Thổ Long Truyền Thuyết
-
Chương 13
Tu Trạch vì sự trì độn của thiếu niên mà càng thêm nóng vội, dục hỏa thiêu đốt không ngừng khiến hắn không cách nào nhịn nổi.
Hắn đã hoàn toàn mất đi sự ôn nhu, ngón tay hắn cưỡng chế đẩy mạnh vào huyệt khẩu chật hẹp, mong muốn nhanh chóng nới lỏng nơi kia để có thể hưỡng thụ khối thân thể xinh đẹp mềm mịn bên dưới.
“Ahh……”
Nhan Thứ đau đớn theo phản xạ mà giật nảy người, cố gắng tránh khỏi dị vật đang không ngừng xâm lấn, nhưng hành động đó ngược lại càng khiến cho ngón tay có thêm thế để tiến sâu vào hơn, bắp đùi bị kéo dang ra thật rộng, lộ ra nơi riêng tư bí ẩn động lòng người.
Ánh mắt Tu Trạch nóng rực như lửa, không ngừng thở dốc nhìn chằm chằm vào nơi vừa bị mình xâm phạm, ngón tay cảm nhận được sự co rút chặt khít của đối phương khiến hắn càng lúc càng không thể khống chế.
Hắn nâng mông y cao hơn một chút rồi áp sát vào giữa, hành động đó làm Nhan Thứ không khỏi kinh hãi hét lên, y không ngừng giãy dụa, đôi mắt to tròn linh động vui vẻ thường ngày cũng đã ngấn đầy nước.
“Ngươi buông ta ra! Buông ra! Không được!”
Mặc kệ y có kêu gào đến mức nào, Tu Trạch cũng không chút để ý mà dùng chân đè mạnh xuống cặp đùi trắng nõn không cho y tiếp tục kháng cự, một tay cố định vòng eo thon nhỏ khiến y không thể nhúc nhích, tay kia vội vàng sáp nhập thêm một ngón để nhanh chóng khuếch trương nội bích ấm áp mê người.
Mật động lúc đầu bị một ngón tiến nhập dù rất không thoải mái nhưng cũng không tính là quá đau, nhưng ngay khi ngón thứ hai của hắn tiến vào, tràng bích mỏng manh liền bị kéo căng ra hết mức khiến y đau đớn vạn phần không cách nào chịu đựng nổi.
“Ahh… lấy ra… đau quá… đừng mà…”
Nhan Thứ bật khóc trong sự hoảng sợ tột cùng, nội bích lúc này lại tự giác co rút ngăn cảm dị vật xâm khiến y lại càng đau hơn.
“Ưm…… không… ahh….”
Đau đớn không ngừng truyền đến, nỗi thống khổ khi bị mạnh mẽ khuếch trương làm cho Nhan Thứ toàn thân run rẩy, đầu óc trống rỗng, vì quá dùng sức mà ngón tay bám chặt lên người Tu Trạch trở nên trắng bệch không còn chút huyết sắc.
“Thả lỏng một chút…” Tu Trạch cố gắng kiềm chế, nếu miễn cưỡng xông vào nhất định sẽ làm y bị thương, đối với một thiếu niên lần đầu trải nghiệm tuyệt đối không thể sơ suất, thế nhưng dù hắn có kích thích đến mức nào đi nữa thì y cũng không thể dấy lên chút dục vọng nào, trái lại chỉ có sự kháng cự cùng sợ hãi.
Cố gắng thêm một lúc lâu sau nhưng Nhan Thứ cũng không hề có chuyển biến tốt hơn, vốn muốn lần đầu tiên của y có thể cùng nhau sảng khoái nhưng hắn thực sự đã không thể nào chịu đựng nổi nữa rồi, căn bản việc làm cho thiếu niên bên dưới nổi lên xuân ý là một điều quá khó, chi bằng chính hắn tận hứng một lần, về sau mới chậm rãi cùng y vui thú.
Tu Trạch áp sát hơn một chút, đem hai chân của y mở lớn đến cực hạn, sau đó từ từ ấn nhẹ phần đỉnh của dục vọng vào huyệt khẩu mỏng manh.
Nhan Thứ hốt hoảng gần như khóc thét lên khi phát hiện phân thân của hắn chạm đến nơi tư mật nhất của mình, y chấn động toàn thân theo bản năng hướng ngược về sau tìm cách trốn tránh.
Tu Trạch lại ngay lúc y thoái lui mà dùng lực cố định vòng eo của y rồi đột ngột đẩy mạnh vào……
Nhan Thứ phát ra một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi dồn dập, thân mình bởi vì đau đớn kịch liệt mà dần dần trở nên tê dại, cảm giác như cơ thể sắp bị bổ ra làm đôi, hạ thân bị thứ kia xuyên vào hệt như có trăm ngàn mũi kim nhọn xuyên thấu, Đôi mắt hoa đào to tròn yêu mị nhanh chóng mất đi tiêu cự, lệ ngân rơi xuống không ngừng…..
Nhìn dung nhan tuyệt mỹ đang vô cùng thống khổ dưới cơ thể, dục vọng của Tu Trạch càng thêm dâng cao, hắn điên cuồng luật động, tận hưởng khoái cảm khi được nội bích siết lại thật chặt, vì sự đau đớn khẩn trương của chủ nhân mà co thắt mạnh mẽ không ngừng, càng khiến cho phân thân của hắn vì khoái cảm mà gia tăng kích thước
Tu Trạch nắm chặt lấy vòng eo để cố định cơ thể y, đồng thời lấy đó làm điểm tựa để hắn có thể tiến vào đến tận cùng trong cơ thể mềm mại.
Thân thể Nhan Thứ bị nhếch hướng lên cao, hai chân bị ép buộc dang ra thật rộng nghênh tiếp phân thân to lớn tiến vào thật sâu khiến đau đớn không ngừng tăng tiến, từ bên dưới kéo dài đến phần eo, rồi nhanh chóng thăng lên đại não, y run rẩy nức nở vài tiếng rồi chậm rãi rơi vào mê man……
Thế nhưng Tu Trạch vẫn không hề có ý định dừng lại, hắn nâng hai chân y lên thật cao, làm cho mật huyệt phấn hồng đang bị xâm lấn của y hiện ra rõ ràng trước mắt, nhìn tiểu huyệt non mềm ấm áp không ngừng gắt gao bao trụ lấy hắn, dục vọng trong người một lần nữa hoàn toàn khống chế lý trí, khiến cho hắn không thể suy nghĩ thêm bất cứ điều gì mà không ngừng hướng về phía trước thô bạo xâm nhập.
Thiếu niên khả ái ngây thơ giống như loài hoa xuân đang đến mùa nở rộ, thơm ngát và rực rỡ vô cùng, khiến hắn phát ra toàn bộ nhiệt huyết, bất chấp tất cả trầm luân trong khoái cảm mê người.
Ngược lại, trong lúc hắn đang tận hưởng sảng khoái thì Nhan Thứ lại ở trong tình trạng thống khổ vô cùng, cứ bị tra tấn bằng sự đau đớn cho đến lúc ngất đi, sau đó lại bị cơn đau hành hạ bức ý thức miễn cưỡng quay về…..
“Xin ngươi… a… dừng lại đi… đừng… ư… tha ta…”
Lặp lại mấy lần như thế, Nhan Thứ cuối cùng không thể nào chịu đựng được nữa mà bật khóc nức nở cố gắng van xin, lệ châu long lanh trong suốt rơi xuống không ngừng, cả cơ thể run lên trong đau đớn.
Mặc cho y cố cầu xin, Tu Trạch vẫn không ngừng rong ruổi chìm đắm trong khối thân thể xinh đẹp tuyệt trần, mãi một lúc sau mới mạnh mẽ phát tiết.
Thiếu niên vô lực nằm ngửa ở trên giường, ánh mắt khép hờ không nhìn ra tiêu cự, đôi môi bị hôn đến mức sưng đỏ dường như không đủ dưỡng khí mà đóng mở không ngừng, phát ra âm thanh trầm thấp khe khẽ. Da thịt tuyết trắng phủ đầy hôn ngân, khuôn ngực non mềm phập phồng kịch liệt, khiến cho hai nhũ điểm đỏ hồng dính đầy nước bọt của nam nhân không ngừng run rẩy.
Hắn đã hoàn toàn mất đi sự ôn nhu, ngón tay hắn cưỡng chế đẩy mạnh vào huyệt khẩu chật hẹp, mong muốn nhanh chóng nới lỏng nơi kia để có thể hưỡng thụ khối thân thể xinh đẹp mềm mịn bên dưới.
“Ahh……”
Nhan Thứ đau đớn theo phản xạ mà giật nảy người, cố gắng tránh khỏi dị vật đang không ngừng xâm lấn, nhưng hành động đó ngược lại càng khiến cho ngón tay có thêm thế để tiến sâu vào hơn, bắp đùi bị kéo dang ra thật rộng, lộ ra nơi riêng tư bí ẩn động lòng người.
Ánh mắt Tu Trạch nóng rực như lửa, không ngừng thở dốc nhìn chằm chằm vào nơi vừa bị mình xâm phạm, ngón tay cảm nhận được sự co rút chặt khít của đối phương khiến hắn càng lúc càng không thể khống chế.
Hắn nâng mông y cao hơn một chút rồi áp sát vào giữa, hành động đó làm Nhan Thứ không khỏi kinh hãi hét lên, y không ngừng giãy dụa, đôi mắt to tròn linh động vui vẻ thường ngày cũng đã ngấn đầy nước.
“Ngươi buông ta ra! Buông ra! Không được!”
Mặc kệ y có kêu gào đến mức nào, Tu Trạch cũng không chút để ý mà dùng chân đè mạnh xuống cặp đùi trắng nõn không cho y tiếp tục kháng cự, một tay cố định vòng eo thon nhỏ khiến y không thể nhúc nhích, tay kia vội vàng sáp nhập thêm một ngón để nhanh chóng khuếch trương nội bích ấm áp mê người.
Mật động lúc đầu bị một ngón tiến nhập dù rất không thoải mái nhưng cũng không tính là quá đau, nhưng ngay khi ngón thứ hai của hắn tiến vào, tràng bích mỏng manh liền bị kéo căng ra hết mức khiến y đau đớn vạn phần không cách nào chịu đựng nổi.
“Ahh… lấy ra… đau quá… đừng mà…”
Nhan Thứ bật khóc trong sự hoảng sợ tột cùng, nội bích lúc này lại tự giác co rút ngăn cảm dị vật xâm khiến y lại càng đau hơn.
“Ưm…… không… ahh….”
Đau đớn không ngừng truyền đến, nỗi thống khổ khi bị mạnh mẽ khuếch trương làm cho Nhan Thứ toàn thân run rẩy, đầu óc trống rỗng, vì quá dùng sức mà ngón tay bám chặt lên người Tu Trạch trở nên trắng bệch không còn chút huyết sắc.
“Thả lỏng một chút…” Tu Trạch cố gắng kiềm chế, nếu miễn cưỡng xông vào nhất định sẽ làm y bị thương, đối với một thiếu niên lần đầu trải nghiệm tuyệt đối không thể sơ suất, thế nhưng dù hắn có kích thích đến mức nào đi nữa thì y cũng không thể dấy lên chút dục vọng nào, trái lại chỉ có sự kháng cự cùng sợ hãi.
Cố gắng thêm một lúc lâu sau nhưng Nhan Thứ cũng không hề có chuyển biến tốt hơn, vốn muốn lần đầu tiên của y có thể cùng nhau sảng khoái nhưng hắn thực sự đã không thể nào chịu đựng nổi nữa rồi, căn bản việc làm cho thiếu niên bên dưới nổi lên xuân ý là một điều quá khó, chi bằng chính hắn tận hứng một lần, về sau mới chậm rãi cùng y vui thú.
Tu Trạch áp sát hơn một chút, đem hai chân của y mở lớn đến cực hạn, sau đó từ từ ấn nhẹ phần đỉnh của dục vọng vào huyệt khẩu mỏng manh.
Nhan Thứ hốt hoảng gần như khóc thét lên khi phát hiện phân thân của hắn chạm đến nơi tư mật nhất của mình, y chấn động toàn thân theo bản năng hướng ngược về sau tìm cách trốn tránh.
Tu Trạch lại ngay lúc y thoái lui mà dùng lực cố định vòng eo của y rồi đột ngột đẩy mạnh vào……
Nhan Thứ phát ra một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi dồn dập, thân mình bởi vì đau đớn kịch liệt mà dần dần trở nên tê dại, cảm giác như cơ thể sắp bị bổ ra làm đôi, hạ thân bị thứ kia xuyên vào hệt như có trăm ngàn mũi kim nhọn xuyên thấu, Đôi mắt hoa đào to tròn yêu mị nhanh chóng mất đi tiêu cự, lệ ngân rơi xuống không ngừng…..
Nhìn dung nhan tuyệt mỹ đang vô cùng thống khổ dưới cơ thể, dục vọng của Tu Trạch càng thêm dâng cao, hắn điên cuồng luật động, tận hưởng khoái cảm khi được nội bích siết lại thật chặt, vì sự đau đớn khẩn trương của chủ nhân mà co thắt mạnh mẽ không ngừng, càng khiến cho phân thân của hắn vì khoái cảm mà gia tăng kích thước
Tu Trạch nắm chặt lấy vòng eo để cố định cơ thể y, đồng thời lấy đó làm điểm tựa để hắn có thể tiến vào đến tận cùng trong cơ thể mềm mại.
Thân thể Nhan Thứ bị nhếch hướng lên cao, hai chân bị ép buộc dang ra thật rộng nghênh tiếp phân thân to lớn tiến vào thật sâu khiến đau đớn không ngừng tăng tiến, từ bên dưới kéo dài đến phần eo, rồi nhanh chóng thăng lên đại não, y run rẩy nức nở vài tiếng rồi chậm rãi rơi vào mê man……
Thế nhưng Tu Trạch vẫn không hề có ý định dừng lại, hắn nâng hai chân y lên thật cao, làm cho mật huyệt phấn hồng đang bị xâm lấn của y hiện ra rõ ràng trước mắt, nhìn tiểu huyệt non mềm ấm áp không ngừng gắt gao bao trụ lấy hắn, dục vọng trong người một lần nữa hoàn toàn khống chế lý trí, khiến cho hắn không thể suy nghĩ thêm bất cứ điều gì mà không ngừng hướng về phía trước thô bạo xâm nhập.
Thiếu niên khả ái ngây thơ giống như loài hoa xuân đang đến mùa nở rộ, thơm ngát và rực rỡ vô cùng, khiến hắn phát ra toàn bộ nhiệt huyết, bất chấp tất cả trầm luân trong khoái cảm mê người.
Ngược lại, trong lúc hắn đang tận hưởng sảng khoái thì Nhan Thứ lại ở trong tình trạng thống khổ vô cùng, cứ bị tra tấn bằng sự đau đớn cho đến lúc ngất đi, sau đó lại bị cơn đau hành hạ bức ý thức miễn cưỡng quay về…..
“Xin ngươi… a… dừng lại đi… đừng… ư… tha ta…”
Lặp lại mấy lần như thế, Nhan Thứ cuối cùng không thể nào chịu đựng được nữa mà bật khóc nức nở cố gắng van xin, lệ châu long lanh trong suốt rơi xuống không ngừng, cả cơ thể run lên trong đau đớn.
Mặc cho y cố cầu xin, Tu Trạch vẫn không ngừng rong ruổi chìm đắm trong khối thân thể xinh đẹp tuyệt trần, mãi một lúc sau mới mạnh mẽ phát tiết.
Thiếu niên vô lực nằm ngửa ở trên giường, ánh mắt khép hờ không nhìn ra tiêu cự, đôi môi bị hôn đến mức sưng đỏ dường như không đủ dưỡng khí mà đóng mở không ngừng, phát ra âm thanh trầm thấp khe khẽ. Da thịt tuyết trắng phủ đầy hôn ngân, khuôn ngực non mềm phập phồng kịch liệt, khiến cho hai nhũ điểm đỏ hồng dính đầy nước bọt của nam nhân không ngừng run rẩy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook