Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Hứa Loan ăn xong bữa tối trong bầu không khí vui vẻ, ấm cúng, tràn ngập tiếng cười. Trong bữa ăn, cô cùng Bùi Sam Sam và Nguyễn Tinh Vãn đã uống một chút rượu.

Khi Chu Từ Thâm và Daniel đưa các con đi chơi trong phòng khách, Bùi Sam Sam nhỏ giọng hỏi:

"Này, cái cô An Nhã Đình kia, theo tình hình hôm nay, chắc chắn bị cả giới giải trí tẩy chay hoàn toàn rồi nhỉ?"

Hứa Loan gật đầu: "Đến giờ này, tất cả các nhãn hàng hợp tác với cô ta đều đã hủy hợp đồng."

Bùi Sam Sam thở dài: "Cũng đúng thôi, nói thật, cô ta đáng đời. Bao nhiêu năm trong giới giải trí mà chẳng biết dè chừng chút nào, nếu lần này không gặp phải Chu Từ Thâm, không biết cô ta còn làm mưa làm gió bao lâu nữa."

Nguyễn Tinh Vãn nói: "Thật ra thì tôi thấy An Nhã Đình cũng biết cách đối nhân xử thế. Cô ta có được ngày hôm nay cũng không phải chuyện dễ dàng."

Bùi Sam Sam đáp: "Cô ta khá giỏi. Ai cô ta cũng có thể nói chuyện, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, thủ đoạn cao tay mà. Mà cô ta còn nhìn xa trông rộng, biết rằng chỉ dựa vào bản thân thì khó mà tồn tại lâu trong giới này, nên mới chăm chỉ kết giao với các tiểu thư nhà giàu."

Nguyễn Tinh Vãn thừa nhận: "Đúng vậy..."

Bùi Sam Sam lại hỏi Hứa Loan: "Vậy sau này, trên mạng chắc sẽ không thấy cô ta nữa đúng không?"

Hứa Loan trả lời: "Cô ta không vi phạm pháp luật, chỉ là vấn đề về phẩm hạnh và đạo đức. Bây giờ các nhãn hàng đều hủy hợp đồng, netizen cũng đang tẩy chay cô ta. Nhưng chỉ cần cô ta còn có fan, một thời gian sau cô ta vẫn sẽ quay lại thôi."

Cô thêm vào: "Hơn nữa, An Nhã Đình debut đã nhiều năm, sau lưng có vô số lợi ích. Cô ta có nguồn lực mạnh mẽ hỗ trợ, sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu. Chắc là cô ta sẽ yên lặng một thời gian, rồi sau đó quay lại như chưa có chuyện gì xảy ra."

Bùi Sam Sam thở dài: "Cũng đúng, fan của cô ta cuồng nhiệt lắm, đến giờ vẫn còn bảo là chúng ta hại cô ta đấy."

Hứa Loan nhún vai, uống một ngụm rượu: "Mình cũng quen rồi."

Nguyễn Tinh Vãn nhìn cô, thở dài không nói gì.

Dù sao, miễn là những lời đồn về Tần Vũ Huy không ảnh hưởng đến cô ấy là được.

Bùi Sam Sam nâng ly: "Thôi đừng nhắc chuyện không vui nữa, hôm nay là một ngày đáng để ăn mừng, chúng ta cạn ly!"

Nguyễn Tinh Vãn và Hứa Loan đồng loạt nâng ly: "Cạn ly!"

Sau bữa tối, vì Hứa Loan đã uống rượu nên không thể lái xe. Bùi Sam Sam định bảo Daniel chở cô về trước, nhưng khi vừa mở cửa xe, một chiếc Bentley đen đã dừng lại trước mặt họ.

Bùi Sam Sam phản ứng rất nhanh, lập tức nói:

"Mình đột nhiên nhớ ra, U U còn phải tắm nữa, mình đưa cậu về không tiện lắm, chúng mình đi trước nhé."

Nói xong, cô vội vàng lên xe và thúc giục Daniel lái đi.

Hứa Loan đứng lại, hơi ngỡ ngàng: "…"

Không khí đêm nay vẫn có chút nóng bức, không được mát mẻ như mọi khi.

Chẳng mấy chốc, cửa kính xe hạ xuống, Nguyễn Thầm nhìn cô, nói:

"Đi thôi."

Hứa Loan chỉ về phía căn nhà: "Em không vào à?"

Nguyễn Thầm đáp: "Muộn rồi, hôm khác đi."

Hứa Loan nhìn lại căn nhà một lần nữa, bóng tối bao phủ Biệt thự Tinh Hồ.

Khi cô và Bùi Sam Sam đi ra ngoài, Chu Từ Thâm và Nguyễn Tinh Vãn đã dẫn hai cô bé vào trong để tắm.

Hứa Loan "Ừ" một tiếng, rồi mở cửa xe ngồi vào.

Cô kéo dây an toàn, nhưng không hiểu sao lại bị kẹt, kéo được một nửa thì không di chuyển nữa. Cô thử vài lần nhưng không thành công.

Khi cô chuẩn bị quay đầu để điều chỉnh dây an toàn, Nguyễn Thầm đã cầm lấy dây an toàn của cô và dễ dàng cài vào đúng chỗ.

Hứa Loan dựa vào ghế, ánh mắt không rời khỏi anh.

Nguyễn Thầm ngửi thấy mùi rượu nhẹ trên người cô, anh khẽ hỏi: "Chị uống rượu à?"

Hứa Loan gật đầu: "Uống một chút với chị của em và Sam Sam."

Nguyễn Thầm ngồi gần cô, gần đến mức cô cảm thấy hơi căng thẳng. Khi cô nói chuyện, ánh mắt vô thức rơi vào đôi môi mỏng của anh, không hiểu sao lại nuốt nước miếng, vội vàng quay mặt đi.

Chưa kịp nói gì, Nguyễn Thầm đã lên tiếng: "Chờ tôi một chút."

Cô còn chưa kịp phản ứng, anh đã mở cửa xe.

Chỉ trong nháy mắt, Nguyễn Thầm đã quay lại, mang theo một chai nước soda mở nắp và đưa cho cô.

Hứa Loan nhỏ nhẹ nói: "Cảm ơn." Rồi cô mở chai nước, uống vài ngụm.

Nguyễn Thầm cài lại dây an toàn cho cô: "Đi thôi."

Trên đường về, phố xá đã vắng người, chỉ có những vì sao lấp lánh ở phía xa.

Hứa Loan tựa vào cửa kính xe, mắt khép lại một chút.

Lúc này, gió đã bớt oi bức, không khí có chút ẩm ướt, có lẽ trời sắp mưa.

Một lúc sau, Nguyễn Thầm nói:

"Chị uống rượu rồi mà ngồi thế này sẽ đau đầu đấy."

Hứa Loan chậm rãi ngồi thẳng dậy rồi hạ cửa kính xuống.

Cô hỏi Nguyễn Thầm: "Công việc ở công ty của em xong hết chưa?"

"Xong gần hết rồi."

Hứa Loan nghĩ ngợi một chút rồi hỏi tiếp:

"Em luôn… nhận điện thoại trong lúc họp sao?"

Nguyễn Thầm mỉm cười: "Không phải."

"Vậy tại sao…"

"Chỉ nhận của chị thôi."

Hứa Loan: "…"

Cô chỉnh lại tư thế ngồi, khó khăn lắm mới nghiêm túc nói:

"Lần sau em đừng nhận điện thoại của tôi trong lúc họp nữa, như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của em."

Chưa đợi Nguyễn Thầm trả lời, cô lại nói:

"Tất nhiên, chị nói vậy vì khi chị đi quay phim,chị cũng sẽ không nhận điện thoại của emu. Chúng ta cần giữ sự bình đẳng, nếu không…"

"Không thì sao?"

Cô không thể nói hết, chỉ cười nhẹ:

"Nói chung là em không được nhận điện thoại của chị trong lúc họp."

"Vậy nếu tôi nhận điện thoại của chị, có việc quan trọng thì sao?"

"Chắc chị cũng không có việc gì quan trọng đến mức phải gọi cho  khi em đang họp đâu."

"Vậy An Nhã Đình thì sao, chị cũng không có định nói cho tôi nghe?"

Nghe vậy, Hứa Loan ngẩn người vài giây.

Cô đã quên mất điều này.

Với tình huống hôm nay, anh chắc chắn đã biết rồi.

Hứa Loan cúi đầu, nhẹ nhàng nói:

"Chị và cô ấy… luôn như vậy. Cô ấy trước kia cũng có dùng chút thủ đoạn, chuyện này trong giới giải trí rất bình thường, mà đã bao nhiêu năm rồi, không chỉ mình cô ấy đâu…"

Cô nói đến cuối, cảm thấy mình không còn biết mình đang nói gì nữa.

Chắc chắn vì gió làm đầu óc cô mơ hồ, cơn đau đầu lại tái phát.

Nguyễn Thầm quay sang nhìn cô, nhẹ nhàng nói: "Tôi biết, nhưng không sao. Những chuyện như thế này sẽ không xảy ra nữa đâu."

Chương 2282

Nguyễn Tinh Vãn tắm cho hai cô bé xong, người đã ướt đẫm mồ hôi.

Chu Từ Thâm mỗi tay bế một đứa trẻ, rồi nói:

"Em đi tắm trước đi, anh sẽ đưa chúng đi ngủ."

"Ừ."

Nhưng lúc này hai cô bé bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, và càng thêm quấn quýt mẹ. Một đứa bắt đầu méo miệng gọi "mẹ", rồi đứa kia cũng theo sau.

Hai tiếng gọi, một cao một thấp, đầy tủi thân.

Nguyễn Tinh Vãn vừa đi được hai bước, cô cảm thấy không yên tâm, quay lại nhìn.

Chu Từ Thâm không để ý đến cô, bế thẳng hai đứa nhỏ ra ngoài.

Nguyễn Tinh Vãn nói: "Ê, anh kiên nhẫn chút, đừng để chúng khóc nhé."

"Anh biết rồi."

Chu Từ Thâm bế hai cô bé vào phòng của chúng, rồi cúi người đặt chúng xuống giường.

"Mẹ…"

"Mẹ~ ú ớ."

Chu Từ Thâm ngồi xuống trước mặt chúng, nhẹ nhàng nói:

"Mẹ không có thời gian, ba ở đây."

Niên Niên lại nức nở một tiếng, nước mắt gần như rơi ngay lập tức.

Chu Từ Thâm nhẹ nhàng xoa đầu cô bé: "Được rồi, không phải là buồn ngủ sao, ngủ đi."

Tuế Tuế thì ngoan ngoãn hơn, chỉ là môi hơi chu ra, chỉ vào chiếc tủ đầu giường: "Thỏ thỏ."

Chu Từ Thâm lấy con thỏ nhỏ từ trên tủ xuống, đưa cho mỗi đứa một con, rồi kéo chăn lên:

"Ngủ đi, ba ở đây với các con."

Hai cô bé thực sự mệt mỏi, ôm thỏ nhỏ một lúc rồi cuối cùng cũng thiếp đi.

Chu Từ Thâm đứng dậy, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại rồi rời đi.

Khi anh trở lại phòng, Nguyễn Tinh Vãn vừa mới sấy khô tóc xong.

Chu Từ Thâm tiến đến gần cô, nhẹ nhàng vén một lọn tóc của cô lên: "Sao lại chưa khô hết thế này?"

Nguyễn Tinh Vãn thở dài: "Trong phòng nóng quá, em mồ hôi ướt đẫm cả người. Nhưng gần khô rồi, chút nữa sẽ khô thôi."

Cô nói xong, đi đến bàn trà, bắt đầu sắp xếp những món quà mà Hứa Loan đã mua cho ba đứa trẻ.

Chu Từ Thâm nói: "Để mai bảo dì Trương xử lý đi."

Nguyễn Tinh Vãn đáp: "Giờ em cũng không có việc gì, vừa lúc thu dọn mấy thứ này, tóc em cũng..."

Cô còn chưa nói xong, đã bị Chu Từ Thâm kéo đứng dậy, lôi vào phòng tắm.

Nguyễn Tinh Vãn: "Hả?"

"Em chẳng phải nói là mồ hôi đầy người sao, đi tắm thêm lần nữa đi."

Nguyễn Tinh Vãn: "..."

Cả buổi tối hôm đó, Nguyễn Tinh Vãn cảm giác mình như chưa bao giờ khô ráo.

Mồ hôi, rồi nước từ vòi sen.

Cộng thêm lúc ăn uống có uống chút rượu, đầu óc cô cũng mơ màng, cứ để Chu Từ Thâm muốn làm gì thì làm.

Cuối cùng, khi cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, Nguyễn Tinh Vãn nằm rạp trên giường, mệt mỏi muốn ngủ.

Khi Chu Từ Thâm vừa tắt đèn, cô khẽ mở miệng:

"Cận Duyệt Khê giờ còn thích Nguyễn Thầm không?"

Chu Từ Thâm nhướn mày:

"Em nghĩ sao, nếu không thì sao cô ta lại về Nam Thành?"

"Em tưởng là vì Ngài Cận bệnh nặng, nên cô ta mới về..."

Nguyễn Tinh Vãn nói xong, bỗng nhiên tỉnh táo hơn một chút, ngẩng đầu lên: "Hôm nay anh gặp Cận Duyệt Khê rồi đúng không? Trước đây em không có giao tiếp gì với cô ta, hôm nay nói chuyện hai câu, em cảm thấy cô ta có vẻ thù địch với Hứa Loan."

Chu Từ Thâm đè cô xuống giường, ôm cô vào lòng:

"Cô ta thích Nguyễn Thầm, có thù với Hứa Loan, chẳng phải là chuyện bình thường sao?"

"Nhưng..."

Nguyễn Tinh Vãn ngừng lại, rồi chợt nhận ra điều gì đó

"Ý là... cô ta biết rồi sao?"

"Chắc là vậy."

Nguyễn Tinh Vãn nói: "Em cảm thấy thái độ thù địch của cô ta không đơn giản đâu."

"Cận Duyệt Khê từ nhỏ đã mất đi ba mẹ, được những người xung quanh nuông chiều thái quá, tính cách cực đoan, cái gì cô ta muốn đều phải có."

"Đúng vậy, em chỉ hơi lo lắng..."

Chu Từ Thâm nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói:

"Không cần lo, Nguyễn Thầm sẽ không để cô ta có cơ hội đâu."

"Vậy...?"

"Không ngủ được thì cứ nói tiếp."

Nguyễn Tinh Vãn lập tức im lặng.

...

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương