Lúc chạng vạng tối, bên ngoài nhà bếp hậu viện hiệu thuốc Trần thị. Có mười mấy tạp dịch học việc rối bời ngồi chồm hổm trên mặt đất, trong tay cầm thức ăn buổi tối, Ngụy Hàn thử thuốc trở về bất ngờ cũng ở trong đó.

"Các ngươi nghe chưa? Hôm nay ở chi nhánh cho một mãnh nhân, thử liền một hơi năm viên Long Hổ đan, vậy mà không chết còn dễ dàng lấy được năm lượng bạc.”

Một học đồ cũ hơn ba mươi tuổi, vừa ăn cơm vừa tám nhảm. Chỉ một câu đã khơi dậy sự hưng phấn của mọi người, không ít người kinh ngạc.

“Năm lạng? Mẹ ơi, cả năm chưa chắc kiếm được nhiều như vậy?”

“Đúng thế, tiền này kiếm dễ vậy. Ta phải thử liền một chút mới được.”

“Thử cái khỉ mốc ấy, thuốc này chết người đấy. Mấy ngày nay chi nhánh thử nghiệm thuốc chết mười ba người rồi, kẻ bình thường không thể chịu nổi đâu.”

Mọi người mồm năm miệng mười tán gẫu, Ngụy Hàn đang cắm đầu ăn cơm lại nhịn không được phì cười. Đâu chỉ có năm lạng, quá xem thường hắn rồi, thật ra là bốn lần năm lạng lận.

Trong một buổi chiều Ngụy Hàn ngụy trang tiến vào các hiệu thuốc. Mỗi lần uống năm viên thuốc, trực tiếp kiếm được 20 lạng bạc. Bản thân hắn được lợi không nhỏ, vì được ăn nhiều đồ bổ nên khí huyết tràn đầy.

Độ thành thạo của Hỗn Nguyên Công và Ngũ Cầm quyết đều tăng lên không ít. Bây giờ hắn lại dùng kim nguyên bảo để tăng tốc treo máy.

"Một lượng bạc, có thể mở ra hình thức treo máy x10, duy trì trong 24 giờ.”

“Mười lạng bạc, thì mở ra hình thức treo máy x50, cũng duy trì trong 24 giờ.” 10 lần treo máy hình thức, tiếp tục 24 giờ!"

“Muốn tốc độ treo máy càng nhanh thì tốn kim nguyên bảo càng nhiều. Nếu dùng tốc độ x10 thì 20 lạng bạc đủ treo cả hai môn công pháp trong mười ngày đó.”

Ngụy Hàn vừa đắc ý tính toán, vừa quan sát thuộc tính cơ bản của mình.

[Hệ thống bất tử treo máy trở nên mạnh mẽ]

[Người chơi: Ngụy Hàn.

Tuổi thọ: Bất tử ‘cố định'.

Tu vi: Luyện Lực cảnh sơ kỳ (Tiến độ: 5,7%)

Công pháp tu luyện: Hỗn Nguyên Công, Ngũ Cầm Quyết

Kỹ năng toàn diện:

Nấu ăn "Tiểu thành, 889/3000"

Câu cá "Nhập môn, 12/1000"

Trồng trọt "Nhập môn, 88/1000"

Phân biệt dược liệu cơ sở “Max cấp, kích hoạt danh hiệu: Thần Nông nếm bách thảo".

Tự động treo máy 1: Nấu ăn (Độ thành thạo: "Tiểu thành, 889/3000". Hình thức treo máy phổ thông, mỗi giờ tăng bốn điểm, thưởng thức mỹ thực có thể tăng tốc độ treo máy.)

Tự động treo máy 2: Hỗn Nguyên Công (Độ thành thạo: Tinh thông 189/2000, tốc độ treo máy x10, mỗi giờ tăng ba mươi điểm, duy trì 10 ngày.)

Tự động treo máy 3: Ngũ Cầm Quyết (Độ thành thạo: Nhập môn 873/1000, tốc độ treo máy x10, mỗi giờ tăng hai mươi điểm, duy trì 10 ngày.)]

“Thời gian 10 ngày, đủ để luyện Hỗn Nguyên Công lên cảnh giới đại thành, còn Ngũ Cầm Quyết lên cảnh giới tiểu thành.”

“Cứ như vậy chắc thực lực sẽ tăng không ít, chỉ cần 10 lần treo máy là đã bổ sung được chỗ thiếu hụt rồi.”

"Đáng tiếc thử thuốc không thể làm nhiều lần, nếu không sẽ vơ vét được rất nhiều tiền đó.” Ngụy Hàn tiếc hận lắc đầu.

Hắn biết trong thời gian ngắn là không thể tiếp tục đi thử thuốc. Làm quá nhiều rất dễ bị người khác phát hiện chính mình có thân bất tử. May mắn lần này hắn cải trang, lần thì người què, lần thì chột mắt, vì thế không lo bị người ta để mắt đến.

"Ngụy Hàn, ngươi sao thế?" Vương Thiết Trụ đẩy hắn, hỏi: "Nghe nói hôm nay ngươi xin phép nghỉ ra ngoài rồi một chuyến thật sao?"

"Ừm!" Ngụy Hàn thuận miệng đáp qua loa: "Ra ngoài đi dạo."

“Trong túi không có tiền, đi dạo cũng chẳng làm gì được.” Vương Thiết Trụ thở dài thở ngắn mà nói: "Vẫn nên đi luyện võ thôi."

"Luyện cái rắm!" Thôi Bân tức giận lầm bầm: "Ngay từ đầu cả đám nhiệt huyết dâng trào kêu gào đòi luyện, không sợ khó, không sợ khổ, bây giờ thì sao nào?”

“Mỗi ngày chúng ta làm việc mệt muốn chết, cơ thể lại suy yếu gầy gò. Chỉ dựa vào việc một ngày ăn ba bữa thì không thể rèn luyện thân thể được, mấy kẻ cưỡng ép luyện tập đều bệnh nặng cả rồi.”

“Ta thấy thì luyện võ không thể gấp. Ngươi cứ xem Ngụy Hàn đi, chẳng phải không luyện võ ư? Quá lao lực sẽ khiến bản thân tổn thương.”

Thôi Bân phàn nàn khiến mọi người chung quanh đều trầm mặc lại. Bởi vì gần đây mọi người đều phát hiện tình huống này.

Vốn các thiếu niên đều xuất thân từ nạn dân, vừa mới được ăn no vài ngày tất nhiên thân thể chưa khỏe lại. Việc tập võ bây giờ không thích hợp với các thiếu niên, đánh xong một lần quyền đã đói lả, làm sao tiếp tục luyện được?

Người thông minh sớm đã yên lặng dừng việc luyện tập, quay đầu đọc thuộc lòng “Phân biệt dược liệu cơ sở", hy vọng đi theo con đường đại phu học việc. Cứ như Thôi Bân cũng như thế, mỗi ngày hắn đều bận rộn học thuộc lòng.

"Các ngươi đừng bỏ cuộc!" Vương Thiết Trụ lo lắng nói: "Thời đại này dù không làm hộ vệ thì cũng phải tập võ cường thân. Các ngươi cứ nhìn Tần Lương đi, trong nhóm chúng ta hắn là người nổi bật nhất. Bây giờ đã luyện đến Luyện Lực cảnh - sơ kỳ đỉnh phong. Một cánh tay có thể nâng được đồ vật 100kg, Vương giáo đầu khen ngợi hắn không dứt đấy.”

Nói xong, Vương Thiết Trụ hâm mộ nhìn về phía một thiếu niên được cho là tinh anh trong bọn họ. Dáng người hắn ta cao hơn người bình thường, da thịt trắng nõn, xem ra là một tên khôn khéo thâm trầm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương