Thiên Kim Giả Là Bậc Thầy Huyền Học
-
Chương 22:
“Lộ Lộ.” Khoé miệng người phụ nữ cong lên thành nụ cười tươi, trên mặt lại mang theo cảm giác mỏi mệt.
“A Dung, mình đưa đại sư tới đây rồi.”
Người phụ nữ bất động thanh sắc đánh giá Nghê Miểu, cũng không vì đối phương tuổi trẻ mà để lộ vẻ mặt khinh thường hay biểu tình kinh ngạc.
“Nghê đại sư, chào cô.” Người phụ nữ lại nói: “Tình huống hiện giờ có hơi đặc biệt, lúc tôi mới vừa tới đây mới biết chồng tôi cũng mời một vị đại sư khác tới, cũng phải trách tôi không nói rõ ràng với anh ấy từ trước.”
Hoàng Lộ Lộ cẩn thận nhìn Nghê Miểu, phát hiện cô không hề tức giận mới thở phảo nhẹ nhõm một hơi, kéo người phụ nữ sang một bên: “Không phải mình đã kể với cậu mấy chuyện đợt trước xảy ra với mình rồi sao? Đều là vị Nghê đại sư giúp mình giải quyết đấy, mình còn tận mắt nhìn thấy nữa, vô cùng tài giỏi, cậu làm vậy không phải đắc tội người ta rồi à?”
Người phụ nữ cười khổ một tiếng: “Mình biết chứ, nhưng cậu cũng biết gần đây mình và Lâm Liệt lại chiến tranh lạnh, ai biết được bọn mình nhiều năm không ăn ý lần này lại chung suy nghĩ. Haiz, thôi cậu nói giúp mình nhé, nếu như đại sư không muốn làm việc chung với người khác thì mình sẽ bồi thường cho đại sư một khoản, không để cô ấy tay không mà về.”
“Không sao đâu, đi xem trước đã.” Nghê Miểu tính tình tốt nói.
Người phụ nữ thở phào một hơi, bất luận thế nào cô ấy cũng không muốn đắc tội với một vị đại sư có bản lĩnh thật sự.
Mấy người vừa nói chuyện vừa đi vào trong, nội dung không khác với những lời trước đó Hoàng Lộ Lộ nói bao nhiêu.
Đi vào toà nhà, họ thấy ánh đèn ấm áp trong phòng đã được bật sẵn, ngoại trừ bọn họ đứng ngoài, bên trong còn có vài người nữa.
Một người đàn ông tây trang phẳng phiu đeo mắt kính đi tới, phía sau còn có một người phụ nữ mặc đồ công sở, gương mặt thanh tú theo sau. Cách đó không xa còn có hai người nữa tay cầm la bàn, có vẻ người dẫn đầu là vị tóc râu đều đã phủ sương, tóc chải kiểu đạo sĩ, hơi có phong phạm tiên phong đạo cốt.
Đi theo phía sau ông ta là một người đàn ông trung niên, xem dáng vẻ, có lẽ là đồ đệ của ông lão..
“Chị Dung, chị Lộ.” Người phụ nữ mặc đồ công sở mở miệng trước, giọng nói của cô ta rất ngọt, ngọt đến phát ngấy, Nghê Miểu khẽ nhíu mày nhìn cô ta một cái.
Người đàn ông đeo mắt kính là Lâm Liệt mặt không biểu tình nhìn mấy người trước mặt: “Không phải em nói đưa đại sư tới đây à? Đại sư đâu?”
“Vị này chính là Nghê đại sư.” Hoàng Lộ Lộ giới thiệu.
Lâm Liệt không hề che giấu sự đánh giá trong ánh mắt khi thấy Nghê Miểu không khác gì một cô gái mười mấy tuổi. Nhưng anh ta chưa nói gì, cô đã dẫn đầu bước vào trong, đến bên chỗ hai sư đồ đang đứng.
“A Dung, mình đưa đại sư tới đây rồi.”
Người phụ nữ bất động thanh sắc đánh giá Nghê Miểu, cũng không vì đối phương tuổi trẻ mà để lộ vẻ mặt khinh thường hay biểu tình kinh ngạc.
“Nghê đại sư, chào cô.” Người phụ nữ lại nói: “Tình huống hiện giờ có hơi đặc biệt, lúc tôi mới vừa tới đây mới biết chồng tôi cũng mời một vị đại sư khác tới, cũng phải trách tôi không nói rõ ràng với anh ấy từ trước.”
Hoàng Lộ Lộ cẩn thận nhìn Nghê Miểu, phát hiện cô không hề tức giận mới thở phảo nhẹ nhõm một hơi, kéo người phụ nữ sang một bên: “Không phải mình đã kể với cậu mấy chuyện đợt trước xảy ra với mình rồi sao? Đều là vị Nghê đại sư giúp mình giải quyết đấy, mình còn tận mắt nhìn thấy nữa, vô cùng tài giỏi, cậu làm vậy không phải đắc tội người ta rồi à?”
Người phụ nữ cười khổ một tiếng: “Mình biết chứ, nhưng cậu cũng biết gần đây mình và Lâm Liệt lại chiến tranh lạnh, ai biết được bọn mình nhiều năm không ăn ý lần này lại chung suy nghĩ. Haiz, thôi cậu nói giúp mình nhé, nếu như đại sư không muốn làm việc chung với người khác thì mình sẽ bồi thường cho đại sư một khoản, không để cô ấy tay không mà về.”
“Không sao đâu, đi xem trước đã.” Nghê Miểu tính tình tốt nói.
Người phụ nữ thở phào một hơi, bất luận thế nào cô ấy cũng không muốn đắc tội với một vị đại sư có bản lĩnh thật sự.
Mấy người vừa nói chuyện vừa đi vào trong, nội dung không khác với những lời trước đó Hoàng Lộ Lộ nói bao nhiêu.
Đi vào toà nhà, họ thấy ánh đèn ấm áp trong phòng đã được bật sẵn, ngoại trừ bọn họ đứng ngoài, bên trong còn có vài người nữa.
Một người đàn ông tây trang phẳng phiu đeo mắt kính đi tới, phía sau còn có một người phụ nữ mặc đồ công sở, gương mặt thanh tú theo sau. Cách đó không xa còn có hai người nữa tay cầm la bàn, có vẻ người dẫn đầu là vị tóc râu đều đã phủ sương, tóc chải kiểu đạo sĩ, hơi có phong phạm tiên phong đạo cốt.
Đi theo phía sau ông ta là một người đàn ông trung niên, xem dáng vẻ, có lẽ là đồ đệ của ông lão..
“Chị Dung, chị Lộ.” Người phụ nữ mặc đồ công sở mở miệng trước, giọng nói của cô ta rất ngọt, ngọt đến phát ngấy, Nghê Miểu khẽ nhíu mày nhìn cô ta một cái.
Người đàn ông đeo mắt kính là Lâm Liệt mặt không biểu tình nhìn mấy người trước mặt: “Không phải em nói đưa đại sư tới đây à? Đại sư đâu?”
“Vị này chính là Nghê đại sư.” Hoàng Lộ Lộ giới thiệu.
Lâm Liệt không hề che giấu sự đánh giá trong ánh mắt khi thấy Nghê Miểu không khác gì một cô gái mười mấy tuổi. Nhưng anh ta chưa nói gì, cô đã dẫn đầu bước vào trong, đến bên chỗ hai sư đồ đang đứng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook