Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chapter 156 Chiêu số cảnh giới Hỗn Độn đầu tiên

Thân cao cả mấy tỷ kilomet, sức mạnh lại tinh khiết gấp trăm lần, lượng năng lượng cần thiết tự nhiên vô cùng lớn. Mất gần một thế kỷ, thân thể mới có thể trưởng thành đến cực hạn cũng rất bình thường. Đây là kết quả của việc Ma La Tát đột phá toàn diện, hiệu suất hấp thu năng lượng thiên địa tăng mạnh.

Tương lai của La Phong cũng như thế, cho dù lĩnh ngộ Hỗn Độn Pháp Tắc, thần thể muốn trưởng thành đến cực hạn cũng mất thời gian rất dài.

“Đi từ từ vậy, không vội.” La Phong nói.

Ưu thế của sinh mệnh hoàn mỹ đích thực rất lớn, đây còn là giới thú cảnh giới Hỗn Độn nữa. Nếu là cảnh giới Thần Vương thì sao? Sẽ đánh sợ đến mức nào? Chỉ sợ là một hơi thở, Hộ Dương thành đã tan biến hết.

Chẳng trách giới thú đỉnh phong ở Khởi Nguyên đại lục lại có sức uy hiếp lớn như thế, khiến Thiên Mộc quốc trở thành đất nước hàng đầu.

Chính vì kiêng kị giới thú đỉnh phong nên các thế lực khắp nơi trên Khởi Nguyên đại lục đều chặn giết tất cả giới thú nhỏ yếu, không cho chúng cơ hội trưởng thành.

“Cho dù đạt cảnh giới Hỗn Độn, ở bên ngoài Tinh Thần tháp, vẫn không thể tiết lộ bất kỳ thủ đoạn nào của giới thú.” La Phong nhắc nhở.

“Yên tâm đi, chủ nhân, ta hiểu mà.” Ma La Tát gật đầu, hiểu nhiều hơn, cũng hiểu Khởi Nguyên đại lục thâm sâu thế nào.

Mục tiêu của nó bây giờ chính là giới thú của Thiên Mộc quốc.

Nó muốn học tập vị tiền bối kia! Đạt đến đỉnh phong!

Cũng may chủ nhân của nó cũng là sinh mệnh hoàn mỹ, sau này liên thủ với hắn, tin rằng còn mạnh hơn cả Thần Vương Ái Tử Mộc và giới thú liên thủ với nhau.

“Chủ nhân, trước khi Huyết Vân chết, huyết mạch của hắn đã hoàn toàn lột xác.” Ma La Tát giải thích: “Hấp thu thần thể của hắn, ta cũng lĩnh ngộ được nhiều sức mạnh Hủy Diệt Bản Nguyên hơn, giờ ta thể hiện cho chủ nhân xem nhé?”

“Được.” La Phong gật đầu: “Thể hiện đi.”

Dù là Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp hay là Sinh Diệt Kết Hợp, La Phong cũng rất coi trọng Hủy Diệt Bản Nguyên.

Ma La Tát khẽ niệm, trước người đã xuất hiện Huỷ Diệt Bản Nguyên mênh mông huyền diệu. Sau khi xem Sinh Mệnh Bản Nguyên Đại Đạo hoàn chỉnh, Ma La Tát thể hiện cái này, La Phong đã có thể bình tĩnh quan sát rồi.

Dù sao, bàn về uy thế, bàn về cấp bậc, cái Ma La Tát thể hiện ra cũng rất yếu.

“Hả?” La Phong nhìn qua, đắm chìm trong đó.

Ma La Tát thể hiện khá ít sự ảo diệu của Hủy Diệt Bản Nguyên Đại Đạo, nhưng đã bao hàm Hỗn Độn Pháp Tắc hoàn chỉnh rồi, cũng bao hàm một chút sự ảo diệu của Huỷ Diệt bản Nguyên tầng nông, đều là thứ Ma La Tát tự nhiên lĩnh ngộ được sau khi đạt cảnh giới Hỗn Độn, đã vượt xa cấp bậc hiện tại của La Phong.

Đừng nhìn Sinh Mệnh Bản Nguyên Đại Đạo rất hoàn chỉnh, cảnh giới của La Phong quá thấp, trái lại cẩn thận sàng lọc lựa chọn từng li từng lí, có lựa chọn hấp thu một số cảm ngộ, chỉ sợ bị ô nhiễm, bóp méo con đường tu hành của mình.

Sự ảo diệu của Hủy Diệt Bản Nguyên mà Ma La Tát thể hiện ra rất yếu, nhưng vẫn cao hơn La Phong một cấp ở mọi mặt, vô cùng thích hợp cho hắn lĩnh ngộ!

Không cần sàng lọc, chỉ cần lĩnh ngộ! Không lo sẽ bị bóp méo nhận thức.

“Ma La Tát, tiến bộ của ngươi rất lớn, sự ảo diệu của Hủy Diệt Bản Nguyên đại đạo hiện ra mạnh hơn trước kia rất nhiều.” La Phong tìm hiểu, cũng khen.

“Ta đã đạt cảnh giới Hỗn Độn rồi, sự lĩnh ngộ của Hủy Diệt Bản Nguyên cũng cao hơn.” Ma La Tát tận tình thể hiện sự lĩnh ngộ của nó về Hủy Diệt Bản Nguyên, nó cũng hy vọng chủ nhân nhanh chóng trưởng thành.

La Phong lĩnh hội một ngày rồi đứng dậy: “Ma La Tát, tự ngươi chậm rãi tu hành đi

“Mới qua một ngày thôi, không xem nữa sao?” Ma La Tát cảm thấy một ngày quá ngắn, trước kia phải mất mấy chục ngày, thậm chí là lâu hơn, để lĩnh ngộ cũng rất bình thường.

“Tạm thời không cần đâu.” La Phong quay lại tầng không gian trong Tinh Thần tháp.

. . .

La Phong ngồi xếp hằng, hắn chỉ xem Hủy Diệt Bản Nguyên một ngày rồi dừng lại, vì trong đầu đã lóe lên một tia sáng.

“Hủy Diệt Bản Nguyên… Sinh Mệnh bản Nguyên…” La Phong đã quan sát Sinh Mệnh Bản Nguyên Đại Đạo rất nhiều lần, giờ lại quan sát rất nhiều thông tin về Hủy Diệt Bản Nguyên Đại Đạo, sự cảm ngộ về hai loại đại đạo cứ thế tự nhiên xác minh lẫn nhau.

Thời gian ngày lại ngày trôi qua.

Cảm ngộ không ngừng dung hợp, chút ánh sáng trong đầu La Phong càng lúc càng rõ ràng.

Thế giới tu hành tràn ngập khả năng vô hạn, cũng tràn ngập những sự cám dỗ vô tận! Chỉ cần một cơ duyên có thể hấp dẫn người tu hành đi theo một con đường khác, cũng có thể khiến người đó bị mắc kẹt, cả đời không thể đột phá.

Con đường tu hành chính là tiến bước trong sương mù dày đặc.

Đi tới ngã ba, chính mình cũng không biết.

“Ta hiểu rồi.” La Phong mơ hồ cảm thấy giữa sương mù tu hành lờ mờ xuất hiện một con đường.

Sinh Mệnh Bản Nguyên Đại Đạo và Hủy Diệt Bản Nguyên Đại Đạo vốn là hai con đường hoàn toàn khác nhau, nhưng La Phong lại nắm được sợi dây liên kết giữa chúng, hình thành nên con đường lờ mờ này.

Con đường này đã định trước là rất khó khăn.

Dù sao, muốn dung hợp hai đại Bản Nguyên Đại Đạo, nghĩ thôi đã thấy gian nan đến nhường nào rồi.

“Sinh Mệnh và Hủy Diệt vốn nên là một thể!” La Phong khẽ nói.

Hắn khẽ nói câu đó trong Tinh Thần tháp, lại ẩn chức quyết tâm vô cùng kiên định, từ sâu trong lòng hắn đã tin tưởng câu nói này.

“Không có sinh mệnh, tất cả đều là vật chết, hủy diệt còn có ý nghĩa gì nữa?

“Phải có sinh mệnh thì hủy diệt mới có ý nghĩa.”

“Ta là sinh mệnh, bản thân càng mạnh thì sức mạnh hủy diệt mới càng mạnh. Chúng vốn hỗ trợ lẫn nhau.”

Lúc này La Phong cảm thấy Sinh Mệnh Bản Nguyên đơn thuần quá yếu. Không có đầy đủ uy hiếp và sát phạt thì sao bảo vệ được sinh mệnh?

Con đường Hủy Diệt Bản Nguyên lại quá cực đoan.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương