Thủ Trưởng Nhà Quyền Thế Cưới Sủng Bảo Bối
-
Chương 22: Tôi tuyệt đối không ép buộc cô (1)
Từ gara đi thẳng thang máy lên thẳng phòng ngủ lầu hai, Cố Thành Kiêu để Lâm Thiển trực tiếp tránh đám người hầu.
Lâm Thiển từ đầu tới cuối luôn ôm khư khư chiếc túi sách của mình, một mặt cảnh giác xung quanh.
Xem ra, anh ta đơn thuần không phải là một người lính.
"Đừng khẩn trương, sau này nơi này chính là nhà mới của cô, nay trễ rồi, mai mang cô nhận biết những người khác."
Đèn theo thứ tự mở lên
Lâm Thiển đứng trước cửa đánh giá một lượt, trang trí rất đơn giản và sạch sẽ, ngoài những vật dụng cần thiết, hầu như không trai trí gì thêm. Trong phòng mang theo cảm giác khiến người ta cảm giác lạnh lẽo.
"Sao không bước vào?" Vừa nói, Cố Thành Kiêu giúp Lâm Thiển cầm chiếc túi sách, nhưng Lâm Thiển lại tránh đi, ánh mắt cảnh giác và muốn trốn đi của cô hoàn toàn là theo bản năng.
Cố Thành Kiêu ôn nhu nhìn cô cười cười nói "Cô yên tâm, mặc dù hiện giờ chúng ta vợ chồng, nhưng giữa vợ chồng phải tôn trọng lẫn nhau, chuyện cô không muốn làm, tôi sẽ không ép cô làm."
Nhìn ánh mắt hoài nghi của Lâm Thiển, Cố Thành Kiêu chỉ vào chiếc mũ quân sự trên giá quần áo "Tôi dùng quốc huy thề, tôi tuyệt đối không ép buộc cô."
Bởi vì ở bãi đỗ xe, anh dùng phương thức đặc biệt đánh thức cô, cùng tất cả những gì cô vừa nhìn thấy, Lâm Thiển vẫn duy trì cảnh giác.
"Phía trước là phòng ngủ, kế bên là phòng khách, bên phải là thư phòng, toilet thì mỗi phòng đều có...." Cố Thành Kiêu chuyên tâm giới thiệu, ngay cả anh cũng nghĩ anh thật lắm lời, anh rõ ràng rất ghét nói nhiều.
Lâm Thiển từ đầu tới cuối hơi cuối đầu, cô trước mắt chỉ quan tâm một vấn đề "Xin hỏi,.....tôi ngủ phòng khách sao?"
"Cô ngủ phòng ngủ chính đi" vừa mới nói xong, Cố Thành Kiêu thấy mặt cô tràn đầy vẻ kháng cự, thế là bổ sung thêm một câu "Có thể, nếu cô cần thời gian thích nghi, vậy tạm thời cứ ngủ phòng khách đi."
"Cám ơn" Lâm Thiển nói xong, trực tiếp bước vào phòng khách, nằm xuống giường, chỉ để lại Cố Thành Kiêu một mình bên ngoài sảnh.
Xác định cô không quay lại, gương mặt Cố Thành Kiêu khôi phục vẻ lạnh lùng, anh cơ hồ lấy ra hết kiên nhẫn cùng quan tâm, nhưng hiệu quả hết sức nhỏ.
Anh thực chất bên trong cũng là một người truyền thống, nguyên tắc của một người quân nhân, để anh không thể xem sự kiện tối hôm qua là tình một đêm được.
Bất kể thế nào, người ta là một thiếu nữ còn trong sạch trao cho anh, anh tuyệt đối sẽ phụ trách.
Lúc đầu anh muốn tiếp xúc cùng cô từ từ, nhưng do cha mẹ bức hôn anh không thể không đưa ra hạ sách.
Mặt mày Lâm Thiển sưng, bộ dáng thật không dễ nhìn, cha mẹ chê cô cũng là bình thường, bất quá, anh đã gặp qua bộ dạng hoàn hảo của cô, cũng hưởng qua tư vị ngây ngô của cô, rất tuyệt vời.
- ----
Ta có thông báo xin đọc giả xem qua
Mỗi ngày ta sẽ ra từ 3 - 4 tùy ta lười hay không, nhưng mọi người yên tâm mỗi ngày ta đều ra đầy đủ.
Mọi người đọc rồi bình luận nhận xét về cách dịch cho ta biết nhá! ^-^
Lâm Thiển từ đầu tới cuối luôn ôm khư khư chiếc túi sách của mình, một mặt cảnh giác xung quanh.
Xem ra, anh ta đơn thuần không phải là một người lính.
"Đừng khẩn trương, sau này nơi này chính là nhà mới của cô, nay trễ rồi, mai mang cô nhận biết những người khác."
Đèn theo thứ tự mở lên
Lâm Thiển đứng trước cửa đánh giá một lượt, trang trí rất đơn giản và sạch sẽ, ngoài những vật dụng cần thiết, hầu như không trai trí gì thêm. Trong phòng mang theo cảm giác khiến người ta cảm giác lạnh lẽo.
"Sao không bước vào?" Vừa nói, Cố Thành Kiêu giúp Lâm Thiển cầm chiếc túi sách, nhưng Lâm Thiển lại tránh đi, ánh mắt cảnh giác và muốn trốn đi của cô hoàn toàn là theo bản năng.
Cố Thành Kiêu ôn nhu nhìn cô cười cười nói "Cô yên tâm, mặc dù hiện giờ chúng ta vợ chồng, nhưng giữa vợ chồng phải tôn trọng lẫn nhau, chuyện cô không muốn làm, tôi sẽ không ép cô làm."
Nhìn ánh mắt hoài nghi của Lâm Thiển, Cố Thành Kiêu chỉ vào chiếc mũ quân sự trên giá quần áo "Tôi dùng quốc huy thề, tôi tuyệt đối không ép buộc cô."
Bởi vì ở bãi đỗ xe, anh dùng phương thức đặc biệt đánh thức cô, cùng tất cả những gì cô vừa nhìn thấy, Lâm Thiển vẫn duy trì cảnh giác.
"Phía trước là phòng ngủ, kế bên là phòng khách, bên phải là thư phòng, toilet thì mỗi phòng đều có...." Cố Thành Kiêu chuyên tâm giới thiệu, ngay cả anh cũng nghĩ anh thật lắm lời, anh rõ ràng rất ghét nói nhiều.
Lâm Thiển từ đầu tới cuối hơi cuối đầu, cô trước mắt chỉ quan tâm một vấn đề "Xin hỏi,.....tôi ngủ phòng khách sao?"
"Cô ngủ phòng ngủ chính đi" vừa mới nói xong, Cố Thành Kiêu thấy mặt cô tràn đầy vẻ kháng cự, thế là bổ sung thêm một câu "Có thể, nếu cô cần thời gian thích nghi, vậy tạm thời cứ ngủ phòng khách đi."
"Cám ơn" Lâm Thiển nói xong, trực tiếp bước vào phòng khách, nằm xuống giường, chỉ để lại Cố Thành Kiêu một mình bên ngoài sảnh.
Xác định cô không quay lại, gương mặt Cố Thành Kiêu khôi phục vẻ lạnh lùng, anh cơ hồ lấy ra hết kiên nhẫn cùng quan tâm, nhưng hiệu quả hết sức nhỏ.
Anh thực chất bên trong cũng là một người truyền thống, nguyên tắc của một người quân nhân, để anh không thể xem sự kiện tối hôm qua là tình một đêm được.
Bất kể thế nào, người ta là một thiếu nữ còn trong sạch trao cho anh, anh tuyệt đối sẽ phụ trách.
Lúc đầu anh muốn tiếp xúc cùng cô từ từ, nhưng do cha mẹ bức hôn anh không thể không đưa ra hạ sách.
Mặt mày Lâm Thiển sưng, bộ dáng thật không dễ nhìn, cha mẹ chê cô cũng là bình thường, bất quá, anh đã gặp qua bộ dạng hoàn hảo của cô, cũng hưởng qua tư vị ngây ngô của cô, rất tuyệt vời.
- ----
Ta có thông báo xin đọc giả xem qua
Mỗi ngày ta sẽ ra từ 3 - 4 tùy ta lười hay không, nhưng mọi người yên tâm mỗi ngày ta đều ra đầy đủ.
Mọi người đọc rồi bình luận nhận xét về cách dịch cho ta biết nhá! ^-^
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook