Toàn Cầu Hung Thú Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú
-
Chương 47: Gia Nhập Quân Đội Khai Hoang! Phải Chiến Đấu Ác Liệt Nhất!
Cánh cửa biệt thự vừa mới mở ra, Tô Tiểu Tiểu đã dẫn đầu vọt vào.
Doãn Đông dẫn Tô Dương, Trương Tú Như đi thăm bên ngoài biệt thự, Tô Dương cực kỳ hài lòng.
Mẫu thân Trương Tú Như của Tô Dương, không cần nói!
Đến bây giờ, bà vẫn còn cảm thấy có phần không chân thật.
Biệt thự của Tô Dương, đương nhiên không thể nào xa hoa như của thành chủ.
Hai tầng lầu nhỏ, hơn ba trăm mét vuông, nội thất đơn giản trang nhã, có đủ loại vật dụng trong nhà, điện nước đầy đủ mọi thứ, trước nhà có bãi cỏ xanh mướt, phía sau còn có một vườn hoa lớn rộng ba bốn mẫu.
Doãn Đông giới thiệu:
- Đều đã được quét dọn sạch sẽ, có thể vào ở luôn được rồi, công nhân vệ sinh sẽ đến đây quét tước hàng ngày, vườn hoa cũng có người làm vườn chuyên nghiệp xử lý, chi phí của những người hầu này, chúng ta sẽ thay mặt thanh toán, không cần các ngươi phải bỏ tiền.
Trương Tú Như nhìn vườn hoa phía sau biệt thự, không nhịn được mà cảm khái nói:
- Nơi này làm một vườn rau thì tốt quá!
- Doãn ca, vườn hoa này có thể trồng rau không?
- Đương nhiên là được rồi, vườn hoa thuộc vào biệt thư, các ngươi là chủ nhân của biệt thự, muốn sử dụng như nào cũng được!
Tô Dương cười nói:
- Mẹ, nếu như ngài thích, cũng có thể khai khẩn một mảnh đất đó!
- Thực sự có thể sao?
Trương Tú Như chần chờ.
Bà hơi sợ rằng sẽ khiến con trai mất mặt.
- Thích thì cứ trồng, không gì mà không thể với có thể cả!
Tô Dương biết, mẫu thân mình bận rộn hơn nửa đời người, bỗng nhiên chuyển tới nội thành khu, không làm chuyện gì cả, bà chắc chắn sẽ không được tự nhiên!
Không bằng để bà tìm chút việc để làm, trồng chút rau làm thú vui giết thời gian, cũng vô cùng tốt.
- Thật vậy sao?
- Nếu không thích, hôm khác con dẫn ngài đến thăm thú vườn rau của nhà khác một chút?
Trương Tú Như cười nói:
- Vậy ta sẽ trồng!
Nhìn phía sau biệt thự, dưới sự chỉ huy của Trương Tú Như, mấy người lính mà Doãn Đông dẫn theo, mang hết toàn bộ đồ trên xe hàng vào bên trong biệt thư.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Tô Tiểu Tiểu xụi lơ ngồi trên sô pha, thoải mái thở dài nói:
- Sô pha mềm mại ghê, thoải mái thật đó, giống như nằm mơ vậy!
- Không sao cả, vui là được rồi.
Thấy mẫu thân và muội muội hài lòng, Tô Dương cũng nở một nụ cười dịu dàng.
Có thể cho người nhà an toàn sống sung túc, vô ưu vô lự, có thể chống cho hai người một chỗ che chở an toàn, đây cũng là điều mà hắn theo đuổi.
Thế nhưng, hắn không thể nào thư thái ở mãi trong nơi ấm cúng này được.
Tô Dương trước giờ chưa từng quên, đây là một thế giới cực kỳ tàn khốc.
Tô Lợi Quần cho hắn một đãi ngộ tốt như vậy, hoàn toàn là vì nhìn trúng tiềm lực của hắn.
- Mẹ, con phải đến quân bộ một chuyến, xem xem có vị trí công tác gì thích hợp với mình!
- Con phải bảo vệ bản thân thật tốt đó!
Trương Tú Như đương nhiên biêt, các nàng có thể ở đại biệt thự, là do Thất Tinh thành xem trọng nhi tử nhà mình.
- Yên tâm đi!
Tô Dương cười đùa:
- Con Bạo Phong Chi Ưng kia của con, ngài biết mà, chạy trốn nhanh lắm!
- Ừ!
Tô Dương móc từ trong người ta một bó tinh hạch to, đặt vào trong tay Trương Tú Như:
- Mẹ, mấy ngày nữa Tiểu Tiểu sẽ đến trường học mới nhập học, ngài đến siêu thị bên kia, mua cho nó chút quần áo, đồ dùng học tập mới, cho muội muội ăn mặc thật xinh đẹp, mua thêm cho mình mấy bộ quần áo mới nữa.
Tinh hạch và đồng liên bang, đều có thể lưu thông bên trong thành phố.
Sức mua của tinh hạch, thậm chí còn mạnh hơn so với đồng liên bang!
- Được!
Trương Tú Như nhận lấy tinh hạch rồi hỏi:
- Vậy cũng tiện mua cho con một chút nhé!
- Cũng được!
Đi tới quân bộ, tìm Doãn Đông lần nữa, sau khi đi vào phòng làm việc của của Doãn Đông, có người đưa trà nước tới cho bọn họ.
- Còn có chuyện gì sao?
Tô Dương cười nói:
- Đương nhiên là chuyện gia nhập quân bộ rồi!
Doãn Đông cười nói:
- Sao thế, vừa mới chuyển đến nhà mới, không nghỉ ngơi mấy ngày sao?
- Không cần thiết, vẫn làm việc trước đi đã!
- Được!
Doãn Đông cũng là người dứt khoát, hắn lấy một quyển sổ ra rồi đưa cho Tô Dương:
- Đây là toàn bộ chức trách chức vụ của Thất Tinh thành chúng ta, Trần phó quan từng dặn dò ta, để ngươi tùy ý chọn, hắn đều có thể sắp xếp cho ngươi.
Đây chính là đãi ngộ của cá nhân thiên tài...
- Có đề nghị gì nữa không?
- Cái này!
Doãn Đông đưa một quyển sách nhỏ qua, giở vài tờ, sau đó chỉ vào một chức vụ phía trên rồi nói:
- Trong quân đội Thất Tinh thành, vị trí này phải chiến đấu ác liệt nhất, quân số giảm nghiêm trọng, mức độ nguy hiểm cao nhất, mức độ tự do cũng tương đối cao, ngươi xem xem.
Quân đội khai hoang!
Quân đội trên mặt nổi của Thất Tinh thành, có hai đại quân đội.
Một là quân đội canh phòng, chuyên biệt phụ trách việc bảo vệ sự an toàn của khu vực bên trong Thất Tinh thành, cùng với an toàn khu bên ngoài thành, đồng thời cũng có quân đội thành vệ duy trì an ninh trật tự.
Uông Thiên Lãng ở tiểu đội tuần tra Bạch Nghĩ trấn, thuộc về quân đội canh phòng.
Những quân đội này, tương đối mà nói, đều khá là an toàn.
Mà nhiệm vụ của quân đội khai hoang, lại vô cùng gian khổ.
Bọn họ cần phải chiến đấu với hung thú ở bên ngoài, dốc hết sức để tiêu diệt toàn bộ hung thú, tranh thủ thêm nhiều không gian sinh tồn hơn cho người của Thất Tinh thành, thỏa mãn yêu cầu sinh sôi nảy nở ngày càng nhiều của dân cư.
Quân độ khai hoang chiến đấu ác liệt nhất, mức độ nguy hiểm cao nhất, lượng Ngự Thú sư cường giả được sinh ra cũng nhiều nhất!
- Quân đội khai hoang thực sự thích hợp với ta!
- Hiện giờ thực lực của ngươi là Thanh Đồng cấp, có thể bố trí ngươi đến phụ cận Thất Tinh sơn!
Ngón tay của Doãn Đông chỉ đến vị trí của Thất Tinh sơn nằm ở trong bản đồ quân sự trên mặt tường:
- Bên trong Thất Tinh sơn chúng ta có một quặng sắt, là mục tiêu tiến công trọng điểm trước mắt của quân đội khai hoang chúng ta!
- Thất Tinh sơn vốn có một con hung thú Tinh Diệu cấp cực kỳ lợi hại, thế nhưng đã bị thành chủ đại nhân chúng ta đuổi đi, mấy con hung thú Bạch kim cấp cũng bị tiêu diệt sạch sẽ!
Nói đến đây, khuôn mặt của Doãn Đông tràn đầy vẻ tự hào.
- Còn dư lại hiện giờ, mạnh nhất, cũng chính là hung thú Hoàng Kim cấp... Tước tai cách đây không lâu, hung thú trên Thất Tinh sơn cũng bị tổn hại nặng nề, dự tính vào năm sau, Thất Tinh sơn có thể được thanh trừ sạch sẽ!
Doãn Đông dẫn Tô Dương, Trương Tú Như đi thăm bên ngoài biệt thự, Tô Dương cực kỳ hài lòng.
Mẫu thân Trương Tú Như của Tô Dương, không cần nói!
Đến bây giờ, bà vẫn còn cảm thấy có phần không chân thật.
Biệt thự của Tô Dương, đương nhiên không thể nào xa hoa như của thành chủ.
Hai tầng lầu nhỏ, hơn ba trăm mét vuông, nội thất đơn giản trang nhã, có đủ loại vật dụng trong nhà, điện nước đầy đủ mọi thứ, trước nhà có bãi cỏ xanh mướt, phía sau còn có một vườn hoa lớn rộng ba bốn mẫu.
Doãn Đông giới thiệu:
- Đều đã được quét dọn sạch sẽ, có thể vào ở luôn được rồi, công nhân vệ sinh sẽ đến đây quét tước hàng ngày, vườn hoa cũng có người làm vườn chuyên nghiệp xử lý, chi phí của những người hầu này, chúng ta sẽ thay mặt thanh toán, không cần các ngươi phải bỏ tiền.
Trương Tú Như nhìn vườn hoa phía sau biệt thự, không nhịn được mà cảm khái nói:
- Nơi này làm một vườn rau thì tốt quá!
- Doãn ca, vườn hoa này có thể trồng rau không?
- Đương nhiên là được rồi, vườn hoa thuộc vào biệt thư, các ngươi là chủ nhân của biệt thự, muốn sử dụng như nào cũng được!
Tô Dương cười nói:
- Mẹ, nếu như ngài thích, cũng có thể khai khẩn một mảnh đất đó!
- Thực sự có thể sao?
Trương Tú Như chần chờ.
Bà hơi sợ rằng sẽ khiến con trai mất mặt.
- Thích thì cứ trồng, không gì mà không thể với có thể cả!
Tô Dương biết, mẫu thân mình bận rộn hơn nửa đời người, bỗng nhiên chuyển tới nội thành khu, không làm chuyện gì cả, bà chắc chắn sẽ không được tự nhiên!
Không bằng để bà tìm chút việc để làm, trồng chút rau làm thú vui giết thời gian, cũng vô cùng tốt.
- Thật vậy sao?
- Nếu không thích, hôm khác con dẫn ngài đến thăm thú vườn rau của nhà khác một chút?
Trương Tú Như cười nói:
- Vậy ta sẽ trồng!
Nhìn phía sau biệt thự, dưới sự chỉ huy của Trương Tú Như, mấy người lính mà Doãn Đông dẫn theo, mang hết toàn bộ đồ trên xe hàng vào bên trong biệt thư.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Tô Tiểu Tiểu xụi lơ ngồi trên sô pha, thoải mái thở dài nói:
- Sô pha mềm mại ghê, thoải mái thật đó, giống như nằm mơ vậy!
- Không sao cả, vui là được rồi.
Thấy mẫu thân và muội muội hài lòng, Tô Dương cũng nở một nụ cười dịu dàng.
Có thể cho người nhà an toàn sống sung túc, vô ưu vô lự, có thể chống cho hai người một chỗ che chở an toàn, đây cũng là điều mà hắn theo đuổi.
Thế nhưng, hắn không thể nào thư thái ở mãi trong nơi ấm cúng này được.
Tô Dương trước giờ chưa từng quên, đây là một thế giới cực kỳ tàn khốc.
Tô Lợi Quần cho hắn một đãi ngộ tốt như vậy, hoàn toàn là vì nhìn trúng tiềm lực của hắn.
- Mẹ, con phải đến quân bộ một chuyến, xem xem có vị trí công tác gì thích hợp với mình!
- Con phải bảo vệ bản thân thật tốt đó!
Trương Tú Như đương nhiên biêt, các nàng có thể ở đại biệt thự, là do Thất Tinh thành xem trọng nhi tử nhà mình.
- Yên tâm đi!
Tô Dương cười đùa:
- Con Bạo Phong Chi Ưng kia của con, ngài biết mà, chạy trốn nhanh lắm!
- Ừ!
Tô Dương móc từ trong người ta một bó tinh hạch to, đặt vào trong tay Trương Tú Như:
- Mẹ, mấy ngày nữa Tiểu Tiểu sẽ đến trường học mới nhập học, ngài đến siêu thị bên kia, mua cho nó chút quần áo, đồ dùng học tập mới, cho muội muội ăn mặc thật xinh đẹp, mua thêm cho mình mấy bộ quần áo mới nữa.
Tinh hạch và đồng liên bang, đều có thể lưu thông bên trong thành phố.
Sức mua của tinh hạch, thậm chí còn mạnh hơn so với đồng liên bang!
- Được!
Trương Tú Như nhận lấy tinh hạch rồi hỏi:
- Vậy cũng tiện mua cho con một chút nhé!
- Cũng được!
Đi tới quân bộ, tìm Doãn Đông lần nữa, sau khi đi vào phòng làm việc của của Doãn Đông, có người đưa trà nước tới cho bọn họ.
- Còn có chuyện gì sao?
Tô Dương cười nói:
- Đương nhiên là chuyện gia nhập quân bộ rồi!
Doãn Đông cười nói:
- Sao thế, vừa mới chuyển đến nhà mới, không nghỉ ngơi mấy ngày sao?
- Không cần thiết, vẫn làm việc trước đi đã!
- Được!
Doãn Đông cũng là người dứt khoát, hắn lấy một quyển sổ ra rồi đưa cho Tô Dương:
- Đây là toàn bộ chức trách chức vụ của Thất Tinh thành chúng ta, Trần phó quan từng dặn dò ta, để ngươi tùy ý chọn, hắn đều có thể sắp xếp cho ngươi.
Đây chính là đãi ngộ của cá nhân thiên tài...
- Có đề nghị gì nữa không?
- Cái này!
Doãn Đông đưa một quyển sách nhỏ qua, giở vài tờ, sau đó chỉ vào một chức vụ phía trên rồi nói:
- Trong quân đội Thất Tinh thành, vị trí này phải chiến đấu ác liệt nhất, quân số giảm nghiêm trọng, mức độ nguy hiểm cao nhất, mức độ tự do cũng tương đối cao, ngươi xem xem.
Quân đội khai hoang!
Quân đội trên mặt nổi của Thất Tinh thành, có hai đại quân đội.
Một là quân đội canh phòng, chuyên biệt phụ trách việc bảo vệ sự an toàn của khu vực bên trong Thất Tinh thành, cùng với an toàn khu bên ngoài thành, đồng thời cũng có quân đội thành vệ duy trì an ninh trật tự.
Uông Thiên Lãng ở tiểu đội tuần tra Bạch Nghĩ trấn, thuộc về quân đội canh phòng.
Những quân đội này, tương đối mà nói, đều khá là an toàn.
Mà nhiệm vụ của quân đội khai hoang, lại vô cùng gian khổ.
Bọn họ cần phải chiến đấu với hung thú ở bên ngoài, dốc hết sức để tiêu diệt toàn bộ hung thú, tranh thủ thêm nhiều không gian sinh tồn hơn cho người của Thất Tinh thành, thỏa mãn yêu cầu sinh sôi nảy nở ngày càng nhiều của dân cư.
Quân độ khai hoang chiến đấu ác liệt nhất, mức độ nguy hiểm cao nhất, lượng Ngự Thú sư cường giả được sinh ra cũng nhiều nhất!
- Quân đội khai hoang thực sự thích hợp với ta!
- Hiện giờ thực lực của ngươi là Thanh Đồng cấp, có thể bố trí ngươi đến phụ cận Thất Tinh sơn!
Ngón tay của Doãn Đông chỉ đến vị trí của Thất Tinh sơn nằm ở trong bản đồ quân sự trên mặt tường:
- Bên trong Thất Tinh sơn chúng ta có một quặng sắt, là mục tiêu tiến công trọng điểm trước mắt của quân đội khai hoang chúng ta!
- Thất Tinh sơn vốn có một con hung thú Tinh Diệu cấp cực kỳ lợi hại, thế nhưng đã bị thành chủ đại nhân chúng ta đuổi đi, mấy con hung thú Bạch kim cấp cũng bị tiêu diệt sạch sẽ!
Nói đến đây, khuôn mặt của Doãn Đông tràn đầy vẻ tự hào.
- Còn dư lại hiện giờ, mạnh nhất, cũng chính là hung thú Hoàng Kim cấp... Tước tai cách đây không lâu, hung thú trên Thất Tinh sơn cũng bị tổn hại nặng nề, dự tính vào năm sau, Thất Tinh sơn có thể được thanh trừ sạch sẽ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook