Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chapter 157 Chiêu số cảnh giới Hỗn Độn đầu tiên(2)

“Một lòng chỉ có hủy diệt, giống như giới thú, tự nhiên bị các phe chặn giết!”

Như chủ nhân của con giới thú ở Thiên Mộc quốc, mãi đến khi không còn “một lòng chỉ có hủy diệt” nữa mới có thể khiến thế lực khắp nơi trên Khởi Nguyên đại lục tha thứ được.

“Hủy Diệt đơn thuần, không dễ làm. Cho dù ta đi theo con đường Hủy Diệt cũng là vì trong lòng để ý, muốn bảo vệ Sinh Mệnh.”

“Hủy Diệt là vì Sinh Mệnh.”

“Chí ít, ta là như thế.”

La Phong cảm thấy Sinh Mệnh và Hủy Diệt là hai Bản Nguyên Đại Đạo có thể dung hợp hoàn mỹ. Hắn trực diện lĩnh ngộ lượng lớn Sinh Mệnh Bản Nguyên Đại Đạo và lĩnh ngộ từ việc quan sát Hủy Diệt Bản Nguyên Đại Đạo mà Ma La Tát thể hiện, cứ thế tự nhiên kết hợp.

Theo cảm ngộ mới hiện ra, La Phong cảm thấy lòng tràn đầy vui vẻ.

Địa cầu quê hương có một câu nói cổ: buổi sáng hiểu rõ, buổi chiều chết cũng được.

Khi thấy rõ “đạo” của mình, sự hạnh phúc đó lan đến tận linh hồn.

Đó là con đường bản thân lựa chọn, cũng là con đường xuất phát từ sự yêu thích của tâm linh.

“Con đường ta muốn đi là con đường kết hợp từ Sinh Mệnh Bản Nguyên và Hủy Diệt Bản Nguyên, có thể coi là Đạo Sinh Diệt, hy vọng có một ngày có thể có tư cách được gọi là Đại Đạo Sinh Diệt.” La Phong nghĩ.

Trong lòng có rất nhiều cảm ngộ, khiến La Phong tự nhiên vươn tay ra, ngón tay khẽ vạch qua, khiến không gian trong Tinh Thần Tháp xuất hiện những vết rách không gian có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Hành động này giống như là dao mổ trâu, một đao mổ ra hư không.

Lại giống như một cái bút vẽ tranh trong trời đất, vẽ vết khắc hư không.

Nó bao hàm sự sắc bén không cách gì sánh kịp.

La Phong cũng không ngừng đốt cháy thần thể, ngón tay chỉ vạch qua một cái đã có thể sánh với một đao mà hắn phải đốt cháy thần lực để đối phó với Huyết Vân.

Nó cũng ẩn chứa ý chí tâm linh của La Phong.

Hắn bước trên con đường tu hành, thứ để ý nhất chính là những gì hắn cần bảo vệ, người nhà của mình, đồng loại của mình.

Sau khi đi vào Khởi Nguyên đại lục, hắn cũng cẩn thận từng li từng tí, đó là vì nếu hắn chết rồi, không có hắn, vô số người ở tiểu vũ trụ đầu tiên của hắn sẽ không sống nổi.

Không có hắn, tương lai của người nhà hắn sẽ như thế nào? Vận mệnh của loài người sẽ như thế nào?

Thiên phú của Nguyên Tổ rất tốt, nhưng từ khi tới Khởi Nguyên đại lục tới nay, hắn vẫn chưa trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần, có thể thấy được thiên phú của hắn kém hơn mình rất nhiều.

Muốn bảo vệ người nhà và đồng loại, phương thức tốt nhất là dựa vào chính mình.

“Đây là đạo của ta.” La Phong nhìn dấu vết giữa không trung.

La Phong rất vui mình, hắn đã tìm được đạo của mình rồi.

Có rất nhiều người tu hành, khi thực lực tăng lên đều sẽ chọn một loại Bản Nguyên Đại Đạo để chuyên tâm tu hành.

Thế nhưng trước khi đạt cảnh giới Hỗn Độn, La Phong đã từ tận đáy lòng chọn con đường dung hợp hai đại đạo. Trong lòng hắn cho rằng Hủy Diệt Bản Nguyên đơn thuần và Sinh Mệnh Bản Nguyên đơn thuần đều không phù hợp với bản tâm của hắn.

“Một chiêu này, bàn về cảnh giới, cũng được coi là chiêu số cảnh giới Hỗn Độn rồi. Đây cũng là chiêu số cảnh giới Hỗn Độn đầu tiên mà ta ngộ ra.” La Phong tiện tay rạch qua, không gian vô cùng ổn định của Tinh Thần tháp cũng xuất hiện dấu vết không gian.

“Chiêu này gọi là Luyện Tâm đi. Con đường tu hành khó khăn, hy vọng sau trăm ngàn kiếp nạn, vẫn có thể không quên sơ tâm.”

La Phong cũng đang khuyến khích bản thân.

Vì hắn đã gặp rất nhiều cường giả, đi đôi với tu luyện, ngay cả bản thân mình cũng thay đổi. Ở quê hương Nguyên Thủy vũ trụ có rất nhiều người, ở Khởi Nguyên đại lục cũng có rất nhiều người, ví dụ như Huyết Vân, cũng từng có người yêu làm bạn, nhưng cuối cùng lại hy sinh tất cả chỉ vì để trở nên mạnh hơn.

“Tu hành, cũng là tu tâm.” La Phong ngồi xếp bằng xuống, lại bắt đầu chuyên tâm vào tu hành.

Rất nhiều cảm ngộ của Sinh Mệnh Bản Nguyên và Hủy Diệt Bản Nguyên còn đang dần dần kết hợp, La Phong biết rõ, bây giờ hắn còn đang rất yếu, cần quyết tâm tiến lên từng bước một.

Nói riêng về phương diện cảnh giới, hắn mới ngộ ra một chiêu số cảnh giới Hỗn Độn, so sánh với Huyết Vân lúc trước, cũng có chênh lệch.

Đài cao chín tầng bắt nguồn từ lũy đất.

Chuyến đi ngàn dặm bắt đầu từ bước chân đầu tiên.

. . .

Phủ thành chủ Hộ Dương thành, một nữ tử kết mấy trăm bím tóc, mặc giáp dẫn đầu các hộ vệ đi vào, thủ lĩnh của năm đại gia tộc cùng nhau cung kính nghênh đón.

“Điện hạ.” Năm vị thủ lĩnh cung ính nhìn nữ tử mặc giáp này.

Nữ tử mặc giáp đứng ở đó, xung quanh thoáng thoáng có sóng nước nổi dậy, uy thế vô hình rất kinh khủng.

Nàng ta chính là Ngu Thủy Thiên Dụ, một trong ba mươi năm đứa con của quốc chủ Ngu quốc, là người khá xuất sắc trong số các đứa con của quốc chủ.

Nữ tử mặc giáp cười ha ha, cởi mở nói: “Ta nghe phụ vương nói Hộ Dương thành có một Vĩnh Hằng Chân Thần rất mạnh tên là La Hà, thực lực trên Ung Hổ một bậc?”

Hộ Dương thành chủ cung kính nói: “Thực lực của La Hà Thần Quân, số Vĩnh Hằng Chân Thần ở Ngu quốc có thể sánh được với hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Người mạnh hơn hắn, hẳn là không có.”

“Vậy ta tới đúng rồi.” Nữ tử mặc áo giáp hài lòng gật đầu: “Khó trách phụ vương hao tổn sức lực sắp xếp cho hắn cơ duyên này, nói không chừng hắn còn có thể trở thành sư huynh của ta.”

“Quốc chủ có ý định nhận hắn làm đồ đệ sao?” Thủ lĩnh Ngũ Cừ Lâu của vương tộc Ngữ thị nói.

“Nào có dễ thế, dù có thiên phú cao, cũng phải trải qua thử thách mới có hy vọng nhận phụ vương làm thầy.” Nữ tử mặc giáp nói: “Được rồi, các ngươi nhanh chóng sắp xếp cho ta, ta muốn gặp La Hà Thần Quân ngay.”

“Dạ, điện hạ.” Thủ lĩnh năm đại gia tộc cung kính tuân mệnh.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương