“Hạo Thiên Hi-tech?” tôi suy nghĩ: “Đó là tập đoàn Hạo Thiên mà chị ấy nói?”

“Đúng vậy, Hạo Thiên Hi-tech là tập toàn lớn mạnh mới trực thuộc của Đỗ Lăng” chị tiếp: “Cũng là đối thủ cạnh tranh của công ty trước đây của tôi, bởi vì hai bên đều là doanh nghiệp về khoa học kỹ thuật cao , vì thế công ty trước đây của chúng tôi có quyền phát ngôn tuyệt đối ở rất nhiều lĩnh vực. Thế lực của Hạo Thiên Hi-tech hùng hậu, chỉ là vì bắt đầu muộn nên nhất thời tình hình không khả quan.”

Tôi cười: “Chị đi rồi, tình hình cũng khả quan, Đỗ Lăng nhìn người rất chuẩn , chị ấy nói đúng, chị ấy chưa từng nói đùa về chuyện kinh doanh.”

“Tôi cảm thấy như đang nằm mơ vậy” chị hít lấy một hơi thật sâu rồi nhìn tôi: “Thầy, rốt cuộc thầy làm gì để giúp tôi vậy?”

“Tôi không giúp chị, là vận may của chị tốt lên” tôi thờ ơ nói.

Chị không nói gì , nhìn chằm chằm vào tôi lộ vẻ không tin.

Tôi tránh ánh mắt của chị, hắng giọng: “Mảnh vải đỏ hôm qua...”



Mắt chị bừng sáng: “Mảnh vải đỏ đó?”

“Trên đó có lời thề máu của Trần Phú” tôi nói: “ Sau khi đốt đi thì tà khí của lời thề máu có thể làm vượng vận phí của chị. Đây là phương pháp thúc đẩy vận khá cổ xưa, gọi là “nghênh sát xung tài”

“Thì ra là vậy...” chị vỡ ra.

“Không phải tôi cố ý làm như vậy, hoàn toàn là vận may” tôi hơi bối rối: “Để chị đốt mảnh vải đỏ đó là để chị tiếp nhận lời thề máu của Trần Phú, chấm dứt chuyện này. Còn về chuyện nghênh sát xung tài thì lúc đó tôi không ý thức đến. Vừa nãy ở trong thang máy, có người phụ nữ ngoại quốc dẫm vào chị nhưng chị không nói gì rồi tránh sang chỗ tôi, trong lòng tôi rung lên một cái, lúc đó mới nhớ đến chuyện này.”

Chị chăm chú nhìn tôi, nhìn thấy mặt tôi đỏ chín như quả cà chua vậy.

“Lúc tôi mới nhớ ra, nghênh sát xung tài có hiệu lực trong 12 canh giờ, thúc đẩy mạnh mẽ vận thế của người khác, hơn nữa trong mệnh của chị gặp được nhiều quý nhân, thế nên cùng với lúc chị từ chức, nhất định sẽ có quý nhân đến tương trợ, cho chị một công việc tốt hơn” tôi nhìn chị: “ Thế nên, đây không phải tôi giúp chị , chung quy lại là vận may của chị vượng lên mà thôi.”

Chị chăm chú nhìn tôi hồi lâu rồi khẽ mỉm cười; “Thầy đáng yêu quá....”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương