Thủ Trưởng Nhà Quyền Thế Cưới Sủng Bảo Bối
-
Chương 21: Còn nhiều thời gian, không nóng nảy(2)
"Oa....."Lâm Thiển duỗi lưng một cái "Các bạn hàng xóm của anh từng người đều là phú hào."
Cố Thành Kiêu khóe miệng nghiêng một cái, không có giải thích, chỉ một ngón tay "Đi theo tôi."
"Chờ một chút, cái kia..."
"Tôi gọi là Cố Thành Kiêu" anh cường điệu một lần.
"A, chuyện là, chúng ta cứ như vậy kết hôn?"
"Không phải sao?"
"....." Giống như sai sai chỗ nào thì phải, không không, không phải giống như, rõ ràng chỗ nào cũng đều không đúng "Có quá qua loa không?"
Cố Thành Kiêu mặt biến dạng, ánh mắt ngoan lệ "Chính cô đồng ý, tôi cũng không có ép cô."
"......"Hình như chuyện là như vậy "Thế nhưng mà tôi, tôi rất nghèo, tôi hiện tại còn đi học."
Đối mặt với cô đủ loại lý do, Cố Thành Kiêu bình tĩnh "Tôi không thiếu tiền, hiện tại sinh viên có thể kết hôn, ngươi hết thảy là không có vấn đề gì."
Lâm Thiển mím môi, vẫn không biết làm sao để cãi lại, trên thực tế, cô hiện tại là vô dụng.
Lúc này, bên cạnh truyền tiếng "Đinh" một tiếng, một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn trên mặt là nụ cười nho nhã từ trong thang máy đi ra.
Lâm Thiển nghĩ thầm, đêm hôm khuya khoắt mặc vậy cho ai nhìn?
"Đại thiếu gia, ngài đã trở về, xe mới trong kho đã chỉnh sửa lại hoàn tất, ngài có hài lòng không?"
Cái gì? Lâm Thiển nhìn bên trái một chút, lại quay sang nhìn bên phải, cái nơi giống quảng trường này lại là nhà để xe, là nhà anh ta?
Như vậy, những chiếc xe này đều là của anh ta?
Cô còn tưởng rằng đây là bãi đổ xe công cộng chứ, nhưng căn bản đây là nơi đỗ xe tư nhân của anh ta.
Đây quả thực giàu! Không! Người! Tính!
Quản gia hỏi thăm đồng thời bật hết ánh sáng của nhà xe lên.
Nguyên lai là Lâm Thiển chỉ nhìn thấy một góc của nhà để xe, tất cả đèn bật sáng lên, khiến nhà xe sáng như ban ngày, từng chiếc xe mới tinh sang trọng được ánh đèn chiếu lên khiến chúng trở nên rạng rỡ, phảng phất nhìn cũng biết chủ nhân rất thích chúng.
Cố Thành Kiêu giương mắt nhìn một chút, nhàn nhạt đáp lại một câu "Vẫn được, so với trước sạch sẽ hơn nhiều."
Ánh mắt quản gia lại chuyển lên người Lâm Thiển "Vị này là bạn của Đại thiếu gia?"
"Thông báo một chút đi, sau này, cô ấy chính là Thiếu phu nhân."
Lão quản gia ngây ra, nhìn chằm chằm nam sinh trước mắt không phản ứng.
Thiếu phu nhân? Nam? Hắn không hề biết Đại thiếu gia còn có cái loại đam mê này..!
* Theo Wikipedia, ban đầu kiểu áo Tôn Trung Sơn là có khe hở ở mặt sau, phía sau lưng đoạn eo có đai, vạt áo trước được đính 9 cúc, có túi trên và túi dưới. Sau nhiều lần cải biến nó trở thành kiểu áo như bây giờ. Cổ áo đóng kín hình chữ bát 八, đằng trước vạt áo đều được đính 5 cúc, sau lưng không còn khe hở. Túi áo được may bên trái, bên phải và phía trên, phía dưới đối xứng với nhau. Phía trên là hai túi bé, có nắp và cúc, nắp túi hình vòng cung, ở chính giữa nắp có hình nhọn, phía dưới là hai túi to. Quần có ba túi trong đó hai túi chéo ở hai bên và một túi hậu ở đằng sau mông có nắp đạy và đính cúc.*
Cố Thành Kiêu khóe miệng nghiêng một cái, không có giải thích, chỉ một ngón tay "Đi theo tôi."
"Chờ một chút, cái kia..."
"Tôi gọi là Cố Thành Kiêu" anh cường điệu một lần.
"A, chuyện là, chúng ta cứ như vậy kết hôn?"
"Không phải sao?"
"....." Giống như sai sai chỗ nào thì phải, không không, không phải giống như, rõ ràng chỗ nào cũng đều không đúng "Có quá qua loa không?"
Cố Thành Kiêu mặt biến dạng, ánh mắt ngoan lệ "Chính cô đồng ý, tôi cũng không có ép cô."
"......"Hình như chuyện là như vậy "Thế nhưng mà tôi, tôi rất nghèo, tôi hiện tại còn đi học."
Đối mặt với cô đủ loại lý do, Cố Thành Kiêu bình tĩnh "Tôi không thiếu tiền, hiện tại sinh viên có thể kết hôn, ngươi hết thảy là không có vấn đề gì."
Lâm Thiển mím môi, vẫn không biết làm sao để cãi lại, trên thực tế, cô hiện tại là vô dụng.
Lúc này, bên cạnh truyền tiếng "Đinh" một tiếng, một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn trên mặt là nụ cười nho nhã từ trong thang máy đi ra.
Lâm Thiển nghĩ thầm, đêm hôm khuya khoắt mặc vậy cho ai nhìn?
"Đại thiếu gia, ngài đã trở về, xe mới trong kho đã chỉnh sửa lại hoàn tất, ngài có hài lòng không?"
Cái gì? Lâm Thiển nhìn bên trái một chút, lại quay sang nhìn bên phải, cái nơi giống quảng trường này lại là nhà để xe, là nhà anh ta?
Như vậy, những chiếc xe này đều là của anh ta?
Cô còn tưởng rằng đây là bãi đổ xe công cộng chứ, nhưng căn bản đây là nơi đỗ xe tư nhân của anh ta.
Đây quả thực giàu! Không! Người! Tính!
Quản gia hỏi thăm đồng thời bật hết ánh sáng của nhà xe lên.
Nguyên lai là Lâm Thiển chỉ nhìn thấy một góc của nhà để xe, tất cả đèn bật sáng lên, khiến nhà xe sáng như ban ngày, từng chiếc xe mới tinh sang trọng được ánh đèn chiếu lên khiến chúng trở nên rạng rỡ, phảng phất nhìn cũng biết chủ nhân rất thích chúng.
Cố Thành Kiêu giương mắt nhìn một chút, nhàn nhạt đáp lại một câu "Vẫn được, so với trước sạch sẽ hơn nhiều."
Ánh mắt quản gia lại chuyển lên người Lâm Thiển "Vị này là bạn của Đại thiếu gia?"
"Thông báo một chút đi, sau này, cô ấy chính là Thiếu phu nhân."
Lão quản gia ngây ra, nhìn chằm chằm nam sinh trước mắt không phản ứng.
Thiếu phu nhân? Nam? Hắn không hề biết Đại thiếu gia còn có cái loại đam mê này..!
* Theo Wikipedia, ban đầu kiểu áo Tôn Trung Sơn là có khe hở ở mặt sau, phía sau lưng đoạn eo có đai, vạt áo trước được đính 9 cúc, có túi trên và túi dưới. Sau nhiều lần cải biến nó trở thành kiểu áo như bây giờ. Cổ áo đóng kín hình chữ bát 八, đằng trước vạt áo đều được đính 5 cúc, sau lưng không còn khe hở. Túi áo được may bên trái, bên phải và phía trên, phía dưới đối xứng với nhau. Phía trên là hai túi bé, có nắp và cúc, nắp túi hình vòng cung, ở chính giữa nắp có hình nhọn, phía dưới là hai túi to. Quần có ba túi trong đó hai túi chéo ở hai bên và một túi hậu ở đằng sau mông có nắp đạy và đính cúc.*
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook