Toàn Cầu Hung Thú Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú
-
Chương 46: Ở Biệt Thự Tốt Nhất, Lớn Nhất, An Toàn Nhất!
Không lâu sau, thành viên của tiểu đội tuần tra Bạch Nghĩ trấn chạy tới.
Uông Thiên Lãng dành cho Tô Dương một cái ôm mạnh mẽ:
- Huynh đệ, nghe nói các ngươi sắp chuyển đi rồi?
Tô Dương thẳng thắn cười nói:
- Đúng, tốt nghiệp sớm!
- Ta biết ngay mà, tiểu tử ngươi rõ thật là... Trâu bò chết đi được!
Uông Thiên Lãng vỗ vỗ vào miệng Tô Dương, giống như đang trút hết tâm tình!
- Những ngày này, đa tạ sự chiếu cố của đội trưởng!
- Cái gì mà chiếu cố với không chiếu cố, sau này nói không chừng ta còn cần ngươi chiếu cố ấy chứ!
Uông Thiên Lãng trông thấy một đống đồ bên cạnh Tô Dương thì hỏi:
- Mấy thứ này, đều cần chuyển đi hết sao?
- Đúng vậy, mẫu thân ta tiếc, ta phải dọn đi, hiện giờ đang sầu gần chết đây!
- Nhà mà Thất Tinh thành chia cho ngươi... Thực ra thì cũng không lớn đúng không!
Tô Dương nhỏ giọng nói:
- Ta ở nội thành!
- Mẹ nó! Đại biệt thự!
Tô Dương gật đầu.
- Ca ca quỳ với ngươi mất!
Uông Thiên Lãng dùng sức vò đầu, thế nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng:
- Thế nhưng, thiên tài như ngươi, đúng là nên ở biệt thự!
- Cũng tạm, cứ chấp nhận vào ở thôi!
- Tiểu tử này cũng thật không biết điều, chẳng lẽ ngươi không biết có bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn vào ở đó sao?
Uông Thiên Lãng chỉ vào hai mắt của mình rồi nói:
- Ngươi xem xem, ngươi xem đi, có phải mắt ta đỏ lên rồi hay không?
- Không có!
- Được rồi, không nói nữa, chúng ta có rảnh thì đi uống rượu với nhau!
Uông Thiên Lãng nói:
- Đồ đạc không cần gấp, ngươi cứ để lại chỗ này, chúng ta sẽ giúp ngươi chuyển đến trạm xe!
- Vậy thì ngại lắm?
- Ngại cái gì mại, mọi người nói như thế nào thì cũng đều là chiến hữu cả!
Uông Thiên Lãng lớn tiếng hỏi:
- Các huynh đệ, các ngươi nói xem có đúng không?
- Đúng!
Các thành viên của đội tuần tra lớn tiếng đáp.
Thành viên của đội tuần tra, còn có một số người dân của Bạch Nghĩ trấn cũng chủ động giúp Tô Dương chuyển nhà.
Lên trên tàu ngầm, đoàn người đến cửa thành Thất Tinh thành, Uông Thiên Lãng còn giúp Tô Dương tìm một chiếc xe hàng nhỏ.
Sau đó Uông Thiên Lãng cùng với thành viên của đội tuần tra, với các hương thân của Bạch Nghĩ trấn rời đi.
Thành viên đội tuần tra có trách nhiệm của mình, không thể đi theo lâu.
Các hương thân cũng chúc tốt đẹp cho nhà Tô Dương.
Tài xế xe hàng là một người dẻo miệng, hắn trông thấy dáng vẻ của một nhà Tô Dương, biết ngay bọn họ dọn từ ngoại thành vào, cũng hàn huyên với mẫu thân Trương Tú Như của Tô Dương.
Sau khi biết được Tô Dương tốt nghiệp từ Học viện, được phép vào bên trong Thất Tinh thành, hắn liền hăng hái khen Tô Dương, khiến cho Trương Tú Như vô cùng vui vẻ!
- Mới vừa rồi các ngươi được người ở quê cũ đưa tiễn sao?
- Đúng rồi, đều là người bên trong trấn!
- Quan hệ không tệ nha!
- Những việc này đều nhờ có nhi tử Tô Dương của ta, Tước tai lần trước, nó cứu không ít người trong trấn!
- Không sai, là anh hùng!
Tài xế xe hàng hỏi:
- Các ngươi muốn đi đâu?
Tô Dương trả lời:
- Đến trung thành khu trước, ta cần phải đến quân bộ một chuyến!
- Tiểu tử, ngươi tham gia vào quân bộ sao? Khá thật đấy!
Hung thú nơi dã ngoại hoành hành, thỉnh thoảng sẽ có thú triều tập kích thành phố và thị trấn, dân thường hoàn toàn dựa vào sự bảo vệ của quân đội, địa vị của quân nhân trong thành rất cao, nhất là Ngự Thú sư của quân đội!
- Đúng!
Tới quân bộ, Tô Dương kêu tài xế chờ một chút.
Hắn nói tên Trần Diễn Vân với binh sĩ trực phiên, nhanh chóng được tiếp đón.
Người tiếp đón hắn, là một quân nhân chừng hai mươi tuổi.
- Hôm nay Trần ca không ở đây, ta tên là Doãn Đông, do ta tiếp đón các ngươi!
- Hôm nay ta định chuyển nhà đến nội thành!
Doãn Đông nói:
- Biệt thự đã chuẩn bị xong cho các ngươi, hiện giờ có thể vào ở được rồi, ta có thể dẫn các ngươi đi ngay bây giờ!
- Vậy làm phiền ngươi rồi!
Doãn Đông cười nói:
- Không có gì cả, ngươi nghỉ ngơi chút đi, ta quay về một chuyến, chào hỏi, tiện lấy thêm ít đồ!
- Được!
Năm phút sau, Doãn Đông dẫn theo bảy tám binh sĩ, nhảy lên xe hàng.
- Đến nội thành!
Tài xế xe hàng kinh ngạc nói:
- Trưởng quan, xe của ta không thể vào nội thành!
Doãn Đông nói:
- Không sao cả, ta có giấy thông hành!
- Được rồi!
Tô Tiểu Tiểu ngồi bên cạnh Tô Dương nhỏ giọng hỏi:
- Ca ca, chúng ta sắp đến nội thành ở sao?
- Đúng!
- Ở biệt thự ạ?
Toàn bộ người của Thất Tinh thành đều biết, nội thành khu an toàn nhất, đều ở trong biệt thự!
- Đúng rồi!
Tô Tiểu Tiểu hơi không dám tin:
- Không phải chúng ta ở trung thành khu sao?
- Cấp trên bố trí!
- Ca ca, ta yêu ngươi chết đi được!
Tô Tiểu Tiểu hôn chụt một cái lên mặt của Tô Dương.
Đi qua trạm gác, xe hàng lái vào nội thành khu, lại chạy thêm khoảng ba cây số nữa, cuối cùng thì Doãn Đông cũng kêu xe hàng ngừng lại!
Tô Dương quan sát phong cảnh xung quanh một chút... Phát hiện nơi này rất gần với đại biệt thự xa hoa của thành chủ Thất Tinh thành Tô Lợi Quần.
Doãn Đông nhảy xuống khỏi xe, chỉ vào một tòa biệt thự trang nhã ẩn dưới bóng cây, nói:
- Đây chính là nơi ở mà Trần ca bố trí cho các ngươi, được coi là biệt thự thuộc khu vực tốt nhất trong trung tâm nội thành, ở xung quanh, đều là Ngự Thú sư cường giả đứng đầu Thất Tinh thành!
Vị trí này đương nhiên rất tốt, cách nhà của đệ nhất cường giả Thất Tinh thành Tô Lợi Quần không xa, xem như là được Tô Lợi Quần đích thân bảo vệ.
Chỉ cần Thất Tinh thành không bị diệt, người nhà của hắn sẽ không có việc gì cả!
Tô Dương biết, việc này hơn phân nửa là do Tô Lợi Quần sắp xếp.
Vừa là một loại giám sát, cũng vừa là một loại bảo vệ.
Chỉ cần Tô Dương không gây nguy hiểm đến Thất Tinh thành, gây nguy hiểm đến chuyện của Tô Lợi Quần, mẫu thân và muội muội của Tô Dương có thể nhận được sự bảo hộ của một vị Ngự Thú sư cường giả Bạch kim cấp, cùng với vô số cường giả của Thất Tinh thành xung quanh!
Có thể nói là vô tư lự!
Phần lễ này, Tô Dương tiếp nhận.
Tô Lợi Quần đối đãi tốt với hắn, hắn ngu mới đi làm bậy!
Doãn Đông cười rồi chỉ vào một tòa cao ốc cách đó không xa:
- Đó chính là trụ sở của Tô thành chủ!
- Mẹ, mau nhéo con một cái, xem con có phải đang nằm mơ không?
Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói:
- Chúng ta ở ngay gần thành chủ đại nhân sao?
Uông Thiên Lãng dành cho Tô Dương một cái ôm mạnh mẽ:
- Huynh đệ, nghe nói các ngươi sắp chuyển đi rồi?
Tô Dương thẳng thắn cười nói:
- Đúng, tốt nghiệp sớm!
- Ta biết ngay mà, tiểu tử ngươi rõ thật là... Trâu bò chết đi được!
Uông Thiên Lãng vỗ vỗ vào miệng Tô Dương, giống như đang trút hết tâm tình!
- Những ngày này, đa tạ sự chiếu cố của đội trưởng!
- Cái gì mà chiếu cố với không chiếu cố, sau này nói không chừng ta còn cần ngươi chiếu cố ấy chứ!
Uông Thiên Lãng trông thấy một đống đồ bên cạnh Tô Dương thì hỏi:
- Mấy thứ này, đều cần chuyển đi hết sao?
- Đúng vậy, mẫu thân ta tiếc, ta phải dọn đi, hiện giờ đang sầu gần chết đây!
- Nhà mà Thất Tinh thành chia cho ngươi... Thực ra thì cũng không lớn đúng không!
Tô Dương nhỏ giọng nói:
- Ta ở nội thành!
- Mẹ nó! Đại biệt thự!
Tô Dương gật đầu.
- Ca ca quỳ với ngươi mất!
Uông Thiên Lãng dùng sức vò đầu, thế nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng:
- Thế nhưng, thiên tài như ngươi, đúng là nên ở biệt thự!
- Cũng tạm, cứ chấp nhận vào ở thôi!
- Tiểu tử này cũng thật không biết điều, chẳng lẽ ngươi không biết có bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn vào ở đó sao?
Uông Thiên Lãng chỉ vào hai mắt của mình rồi nói:
- Ngươi xem xem, ngươi xem đi, có phải mắt ta đỏ lên rồi hay không?
- Không có!
- Được rồi, không nói nữa, chúng ta có rảnh thì đi uống rượu với nhau!
Uông Thiên Lãng nói:
- Đồ đạc không cần gấp, ngươi cứ để lại chỗ này, chúng ta sẽ giúp ngươi chuyển đến trạm xe!
- Vậy thì ngại lắm?
- Ngại cái gì mại, mọi người nói như thế nào thì cũng đều là chiến hữu cả!
Uông Thiên Lãng lớn tiếng hỏi:
- Các huynh đệ, các ngươi nói xem có đúng không?
- Đúng!
Các thành viên của đội tuần tra lớn tiếng đáp.
Thành viên của đội tuần tra, còn có một số người dân của Bạch Nghĩ trấn cũng chủ động giúp Tô Dương chuyển nhà.
Lên trên tàu ngầm, đoàn người đến cửa thành Thất Tinh thành, Uông Thiên Lãng còn giúp Tô Dương tìm một chiếc xe hàng nhỏ.
Sau đó Uông Thiên Lãng cùng với thành viên của đội tuần tra, với các hương thân của Bạch Nghĩ trấn rời đi.
Thành viên đội tuần tra có trách nhiệm của mình, không thể đi theo lâu.
Các hương thân cũng chúc tốt đẹp cho nhà Tô Dương.
Tài xế xe hàng là một người dẻo miệng, hắn trông thấy dáng vẻ của một nhà Tô Dương, biết ngay bọn họ dọn từ ngoại thành vào, cũng hàn huyên với mẫu thân Trương Tú Như của Tô Dương.
Sau khi biết được Tô Dương tốt nghiệp từ Học viện, được phép vào bên trong Thất Tinh thành, hắn liền hăng hái khen Tô Dương, khiến cho Trương Tú Như vô cùng vui vẻ!
- Mới vừa rồi các ngươi được người ở quê cũ đưa tiễn sao?
- Đúng rồi, đều là người bên trong trấn!
- Quan hệ không tệ nha!
- Những việc này đều nhờ có nhi tử Tô Dương của ta, Tước tai lần trước, nó cứu không ít người trong trấn!
- Không sai, là anh hùng!
Tài xế xe hàng hỏi:
- Các ngươi muốn đi đâu?
Tô Dương trả lời:
- Đến trung thành khu trước, ta cần phải đến quân bộ một chuyến!
- Tiểu tử, ngươi tham gia vào quân bộ sao? Khá thật đấy!
Hung thú nơi dã ngoại hoành hành, thỉnh thoảng sẽ có thú triều tập kích thành phố và thị trấn, dân thường hoàn toàn dựa vào sự bảo vệ của quân đội, địa vị của quân nhân trong thành rất cao, nhất là Ngự Thú sư của quân đội!
- Đúng!
Tới quân bộ, Tô Dương kêu tài xế chờ một chút.
Hắn nói tên Trần Diễn Vân với binh sĩ trực phiên, nhanh chóng được tiếp đón.
Người tiếp đón hắn, là một quân nhân chừng hai mươi tuổi.
- Hôm nay Trần ca không ở đây, ta tên là Doãn Đông, do ta tiếp đón các ngươi!
- Hôm nay ta định chuyển nhà đến nội thành!
Doãn Đông nói:
- Biệt thự đã chuẩn bị xong cho các ngươi, hiện giờ có thể vào ở được rồi, ta có thể dẫn các ngươi đi ngay bây giờ!
- Vậy làm phiền ngươi rồi!
Doãn Đông cười nói:
- Không có gì cả, ngươi nghỉ ngơi chút đi, ta quay về một chuyến, chào hỏi, tiện lấy thêm ít đồ!
- Được!
Năm phút sau, Doãn Đông dẫn theo bảy tám binh sĩ, nhảy lên xe hàng.
- Đến nội thành!
Tài xế xe hàng kinh ngạc nói:
- Trưởng quan, xe của ta không thể vào nội thành!
Doãn Đông nói:
- Không sao cả, ta có giấy thông hành!
- Được rồi!
Tô Tiểu Tiểu ngồi bên cạnh Tô Dương nhỏ giọng hỏi:
- Ca ca, chúng ta sắp đến nội thành ở sao?
- Đúng!
- Ở biệt thự ạ?
Toàn bộ người của Thất Tinh thành đều biết, nội thành khu an toàn nhất, đều ở trong biệt thự!
- Đúng rồi!
Tô Tiểu Tiểu hơi không dám tin:
- Không phải chúng ta ở trung thành khu sao?
- Cấp trên bố trí!
- Ca ca, ta yêu ngươi chết đi được!
Tô Tiểu Tiểu hôn chụt một cái lên mặt của Tô Dương.
Đi qua trạm gác, xe hàng lái vào nội thành khu, lại chạy thêm khoảng ba cây số nữa, cuối cùng thì Doãn Đông cũng kêu xe hàng ngừng lại!
Tô Dương quan sát phong cảnh xung quanh một chút... Phát hiện nơi này rất gần với đại biệt thự xa hoa của thành chủ Thất Tinh thành Tô Lợi Quần.
Doãn Đông nhảy xuống khỏi xe, chỉ vào một tòa biệt thự trang nhã ẩn dưới bóng cây, nói:
- Đây chính là nơi ở mà Trần ca bố trí cho các ngươi, được coi là biệt thự thuộc khu vực tốt nhất trong trung tâm nội thành, ở xung quanh, đều là Ngự Thú sư cường giả đứng đầu Thất Tinh thành!
Vị trí này đương nhiên rất tốt, cách nhà của đệ nhất cường giả Thất Tinh thành Tô Lợi Quần không xa, xem như là được Tô Lợi Quần đích thân bảo vệ.
Chỉ cần Thất Tinh thành không bị diệt, người nhà của hắn sẽ không có việc gì cả!
Tô Dương biết, việc này hơn phân nửa là do Tô Lợi Quần sắp xếp.
Vừa là một loại giám sát, cũng vừa là một loại bảo vệ.
Chỉ cần Tô Dương không gây nguy hiểm đến Thất Tinh thành, gây nguy hiểm đến chuyện của Tô Lợi Quần, mẫu thân và muội muội của Tô Dương có thể nhận được sự bảo hộ của một vị Ngự Thú sư cường giả Bạch kim cấp, cùng với vô số cường giả của Thất Tinh thành xung quanh!
Có thể nói là vô tư lự!
Phần lễ này, Tô Dương tiếp nhận.
Tô Lợi Quần đối đãi tốt với hắn, hắn ngu mới đi làm bậy!
Doãn Đông cười rồi chỉ vào một tòa cao ốc cách đó không xa:
- Đó chính là trụ sở của Tô thành chủ!
- Mẹ, mau nhéo con một cái, xem con có phải đang nằm mơ không?
Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói:
- Chúng ta ở ngay gần thành chủ đại nhân sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook