục bởi lời nói của Arnold. Những giọt mồ hôi vì lo lắng dần dần lắng xuống, nhịp tim không đều cũng dần ổn định trở lại.

"Chúng ta có một vấn đề. Nếu thực sự là một dạng sinh vật ngoài hành tinh giết người thì thi thể của Tổ trưởng tổ Nghiên cứu sẽ ra sao? Nếu con quái vật đó thuộc loại ăn xác thì chúng ta sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng đấy.”

“Vấn đề đó sẽ được giải quyết nếu chúng ta có thể bắt sống nó và giao nó cho Quý Tộc Thủ Đô. Nếu chúng ta được chứng minh là nó đã ăn thịt của Tổ trưởng tổ Nghiên cứu, thì có lẽ chúng ta sẽ không phải chịu trách nhiệm quá lớn đâu.”

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Các câu hỏi tràn ngập từ mọi hướng, nhưng Arnold không gặp khó khăn gì trong việc trả lời các câu hỏi của mọi người đưa ra. Anh ta trả lời mọi câu hỏi một cách tự tin, như thể anh ta đã chuẩn bị sẵn cho việc này.

Câu hỏi lắng xuống và cuối cùng, Samuel là người đặt câu hỏi cuối cùng.

“Tổ trưởng tổ Xử lý rủi ro.”

"Vâng! Thưa cơ trưởng."

“Anh nghĩ mình sẽ cần bao nhiêu lính vũ trang cho hành động lần này?”

“Tôi sẽ chọn sáu người lính từ trung đội 8 và bảo họ tìm kiếm các ống thông gió.”

"Được rồi, tôi cho phép cậu làm như thế. Xin hãy mang lại kết quả tốt.”

"Cảm ơn."

Sau khi cuộc họp kết thúc, tôi trở về tổ của mình.

‘…Mình đã chịu đựng được một khoảng thời gian rồi.’

Cho dù tôi có ghê tởm cơ thể mình đến đâu thì cũng sẽ đến lúc chúng tôi chắc chắn sẽ đi ngang qua nhau. Trừ khi tôi bỏ tổ và rời đi, nếu không thì không có cách nào để tôi có thể tránh được đợt tấn công của bọn họ.

“Ngay cả khi mình rời khỏi tổ, thì mình cũng không có nơi nào để đi.”

Với tính cách của Arnold, rõ ràng anh ta sẽ đặt một số biện pháp an ninh xung quanh trục thông gió. Điều này sẽ bịt kín các ống thông gió một cách hiệu quả.

Các hành lang được bao phủ bởi camera giám sát và lối vào các ống thông gió sẽ bị cấm. Mặc dù chúng tôi chưa tham gia vào một cuộc đối đầu toàn diện nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian.

Bây giờ, thời điểm quan trọng để tôi đưa ra quyết định đã đến.

‘Mình nên bỏ chạy hay nên ở lại và chiến đấu với bọn chúng?’

Từ khi nhận thức được, chiếc tổ của tôi giờ đây đã tràn đầy sức sống, cứ như thể mùa xuân đã đến vậy. Nằm xuống đó, tôi đưa bàn tay nhỏ bé của mình chạm nhẹ vào bào tử.

Cảm nhận được nhịp đập của bào tử, tôi quyết định.

'Mình sẽ chiến đấu.'

Con tàu này có thể thuộc về họ, nhưng hệ thống ống thông gió này thì khác. Nơi này là lãnh địa của tôi, là nhà của tôi. So với những người cố xâm nhập vào nơi này sau khi xem qua bản thiết kế và bản đồ, tôi sở hữu một lượng thông tin khác hẳn.

‘Mình đang ở thế có lợi hơn bọn chúng.’

Nó không chỉ là về chiến trường; tình hình chung xung quanh con tàu đang chống lại họ. Cuộc chạm trán với bọn không tặc đã được ấn định trong hai ngày kể từ bây giờ.

Thật khó để tưởng tượng Samuel đã chấp nhận chi ra một khoản tín dụng khá lớn, hắn ta có lẽ sẵn sàng làm mọi thứ để lấp liếm các cỗ thi thể. Những tên không tặc tuy không cung cấp bất kỳ dịch vụ nào nhưng chúng lại đòi một khoản tiền lớn. Ngay cả khi không có lời phàn nàn nào từ phía chúng, thì Samuel cũng không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào khi bọn không tặc kết thúc cuộc trao đổi. Lũ Chó Không Gian đó thực tế là biểu tượng của sự phản bội, và chúng sẽ không bao giờ để con tàu đi qua một cách bình yên, rõ ràng là Samuel biết rõ điều đó nhưng hắn ta vẫn chấp nhận cuộc giao dịch và thay vào đó hắn ta sẽ chuẩn bị lực lượng vũ trang của riêng mình.

Để chiến đấu với bọn không tặc một cách hiệu quả, họ cần duy trì toàn bộ sức mạnh của mình. Bắt tôi với số quân tối thiểu là điều không thể.

Hơn nữa, Arnold đã đề cập đến việc bắt sống tôi.

‘Bắt được một con Amorph sao?’

Cho đến khi kẻ thù bị tiêu diệt, thì Amorph chính là loại sinh vật chiến đấu đến hơi thở cuối cùng theo đúng nghĩa đen. Chúng là loài sinh vật ngoài hành tinh hung hãn sẽ cắn vào cổ kẻ thù ngay cả khi tứ chi của nó bị chặt đứt và chỉ còn lại đầu.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Và đó cũng chính là tôi.

Arnold dường như coi tôi chẳng hơn gì một con thú hoang lang thang trên hành tinh nào đó, nhưng điều đó khác xa sự thật.

Bắt giữ một kẻ thù vô danh ở địa hình không thuận lợi chỉ với một vài binh sĩ chắc chắn là một nỗ lực ngu ngốc.

‘Trong môi trường không gian, đặc biệt là trong con tàu, họ sẽ biết được việc chiến đấu chống lại Amorph đáng sợ đến mức nào.’

Tôi sẽ cho họ xem mọi thứ tôi có, sử dụng mọi phương tiện mà tôi có.

Tôi sẽ cho họ biết cảm giác khi chiến đấu chống lại một con Amorph trong không gian rộng lớn.

——————

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương